[Dịch]Vương Gia Khờ Dại! - Sưu tầm

Chương 50 : BÍ MẬT ĐƯỢC BẬT MÍ

Người đăng: 

Ngày đăng: 19:45 14-06-2018

_ LIÊN QUAN ĐẾN VƯƠNG PHI NƯƠNG NƯƠNG !!! _ KHOAN ĐÃ ! Lam Phong nhăn nhúm mặt mày chờ đợi Tử Thần đến đón đi . Thanh đao khựng lại ngay sát cần cổ của tên Lam Phong . Không chỉ Thiên Doanh , ngay cả Song Nhược đều cảm thấy có điều cần tìm hiểu trước khi hạ thủ . Thiên Doanh nhìn nàng sau khi nàng đã lên tiếng ngăn hắn lại . Cả hai nhìn nhau không nói tiếng nào , nhưng dường như đều hiểu ý đối phương muốn gì . Hắn cười hiền gật đầu . Lam Phong cảm giác được luồng khí lạnh tỏa ra ngay cổ khiến tên đó nằm im thinh thích không dám nhúng nhích cũng chẳng dám nuốt nước bọt , vì hắn sợ , chỉ một sơ suất nhỏ cũng mau chóng đoàn tụ tổ tiên nhà họ Lam . Người hắn cứ rung lên cầm cập như đang ở tháng trời đầy tuyết lạnh . Thấy không gian bỗng dưng im lặng , Lam Phong nghĩ rằng cái mạng hèn mọn của mình có cơ hội giữ lại , run sợ nói . _ Vương ... vương ... gia ... bí mật này ... liên quan... liên quan .. đến thân thế của vương phi ...nương nương .... Thanh đao không vì thế mà rời đi khỏi cổ , nó được Thiên Doanh kề sát cổ Lam Phong . Nói cách khác , chỉ cần một động tác nhỏ của Thiên Doanh, liền cấp Lam Phong cho Âm Tào Địa Phủ ngay tức khắc . _ Hảo ! Bổn vương muốn nghe thử xem , bí mật đó có đáng để giữ cái mạng quèn của ngươi không ? Nói ! Lưỡi đao chạm sát cổ , khí lạnh tấn công khiến Lam Phong sợ hãi nói tiếng được tiếng không trong run rẩy . _ Ân ! Bẩm... bẩm ... vương ... gia... vương gia ... tha mạng ...Thật ... thật ... ra ....thật ra thì ...thì ... _ NÓI ! – Thiên Doanh đe dọa gằn từng chữ - Ngươi muốn thử thách tính kiên nhẫn của Bổn vương ? Thời gian ... bổn vương không thiếu . Chỉ e là ngươi không còn bao nhiêu . _ Vương gia tha mạng ! Vương gia tha mạng – Lam Phong rối cả lên , không bị vấp váp như lúc nãy . Câu nói tròn trịa đủ câu đủ nghĩa nói – Tiểu nhân nói ... Tiểu nhân nói . Thật ra .... đây là bí mật chỉ có tiểu nhân và thân phụ biết thôi . Thật ra ... Vương phi nương nương ... vương phi nương nương ....nương nương – Lam Phong ấp úng . _ CÒN LÔI THÔI ? – Thiên Doanh mất kiên nhẫn đe dọa . _ VƯƠNG PHI NƯƠNG NƯƠNG KHÔNG PHẢI LÀ CON RUỘT CỦA PHỤ THÂN TA – Lam Phong nói lớn một mạch . _ Hửm ? Ngươi nói gì ? – Thiên Doanh hơi bất ngờ trước câu nói của Lam Phong . Mặc dù biết tình hình của nàng . Nhưng hắn không ngờ Lam Song Nhược của thời này không phải là con gái ruột của tể tướng . Đúng là có chút bất ngờ . Âu cũng là một điều dễ hiểu cho những điều lão già Lam Long cũng như bọn người Lam Phong đối xử với nàng như thế . Nhưng ... hắn vẫn có điều thắc mắc . Nhìn sang thấy nàng tròn mắt ra , vẻ mặt như chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra . _ Chuyện này là như thế nào ? Mau nói - Thiên Doanh thay mặt nàng hỏi . _ Ân . Thật ra ... tiện nhân . À không , mẫu thân của vương phi nương nương không phải vì sinh nương nương mà qua đời . Thật ra ... nương nương sinh ra cũng là lúc bà ấy bị phụ thân ta ép uống thuốc độc nên mới vong mạng . _ Có lý đó ? Lão già chết tiệt ! – Nàng tức tối nguyền rủa lão già Lam Long .Nhưng sự tình vẫn chưa rõ , nàng cần phải biết . Thiên Doanh , hắn hiểu ý tứ của nàng khi nhìn thấy biểu tình trên gương mặt nàng .Vị trí của lưỡi đao tiến sâu thêm milimet , hắn hỏi . _ Sự tình cuối cùng là gì ? Bổn vương không muốn vòng vo . _ Ân ! Thật ra ... Nương nương không phải là con gái ruột của phụ thân ta . Nương nương là kết quả của mẫu thân Người cùng với gian phu , cũng là người đối đầu với phụ thân trong triều . Phụ thân ... sau khi phát hiện sự tình này cũng là lúc bà ấy sắp lâm bồn . Phụ thân vì thanh danh đã thuốc chết bà ấy . Vì muốn trả thù sự phản bội của bà ấy , phụ thân đã giữ lại nghiệt chủng ... à không ... giữ lại nương nương . Cho nên .... cho nên . ... _ Cho nên các ngươi không tiếc gì đối xử tệ bạc với nàng ? – Thiên Doanh lấy làm tức giận hỏi lại , lời nói đanh thép như phán tội . _ Vương gia tha mạng . Vương phi nương nương tha mạng .... tiểu nhân ngu dốt ... tiểu nhân ngu dốt ... _ Tha mạng ? Hahahaha....- Nàng cười lớn sảng khoái như giải tỏa đi hết những áp lực đè nặng trong lòng .- Uổng công bổn cung còn cảm thấy tự trách khi đối xử với các người tệ bạc như vậy .Hảo hảo ! Cũng may là bổn cung không phải con của lão già chết tiệt đó ...Hôm nay xem như là báo ứng của lão – Nàng nghiến răng trừng mắt nhìn sang Thiên Doanh nói như ra lệng - Tướng công ! Không cần nương tay ! _ Ngươi nghe rồi đó ! Bổn vương của muốn tha cho cái mạng cẩu của ngươi ... Nhưng vương phi đã lên tiếng . Bổn vương cũng chẳng muốn trái lời nàng làm gì ? Để bổn vương tiễn ngươi một đoạn . Thiên Doanh giọng điệu cợt nhã , ý cười lạnh nơi đáy mắt . Dù không sợ, nhưng nghĩ sắp phải chứng kiến cảnh đầu rơi máu chảy , khiến nàng lạnh người , vội vàng lấy tay che mặt lại . Nhưng một lần nữa ... Khi lưỡi đao sắp đem Lam Phong về nơi cát bụi thì hắn lại cất tiếng lớn nói . _ TIỂU NHÂN BIẾT ÂM MƯU TRONG HÔN SỰ CỦA NGÀI ! (tg * lắc đầu thở dài * : tên này thật là ... bán đứng phụ thân không cần ký tên ....) Đây chính là lý do khiến Thiên Doanh không thể ra tay ngay lúc này , tay hắn khựng lại giữa cổ Lam Phong , giọng bán tín bán nghi hỏi . _ NGƯƠI NÓI GÌ ? _ Vương gia . Tiểu nhân nói thật . Tiểu nhân biết âm mưu của phụ thân và hoàng thượng trong chuyện gả nương nương cho Ngài . Tiểu nhân sẽ nói cho Ngài . Nếu như ... nếu như... _ Ngươi dám đặt điều kiện với bổn vương ? _ Tiểu nhân không dám . Tiểu nhân chỉ xin vương gia giơ cao đánh khẽ kẻ hèn mọn này . Mạng của tiểu nhân không đáng để vương gia làm bẩn thân thể vàng ngọc của Ngài ! Lam Phong dùng lời lẽ xu nịnh để lay chuyển tâm ý của Thiên Doanh . Lam Phong , hắn đặt của tính mạng vào ván cờ quyết định này . Hắn phấp phỏm lo sợ . _ NÓI THỬ XEM NÀO ! Thiên Doanh không phải vì những lời xu nịnh của Lam Phong mà trở nên dễ tính . Chỉ đơn giản . Thiên Doanh hắn cần biết điều bí mật của Lam Phong đang nắm giữ . Tánh mạng của Lam Phong nằm trong tay Thiên Doanh . Không chạy đi đâu mà sợ . Hắn chỉ nói là muốn nghe . Chưa bao giờ mở miệng nói là không giết . Hai chuyện này hoàn toàn khác nhau ( caca hơi bị đểu nhá ) . Thiên Doanh cười nhếch mép , đuôi mắt khẽ nheo lại . Lam Phong tất nhiên không thể nhìn thấy , nhưng biểu tình của Thiên Doanh làm sao thoát khỏi tầm nhìn của nàng . Đúng là nàng cũng muốn biết . Đúng là mạng của Lam Phog không thể tha . Và chính xác là ...Chỉ có nàng mới hiểu tên thối nam nhân kia đang nghĩ gì thôi ( ghê gớm . Hai vợ chồng này quá kinh khủng ). _ Ân ! Chuyện này , tiểu nhân vô tình nghe được khi phụ thân giao nhiệm vụ cho một người . Thật ra ....Gả nương nương cho Ngài chỉ là một trong những bước tiến hành âm mưu muốn ép chết nương nương , và giúp hoàng thượng trừ đi cái gai trong mắt là vương gia . Đồng thời , phụ thân cũng muốn giành sự tín nhiệm của hoàng thượng , nâng cao vị thế trong mắt bá quan văn võ , củng cố thế lực cho mình . Để làm được những chuyện đó một cách quang minh chính đại , phụ thân đã đề nghị hoàng thượng ban hôn cho Ngài và nương nương . _ Những bước tiếp theo là gì ? – Thiên Doanh trong lòng có chút nôn nóng , vì căn bản những điều Lam Phong vừa nói , Thiên Doanh đã nhận ra từ đầu . Quan trọng vẫn là bằng cách nào ? _ Ân ! Tiểu nhân nói . Vương gia là mối họa của hoàng thượng , nhưng hoàng thượng không thể ra tay với Ngài , vì như thế sẽ khiến dân chúng sinh nghi . Phụ thân đã hiến kế với hoàng thượng , gả nương nương rồi gài một nam nhân đến tiếp cận nương nương . Sau đó ... sau đó ... _ CÁI GÌ ?- nàng mất bình tĩnh , tức giận lớn tiếng khiến Lam Phong giật mình sợ hãi . Có lẽ do quá tức giận nên nàng quên cả đau đớn , nhanh chóng bật dậy tiến lại gần hai người kia . Giựt ngang thanh đao trên tay của Thiên Doanh , rồi hung hăng kề sát cổ Lam Phong thúc hỏi như khẳng định . _ Ngươi muốn nói . Lão già khốn đó cùng tên cẩu hoàng đế kia , gài bẫy để bổn cung với nam nhân kia trở thành đôi giang phu dâm phụ ? Sau đó mượn tay bổn cung giết chết vương gia ? ĐÚNG THẾ KHÔNG ? TRẢ LỜI ĐI ! Nàng tức giận lớn tiếng hỏi , động tác tay di chuyển lưỡi đao của nàng cũng vì thế cứa vào cổ Lam Phong lấy đi một tý huyết của hắn . Lam Phong đau đớn nhăn mặt rên lên trả lời . _ Ân ! Nương nương tha mạng !Nương nương tha mạng ! _ NÓI ! TÊN NAM NHÂN LÃO GIÀ SAI ĐẾN LÀ AI ? NẾU KHÔNG ĐỪNG TRÁCH BỔN CUNG ĐỘC ÁC ! Một vết cứa sâu thêm một tý . Máu chảy dài trên lưỡi đao . Lam Phong thều thào nói . _ Tiểu nhân không biết . Hôm đó ... trời tối ... người đó lại quay lưng về phía tiểu nhân ... tiểu nhân không nhìn thấy rõ mặt mũi .. tiểu nhân chỉ được nghe thấy tiếng của người đó thôi . Nếu được nghe thêm một lần nữa ... tiểu nhân nhất định sẽ nhận ra ... tiểu nhân không dám dối trá ... mong nương nương tha mạng . Đã là kẻ hết giá trị lợi dụng , giữ lại chỉ thêm phiền phức . Nàng tức giận định một đao đưa hắn cho lão Diêm Vương xử lý thì ....
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang