[Dịch]Vương Gia Lạnh Lùng, Vương Phi Bướng Bỉnh - Sưu tầm
Chương 20 : Vô tình gặp soái ca(1)
.
" Mất trí nhớ, muội xảy ra chuyện gì sao, mà thôi bây giờ muội bình an là tốt rồi, hãy chăm sóc tốt cho bản thân một chút." Gia Luật Lưu Hồng khi nghe nàng nói mất trí nhớ thì cũng bớt đi vẻ sầu khổ ví hắn nghĩ chí ít nàng cũng không có quên hắn chỉ là nàng bị mất trí nhớ thôi!
" Được." Liễu Thiên Lạc cũng gật đầu phụ họa, cũng may là anh ta không có hỏi gì về chuyện mình mất trí nhớ nếu không mình toi mất.
Gia Luật Lưu Hồng nghe nàng trả lời như vậy cũng an tâm đi được nhường nào, nhưng vẫn còn thắc mắc:" Muội . . . là gả cho ai vậy?"
Tuy đại hôn lần này là của một vương gia nhưng cũng vì hoàng thượng đáp ứng yêu cầu của tên tam vương đó là đã không làm to, cũng không thông báo với những nước láng giềng chung quanh nên Gia Luật Lưu Hồng không biết nàng cưới ai cũng là chuyện thường tình.
" Là. . . là. . . tam vương gia." Nàng nói giả bộ sợ hãi và có một chút nhu nhược để cho có chút giống với hình ảnh của những vị tiểu thư quê các khác.
" Tam vương. . . chẳng phải vương gia rất vô tình sao, trong nhà lại vô cùng nhiều thiếp chẳng nhẽ muội vẫn có thể chấp nhận được chẳng phải muội vẫn nói với huynh là muội chỉ nguyện lấy huy. . . . . ." Gia Luật Lưu Hồng phản ứng rất mạnh mẽ với câu trả lời của nàng nhưng đang nói được giữa chừng thì đột nhiên dừng lại không nói nữa.
Nàng cũng đã hiểu đôi chút về tình hình của mình hiện giờ nhất là khi nghe thấy câu nói dở dang của Gia Luật Lưu Hồng, nàng đã có thể chắc chắn rằng lúc trước hắn cùng cái thân thể này đích xác là có mối quan hệ gì đó nhưng không biết vì sao mà cái thân thể này lại đi yêu cái tên vương gia chết tiệt mà bỏ đi chàng hoàng tử thương yêu mình như vậy chứ? Liễu Thiên Lạc này đúng là đại ngốc mà!
" Vương gia, có yêu thương muội không, có đối sử tốt với muội? Có từng làm gì muội chưa hãy nói cho ta biết và . . . muội có thấy vui về hôn lễ này không?" Gia Luật Lưu Hồng nó rất nhỏ nhưng cũng để nàng nghê thấy, trong đó có pha chút gì đó rất là thê lương.
" Hứ ta mà thèm yêu tên vương gia thối đó sao, lại còn thấy vui vẻ hôn lễ này nữa, ta nhổ vào cứ đợi đấy ta sẽ tìm mọi cách để hưu hắn cho mà xem." Khi vừa nghe nhắc đến Hiên Viên Sở Phong nàng hình như bị mất hết lí trí, không còn giả vờ cái gì là tiểu thư khuê các nữa mà giống như hết bà chanh chua ở ngoài chợ.
" Hả? Lạc nhi muội nói gì cơ?" Gia Luật Lưu Hồng có hơi bất ngờ về câu trả lời của nàng nhưng khi nghe hắn lại cảm giác vui nhiều hơn là bất ngờ, lẽ nào là biết nàng không yêu vương gia, muốn có một tia hi vọng?
Liễu Thiên Lạc bây giờ mới có thể trấn tĩnh lại thì vội cười ngượng ngùng mà giải thích và đánh trống lảng sang chuyện khác mà nàng cũng không thích xưng là" ca ca, muội" nghe thấy mà nổi hết cả da gà nên cũng xưng hô cho phải:" Hì, ta buột miệng nói thôi mà huynh đừng để ý, mà hôm nay hoàng cung mở tiệc chiêu đãi huynh mà sao huynh vẫn còn ở đây?"
Gia Luật Lưu Hồng thấy nàng chối bỏ như vậy cũng có chút buồn rầu nhưng cũng không thể hiện ra trước mặt mà cũng thuận theo lý do đánh trống lảng của nàng để phụ họa theo.
" Ta đang chuẩn bị đi thì gặp muội mà sao muội cũng ở đây bây giờ chắc cũng bắt đầu buổi tiệc rồi muội nên quay lại đi thì hơn, muội với ta cùng trở lại bữa tiệc thôi."
Trên đường trở lại bữa tiệc hai người không nói một câu gì chỉ nghe thấy tiếng chim hót hay thỉnh thoảng lại có đoàn cung nữ đi qua.
Đi đến cửa vào thì Gia Luật Lưu Hồng đột nhiên dừng lại, xoay người nói với Liễu Thiên Mạch.
" Muội vào trước rồi ta sẽ vào sau kẻo mọi người sẽ hiểu lầm."
Thì ra là anh ta vẫn nghĩ đến danh tiết của nàng nên mới nhắc nhở nàng như vậy nhưng nàng đâu có quan trọng điều đó đâu nên cũng thản nhiên bước vào ngồi xuống chỗ của mình bên cạnh tên vương gia kia. Ngay sau đó một lúc thì Gia Luật Lưu Hồng cũng đi vào thế là bữa tiệc đã chính thức bắt đầu.
Hiên Viên Sở Phong thấy nàng quay về thì trong lòng cũng cảm thấy nhẹ nhàng hơn nhưng ngoài mặt cũng không có tỏ vẻ gì là quan tâm cả chỉ quay sang nói với nàng:" Lần sau đừng về trễ như vậy không sẽ rất mất mặt bản vương."
" Được rồi có cần quan trọng hóa vấn đề như vậy không? Lần sau ta sẽ chú ý hơn." Nàng cũng quay sang chạm chạm tay của Hiên Viên Sở Phong ra vẻ là ăn năn hối lỗi.
Mà mọi chuyện diễn ra như vậy đều đặt trong tầm mắt của Gia Luật Lưu Hồng. Trong ánh mắt hiện giờ chỉ tràn ngập nụ cười khổ.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện