[Dịch]Vương Gia Khờ Dại! - Sưu tầm

Chương 32 : Tức giận

Người đăng: 

Ngày đăng: 19:45 14-06-2018

_ Cái đó …. Chủ nhân .- Hắn nhìn Thiên Doanh . Còn phải hỏi , Thiên Doanh hắn ta đang bị nàng chọc tức liên tục . Mới vừa nguôi ngoai cơn giận lúc này , liền bị nàng chọc tức thêm chiện này . Nàng cư nhiên đòi nắm tay nam nhân khác trước mặt hắn . Hắn thật ko hiểu nổi trong đầu nàng đang nghĩ gì mà làm thế . Hắn đưa nàng đến đây một mặt để nàng tham quan , mặt khác muốn hỏi rõ chiện lúc nãy tại sao nàng lại hành động như thế . Nếu như nói đây chính là cách nàng vẫn làm ở thời trước thì hắn bắt buộc phải chỉnh đốn nàng mới đc . _ Nương tử ! Ko đc hành động như thế ! – Hắn nhăn mặt nhắc nhở ngữ điệu có phần khó chịu . _ Sao chứ ? Chỉ là bắt tay thôi mà . Ngươi ko phải là đang ghen đấy chứ ? _ Nàng …. – hắn tức giận nói ko nên lời , trừng mắt nhìn nàng . _ Ây da ! Bỏ đi ! Nói chiện với ngươi chán lắm ! – ta xua tay hừ mũi rồi xoay ra tên kia hỏi han – Ngươi tên gì ? Là cái gì của tên này ! – Ta chỉ vào cái mặt đang hầm hầm của hắn thách thức . _ Ân ! Thuộc hạ là Bạch Thanh, là hộ vệ của vương gia . Lần đầu gặp mặt , thuộc hạ có gì thất lễ xin phu nhân bỏ qua cho . – Bạch Thanh vội cung kính mắt ko dám nhìn lên cứ như sợ ta sẽ ăn thịt hắn lắm ko bằng ( ai chứ , tỷ dám lắm à nha ) _ Ây ! Ngươi ko cần khák khí vậy đâu . Xem nhau như người trong nhà cả , nên sau này ko cần đa lễ vậy đâu . _ Thuộc hạ ko dám ! _ Có gì mà ko dám ? Làm người nhà của phu thê ta , ngươi thấy mất mặt hả ? Ta nhướn mày về phía Bạch Thanh ra chiều ko vừa ý nhìn . Nhưng thật ra , ta chỉ mún đùa tên nam nhân này tí thôi . Chứ cho mười cái lá gan , hắn cũng ko dám nói có . Mấy tên nam nhân cổ đại này , nói chiện hoa văn màu mè , lễ nghi mệt chết . Vì thế đầu tiên là phải chỉnh cho đúng ý ta, sau này mới dễ làm việc . Hắc hắc . Bạch Thanh nghe xong câu hỏi của phu nhân ,giật nảy mình mặt xanh cả lên , ngước lên nhìn trong giây lát lại cúi xuống. Bạch Thanh cảm thấy khó xử , ko bík trả lời sao cho phải . Vì y ít khi tiếp xúc với nhi nữ , nên đây là lần đầu tiên y bị nữ nhân hỏi khó như vậy , mà đây lại chính là nữ chủ của y . Y ko bík phải giải thík làm sao cho hợp lí , lấp bấp mãi mới đc vài câu trong họng giọng như muỗi vo ve bên tai. _ Thuộc hạ … thuộc hạ …. _ Ta đùa ngươi tí thôi . Làm gì căng thẳng quá vậy Bạch hộ vệ ? Phải ko tướng công . Nàng hết trêu đùa Bạch Thanh giờ đến lôi Thiên Doanh vào cuộc . Hắn còn bík nói gì nữa đây . Nữ nhân này thật khó bảo mà . Hắn cười khổ nói lời thông cảm . _ Phải ! Bạch Thanh . Ngươi ko cần suy nghĩ làm gì những lời nàng nói đâu . Mau vào trong thôi . – Hắn kéo nàng đi vào . _ Đi thôi ! Bạch Thanh caca – Lúc bị hắn kéo đi , nàng còn cố nói với lại một câu châm chọc khiến Bạch Thanh xém nữa là xỉu ngay tại chỗ . Nàng hết chiện lại kêu y là caca , thật là bík cák làm khó y mà . Y ko dám ngước mặt lên nên ko thể thấy biểu tình trên gương mặt chủ nhân cũng như của phu nhân .Y chỉ có thể nghe sau đó , tiếng cười khúc khích của phu nhân và tiếng hừ lạnh có vẻ tức tối của chủ nhân rồi tiếng bước chân càng lúc càng xa . Y cười khổ rồi lẵng lặng bước theo sau . Cùng ngồi trên một chiếc ghế khá to đc chạm trổ tinh xảo , lại còn khoác lên trên bằng một tấm da hổ trông thật uy nghi anh dũng .Ta đưa mắt nhìn về phía Bạch Thanh . Y đang đứng cách ta và hắn vài bước chân , dáng vẻ trang nghiêm có phần cứng nhắc . Ta lên tiếng mời . _ Bạch Thanh ! Ngươi vì sao ko ngồi ? _ Cảm ơn phu nhân quan tâm . Thuộc hạ đứng đc rồi ạ ! _ Ây ! Ngồi xuống ghế dùm ta đi ! Ngươi mún ta với tên tướng công này phải ngước mặt lên để nói chiện với ngươi à ? Mỏi cổ lắm nga~! – Ta nhăn mặt nhưng ý tứ lại trêu chọc chứ ko có ý trák phạt . _ Thuộc hạ ko dám . Thuộc hạ … Bạch Thanh chưa nói hết câu , ta cũng chưa kịp lên tiếng nói thì Thiên Doanh đã lãnh đạm nói . _ Ngươi cứ làm theo ý của nàng . _ Ân ! Thuộc hạ tuân mệnh . Bạch Thanh cẩn trọng ngồi ngay vào chiếc ghế phía sau chỗ y đứng , ánh mắt có phần dè chừng nét mặt của Thiên Doanh . Ây da ! Xem thái độ của Bạch Thanh , ta đoán chừng tên tướng công thối của ta cũng có chút uy quyền nga~! Ko làm ta mất mặt . Hảo tướng công !!! Vừa ngồi xuống , Bạch Thanh đã báo cáo lại cho Thiên Doanh nghe một số chiện xảy ra từ sau khi hai người bọn ta thành thân . Theo như y nói , lun có một hắc y nhân theo dõi nhất cử nhất động của bọn ta . Nhưng vì có Bạch Thanh ngăn cản nên tên đó ko thể đến gần Nghi Lệ Xuân . Về phần phủ tể tướng , y đã cho người giám sát liên tục nhưng ko phát hiện có động tĩnh hay hành động khả nghi nào cả . Càng nghe ta càng ko bík mọi chiện lại rắc rối như vậy . Nhất là nhìn hàng mày của Thiên Doanh chốc chốc lại chau lại , nét mặt trầm ngâm , khiến ta ko khỏi xót lòng . Thật ra tên Hán Kỳ Lân là mún làm gì cơ chứ ? Tại sao lại liên kết cùng lão già Lam Long đem gả ta cho Thiên Doanh ? Vì lí do gì chứ ? Thiên Doanh lại chìm trong suy nghĩ về những chiện mới xảy ra . Nàng đã hứa với Kỳ Lân là sẽ trả lời hắn . Nhưng nàng ko bík rằng nàng đang đùa với lửa . Thiên Doanh là người hỉu Kỳ Lân nhất . Nàng nghĩ rằng hoàng huynh của hắn sẽ dễ đối phó vậy sao ? Nàng ko bík rằng Kỳ Lân là người cực kỳ thâm độc , nguy hiểm lại rất xảo trá . Kỳ Lân sẽ dễ dàng nói cho nàng bík chiện Kỳ Lân đã dày công sắp đặt sao ? Nếu có đi chăng nữa , Kỳ Lân sẽ làm gì với nàng ? Thật sự hắn là lo cho sự an toàn của nàng hơn là những âm mưu Kỳ Lân dành cho mình . Nhất là hắn trong thấy ánh mắt của Kỳ Lân dành cho nàng quả thật rất khó bík đc hắn là đang nghĩ gì ? _ Nương tử ! Bất ngờ hắn âm trầm cất tiếng khiến ta ko khỏi giật mình , nhìn hắn ngơ ngác . _ Hả ? Gọi ta làm gì ? _ Nàng tính chiện Kỳ Lân như thế nào ? Nói cho ta xem nào ! _ Ách ! Ngươi bík ? – Ta bík là hắn thông minh nhưng lại ko nghĩ hắn bík là ta đang giở trò . Lộ liễu quá sao cà ? _ Điều đó để nói sau , giờ nàng nói lý do xem nào ? – hắn vẫn trầm mặc lên tiếng . _ Ân ! Ta tính nhận lời hắn . Dù sao làm hoàng hậu , chức cũng cao hơn vương phi nga~! Ta nói thản nhiên như ko , nhún vai tỏ ra vô tội Trong khi có hai người đang ngỡ ngàng hết chỗ nói . Một người ngỡ ngàng vì ko bík chiện gì đang xảy ra , cũng chẳng bík hai người này đang nói gì . Còn một người thì đi từ ngỡ ngàng rồi đến khó chịu rồi tức giận , nói như trách cứ : _ Nàng nói gì ??? _ Bình tĩnh nghe ta nói đã nào tướng công ! Ta nói đùa một tí thôi mà . Làm hoàng hậu đâu có bằng làm vương phi của ngươi nga~! Ngươi giận xấu trai lắm nga~! Smile ~! – nàng cười sủng nịnh chọc cho hắn cười , hắn dù tức giận đến mấy nhìn thấy vậy cũng hạ hỏa phì cười . Bạch Thanh nãy giờ như người vô hình , hoàn toàn ko bík chiện gì đang xảy ra , và nhất là phu nhân kia đang nói cái gì mà nghe rất khó hiểu nhưng tại sao lại khiến chủ nhân đang tức giận hầm hầm , bỗng chốc nguôi ngoai nhanh chóng ? Vị phu nhân này thực kỳ lạ . _ Nàng nói đi ! Chiện là như thế nào ? – hắn lúc này mới lên tiếng nhưng giọng có vẻ chưa hết giận . _ Ta nói nhận lời hắn , chứ có nói là làm hậu của hắn đâu . Chưa gì ? – nàng trề môi , lườm hắn một cái cho bỏ ghét . _ Ý nàng là sao ??? – hắn chưa hiểu đc những suy nghĩ quái dị gì đang ẩn chứa trong cái đầu kia . _ Ây ! Hắn mún chưa chắc gì mấy tên quan đại thần mún . Nhất là lão già Lam Long kia .Lão là người đầu tiên phản đối nga~! _ Sao nàng nghĩ vậy ? – Hắn có phần khó hiểu , chẳng phải nàng làm hoàng hậu , lão già kia sẽ là người đc lợi nhất sao ? _ Cần gì phải nghĩ .Vì lão nghĩ ngươi ko có binh quyền ko tay , chẳng qua là một ngốc tử . Nên ko cần gì phải kiêng nể ta . Nhưng nếu ta làm hậu thì khác nga~! Lão sẽ bík người đầu tiên ta tìm để trả thù sẽ là lão . Nên lão dại gì mà đồng ý . Vả lại nếu lão ko đồng ý thì đám gian thần kia có đồng ý ko ? Tức nhiên là ko rồi . Thêm nữa , dân chúng chưa chắc là đồng ý . Nếu vậy , có thách tên Kỳ Lân cũng ko dám làm càn . Ta thao thao bất tuyệt nét mặt vui vẻ vì những điều mình nghĩ ra, nhìn qua thì thấy Bạch Thanh đang trơ mắt ra nhìn . Càng Thiên Doanh cười tựa như ko cười, nói lời dèm pha . _ Nàng nghĩ mọi chiện đơn giản quá đấy ? _ Ý ngươi là sao ? _ Kỳ Lân đã nói như vậy , ta tin chắc hắn đã dự tính cả rồi .Việc hắn cần làm chỉ là đợi câu trả lời từ nàng thôi . – lời hắn nói như gáo nước lạnh tạt thẳng ngay vào mặt ta khiến ta như chợt tỉnh . Phải a ! Nếu như hắn mà dễ đối như vậy thì đâu có ngồi trên cái ghế long ỷ kia lâu như vậy . Vả lại , Kỳ Lân lun cho người theo dõi ta và Thiên Doanh , tức nhiên Kỳ Lân sẽ bík ta là người như thế nào . Qủa thật ta có chút xem thường Kỳ Lân nên có suy nghĩ quá đơn giản như vậy .Nhưng mà ,sao tên tướng công này nói chiện giống như đang nói về chiện của một người xa lạ vậy ? Hắn ko sợ tên Kỳ Lân cũng phải lo cho ta chứ ? Rốt cuộc là hắn đang nghĩ gì ? _ Ngươi có phải tướng công ta ko vậy hả ? Ko giúp ta nghĩ cách còn ở nói bình với chả luận nữa hả ? _ Là do nàng gây ra . Thì nàng tự đi mà giải quyết . Hắn nói như phủi trách nhiệm , thờ ơ mà lạnh lùng khiến ta mún tức điên lên trừng trừng nhìn hắn , chỉ ngón trỏ thẳng mặt hắn nói như phun lửa : _ Tên tướng công thối nhà ngươi ! Nói với ta như thế mà nghe đc hả ? Ngươi ko quan tâm ???Hảo ! Ta tự giải quyết . Ta làm hậu ngươi đừng có hối hận . Grừ Grừ …. Nàng gầm gừ tức giận , quay mặt bỏ đi . Hắn chau mày nhìn theo . Lúc này Bạch Thanh mới ngại ngần lên tiếng : _ Chủ nhân ! Chiện này … _ Chỉ để nàng bớt hiếu thắng đi thôi . Yên tâm . Mọi chiện ở đây ,giao hết cho ngươi . Ta về trước đây . Nói đến đây , chưa kịp để Bạch Thanh lên tiếng , hắn liền bật dậy tiêu sái bước đi như có vẻ hấp tấp .Bạch Thanh nhìn theo lắc đầu cười khổ với đôi chủ tử này . Cả đoạn đường về , nàng tức giận mặt hầm hầm , người đầy sát khí khiến ai nấy nhìn thấy cũng phải tránh xa mấy mét vì sợ chết bất đắc kỳ tử . Hắn chậm rãi đi phía sau lặng lẽ quan sát . Hắn đương nhiên biết nàng đang giận , nhưng ko còn cách nào khác để nàng suy nghĩ kỹ trước khi làm điều gì đó . Nhất là liên quan đến Kỳ Lân thì càng phải cẩn trọng . Về đến vương phủ, gia nhân trong thấy nàng liền dạt qua một bên cúi mặt , khẽ run run khi nàng bước qua . Nàng chẳng nói chẳng rằng , bực bội tiến thẳng về phía Nghi Lệ Xuân rồi đập cửa đi vào phòng . Ko quên đóng cửa lại , khóa chốt trong để khỏi trông thấy cái bản mặt đáng ghét kia . Hắn vừa về đến nơi liền thấy cửa phòng đóng chặt , bík nàng đã khóa trái . Hắn hết gọi rồi đập cửa rầm rầm nhưng ko thấy tiếng nàng chỉ nghe tiếng đồ đạc bên trong đang tiếp đất tạo ra những âm thanh nghe rát tai . Cơn giận của nàng quả thật đáng sợ , nếu hắn đi vào lúc này , ko bík sẽ như thế nào . Tốt nhất là nên đợi bên ngoài . Hắn đợi đến khi ko còn nghe tiếng đập phá nữa mới thở phào rời đi . Ta ở bên trong đang tức tối mún điên lên , bên ngoài mặc cho hắn kêu thế nào cũng vậy , đập cửa kệ hắn , ta thuận tay cái nào liền quăng chúng xuống hết bên dưới . Ta mệt nhọc ngồi phịch xuống giường , mặt đỏ gay lên thở hổn hển mắt nhìn về phía cánh cửa nghiến răng nghiến lợi . Nam nhân thối ! Dám chọc tức bổn cô nương ! Ta phá banh cái phủ của ngươi, xem ngươi làm gì ? ( ai da ! Đừng có học theo cái tính này nga~! Đập là bể , bể là mua cái khác nga~! ). Chưa nguôi cơn giận liền ko nghe tiếng hắn nói năng gì nữa, chắc là chán nản bỏ đi rồi . Thật tức quá mà . Nam nhân xấu xa kia . Mới có như vậy đã bỏ đi rồi . Xem bổn cô nương có cho ngươi vào phòng nữa ko ? Đi chơi nhiều , lại thêm bực bội , đập phá khiến ta mệt mỏi , ko mún nghĩ nhiều , nằm ngửa ra giường ngủ ngay tức khắc ( dễ ngủ thấy sợ ) . Trong lúc mơ hồ , ta cảm thấy trong lưỡi mình cái gì đó ươn ướt đang chọc phá ,thân thể ta lại còn có cảm giác nằng nặng cứ như bị núi đè vậy . Rồi một cảm giác mát lạnh nhẹ qua và một cái gì đó đang di chuyển chầm chậm trên thân người . Cảm giác kỳ lạ đó khó chịu vô cùng , khiến ta ko ngừng ngọ nguậy . Ta lại lười nhấc hàng mi cứ để cảm giác đó quấy nhiễu đến khi cảm thấy khó thở , ta mới biếng nhác mở dần đôi mắt . Một gương mặt đập vào mắt ta . Tên tướng công thối . Hắn cư nhiên đang trộm đậu hũ của ta trong lúc ta đang ngủ ( tg * cười gian * : đồ của huynh hết rồi , nói trộm kỳ vậy ? / TD * xoa đầu * câu này nghe đc đó / tg : đa tạ , đa tạ ! ) Trừng mắt nhìn tên hỗn đản kia khi hắn đang say mê hôn ta , nét mắt khoái chí lại còn khóe mắt ý cười tựa như ko cười . Nhanh chóng đẩy hắn ra , liền phát hiện y phục của ta đều ko cánh mà bay hết xuống sàn , trong khi y phục hắn chỉ hơi xộc xệch .Tức giận thêm phần kinh ngạc ,quơ đại tấm chăn che thân trừng mắt lớn tiếng : _ Hỗn đản ! Làm gì đó hả ? _ Nương tử ! Nàng làm ta mất hứng lắm nga~! – hắn cười sủng nịnh , nét mặt gian tà đang từ từ tiến lại gần . _ Giữ nguyên tư thế ! Ta chỉ tay ra lệnh ,hắn cũng ngoan ngoãn nghe theo , mắt ta liền nhìn sang cánh cửa . Vẫn khóa chốt , cửa sổ vẫn đóng làm sao hắn vào đc ? Nhìn thấy ánh mắt ngạc nhiên của nàng , hắn bất giác mỉm cười sủng nịnh nói : _ Nương tử ! Nàng đang thắc mắc vì sao ta lại vào được trong này ? _ À … Đúng vậy . Nói mau ! Làm sao vào đc hả ? _ Nói ra nàng có thưởng ko ? – Nét mặt cà chớn của hắn thật đáng ghét , tiện tay cái gối quăng ngay vào mặt hắn . _ Hỗn đản nhà ngươi ! Cút ngay cho ta ! Hắn mau chóng né đc đạn bay , liền nở nụ cười ám mị nhìn nàng . _ Ta chỉ nói vậy thôi ! Nàng làm gì giận quá vậy nương tử ? _ Ra khỏi phòng ngay ! Ta ko mún nhìn thấy bản mặt khó ưa của ngươi .Ra ngay ! Vừa mắng , nàng vừa đưa chân đạp đạp hắn . Nhưng nhanh chóng hắn lại nắm chân nàng kéo lại , ôm nhanh nàng vào lòng nói lời thủ thỉ . _ Chiện chưa làm xong , làm sao ta rời khỏi đc . _ Ngươi … Chưa kịp để nàng nói xong , liền bị hắn cướp ngay bờ môi . Mau chóng cho lưỡi vào khoáy đảo bên trong quét sạch hết vị ngọt của nàng . Mặc cho nàng cựa quậy hắn vẫn cứ hăng say bá đạo . Nàng càng phản ứng lại khiến hắn càng thêm kích thích mọi giác quan của hắn . Giựt phăng cái chăn đang cản trở , hắn cũng nhanh chóng cởi hết y phục bắt đầu trầm luân mê luyến cùng nàng . Trong phòng giờ này chỉ còn lại tiếng rên rỉ khoái lạc hòa lẫn với tiếng thở dốc của đôi phu thê trẻ đang say sưa hoan ái . Qua cơn triền miên hoan lạc , nàng nằm thở trong vòng tay của hắn , ko đủ sức để tức tối , âm thanh nhỏ nhẹ như thủ thỉ : _ Tên thối nam nhân ! Nói ko quan tâm thì đụng đến ta làm gì nữa hả ? Hắn vòng tay ôm chặt lấy nàng vào lòng , hôn lên đỉnh đầu nàng ôn nhu nói : _ Ai nói ta ko quan tâm nàng ? Vì quá quan tâm nàng nên ta mới nói như vậy . _ Hỗn đản nhà ngươi ! Sự quan tâm của ngươi làm ta tức mún điên lên . _ Ta bík rồi . Nhìn căn phòng là đủ bík nàng giận thế nào rồi ., Ta xin lỗi . _ Khoan đã . Nàng vội đẩy hắn ra , ngồi dậy chống tay lên giường , nhìn chằm chằm vào hắn hỏi truy xét : _ Ngươi ! Làm sao vào đc đây ? Ko lẽ …. – một ý tưởng chợt lóe ngang qua đầu ta . Ta từng thấy trong mấy bộ phim cổ trang có nhiều căn phòng có mật thất . Phải chăng ??? _ Nàng nghĩ đúng rồi đấy !- Hắn cười sủng nịnh ngồi dậy đối mặt ta , đưa tay lên mơn trớn bờ vai trần của ta . Ta đưa tay nắm lấy tay hắn , trừng mắt hỏi : _ Sao ta chưa nghe ngươi nói qua ? _ Ta ko nghĩ sẽ dùng đến nó nữa .- hắn kề mặt sát vào tai ta thủ thỉ phả vào những hơi thở nóng bỏng khiến người ta khó chịu – Nhất là vào vì chiện này . Thanh âm đùa cợt ngả ngớn có phần gian xảo khiến ta ko khỏi rùng mình . _ Biến thái – Ta nhanh chóng đẩy hắn ra trước khi lại sinh chiện – Ngươi nói vậy là sao ? Ko dùng đến thì làm sao mà có ? _ Chiện này kể ra thì dài lắm ! Nàng mún nghe ? – hắn nhướn mắt nhìn ta . _ Ân ! _ Có thưởng ko ? – Hắn lại buông lời đùa cợt khiến ta ko khỏi tức giận . _ Biến thái !!! Quơ ngay cái gối đập ngay vào mặt hắn , khiến hắn bị giáng ngay một đòn khá mạnh vào mặt , say sẩm cả mặt mày,cười khổ nhìn nàng . _ Nương tử ! Nàng thật mạnh tay nga~! _ Mún nữa ko ? Ta giơ cái gối lên định thêm phát nữa thì hắn liền ngăn lại , cười như mếu . _ Thôi ! Thôi ! Ta kể .
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang