[Dịch]Vương Bài Pháp Thần - Sưu tầm
Chương 70 : Bắt tù binh
.
Một mảng lớn bùn đất bị bắn lên, sau đó đem miếng thịt nướng biến thành thịt trộn bùn.
Mắt thấy mỹ vị bị làm hỏng, tất cả đám Ma nhân hai mắt đỏ rực, tru lên tức giận, hướng về phía ma pháp xuất hiện cầm lấy vũ khí nhao nhao vung lên, lúc này mệnh lệnh của tướng quân đã sớm vứt đi.
Đạo phòng tuyến của nhân loại cách đám ma binh bất quá chỉ ngàn mét, song phương bình thường vẫn đánh nhau không ngừng.
Một đầu cốt long ở trên lưng bày biện một cỗ Ma Tinh pháo, ở phía sau Ma tinh pháo là một gã thiếu niên chừng hai mươi tuổi, mặc ma pháp học đồ bào màu xám, một tay đặt lên trên Ma Tinh pháo, truyền vào năng lượng, ngay sau đó một đạo ma pháp khác liền đánh tới.
Thổ hệ ma pháp lưu sa.
Lúc này miếng thịt nướng đã sớm biến mất.
Ni Nhĩ trực tiếp bị chôn sống.
Không nói vấn đề khác chỉ riêng cái khoản cướp mỹ vị trên tay đã đủ chọc giận Ni Nhĩ.
“ Tên vương bát đản kia, đám làm hỏng thịt nướng của ta.” Ni Nhĩ nhảy lên từ trong bùn đất, nặng nề thở hồng hộc, hai mắt long sòng sọc.
“ Ni Nhĩ, đã lâu lắm rồi không gặp, không cần phải khẩn trương đến như vậy a.” Gã thanh niên một tay giữ ở Ma Tinh pháo, tay kia chống nạnh nhìn về phía Ni Nhĩ chào hỏi.
“ Lai… Lai Ân tiên sinh.” Ni Nhĩ thếu chút nữa rớt cả tròng mắt nhìn kẻ đang đứng ở cạnh Ma Tinh pháo.
“ Xem ra ngươi còn chưa quên ta, mấy ngày nay nhàm chán tìm ngươi chơi một lát.”
Ni Nhĩ mặc dù nhận ra nhưng rất nhiều Ma nhân đã sớm quên mất mệnh lệnh, cầm lấy vũ khí xông đến Vong Linh quân đoàn.
Ma binh lực công kích Á thần trung giai, lực phòng ngự cũng đến Á thần thượng giai mà còn Vong Linh quân đoàn thực lực bất quá cũng chỉ đến Á thần hạ cấp.
Nhưng mọi chuyện hôm nay lại bất đồng.
Đám Ma binh vừa mới nhảy vào bên trong Vong Linh quân đoàn đột nhiên cảm giác không đúng, đám vong linh này lực lượng phòng ngự lại rất mạnh, hơn nữa lực công kích cũng tăng lên không ít, rõ ràng có thể ngang tay cùng bọn họ liều mạng.
Lai Ân không nhanh không chậm đem ma pháp phụ trợ cấp cho đám vong linh, nhưng vẫn không quên cấp cho đám Ma binh vài cái ma pháp giam cầm hoặc thổ lao vây khốn.
Hơn một trăm gã ma binh xông đến đã bị Vong linh bao phủ, sau đó liền bị đám vong linh ngược đãi.
Bỗng nhiên.
Năm đạo hắc ảnh từ trong đám vong linh thoát ra mục tiêu của bọn hắn chính là Lai Ân, gã gia hỏa ăn mặc hôi sắc ma pháp bào này rõ ràng là thủ lĩnh, có thể khống chế được vong linh quân đoàn chứng tỏ cấp bậc nhất định không thấp.
Lai Ân duỗi tay, năm đạo lôi quang bắn ra, đột nhiên hình thành một đại thủ đem năm gã Ma tộc bắt lấy.
Chỉ thấy Lai Ân bàn tay nắm chặt, lôi quang đột nhiên bạo lực.
Năm tên Ma tộc kêu thảm một tiếng, sau đó rơi xuống mặt đất, Lai Ân hướng về phía Ni Nhĩ ngoắc ngoắc ngón tay nói “ Đến đây đi, Ni Nhĩ ta muốn nói chuyện với ngươi một chút.”
Ni Nhĩ lúc đầu còn muốn lắc đầu từ chối nhưng nhìn cái điệu bộ tươi cười vô hại của Lai Ân hắn liền biết rõ nếu lắc đầu chắc chắn sẽ không pahir là chuyện tốt.
“ Đến đây đi, dù sao thì mấy ngày nay cũng không khai chiến, thượng cấp của các ngươi cũng đã hạ lệnh không cho phép gây sự đó a.”
Ni Nhĩ lui nhanh hơn, mãnh liệt lắc đầu nói “ Lai Ân tiên sinh, ta không ngu ngốc, ta đi qua khẳng định sẽ không có chuyện gì tốt.”
“ Ha, cái này cũng bị ngươi nhìn ra.” Lai Ân cười hắc hắc.
Lúc này đám vong linh bắt đầu dãn ra để lộ hơn một trăm ma binh bất quá lúc này đều đã bị trói lại.
Ni Nhĩ vì đám Ma binh kia mà cầu nguyện, thương cho bọn họ đã bị rơi vào tay của ma quỷ.
Một gã vong linh đếm ma binh nói “ Lai Ân tiên sinh, một trăm sáu mươi ba tên, có đủ không a?”
“ Thiếu một chút, mau chuyển sang chỗ khác, bên này đã bị lừa rồi sẽ không mắc lừa nữa.”
Lai Ân nói xong cùng một đám vong linh đi về hướng khác.
Ni Nhĩ mặc dù không nắm chắc mục đích của Lai Ân, nhưng đột nhiên thấy Lai Ân xuất hiện trước mặt liền sợ hãi kêu lên một tiếng, trực tiếp vung quyền lên.
“ Ha ha, Ni Nhĩ xem ra ngươi cũng nhìn ra hậu quả khi đối đầu với ta a.” Lai Ân cũng không né tránh trực tiếp dùng ma pháp thuẫn ngăn cản công kích.
“ Con mẹ nó, ngươi không ngờ đã cường đại đến mức này rồi.” Ni Nhĩ một kích không thành công, ma pháp thuẫn bên trên đã đem lực lượng của hắn bắn ngược lại.
“ Vậy thì ở lại đó cho ta, với ta ngươi còn có điểm hữu dụng.” Lai Ân duỗi tay ra, trên mặt đất hình thành một cự thủ đem Ni Nhĩ bắt lấy ném vào bên trong vong linh quân đoàn.
Rống…
Nhân loại ở đệ tam vòng tuyến vốn đều là những kẻ nhát gan.
Đám Ma tộc lần đầu tiên phát hiện ra không ngờ lại có một người hoàn toàn khác.
Kinh.
Giận.
Trực tiếp tự mắt nhìn thấy đồng bạn bị tóm lấy mang đi.
Bọn hắn rống giận vọt lên.
Lai Ân chân đạp lên mặt đất, trên mặt đất tựa như hình thành một cái động không đáy đem đám người ma tộc toàn bộ hút vào bên trong.
Ma tộc kêu thảm một tiếng, sau đó liền bị một đại thủ tóm lấy ném đến đệ nhất phòng tuyến.
Lập tức liền có vong linh gia nhập vào vây công.
Lai Ân nhẹ nhõm đem hơn một trăm gã Ma tộc đánh bại, dường như đang muốn khiêu khích thực lực của Ma tộc.
“ Ha ha, mau lại đây a, các ngươi tới càng nhiều càng tốt, có thể dẫn người nào mạnh hơn một chút hay không.”
Lai Ân hai tay chắp sau lưng, nhìn đám Ma tộc đang đùng đùng nổi giận, cười nói “ Ta đứng ở chỗ này, nếu chân động một cái thì sẽ để cho các ngươi bắt làm tù binh.
Mười gã Ma tộc trước tiên xông lên lập tức bị lôi điện từ không trung bổ cho bắn ngược lại.
Năm tên ma binh tóm được bả vai của Lai Ân nhưng đột nhiên lại thấy từ trên người của Lai Ân bắn ra năm đạo lôi xà đem năm người đánh ngã.
Ba mươi gã ma binh tiến lên công kích liền bị thạch lao vây khốn không thể đi ra.
“ Nhân loại.”
Bên trên bầu trời, một con Ma Long đáp xuống, từ trong miệng phun ra hai đạo hắc sắc dịch thể.
“ Cũng có chút phân lượng.” Lai Ân ha ha cười, đột nhiên nâng hai tay lên không trung, một đoàn hắc mang đem Long Ma cắn nuốt.”
“ Là không gian pháp sư, nhanh đi gọi tướng quân.” Ma binh bên trong cũng có người thông minh, nhìn thấy Lai Ân ra tay liền lập tức cầu cứu viện.
Hơn mười đạo hắc ảnh từ phía ma binh chạy đi.
Trên phòng tuyến ở đầu tiên là Ma binh, sau đó là tiểu đội trưởng phía sau là đại đội trưởng, sau đó là Ma tộc thú, Long ma tộc, cuối cùng là Hắc ám thần điện.
Nếu thời điểm ma binh công kích muốn mau chóng giải quyết chiến đấu sẽ có thú ma tộc đến trợ giúp sau đó là tiểu đội trưởng.
Một nhân loại công kích nơi Ma tộc trú quân đó rõ ràng là khiêu khích.
Trước nhất tới chính là Lang ma thú.
Lang ma thú u lam nhãn, trên lưng mọc vô số gai nhọn, răng nanh sắc bén lộ ra ngoài, đem Lai Ân vây quanh.
Đám Ma binh thấy Lang ma thú đã xuất hiện liền lui về sau, chiến đấu bực này không phải là thời điểm mà bọn họ có thể tham gia.
Trong Ma tộc, thứ quan trọng nhất chính là đẳng cấp chế độ, cấp thấp hơn là thấp hơn, cao quý vĩnh viễn là cao quý.
Lang ma thú mặc dù bộ dáng súc sinh nhưng trong Ma tộc vẫn luôn nổi danh bằng tốc độ.
Lai Ân nhìn thấy đám súc sinh này cũng không khỏi nhíu mày, thời điêm khi mới quen Khải Lỵ hắn cũng đã bị đám súc sinh này đuổi theo, khi đó đã được lĩnh giáo tốc độ của Lang ma thú.
Hiện tại vây quanh hắn có đến hơn ba mươi đầu Lang ma thú.
Lang ma tựa như kiến ngửi thấy mùi mật ong, từng bầy từng bầy lao đến.
“ Thịt người, hắc hắc đây là thực phẩm khan hiếm a, một cái tuy có hơi thiếu một chút nhưng dù sao có còn hơn không.”
“ Các huynh đệ nếu muốn ăn thịt người thì đành phải trông vào anh lanh miệng rồi.”
Một đầu Lang ma nhanh nhất, nhưng cũng nhanh nhất bị bắn ngược lại khi va chạm cùng ma pháp thuẫn, không đợi cho nó hồi phục lại tinh thần trên mặt đất đã có hai thạch thương đâm lên xuyên qua người, đem ma lang gắt gao giữ ở không trung.
Ma tộc sinh mệnh lực vốn rất cường đại, mắt thấy eo của Ma lang tưởng như đã bị xé làm hai nhưng Ma lang vẫn gào thét mà vẫn không chết.
Hai gã ma binh đem Ma lang kéo thành hai nửa sau đó ghép chúng lại với nhau, cơ thịt của Ma lang nhanh chóng bành trướng đem hai nửa thân thể nối lại với nhau.
“ Tốt, rõ ràng có thể gây thương tổn cho Ma lang, quả nhiên có vốn liếng để chúng ta xông tới.” Một đầu ma lang cười hắc hắc.
Ba mươi sau đầu ma lang vây quanh Lai Ân, ngay sau đó không ngừng đánh về phía ma pháp thuẫn.
Mỗi lần đều sáu đầu công kích sau đó liền lùi lại để cho đồng bạn xông lên khiến cho Lai Ân không có cơ hội thở.
Ma lang ngoại trừ tốc độ ra thì công kích cũng vô cùng cường địa, móng vuốt sắc bén có hiệu quả vô cùng lớn.
Ma pháp thuẫn bình thường thì chỉ sợ không chịu được một trảo của bọn chúng.
Lai Ân lúc này cũng đã không dám đứng một chỗ bất động, nếu như bị hơn ba mươi đầu Ma lang đồng loạt tấn công thì cho dù là ma pháp thuẫn do Thần hạ giai nhất cấp cũng chỉ sợ trong nháy mắt bị phá.
Ma lang không ngừng công kích lên ma pháp thuẫn.
Lai Ân thân pháp như quỷ mị, tránh né công kích.
Ma lang từ trước vốn lấy tốc độ để kiêu ngạo, nhưng trước mặt Lai Ân lại không hề chiếm được một chút lợi thế nào.
Ma lang bốn chân vẫn không theo kịp hai chân của Lai Ân.
Hai chân của Lai Ân tốc độ nhanh đến chóng mặt khiến cho đám Ma lang trong lòng không khỏi ngẹn khuất.
Một nhân loại trước mặt Ma lang chơi trò tốc độ.
Cái này thực sự là đả kích quá lớn, khiến cho đám Ma lang tức thì tức giận ra sức cắn xé ma pháp thuẫn.
Không biết trước kia thế nào nhưng giờ phút này nếu có người nhìn thấy sẽ ngạc nhiên phát hiện, động tác của bọn chúng thập phần chuẩn xác hơn nữa lại hoàn mĩ dị thường, cùng quay người cùng vung trảo.
Hoàn toàn có thể xếp vào động tác mẫu trong sách giáo khoa.
Lai Ân động tác mặc dù vô cùng nhanh nhưng đối mặt với đám Ma lang ăn ý với nhau cũng không dễ nuốt.
Hắn trong đầu không ngừng lục lọi lại cách công kích, kiểu công kích của Ma lang đem toàn bộ ghi nhớ lại sau đó điều chỉnh bản thân đến mức chuẩn xác nhất.
Ma lang công kích càng lúc càng nhanh muốn nhanh chóng giải quyết xong tên nhân loại đáng ghét kia, một đám Ma lang cao quý vậy mà cả buổi vẫn không đuổi nổi một nhân loại, chuyện này mà đồn ra ngoài chẳng phải sẽ bị đám Ma tộc khác chê cười sao.
Ma binh nhìn không ra sự ảo diệu bên trong, mới vừa rồi còn thấy nhân loại kiêu căng hống hách giờ bị Ma lang vây công ngay cả hoàn thủ cũng không dám cả đám đứng ở bên ngoài không ngừng hò hét trợ uy.
“ Nhân loại, ngươi thích công kích phải không, có bản lãnh thì công kích đi.”
“ Lúc đánh chúng ta không phải rất nhẹ nhàng sao? Có bản lĩnh thì đánh nữa đi.”
Đám vong linh lại bình tĩnh hơn rất nhiều, hơn hai trăm gã ma binh đã bị trói nghiến được quẳng sang một bên, cả bọn tụ tập đứng một chỗ nhìn xem Lai Ân.
“ Lai Ân tiên sinh, cần giúp đỡ sao?”
“ Đúng vậy a, đúng vậy, có muốn hỗ trợ hay không.”
Ma lang công kích mỗi lúc một nhanh hơn, mỗi một vị trí ở dưới đất đều có dấu chân của chúng, khiến cho Lai Ân hoàn toàn mất đi cơ hội xuất thủ.
“ Hèn hạ.”
“ Vô sỉ.”
Đám vong linh nhìn hồi lâu không nhịn được to tiếng mắng chửi, hơn ba mươi đầu Ma lang đi đối phó với một nhân loại, lại còn dùng đấu pháp vô lại như vậy.
Bị đám vong linh nói vậy, nhóm Ma binh cũng phát hiện ra vấn đề.
Ma lang cao quý như vậy mà dùng hơn ba mươi đầu vẫn không đối phó được với một nhân loại, cái này cũng có chút quá mất mặt đi a, nhìn một hồi lâu thấy vẫn không khác , cả đám tức thì không còn mặt mũi xem tiếp.
Ma pháp thuẫn của Lai Ân mắt nhìn đã thấy sắp hỏng.
Ma lang như ngửi thấy mùi mỹ vị, phát ra tiếng hú chói tai, công kích lại càng mạnh hơn.
Thời điểm Ma lang xé rách ma pháp thuẫn mở ra lỗ hổng, ba mươi sau đầu Ma lang cùng hú lên một tiếng quái dị, dùng tốc độ nhanh nhất đánh đến.
Bọn họ thực sự quá tức giận, suốt một thời gian dài mới có thể phá được ma pháp thuẫn. nỗi tức giận này sao có thể buông tha, nguyên một đám mang theo hận ý mãnh liệt công kích tới.
Phanh…
Ba mươi sáu đầu Ma lang đột nhiên vồ vào khoảng không, do dùng lực lượng quá mạnh hơn hai mươi con không kịp hiểu chuyện gì đã bổ vào đồng bạn u đầu mẻ trán.
Lai Ân đột nhiên xuất hiện bên cạnh hai con Ma lang đặt tay lên đầu, nói “ Cùng không gian pháp sư so sánh tốc độ, các ngươi thật là biết đùa, nếu ta muốn chạy thì các ngươi nghĩ rằng có thể đuổi được ta sao?”
“ Nhân loại, mau bỏ tay ngươi ra.” Hai con Ma lang giãy dụa phản kháng.
Lai Ân không nói hai lời trực tiếp cấp cho môi con một đao lôi điện công kích, hai đầu Ma lang kêu lên thảm thiết sau đó ngã chổng bốn chân lên trời.
Mười đầu Ma lang bị ngất lúc đầu khi tỉnh lại còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì đã cảm thấy toàn thân như bị xé rách, lôi điện chui vào theo lỗ chân long khiến trong xương cốt nội tạng của chúng đau đớn không thôi.
Hơn hai mươi đầu Ma lang lúc này mới tỉnh táo lại, liền nhìn thấy hơn mười đồng bạn đã ngã xuống.
Bọn chúng vốn chiếm được ưu thế nhưng thế nào chỉ một hồi công phu đã có hơn mười con ngã xuống, đám ma binh đang xem lúc này cũng há hốc mồm, bọn hắn không thể tin được cách đây một giây đồng hồ Ma lang còn chiếm thượng phong mà mà lúc này đã bị hạ hơn mười con.
Đám Ma lang còn lại lập tức phát điên, không còn quản cái gì phối hợp hay không phối hợp.
Hai mươi mấy đầu Ma lang hai mắt đỏ ngầu, dùng tốc độ nhanh nhất bắt đầu tấn công.
Cho dù có phải mệt chết cũng phải tiêu diệt tên nhân loại trước mặt, bằng không thì uy danh của Ma lang toàn bộ đều bị hủy trong tay tên nhân loại đáng chết này.
Khi không phối hợp tốc độ của Ma lang được phát huy đến mức tột cùng.
Lai Ân trong thời gian ngắn không thể nào chặn được, vì vậy dứt khoát không đối đầu cùng đám quái vật đang nổi điên này, mà cố gắng tránh né.
Hắn khi mười năm tuổi đã mỗi ngày ở trong rừng rậm bị ma thú truy đuổi, vì vậy vô cùng quen thuộc với phương thức tấn công của đám súc sinh.
Lai Ân chỉ cần xuất hiện chỗ nào thì hơn hai mươi đầu Ma lang sẽ như điên như dại tấn công đến, bất luận có thể đánh trúng hay không đều toàn lực công kích.
Lúc này bọn chúng đã hoàn toàn mất hết lý trí, ngoại trừ bóng người trước mặt ra thì những thứ khác đều quên hết.
Bọn chúng không hề biết mỗi khi Lai Ân tránh né đều ném một vật gì đó lên mặt đất.
Ma lang đuổi mãi không được, khiến cho bọn chúng phát điên, cuối cùng không thèm để ý đến chung quanh chỉ biết theo mùi của Lai Ân mà bổ đến.
Phạm vi hoạt động của Lai Ân càng lúc càng thu hẹp.
Đám Ma binh cho rằng Lai Ân đã bị bầy Ma lang bức đến đường cùng, một lần nữa hoan hô vang dội, chỉ mong tên nhân loại đáng ghét kia chết càng sớm càng tốt mà không hề để ý đến khi Lai Ân dừng lại khóe miệng của hắn đang mỉm cười gian xảo.
Đám ma binh nghĩ Lai Ân rõ ràng là không còn đường nào để chạy vì thế liền đứng lại.
Ma lang đã sớm mất đi lý trí, lúc này cũng không quản vì sao hắn đột nhiên dừng lại, toàn bộ nhảy đến quyết tâm cắn xé Lai Ân ra từng mảnh nhỏ.
Đột nhiên bàn tay của Lai Ân bị một bàn tay khác cầm chặt.
Vài đầu Ma lang vồ tới đầu tiên liền bị một đại thủ đánh bay.
“ Bỉ Ân Tư tướng quân, ha ha đã lâu không gặp, chiêu này của ngài quả là đúng lúc.” Lai Ân đang muốn rút tay về nhưng lại bị Bỉ Ân Tư nắm chặt hơn.
Nhân loại đột nhiên xuất hiện ở phòng tuyến của Ma tộc, tự nhiên sẽ có thủ hạ đi thông báo cho thượng cấp.
Ca Á nghe được báo cáo, thông qua miêu tả liền biết được người đến là ai, hắn bèn yêu cầu Bỉ Ân Tư nhất định phải bắt được Lai Ân, tiểu tử này bắt đám Ma binh chỉ sợ là muốn tống tiền vơ vét tài sản.
Hơn nữa nếu bắt được Lai Ân thì khi đàm phán cùng Thần tộc cũng sẽ có lợi.
Ca Á sau khi xem qua tư liệu mới biết Lai Ân ở nhân loại là đại nhân vật thế nào, ít ra cũng có thể so sánh với một quân vương đế quốc.
Bỉ Ân Tư khi đuổi tới liền chứng kiến động tác của Lai Ân, vì vậy vội vàng ra tay ngăn cản sự tình đáng sợ sắp phát ra.
Đám Ma lang bị đá bay về sau lúc này đã tỉnh táo lại, chứng kiến Bỉ Ân Tư xuất hiện, liền cúi đầu nói “ Tướng quân, ngài sao lại tới đây.”
Bỉ Ân Tư mặt không biểu tình, hừ lạnh nói “ Một lũ ngu ngốc, các ngươi chỉ biết cắn cắn,xé xé chẳng lẽ không biết để ý dưới chân mình có cái gì sao.”
Đám Ma lang lúc này mới đưa mắt nhìn về bốn phía.
Không biết từ lúc nào một cái Lục Mang Tinh Trận cự đại đã sớm được bố trí trên mặt đất, mà chỗ Lai Ân đứng hiện tại lại là đỉnh phong của Lục Mang Tinh Trận.
Không riêng gì Ma lang, mà ngay cả đám Ma binh cũng không chú ý tới hành động mờ ám của Lai Ân, bọn chúng căn bản là chỉ nhìn công kích của Ma lang.
Đám vong linh đang xem náo nhiệt thấy Lai Ân rơi vài tay Ma tộc tướng quân, thầm nghĩ còn có thể chạy được sao?
Nếu có thể chạy được thì mới là lạ a, đây là Ma tộc tướng quân chứ không phải một gã địa ma tinh vớ vẩn.
Vong linh không có thịt vì thế nhìn không ra biểu tình, nguyên một đám ngây ngốc châu đầu lại một chỗ nghĩ không ra biện pháp.
Lai Ân lúc này lại không chút vội vàng, vẻ mặt tươi cười nói “ Bỉ Ân Tư tướng quân, ngươi buông tay được chưa? Ngươi nắm chặt như vậy ta cảm thấy rất đau a.”
“ Thực xin lỗi, Lai Ân ngươi bây giờ là tù bình của ta, bắt một ngàn người cũng không bằng bắt một mình ngươi.”
“ Lạy hồn…. ta bất quá chỉ là một nhân loại, người nghĩ Thần tộc sẽ quản sự sống chết của ta sao.”
“ Lai Ân ngươi lừa gạt người khác còn được, với ta vô dụng.”
“Ai, càng lúc muốn lừa người càng khó khăn a.” Lai Ân cảm khái nói.
Bất quá Lai Ân cũng không phải là người dễ dàng buông tay cho người khác bắt.
Bỉ Ân Tư hiểu rất rõ tên gia hỏa giảo hoạt trước mặt, bất quá hắn vẫn luôn chắc chắn rằng Lai Ân dù có cường thịnh hơn nữa cũng không có khả năng trong thời gian một năm ngắn ngủn có thể vượt qua một Ma tộc tướng quân như gã.
Lai Ân uốn éo thử rút tay ra, kết quả vẫn không thành công, đột nhiên hai cánh tay biến được nham thạch bao phủ, sau đó mãnh liệt giãy giụa khỏi bàn tay của Bỉ Ân Tư.
Thạch trảo sắc bén đánh mạnh lên đầu Bỉ Ân Tư, sau đó không ai nhìn được Lai Ân chạy đi như thế nào.
Bỉ Ân Tư nghiêm mặt đứng dậy, trong tay vẫn còn nắm chặt nửa tay áo.
Lai Ân liên tục thuấn di hai lần, cuối cùng xuất hiện ở chỗ đám vong linh.
Lúc này không riêng gì ma binh mà ngay cả ma lang cũng thiếu chút nữa rớt cả tròng mắt.
Không nhìn lầm a, đó là Ma tộc tướng quân đó.
Một nhân loại lại có thể đem ma tộc tướng quân đánh ngã.
Một gã Ma binh vẻ mặt ngơ ngác nhỉn Bỉ Ân Tư, rồi lại nhìn Lai Ân thanh âm kinh ngạc nói “ Ta rõ ràng là nhìn lầm a, chuyện này làm sao có thể.”
Mấy gã ma binh vừa rồi bị ăn thiệt thòi trong tay Lai Ân, lúc này đuổi tới nói “ Tiểu tử, chậm rãi học hỏi đi, cả đám ma lang đuổi hắn mà ngay cả chéo áo còn không sờ được, tướng quân của chúng ta tóm được tay đã là không tệ rồi.”
Bỉ Ân Tư thật không nghĩ đến một nhân loại lại có thể đánh ngã mình, hắn lúc này giọng giễu cợt nói “ Lai Ân, xem ra ta vẫn là đánh giá thấp ngươi, thực lực của ngươi trong thời gian ngắn không ngờ lại tăng nhanh như vậy.”
“ Gặp ngươi không phải vẫn phải chạy trốn sau?”
Lai Ân cười toe toét nói.
“ Bớt sàm ngôn đi, đem đám người ngươi vừa bắt thả ra, bằng không ta tự mình đoạt về.”
“ Ồ, đại tướng quân muốn đoạt người sao? Cái này thật tốt quá, tướng quân làm vậy ta cầu còn không được.”
Lai Ân nghe vậy hai mắt sáng ngời.
Bỉ Ân Tư ngược lại lại không dám đi, hắn thầm nghĩ không biết tiểu tử này có tính kế với cả mình hay không.
“ Tiểu tử, ngươi bắt nhiều ma binh như vậy, có mục đích gì?”
“ Ngài cứ tới chẳng phải sẽ biết sao?”
“ Ngươi nếu ta cũng bắt thì làm thế nào?”
“ Ta thề tuyệt đối sẽ không làm khó ngài.” Lai Ân lập tức kêu to giơ hai tay lên, bộ dáng vô cùng thành khẩn.
Bỉ Ân Tư cười ha ha nói “ Tiểu tử, ta và ngươi cũng ở cùng nhau một thời gian không ngắn, ngươi tốt nhất cũng đừng chuẩn bị lừa ta, hừ ngươi mặc dù không động thủ nhưng ai biết được ngươi lại không an bài một con cốt long ở bên trong.”
“ Ta thề là không có a, nếu ta có kẻ lợi hại như vậy thì chỉ sợ đã sớm đi đến trực tiếp bắt lấy cần gì phải đứng ở đây.”
“ Hừ, tiểu tử ngươi đừng hòng lừa ta, ta sẽ không đi qua đó.”
“ Vậy thì ta đi.”
Lai Ân nói hai câu sau đó liền chuyển đám tù binh đi, Bỉ Ân Tư định ngăn lại nhưng lại sợ bẫy rập vì vậy ngập ngừng không dám bước.
Sau khi đem đám tù binh về phòng tuyến thứ hai, một đám Minh thần sinh mệnh tức thì đem đám ma binh nhìn chằm chằm vây vào giữa.
Phỉ Lợi Khắc tư bĩu môi nói : “ Lai Ân, đám này có thể đánh được không?”
“ Mẹ nó, ngươi định ngược đãi tù nhân sao.”
“ Vậy có thể mắng được chứ?”
“ Cái đó sẽ làm bọn chúng bị tổn thương tinh thần, coi chừng ngươi đem bọn chúng mắng thành tâm thần a.”
“ Mẹ nó, không thể đánh, không thể mắng, ngươi đem đám này về nuôi báo cơm à?” Ngưu đầu là kẻ đầu tiên không hài lòng, vung lang nha bổng nhìn chằm chằm vào đám tù binh, bộ dáng như muốn ăn tươi nhuốt sống.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện