[Dịch]Vương Bài Pháp Thần - Sưu tầm
Chương 7 : Rình trộm (2)
.
Mặt trời cuối cùng cũng xuống núi....
Đêm tối lập tức bao trùm khắp nơi....
Trong thành Dã Lang có hai bóng người một trước một sau đang chạy như bay về phía trước.
Ryan quả thực không thể tin người đang chạy trước hắn lại chính lão già mà ban ngày nhìn như ai cũng có thể khi dễ, nếu Ge Luka chạy nhanh hơn một chút có thể khẳng định Ryan không tài nào chạy nhanh hơn, hơn nữa nếu Ge Luka muốn thì ban ngày hai tên bồi bàn trong khách sạn ngay đến cọng lông chân của lão cũng không thể nào đụng tới được.
Ge Luka muốn xem thử thực lực của Ryan, xem xem thể chất của tên pháp sư cấp ba này đến đâu, nhưng ngay cả khi lão tăng tốc đến lần thứ ba vẫn không bỏ rơi được Ryan, trong lòng lão không khỏi đánh giá lại vị tiểu huynh đệ này.
Ge Luka dần dần chạy chậm lại cùng sóng vai với Ryan đi tới, nói:
- Tiểu huynh đệ, tốc độ của ngươi không chậm đâu, ngươi không phải là pháp sư sao? Ta thấy tốc độ của ngươi cho dù chiến sĩ cấp năm cũng chưa bằng ngươi, ngươi không gạt ta đấy chứ?
- Đây là thành quả của sáu năm bị ma thú truy sát trong rừng đấy!
- Trời, sáu năm cơ à, ngươi thật có nghị lực, hắc hắc, tới nơi rồi, dừng lại đi.
Ge Luka chỉ vào một chỗ cao trên tường nói:
- Lát nữa sẽ có trò hay để nhìn.
Ge Luka vừa nói xong liền lấy đà rồi bật mạnh một cái vượt qua bức tường cao bốn thước.
Ryan cũng không chịu kém, hai chân dậm mạnh phi người lên, thân thể như dán vào tường, nhẹ nhàng bò lên.
Ge Luka trợn mắt há mồm nhìn động tác linh hoạt của Ryan, hắn không nghĩ tên thiếu niên này lại nhanh nhẹn như vậy, đây đúng là chiến sĩ tiềm năng vậy mà tên khốn kiếp này không ngờ lại đang học ma pháp.
Hai người một già một trẻ, đều nép vào tường ngó vào bên trong.
Bên trong có một phụ nữ đang tắm trong một cái bồn thật lớn thỉnh thoảng lại lộ ra vài cảnh xuân.
Mặc dù Ryan sinh hoạt trong vùng rừng núi nhưng cũng không có nghĩa hắn đối với những chuyện như thế này không biết tí ti gì, thấy một màn hấp dẫn như vậy trong nháy mắt Ryan cảm thấy máu huyết trong cơ thể sôi trào, điên cuồng tuần hoàn.
Ge Luka nói:
- Nàng này là tam phu nhân của thành chủ Dã Lang thành, he he, thế nào, dáng người không tệ chứ? Ối, Ryan, ngươi chảy máu mũi kìa.
- Vớ vẩn, thơm như vậy, hấp dẫn như vậy mà ngươi không bị kích thích à, sao ngươi không xem lại bản thân mình đi?
Ryan một tay chùi máu, một tay bám chặt vào tường mà vẫn có thể duy trì cân bằng cho cơ thể, điều này làm Ge Luka hoàn toàn chấn động.
- Hắc hắc, cái này gọi là trao đổi chất, rất có lợi cho sức khỏe.
Ge Luka khều Ryan một cái, nói:
- Chú ý, trò hay sắp bắt đầu.
Ryan nghe Ge Luka nói vậy, lập tức phát hiện tam phu nhân đã tắm xong, trên người khoác một tấm lụa mỏng manh mềm mại đang bước vào một căn phòng, cử chỉ của nàng hấp dẫn khêu gợi không nói nên lời.
Ngay khi tam phu nhân vừa bước vào phòng, một người đàn ông trên hai mươi lập tức từ phía sau ôm lấy eo nàng, mặc dù cách khá xa nhưng bọn Ryan vẫn có thể nghe được tiếng rên rỉ nỉ non của nàng.
- Hắc hắc, tên này vừa đến thành Dã Lang chưa được mười ngày mà có thể thông gian với tam phu nhân, xem ra hắn cũng không phải người bình thường.
Hai mắt Ryan vốn đang tỏa sáng nhìn chằm chăằ tam phu nhân, đột nhiên hắn thấy rõ mặt mũi tên gian phu, tên kia không phải là Lorant, nạn nhân bị mình vừa cướp sạch vừa đánh cho một trận sao? Truyện "Vương Bài Pháp Thần "
Đang lúc Ryan còn hoài nghi, Lorant đã ôm tam phu nhân đi về giường.
Ge Luka túm lấy Ryan, hưng phấn nói:
- Mau lên, mau lên, chúng ta lập tức đi coi màn chính
Ẳng ẳng...
Chợt nghe hai tiếng chó rú lên, sau đó có hai bóng đen lao đến chỗ bọn Ryan.
Ge Luka và Ryan đều ngẩn người, ngay sau đó Ge Luka đẩy Ryan ra, nghiến răng nghiến lơi, nói:
- Hừ, đang lúc mấu chốt lại bị phát hiện, tiểu huynh đệ, chia nhau chạy, sau này có duyên sẽ gặp lại.
Ge Luka vừa nói xong, hai chân đã đứng vững trên tường vọt đi rất xa, hai bóng đen kia lập tức đuổi theo lão.
Ryan cũng biết có phiền toái, vội vàng phóng xuống đất, nhanh chân bỏ chạy.
- Tên kia, đứng lại.
Ryan nghe phía sau có giọng nữ vọng lại.
Ryan quay đầu lại nhìn, phát hiện một mĩ nữ quần áo bó sát người, tay cầm kiếm đang đuổi theo càng lúc càng gần, mà sau lưng mĩ nữ còn có hai tên chiến sĩ đang đuổi theo xem tốc độ họ còn nhanh hơn nàng.
Sắc mặt Ryan đại biến, đột nhiên chuyển hướng vận dụng kinh nghiệm trong trong những năm bị ma thú truy sát, ba người đuổi theo còn chưa có phản ứng thì Ryan đã biến mất trong màn đêm. Hai gã chiến sĩ lập tức rẽ sang một hướng.
Mĩ nữ kia do dự một chút cũng chuyển sang một hướng khác.
Hai gã chiến sĩ vừa chạy được một đoạn không xa đã bị một người đàn ông từ trong bóng đêm chặn lại, hắn nói:
- Đứng lại, các ngươi trở về đi, không được đuổi theo người kia nữa.
Hai gã này đều là chiến sĩ cấp tám, bởi vì lần trước Lorant bị nếm mùi đau khổ trong rừng nên đã đuổi hết hai tên chiến sĩ cấp bảy và hai tên ma pháp sư, sau đó thuê vài tên chiến sĩ cấp tám làm vệ sĩ, cũng bởi hắn là người thừa kế duy nhất của gia tộc Lockerbie nên mới có thể tùy xài tiền như vậy. Truyện "Vương Bài Pháp Thần "
Hai tên chiến sĩ cấp tám bị chặn lại, lạnh lùng nói:
- Chuyện chúng ta bắt người không liên quan đến ngươi, tốt nhất ngươi không nên xen vào, nếu không bọn ta bắt ngươi giao cho thiếu gia Lorant.
- Đó là lời khuyên cho các ngươi, nếu các ngươi vẫn muốn đuổi theo thì chỉ có một con đường.
- Đường gì?
- Chết, nhiệm vụ của ta là không để bất kì ai gây nguy hiểm đến người kia.
- Khoe khoang gớm nhỉ, ngươi…
Hai tên chiến sĩ cấp tám chỉ nói được mấy chữ, sau đó vĩnh viễn không nói được nữa.
Trong bóng đêm, người đàn ông mang theo thanh kiếm dính đầy máu biến mất giống như chưa từng xuất hiện.
Ge Luka từ một góc khác lặng lẽ đi ra, kiểm tra thi thể hai tên chiến sĩ bị một kiếm mất mạng rồi thở ra một hơi lạnh, tự nói:
- Giỏi thật, quả nhiên là người của đoàn thẩm phán của thánh điện, không biết tên tiểu tử kia rốt cục có lai lịch gì đây?
Đang lúc Ge Luka còn suy đoán, Ryan đã bị mĩ nữ đuổi chạy một vòng thành tây, cho dù là cái mũi siêu thính của Phong Lang cũng đã sớm bị Ryan bỏ rơi. Nhưng mĩ nữ này lại khác, mấy lần Ryan tăng tốc đều bị mĩ nữ bắt kịp, hơn nữa nàng bộc lộ nghị lực rắn rỏi càng làm Ryan thêm đau đầu.
Chạy quanh cái ngõ nhỏ ở thành tây hai vòng làm Ryan có cảm giác chân mình như muốn nhũn ra, nhưng khi quay lại phía sau phát hiện mĩ nữ kia tuy đã bắt đầu thở hổn hển nhưng vẫn liều mạng đuổi theo hắn như cũ. Truyện "Vương Bài Pháp Thần "
Ryan chịu không nổi, lớn tiếng nói:
- Ta với ngươi không thù không oán lại không rình ngươi tắm rửa, ngươi cũng không nên đuổi ta tới mức này chứ.
- Ta được thuê để bảo vệ Lorant, ngươi uy hiếp đến hắn đương nhiên ta phải ra tay.
- Nhưng tên kia dụ dỗ vợ người ta mà.
- Không liên quan đến ta, ta chỉ là lính đánh thuê mà Lorant là người bỏ tiền thuê ta.
- Vậy ta cho ngươi tiền, ngươi đừng đuổi theo ta nữa.
- Nếu ta không đuổi theo ngươi, sau này ta vĩnh viễn không cần làm lính đánh thuê nữa.
- Coi như ngươi lợi hại.
Ryan thầm mắng một câu, đột nhiên liên tục lạng trái lạng phải, đánh võng cả nửa ngày mới chui vào một cái lỗ chó, vận dụng phương pháp che dấu hơi thở, thần thức khi đối phó với ma thú.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện