[Dịch]Vương Bài Pháp Thần - Sưu tầm

Chương 75 : Áo Lan Đa.

Người đăng: 

.
Đức Nhĩ Tây run rẩy đứng nguyên tại chỗ, theo sau Long Ma chết là tất cả thủ hạ của hắn đều chết, hắn ngay cả hô lên một tiếng cũng không có phát ra. Tên nhát gan Đức Nhĩ Tây cái tước hiệu này thật sự là thích hợp lắm. Sáu mươi tên Ma Nhân, có thể nhẹ nhõm tiêu diệt bất kỳ một cái tiểu gia tộc nào cứ như vậy mà chết. Thạch thương một lần nữa chui xuống đất, lưu lại sau mươi cái thi thể bất động trên đất. Đức Nhĩ Tây chưa từng nghĩ tới mặt đất mỗi ngày đi lên lại có một mặt đáng sợ như vậy. Sơn trang vốn huyên náo đột nhiên biến thành rất yên tĩnh. Tất cả mọi người của gia tộc Ách Nhĩ Tư cũng không nghĩ tới sáu mươi tên ma nhân lại chết nhanh như vậy, bọn hắn cho rằng sẽ chứng kiến một màn chiến đấu hoa lệ, sau đó là một màn công kích dũng mãnh khiến toàn quân bị diệt. Đức Nhĩ Tây không nói lời nào, Lai Ân cũng không nói chuyện. Hai người cứ như vậy đối mặt với nhau. Đức Nhĩ Tây cơ thể lại càng run rẩy, bị ánh mắt của Lai Ân nhìn vào hắn cảm thấy mình giống như bị lột sạch vậy. Lai Ân đánh giá Đức Nhĩ Tây trong chốc lát nói : - Nói đi, là ta động thủ hay ngươi động thủ đây? Phù phù. Đức Nhĩ Tây ngồi phịch xuống mặt đất. - Đương nhiên không động thủ cũng được. Lai Ân ha ha cười nói thêm, hắn vốn không có ý định giết tên ma tộc này, chỉ là muốn hù dọa một cái. Đức Nhĩ Tây nghe vậy lại có một ít tinh thần vội vàng hỏi: - Ngươi muốn ta làm gì? - Trở lại gia tộc của ngươi, sau đó nói cho tộc trưởng của các ngươi biết, tiểu đội của ngươi toàn bộ bị diệt, Ách Nhĩ Tư có một pháp sư nhân loại thần cấp. Đức Nhĩ Tây cho rằng nghe nhầm, nhân loại này có bệnh sao thả mình trở về vì muốn nói những lời này. - trở về đương nhiên có thể được, hiện tai ngươi có thể đi. - Thật sự có thể đi? - Nói nhảm, không đi ta lập tức làm thịt ngươi sau đó nghĩ biện pháp khác. - Ta đi, ta đi. Đức Nhĩ Tây đứng lên cũng không dám quay đầu lại mà lao ra ngay khỏi sơn trang Ách Nhĩ Tư. Loại địa phương này ở lâu thêm một giây đồng hồ thì đều là người ngu. Kiều Trì Á đợi Đức Nhĩ Tây đi khỏi mới nói: - Lâm Đức tiên sinh, ngài làm như vậy là có ý gì? Đây không phải là để cho gia tộc Áo Lan Đa càng nhiều người hơn nữa sao? bọn hắn biết có thần giai pháp sư ở chỗ này rồi thì sẽ phái ít nhất ba gã ma hồn cấp chiến sĩ tới, cái này còn không kể là chiến sĩ cấp thấp tới nữa. - Đến chỗ này càng nhiều càng tốt, lần lượt dụ chúng tới, đến bao nhiêu chết bấy nhiêu. Lai Ân duỗi lưng một cái nói: - Tốt rồi ít nhất một tuần sau sẽ không có chuyện gì ta đi ngủ. Đức Nhĩ Tây thật sự đem toàn bộ tình huống ở gia tộc Ách Nhĩ Tư nói qua một lần, tất nhiên cố che giấu sự bất lực cùng nhát gan của bản thân. Hắn đặc biệt đem chính mình nói lên thành một trường chiến đấu cửu tử nhất sinh là dũng sĩ sống sót về sau. Chạy trốn khỏi thần giai pháp sư, cái này đủ để cho Đức Nhĩ Tây nói khoác. Vì vậy tin tức gia tộc Ách Nhĩ Tư có một gã pháp sư thần giai nhanh chóng lan truyền. Các trưởng lão của gia tộc Áo Lan Đa nổi trận lôi đình, bọn hắn có thể chấp nhận gia tộc Áo Lan Đa chiến bại chứ không thể thua dưới tay một gã pháp sư nhân loại. Vì vậy các trưởng lão quyết định phát động công kích lần hai. Năm tên Ma Hồn cấp chiến sĩ. Ba mươi tên ma chiến, sau đó là năm trăm tên ma binh. Một phần ba chiến lực của gia tộc Áo Lan Đa, đây là các trưởng lão muốn cho ngoại giới nhìn xem chống lại gia tộc Áo Lan Đa sẽ có kết quả như thế nào. Gia tộc Áo Lan Đa tổ chức đồng thời một lớp công kích. Khách nhân đã đến gia tộc Ách Nhĩ Tư. Đồng dạng chống cự lại gia tộc Áo Lan Đa là một cái tiểu gia tộc- Lạp Mạn. Lạp Mạn gia tộc so với Ách Nhĩ Tư chỉ nhiều hơn mười mấy người trong gia tộc có một gã chiến sĩ thần hạ cấp một, cái này ở trong các tiểu gia tộc cũng được tính là một thượng du gia tộc. Lạp Mạn Mã Tái là tộc trưởng của gia tộc Lạp Man, tự mình đến gia tộc Ách NHĩ Tư. Kiều Trì Á thật cao hứng, lúc này còn có người tới thăm, điều này nói rõ gia tộc cũng không phải bị cô lập. Mã Tái cùng Kiều Trì Á nói chuyện khách khí một hai câu liền đi thẳng vào chủ đề chính: - Lão Đệ ta nghe nói có một nhân loại đã đến gia tộc Ách Nhĩ Tư? - Đúng vậy. - Nhưng lại giết chết một đầu Long Ma thú thần hạ cấp một cùng mười tên ma hồn và năm mươi tên ma binh của gia tộc Áo Lan Đa. Kiều Trì Á nghe vậy đắc ý cười to nói: - Tin tức lan truyền thật nhanh nha, không tệ. đúng là có một nhân loại đến gia tộc Ách Nhĩ Tư. Cũng đúng là đã giết chết một tiểu đội của gia tộc Áo Lan Đa, bất quá tin tức này như thế nào lan truyền nhanh như vậy đây mới là sự tình của hai ngày trước thôi mà. Mã Tái cười ha ha nói: - Kiều Trì Á xem ra tin tức của ngươi không linh thông, Đức Nhĩ Tây chạy về đã đem mình thổi lên trời, tin tức này mà không lan ra thì mới là lạ đó. - Mã Tái ngài cũng biết rồi không biết ngài đến có chuyện gì? - Loại thời điểm mấu chốt này, Kiều Trì Á tộc trưởng tìm được một trợ lực lớn như vậy thật là quá tốt rồi chỉ có điều… - Mã Tái tộc trưởng có chuyện gì thì ngài cứ nói thẳng ra đi. Làm gì mà quanh co lòng vòng như vậy? Lai Ân không biết tiến vào đại sảnh khi nào nói: - Loại thời điểm này còn dám tới đây Mã Tái tộc trưởng nhất định là có chuyện trọng yếu. Mã Tái mặt không đổi sắc đánh giá Lai Ân đứng lên nói: - Ta đoán vị này chính là cao thủ nhân loại được Kiều Trì Á mời đến. - Ha ha, tiên sinh thật sự là quá khiêm tốn, ngài đã tới ta cũng nói thẳng luôn lần này ta tới là đại biểu cho An Đức Lệ Na gia tộc đến. Kiều Trì Á sắc mặt đại biến vỗ bàn nói: - Mã Tái tộc trưởng ngài tới đây là có ý gì? Mã Tái không nóng không lạnh cười nói: - Kiều Trì Á tộc trưởng nghe ta nói trước đã. - Không cần nhiều lời ta không có ý định đầu nhập vào gia tộc Áo Lan Đa, cũng không có ý định đầu nhập vào gia tộc An Đức Lệ Na. Lai Ân ngăn cản Kiều Trì Á nói tiếp: - Mã Tái tộc trưởng mời ngài nói tiếp. Kiều Trì Á nghe Lai Ân nói chuyện cũng không nói tiếp, song phương đã sớm tiến hành hiệp nghị, Lai Ân bảo trụ Ách Nhĩ Tư gia tộc, mà người của gia tộc Ách Nhĩ Tư phải nghe theo Lai Ân điều phối. Mã Tái nghi hoặc nhìn Kiều Trì Á nói: - Kiều Trì Á tộc trưởng tại đây rốt cục ai làm chủ? - Lâm Đức tiên sinh tuy không phải người của gia tộc, nhưng lúc này ngài ấy giúp chúng ta vượt qua khó khăn, tự nhiên phải nghe lời ngài ấy. - Vậy là tốt rồi vậy là tốt rồi. Mã Tái cười nói: - Hai vị khẳng định cũng biết, An Đức Lệ Na hiện tại cùng với Áo Lan Đa như nước với lửa, khẳng định là sẽ đánh nhau. Lần này ta đại biểu gia tộc An Đức Lệ Na gia tộc, tới đây, mục đích chính là hy vọng Ách Nhĩ Tư gia tộc có thể lựa chọn các ngươi ủng hộ An Đức Lệ Na hay là đầu hàng gia tộc Áo Lan Đa. Lai Ân nghe xong cười ha ha nói: - Cái này muốn xem chúng ta có thể được chỗ tốt như thế nào. Mã Tái tộc trưởng không cho rằng chúng ta quả thực là muốn đối phó một đại gia tộc, thực lực chúng ta càng cường đại không phải cuối cùng lấy được chỗ tốt càng lớn sao? Mã Tái cả kinh giờ mới phát hiện hóa ra gia tộc Ách Nhĩ Tư phát biểu hôm trước, cái gì chết cũng không đầu hàng cái gì cùng với gia tộc Áo Lan Đa tử chiến tới cùng, nhưng lời này tất cả đều là giả dối. Bọn hắn sớm đã nghĩ kỹ tất cả. Mã Tái phát hiện mình đúng là một tên đần, An Đức Lệ Na bất quá cho mình một chút chỗ tốt đã tuyên bố thuần phục quả thực là một gia tộc ngốc. Nhìn người ta mà xem, tìm được một pháp sư nhân loại cường đại. sau đó tiêu diệt người của gia tộc Áo Lan Đa, bộ dạng như vậy mới có thể cho thấy thực lực sau đó chờ gia tộc Áo Lan Đa cho người tới đàm phán yêu cầu chỗ tốt hết mức. Mã Tái trong lòng thầm mắng Kiều Trì Á là lão hồ li, nào biết hồ li chính thức là nhân loại trước mặt này Lai Ân trông thấy Mã tái thất thần bất động tiếp tục nói: -Cho nên muốn chúng ta đầu hàng gia tộc An Đức Lệ Na cũng được, xuất ra thành ý của các người mang đến, bằng vào miệng nói không tính là thành ý. Mã Tái sửng sốt cả buổi nói: - tốt ta trở về sẽ cùng sứ giả của An Đức Lệ Na gia tộc nói chuyện, các ngươi trong khoảng thời gian này không thể cùng gia tộc Áo Lan Đa tiếp xúc. - Ha ha ngài tộc trưởng Mã Tái ngây thơ quá rồi, nếu các ngươi không thể mau chóng xuất ra thành ý. Chúng ta dĩ nhiên là sẽ cùng với những gia tộc có thành ý liên hệ . Bị một nhân loại hai mươi tuổi nói mình ngây thơ, sắc mặt hắn trở nên nửa xanh nửa hồng, thật sự không biết nên tự giễu mình ngu ngốc hay đần độn nữa. Kiều Trì Á thất thần chất phác phản ứng không kịp, đêm qua vẫn còn cũng với Lai Ân nói chuyện nghĩ cách, hôm nay sao lại biến thành bộ dạng như vậy rồi. Mã Tái nghe thấy ý tứ của Lai Ân là nếu đến muộn một bước thì gia tộc Ách Nhĩ Tư sẽ đầu nhập vào gia tộc khác, đứng dậy vội vàng nói: - Ta sẽ mau chóng cho hai vị tin tức, hai vị cho ta hai ngày thời gian ta sẽ cho hai vị một câu trả lời chính xác. - Tốt chúng ta đây có thể đợi tin tức tốt của tộc trưởng. Lai Ân ha ha cười. - Ta hiện tại trở về hai vị chờ ta hai ngày. Mã Tái cũng gấp, nếu là có thể kéo thành công một pháp sư nhân loại chính mình sẽ được ban thưởng lớn. Pháp sư nhân loại tại ma giới không dễ tìm, đương nhiên đánh nhau vẫn là ma nhân mạnh hơn nhưng luận về độ hủy thiên diệt địa, pháp sư nhân loại có thể coi là mạnh nhất trong ma giới. Dưới một cái ma pháp có thể hủy diệt một cái thành thị mấy trăm năm tâm huyết kiến tạo, một gia tộc cho dù có nhiều cao thủ hơn nữa, cũng phải trông coi lãnh địa không bị pháp sư nhân loại hủy diệt. Mã Tái trước khi đến được cho biết, vô luận như thế nào cũng phải lôi kéo được pháp sư nhân loại tới, theo Tây Nam Tam Cảnh Áo Lan Đa cùng An Đức Lệ Na hai tộc xung đột thăng cấp, pháp sư nhân loại có thể biến đổi thành hàng bán chạy. Kiều Trì Á cất bước tiễn Mã Tái vội vàng trở lại phòng khách, gấp giọng nói: - Lâm Đức tiên sinh, ngài không phải tới giúp chúng ta chống lại gia tộc Áo Lan Đa sao? như thế nào hiện tại lại biến thành ai cho chỗ tốt hơn là quy phục? Lai Ân tủm tỉm cười nhìn Kiều Trì Á nói: - Tộc trưởng, ngài đây là không hiểu, An Đức Lệ Na muốn lôi kéo để đánh Áo Lan Đa sau đó Áo Lan Đa nhất định sẽ nghĩ biện pháp lôi kéo chúng ta đi đánh lại An Đức Lệ Na, chỗ tốt tới tay tội gì mà không làm. - A! Kiều Trì Á sờ cái đầu, trong khoảng thời gian ngắn thật sự không nghĩ ra được đây là có ý gì? - Muốn chống lại không muốn thua phải nghĩ biện pháp làm lớn mạnh thực lực của mình, muốn lớn mạnh phải có tiền, không biết tộc trưởng có được bao nhiêu? Kiều Trì Á hổ thẹn lắc lắc đầu, nếu có tiền sớm đã thuê những ma tộc khác đi đối nghịch cùng gia tộc Áo Lan Đa rồi. - Cầm tiền của hai bên làm lớn mạnh chính mình, sau đó đợi đến lúc cả hai bên biết bị lừa thì chúng ta cũng đã có thực lực chống lại rồi. Kiều Trì Á con mắt sáng ngời kích động nói: - Ta hiểu rồi, Lâm Đức tiên sinh ngài muốn lợi dụng hai đại gia tộc, được rồi mợi chuyện nghe theo ngài xử lý. Ách Nhĩ Tư gia tộc hết thảy đều giao cho ngài. Chỉ cần tộc trưởng không muốn nhúng tay vào quyết định của ta. Ta cam đoan để cho An Đức Lệ Na và Áo Lan Đa hối hận vì đã quyết định động thủ, đương nhiên co dù ngươi nhúng tay vào ta cũng không sợ, ta có thể ở chỗ này giúp ngươi cũng có thể đi gia tộc khác tìm một gia tộc nghe lời. Lai Ân cười, Kiều Trì Á nhìn dáng điệu tươi cười của Lai Ân, phía sau lưng toát mồ hôi lạnh hắn cảm giác mình mời đến không phải là một nhân loại bình thường mà là một tên ác ma đáng sợ. - Lâm Đức tiên sinh chúng ta nên làm gì bây giờ? Kiều Tây đi vào phòng khách nghe thấy Kiều Trì Á cùng Lai Ân nói chuyện, trên mặt cũng mang theo một tia hưng phấn, nếu là làm theo lời của Lai Ân, có lẽ gia tộc Ách Nhĩ Tư sẽ không còn là một cái tiểu gia tộc nữa, sẽ biến thành một gia tộc cường đại. - Đợi gia tộc Áo Lan Đa công kích lần thứ hai? Lai Ân đưa tay lên búng một cái nói: - Chấn nhiếp gia tộc Áo Lan Đa một cái, lại để cho An Đức Lệ Na nhìn xem , sau đó đợi người của hai gia tộc này đến. Kiều Trì Á cùng Kiều Tây vẻ mặt vui mừng. đang đợi chiến sĩ của gia tộc Áo Lan Đa. Bọn hắn hiện tại hoàn toàn không lo lắng chiến sỹ của gia tộc Áo Lan Đa có thể uy hiếp gia tộc của mình. Lai Ân lập tức về phòng ở yên tĩnh, khoanh chân ngồi trên giường ngẩn người. Đối với thao khống ma pháp, đại lục trừ thần đã không còn ai có thể chống lại hắn, hiện tại hắn cần chính là kỹ năng ma pháp cường đại. Ví dụ như ma linh cùng nhân loại hợp thể, tiêu hao tinh thần lực cường đại. trong chiến đấu không thể duy trì thời gian dài, đây là khuyết điểm. Lai Ân minh bạch chính mình phải nghĩ ra biện pháp tu luyện các kỹ năng cường đại cho bản thân đặc biệt hơn nữa, lúc này mới có thể đối mặt với kẻ địch mạnh hơn nữa mà không bị hại. Nhất là đối mặt với những chủng tộc ma tộc lực phòng ngự còn mạnh hơn lực công kích, phải như thế. Chỉ là một điểm băng hoa nở rộ rồi héo tàn sau đó chuyển thành một băng thuẫn, cuối cùng hình thành một mũi tên băng. Bên trong ma háp hỏa hệ có lực phá hoại lớn nhất, băng hệ cùng lôi hệ có công kích mạnh nhất, thổ hệ lực phòng ngự mạnh nhất, lực lượng quang minh phụ trợ cũng được, công kích nhất đinh phải đến cảnh giới Phí Lặc, bằng không thì ít có thể đả thương người. Hăc ám hệ dùng thôn phệ cùng mục nát làm chủ, phá hư sinh mạng. Không gian hệ bất đồng, hắn không có phòng ngự hoàn toàn dựa vào cắn nuốt luôn ma pháp hoặc là địch nhân lẫn phòng ngự của hắn, chiêu thức công kích cũng là phòng ngự của hắn. Nếu là nói ma pháp hệ mạnh nhất chính là không gian hệ, công kích phá hư, phòng ngự đều là mạnh nhất đấy, khuyết điểm duy nhất là chiêu thức chỉ có một. Nếu muốn ở ma giới tiêu diệt ma tộc, nhất định phải có cả lực công kích cùng lực phá hoại. Lai Ân nghĩ tới nghĩ lui cũng chỉ có ma pháp đặc thù không gian hệ, tìm tòi trong đầu tất cả các tư liệu cũng không có nói tới phương pháp công kích khác của ma pháp không gian. Không gian hệ thực sự phương pháp công kích quá đơn điệu. Một cái tiểu hắc cầu chuyển động chậm chạp trên đầu ngón tay Lai Ân Hắn muốn viên hắc cầu này biến thành hình dáng của mũi tên phát hiện ra cái này quả thực khó khăn, viên hắc cầu này một khi kéo dài năng lực thôn phệ trở nên yếu ớt gấp mấy lần, căn bản không thể dùng được, dùng để hấp thu rác rưởi thì còn có thể. Không gian ma pháp dùng để chở rác rưởi. Lai Ân nghĩ vậy không khỏi vui vẻ. Băng tiễn, hỏa cầu, lôi điện, thổ hệ, đồng dạng ma pháp lần trước Lai Ân bày ra, không hề lặp lại kiểu dáng người khác nhìn vào nhất định sẽ hoa mắt. - Khó trách không gian ma pháp được xưng là mạnh nhất chính là năng lực thôn phệ đơn điệu sao? Lai Ân thở dài ném ra một đạo hỏa diễm hình bán nguyệt. Hỏa diểm thiêu đốt vách tường lưu lại một vết cháy đen sẫm. Lai Ân con mắt sáng ngời thầm nghĩ: vì cái gì không làm cho không gian ma pháp biến thành hình thái loại này, hoàn toàn không đoán ra được công kích. Lần lượt huy động thế nhưng mà chém ra đều là có hình bán nguyệt màu đen. Lai Ân cau mày như vậy thì căn bản không được. Không gian di động kia vì cái gì mà không có lỗ đen xuất hiện, mà trực tiếp di động đi đâu? Lai Ân dừng lại thử dùng không gian di động, lập tức xuất hiện tại trên mặt bàn cách giường nửa mét. Sau đó liên tục chúng kiến Lai Ân không ngừng sử dụng không gian di động, tìm kiếm một tia liên quan. Rốt cục…. Lai Ân chậm rãi mở to mắt nói: - Thì ra thế, không gian ma pháp vốn không hoàn toàn là thôn phệ, không gian di động là trong không gian xuyên thẳng qua, như vậy nếu ở giữa không trung chế ra một cái lưỡi đao trảm xuống thì sẽ thế nào? Lai Ân một chỉ như đao lần nữa bổ ra, không có một tia năng lượng chấn động, không có nửa điểm thanh âm. Oanh. Trên mặt tường xuất hiện vết cắt như một thanh đao bổ xuống - Quả nhiên có thể. Lai Ân liên tục không ngừng bổ ra, mặt tường ngổn ngang lộn xộn như là bị đao búa đẽo gọt dấu vết chỗ nào cũng có. - Ha ha đây mới thực sự là công kích. Ma nhân tuyệt đối không có cách nào tránh thoát, trừ phi thân thể của hắn cường hoành có thể chống lại năng lượng kia. Lai Ân vươn người đứng dậy, đột nhiên đưa tay bổ ra một cái. Oanh. Toàn bộ một mặt tường trong phòng như là bị kiếm hung hăng chém trúng, theo vết chém chia mặt tường làm hai khúc. - Lai Ân tiên sinh xảy ra chuyện gì sao? Ngoài của thanh âm lo lắng của Kiều Trì Á truyền đến. - Tộc trưởng Kiều Trì Á, không có việc gì, ta chỉ là đang tu luyện. - Có người đến hạ chiến thư đấy. có lẽ ngài nên đến xem. - Nhanh như vậy sao? Lai Ân nghi hoăc đẩy của đi ra. - Ngài ở trong phòng đã mười ngày rồi nếu không phải thỉnh thoảng có thanh âm truyền ta thì ta đã đá cửa xông vào rồi. - Mười ngày Lai Ân sờ lên bụng,lúc này mới cảm thấy thật sự có chút đói bụng. - Đương nhiên từ lúc ngài đi vào đến giờ không sai biệt lắm. Kiều Trì Á nhẹ nhàng gật đầu. - Ngươi nói sứ giả của gia tộc Áo Lan Đa đến đây hạ chiến thư sao? Bọn họ có nói gì không. - Hắn nói cho chúng ta một cơ hội cuối cùng, nếu còn không quy thuận, sẽ có một quân đoàn đem gia tộc Ách Nhĩ Tư san thành bình địa. - Ha ha quả nhiên là nói mạnh miệng lắm, ngươi để cho hắn đợi chút nữa ta đi ăn chút cơm, sau đó quay lại nếu hắn không có yêu cầu gì thì cứ để hắn xéo đi. - Ta hiểu Lâm Đức tiên sinh. Kiều Trì Á hiện tại hoàn toàn nghe theo bất kỳ cái gì Lai Ân nói. Lai Ân cũng mặc kệ tên kia có vội hay không, hắn không nhanh không chậm đi ăn lại nghỉ ngơi hồi lâu mới nghênh ngang xuất hiện ở phòng khách. Kiều Trì Á cười tủm tỉm đang cùng một ma nhân trò chuyện. Đối phương sắc mặt tái nhợt nhìn giống như không còn sống được bao lâu nữa. Lai Ân cười nói: - Thật sự không có ý tứ. tại hạ tu luyện thoáng cái quên thời gian, đói choáng váng. Cho nên lúc này mới đi kiếm chút gì ăn. Ma Nhân nghiêm mặt đúng lên nói: - Ngươi là Lâm Đức? - Đúng vậy chính là tại hạ. Ma Nhân ném hạ chiến thư nói: - Ta là Bối Lôi Tháp. Chiến sĩ của gia tộc Áo Lan Đa, lần này tới đưa chiến thư, và muốn nghe xem gia tộc Ách Nhĩ Tư muốn quy thuận hay là vẫn muốn khai chiến với gia tộc Áo Lan Đa ? Lai Ân cầm lấy chiến thư cười nói: - Cái này đều có một phần rồi, giờ lại đưa thêm một phần nữa, xem ra gia tộc Áo Lan Đa rất có tiền? nếu không sao lại còn đưa thêm thứ này nữa? - Chiến hay là không chiến ? Bối Lôi Tháp mặt không có nửa điểm cảm xúc hệt như một pho tượng. Lai Ân mỉm cười đột nhiên cũng lạnh xuống nói: - Phần thứ nhất chiến thư là khai chiến phần thứ hai được đưa tới nếu không đánh thực sự phải xin lỗi các ngươi. - Vậy tức là đánh. Bối Lôi Tháp vỗ bàn đứng lên nói: - Ba ngày sau quân đoàn của gia tộc Áo Lan Đa sẽ đem gia tộc Ách Nhĩ Tư san thành bình địa, cái này toàn bộ là vì một câu nói của Lâm Đức ngươi, chết cũng không thể oán trách người khác. Bối Lôi Tháp nói xong đứng dậy định đi. Lai Ân cười lạnh nói: - Ngươi muốn làm gì? -Đi, các người đã không đầu hàng thì ta phải về. -Ta cũng không có ý định để cho ngươi đi. Bối Lôi Tháp sững sờ nói: - Có ý tứ gì ? ta là sứ giả vì cái gì ta không thể đi ? - Ta có nói là sứ giả có thể đi sao? -Ttrong lịch sử chiến tranh chưa từng có việc bắt sứ giả. - Ai nói hay sao? Lai Ân cười. - Quy củ từ xưa đến nay. - Có văn bản quy định rõ ràng, có điều lệ sao? vẫn là gia tộc Ách Nhĩ Tư nói sứ giả đưa chiến thư có thể đi, Kiều Trì Á tộc trưởng có thể hay không tìm giúp ta một chút? Kiều Trì Á ha ha cười nói: - Không có. Ách Nhĩ Tư gia tộc không có quy định này, đương nhiên ngài nói là cái văn bản quy định ta cũng chưa từng thấy qua. Lai Ân mở hai tay ra nói: - Đã như vậy Bối Lôi Tháp tiên sinh còn chuẩn bị đi sao? - Ngươi đây là vi phạm Bối Lôi Tháp lại nói tiếp thì phát hiện người này nói những cái kia thật ra cũng không có quy định mà văn bản quy định rõ ràng cũng không có. - Vi phạm cái gì? - Ngươi nếu có thể nói ra một hai thứ ta có thể để cho ngươi đi. - Đáng giận, nhân loại hèn hạ vô sỉ, quả nhiên các ngươi đều là lũ gian trá giảo hoạt hỗn đản. - Không biết ta có điểm nào gian trá giảo hoạt, kính xin ngài nói rõ cho ta biết. Bối Lôi Tháp sắc mặt vốn là tái nhợt, bị Lai Ân nói như vậy khuôn mặt lại càng đen sẫm lại. Lai Ân cũng mặc kệ Bối Lôi Tháp có biểu hiện phong phú nói: - Cho nên ngươi đã đến đây rồi cũng không cần phải đi nữa, chúng ta đây cũng đang vừa vặn thiếu một tù binh, đem ngươi thành tù binh không thể tốt hơn được, nếu buổi tối mà không quay về, trong vòng ba ngày không làm theo thì sẽ bị chết ở đây. - Vừa vặn ta cũng không có ý định cùng các người giải quyết hòa bình. Bối Lôi Tháp âm hiểm cười nói: - Ngươi muốn vây khốn ta, đáng tiếc thân là ma tộc ta mặc dù chỉ là ma hồn, trình độ thần hạ giai nhất cấp, nhưng ta và ngươi hình như đồng cấp đấy ngươi muốn vây khốn ta vậy cũng khó khăn, ngươi đã không theo quy củ vậy ta cũng không tuân theo quy củ nữa, trước trực tiếp tiêu diệt gia tộc Ách Nhĩ Tư là được rồi. Bối Lôi Tháp giơ nắm đấm lên, toàn thân hắc khí vờn quanh, sát khi âm hàn lạnh như bằn lập tức bao phủ toàn bộ sơn trang.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang