[Dịch]Vương Bài Pháp Thần - Sưu tầm
Chương 36 : Lôi Thần cùng Minh Thần
.
Toàn thân Phỉ Lợi Khắc Tư liền hiện ra những pháp trận lẫn hoa văn.
Sau đó hắn duỗi duỗi bốn chân, cười ha ha nói “ Thật thoải mái a, lão tử đã nhiều năm cũng chưa đạt đến tình trạng này .”
Lai Ân toát mồ hôi lạnh nói “ Ách, thực lực bây giờ của ngươi là gì?”
“Thần hạ giai nhất cấp.”
A Á Lôi Đức liếm liếm tiểu chưởng,
Lai Ân ngồi xổm nhìn chăm chăm Á Á Lôi Đức, đánh giá cả nửa ngày, nói “ Ngươi đừng nói với ta là sau khi giải khai phong ấn thực lực của ngươi vẫn như cũ nhá.”
A Á Lôi Đức khinh bỉ nhìn Lai Ân nói “ Ngươi có bệnh không đấy? đã giải phong một phần ba như vậy mà thực lực của ta vẫn như cũ thì thà ta đâm đầu vào đá chết còn hơn.”
Lai Ân đứng lên, ngước nhìn về phía chân trời, nơi đó chính là tường thành, tấm lá chắn đầu tiên, cũng có thể là cái cuối cùng. Bất quá đối với Lai Ân mà nói, cái đó cũng không quan trọng, cho dù ở phía trước có một vạn hắn cũng đều muốn hủy diệt.”
Mục tiêu của hắn hiện tại chỉ có Hắc Ám Thần Điện.
“Phỉ Lợi Khắc Tư, các ngươi toàn bộ đều phải nghe Lai Ân, về phần Y Lệ Na ta sẽ đối phó.”
Cáp Địch Tư vừa nói xong, thân thể cũng chậm rãi bay lên, từ phương xa một đạo lôi quang đang phóng đến, càng lúc càng gần, sau đó khi gần đến liền dừng lại.
Phỉ Lợi Khắc Tư kéo kéo Lai Ân, nói “ Tạm thời đừng đánh, đã lâu lắm rồi chưa được nhìn thấy Cáp Địch Tư đại nhân động thủ, xem xong rồi chúng ta đi thu thập Hắc Ám Thần Điện cũng chưa muộn.”
“Đúng vậy, đúng vậy, ta cũng không có gấp lắm.”
Lai Ân nghe thấy Cáp Đichj Tư chuẩn bị động thủ liền vô cùng hưng phấn, đó chính là Minh Thần a, một vị mỹ nữ phong hoa tuyết nguyệt của Thần tộc, được xem nàng chiến đấu quả thật rất tốt.
“Kỳ thật thực lực của Y Lệ Na tính ở trong Thần tộc cũng là rất mạnh, bản thân nàng là nữ thần của Lôi tộc, bất quá khi nàng lại phản bội Thần Tộc, Thần tộc đã phái ra rất nhiều chiến tướng bao vây muốn liệp sát nàng mà cũng không thành công, sau khi Mạt Nhật Thẩm Phán cùng Phán Quyết Giả chết đi, Y Lệ Na cũng biến mất theo.
Phỉ Lợi Khắc Tư nhỏ giọng giảng giải.
Bên trên bầu trời.
Y Lệ Na lúc đầu nhìn thấy Cáp Địch Tư liền có chút sửng sốt, nhưng ngay sau đó liền cười cười nói “ Xem ra ngươi thật sự muốn nhúng tay vào chuyện của ta.”
Cáp Địch Tư cười khanh khách, nói “ Vậy thì sao nào?”
Y Lệ Na muốn chọc giận Cáp Địch Tư, lúc này cười khanh khách nói “ Nga, cái này thật là có chút ám muội a, chẳng lẽ ngươi có cảm tình với tên tiểu tử kia sao?”
“Hừ, muốn chết.” Cáp Địch Tư thanh âm cũng không tỏ vẻ tức giận, gương mặt vẫn mỉm cười nhẹ nhàng nói.
“Vậy ngươi làm cho ta chết thử xem.”
“Y Lệ Na, muốn chọc giận ta ngươi còn chưa đủ bản lĩnh, bất quá nếu muốn đánh nhau thì ta sẽ hảo hảo phụng bồi.”
“Ta chờ đã lâu rồi…”
Y Lệ Na nhẹ nhàng phất tay, lôi vân từ bốn phương tám hướng liền ùn ùn ngưng tự lại, từng tia chớp to lớn như muốn xé rách bầu trời liên tục đánh xuống.
Một lực lượng vô cùng khủng bố như một cơn lốc thổi qua toàn bộ chiến trường phương bắc, lực lượng này khiến cho ngay cả thiên địa cũng phải biến sắc.
“A… thật là may mắn là ta không có hoàn toàn chọc giân Y Lệ Na, bằng không giờ này chỉ sợ đã sớm đi chầu ông bà ông vải a.” Lai Ân lúc này sợ hãi lẩm bẩm.
Trên không trung lôi vân, lôi trụ dày đặc, che kín cả bầu trời, lúc này không trung là một thế giới của lôi điện.
Áp lực to lớn của lôi vân ở trên trời khiến cho người ta cảm giác hít thở không thông.
Lúc này đột nhiên hiện ra một hắc sắc hỏa diễm, bùng phát thiêu đốt thiên địa.
Đám sinh mệnh Minh Giới lúc này lại hiện ra vẻ mặt vô cùng hưởng thụ trong hỏa diễm, nhìn qua thật giống như bọn chúng đang được thư giãn.
Phỉ Lợi Khắc Tư không nhịn được ngâm nga một tiểu khúc, bộ dáng thập phần thoải mái.
Nhưng Lai Ân lại không được tốt như vậy, hắc sắc hỏa diễm mặc dù không làm hắn tổn thương nhưng cảm giác của hắn lúc này lại như đang ngồi bên cạnh một ngọn núi lửa đang phun trào.
Lai Ân lần đầu tiên nhìn thấy Cáp Địch Tư ra tay, lần này hắn coi như rốt cục cũng đã được kiến thức cái gì mới chân chính là khủng bố.
Thần thông của Cáp Địch Tư vô cùng lợi hại, bất kỳ thứ gì khi bị nó chạm vào cũng liền bị biến thành tro bụi.
Cho dù ngay cả Y Lệ Na cũng không dám chậm trễ, vội vàng tránh né.
Phỉ Lợi Khắc Tư ở bên cạnh nhỏ giọng giải thích nói “ Thần tộc mỗi tộc đều có năng lực riêng của mình, như Minh Thần bộ tộc có năng lực hủy diệt, Lôi Tộc lại có thể sai khiến lôi điện, Hỏa Tộc lại biết khống chế lửa…”
Lai Ân cào cào tóc nói “ Người có thể thành thần sao?”
“Hắc hắc, cái này ta cũng không rõ lắm, bởi vì từ trước đến nay vẫn chưa có người nào đạt tới Thần Giai, cho dù có đạt đến Á Thần giai thì nhiều lắm cũng chỉ là hạ giai, chưa từng có người đạt đến Á Thần thượng giai hoặc Thần giai.”
“Như ta là toàn hệ pháp sư thì tính là cái gì? Một một Thần đều chỉ có một loại năng lực, ta vì cái gì lại là toàn hệ?”
Phỉ Lợi Khắc Tư hắc hắc cười, nói “ Vấn đề này ta cũng không có cách nào trả lời ngươi, nếu có cơ hội, ngươi hãy hỏi minh thần a.”
Lúc này, trên không trung hắc diễm tạo thành một con hỏa long đem Y Lệ Na hoàn toàn vây lấy.
Lôi quang mạnh mẽ bắn ra cản trở hắc long. Cản trở không cho nó tiếp cận đến gần Y Lệ Na.
Ở chỗ Cáp Địch Tư, từng đạo lôi vân tụ tập lại thành những lôi quang to lớn, phóng đến Cáp Địch Tư tạo nên những tiếng nổ kinh thiên động địa, ngay cả mặt đất cũng bị âm thanh đinh tai nhức óc đó đánh cho chấn động.
Lôi quang sau khi nổ xong lại tào thành vô số lôi xà, theo khe hở mà lôi quang phá ra, xông đến người Cáp Địch Tư.
Hắc sắc hỏa diễm bị Lôi quang đánh trúng liền tan biến, nhưng ngay sau đó lại mở ra, lớn hơn, nhiều hơn.
Hắc diễm có thể cắn nuốt sinh mệnh, đồng dạng cũng có thể cắn nuốt ma pháp, trung hòa lôi quang để bổ sung cho hắc diễm.
Giằng co một lúc, bỗng nhiên một đạo lôi quang rốt cục cũng phá tan hắc diễm, đánh lên người Cáp Địch Tư.
Toàn bộ mặt đất lúc này liền vô cùng yên tĩnh.
Mái tóc mềm mại của Cáo Địch Tư bị lôi quang đánh trúng lúc này đã có chút rối loạn.
A Á Lôi Đức vội vàng hướng tới Phỉ Lợi Khắc Tư phóng đến, sau đó nằm úp sấp, giọng run rẩy nói “ Xong rồi, lần này thì xong rồi…”
Trên mặt đất gần vạn Minh Thần Chi Sâm quái thú toàn bộ đều ngây ngốc nhìn.
Lai Ân cũng không ngoại lệ, hai mắt thiếu chút nữa thì lòi ra.
Trên không trung, Cáp Địch Tư tóc không gió tung bay, ánh mắt hàm sương, thanh âm lạnh lùng nói “ Ngươi cư nhiên lại dám đả thương ta?”
“Đả thương ngươi? Hừ nói nhảm ít đi, mau đem Lai Ân giao cho ta, bằng không ta không chỉ đả thương ngươi thôi đâu.”
Cáp Địch Tư hai tay như tia chớp duỗi ra.
Hắc diễm ở đằng sau cư nhiên lại hình thành một cự đại hắc sắc sí bang(đôi cánh màu đen), cùng lúc đó từ không trung truyền đến những tiếng nhạc êm ái.
Thần ngữ…
Lai Ân vừa nghe liền hiểu được, hắn mười mấy năm bị ép buộc phải học Thần ngữ, lúc này nghe không hiểu mới là lạ.
Phỉ Lợi Khắc Tư hai tay ôm đầu, quỳ rạp trên mặt đất thanh âm run rẩy nói “ Mau nhìn, cái này mới chính là thần ngữ ma pháp chân chính, cả đời chưa chắc đã được nhìn thấy vài lần.”
“Khi ta triệu hoán các ngươi không phải cũng là dùng Thần ngữ sao.”
“Oanh…”
Lai Ân vừa nói xong, đột nhiên từ dưới mặt đất phun lên một luồng hắc diễm, đem hắn hất tung lên trời.
Cũng ngay lúc đó, một đạo thiểm điện liền đánh xuống chỗ hắn vừa đứng.
“A…” Lai Ân kêu thảm một tiếng, sau đó hạ xuống mặt đất, mặc dù không bị thương nhưng tóc tai cũng bị lôi điện đánh cho dựng đứng.
Hắc diễm lúc này ào ào tuôn ra,hướng về phía không trung phóng đến.
Lai Ân nhe răng trợn mắt, phẫn nộ nhìn Phỉ Lợi Khắc Tư nói “ Ngươi, vì cái gì mà không nhắc nhở ta sớm?”
“Nhắc nhở làm sao được, cái này ngươi phải tự mình cảm giác a, bị sét đánh mà vẫn không chết, ngươi quả thực may mắn .”
Phỉ Lợi Khắc Tư đưa mắt nhìn lên bầu trời, lúc này đã bị hắc diễm bao phủ toàn bộ, một chút cũng không nhìn thấy gì.
Ngoại trừ nơi Y Lệ Na đứng thỉnh thoảng còn lóe lên lôi quang, còn lại toàn bộ thiên địa lúc này đều là một mảnh mờ mịt vô hạn hắc ám.
Lúc này ở chiến trường phương bắc, một đám binh tướng phòng thủ thành trợn mắt há mồm nhìn bầu trời nơi phương xa.
Mặc dù đám binh tướng này thực lực thấp kém, không đủ khả năng cảm nhận được lực lượng khủng bố của hắc diễm, lực lượng đó căn bản không phải là thứ mà nhân loại có thể cảm giác được.nhưng trong lòng lại sinh ra một cảm giác sợ hãi xen lẫn sùng bái, chỉ muốn quỳ xuống bái lạy.
Gã đội trưởng lúc này hô to nói “ Đều mở mắt to ra cho ta, nhìn xem, nói đó động tĩnh thế nào”
“đội trưởng, cái này,này nếu đánh tới thì chúng ta có thể thủ được sao?”
“Thủ, thủ cái rắm, con mẹ nó, đều mở to mắt ra nhìn cho ta.” Ta đã phái khoái ma đi Hắc Ám Thần Điện đưa tin, bọn họ sẽ nhanh chóng phái người tới.”
“Phái người, chỉ sợ…. chỉ sợ nhưng người đó chưa tới thì chúng ta đã lên bàn thờ ngắm gà khỏa thân a…”
“Trời ạ, mau nhìn… hắc diễm kia đã tới.”
Hắc diễm như một cơn sóng thần, mang theo khí thế bài sơn đảo hải phóng về phía tường thành.
Đám thủ thành quân lúc này đã hoàn toàn rối loạn, bọn họ mặc dù từ trước đến nay cũng chưa có từng gặp qua hắc diễm, nhưng tốt xấu gì cũng là binh lính trải trăm trận, nhìn khí thế, uy lực của hắc diễm như vậy còn không thể đoán được sao?
“Thủ…”
“Thủ cái rắm…”
Gã đội trưởng sớm đã bị dọa đến hồn phi phách tán, lúc này quăng lại mấy câu liền nhanh chóng quay đầu bỏ chạy.
Bọn họ chạy nhanh như hắc diễm lại còn mau hơn.
Tường thành cao lớn trong nháy mắt liền bị ăn mòn thành một đống đá vụn, ngay sau đó những chiến sĩ chậm chân liền bị hắc diễm nuốt chửng, ngay cả tro bụi cũng không còn.
Tường thành sụp đổ, khiến cho một đội chiến sĩ không kịp chạy, bị hắc diễm đuổi kịp phát ra những tiếng kêu thê lương.
Ngay cả ma pháp thuẫn của ma pháp sư cũng không thể ngăn cản, nơi này ma pháp sư dù kém cỏi nhất cũng là thập nhất cấp, nhất là Bắc Cực Bình Nguyên, nơi này ma pháp sư thấp nhất cũng là Á Thần hạ giai nhị cấp, hơn nữa cứ mỗi một đoạn lại có một gã Á Thần trung giai ma pháp sư tọa trấn…
Đối mặt với hắc diễm, Á Thần hạ giai hay, Á Thần trung giai cũng không có ai có thể ngăn cản, liền bị hắc diễm thôn phệ.
Hắc diễm giống như tử thần, đi đến đâu liền gặt hái sinh mệnh, bất kỳ nơi nào nó đi qua đều không có một sinh mệnh nào có thể sống sót.
Một đội chiến sĩ lúc này bị hắc diễm đuổi kịp, toàn bộ trong nháy mắt liền bị thôn phệ, ngay cả một tiếng kêu cũng không kịp phát ra.
Toàn bộ tuyến phòng thủ của Hắc Ám Thần Điện cứ như vậy bị hắc diễm phá hủy.
“Trời ạ, rốt cuộc là đã có chuyện gì xảy ra a? chúng ta cứ như vậy bị tiêu diệt sao?”
Gã chiến sĩ lúc này nhìn thấy hắc diễm lan đến, biết mình có chạy cũng không thoát, bèn đứng lại ánh mắt đờ đẫn, tuyệt vọng nhìn chằm chằm vào hắc diễm đang nhanh chóng tiến đến.
Hắc diễm khi gần chạm vào người gã chiến sĩ đột nhiên dừng lại.
Gã chiến sĩ lúc này đã sớm nhắm mắt lại, chờ tử thần buông xuống.
Bất quá hắn đợi cả nửa ngày, nghĩ rằng mình đã chết, chậm rãi mở mắt, liền ngơ ngác nhìn tình cảnh trước mặt.
Hắc diễm lúc này chỉ còn cách trán hắn vài phân, nhưng lại bị một tầng quang tráo màu lam nhạt ngăn lại, không thể tiến thêm.
“Không chết, ha ha, ta còn chưa có chết a” gã chiến sĩ kích động nhảy dựng lên.
Lúc này hắn mới chú ý lên không trung, lúc này đang có một đám Thiên Danh pháp sư duy trì một cái kết giới lớn, tạm thời ngăn hắc diễm lan tới.
Trên người các ma pháp sư đều mặc quần áo có dấu hiệu đặc trưng của Hắc Ám Thần Điện.
Thiên Danh hội pháp sư, đây chính là những người có thực lực Thánh giai a”
Các chiến sĩ không kiềm được, quỳ xuống hướng về phía Hắc Ám Thần Điện quỳ bái, bọn họ lúc này cảm giác thấy đi theo một thế lực cường đại như vậy thì còn gì phải lo lắng.
Đằng sau một gã pháp sư mặc quần áo tế tự nhìn qua có vẻ cao cấp, đang bay qua bay lại chỉ huy đám pháp sư lớn nhỏ tăng cường kết giới, còn dùng thêm vô số tài liệu trân quý để củng cố.
Một gã Ám hồn pháp sư nhỏ giọng hỏi đại tế tự bên cạnh “ Á Khắc Lôi đại tế tự, bên kia, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?”
“Ta cảm giác được, chính là Thần, hắc hắc là Minh Thần, ha ha Minh Thần đã đến, tên Lai Ân kia quả nhiên đã trở lại a, hắn trả thù cũng thật là mau, chúng ta vừa chuẩn bị xong bọn chúng liền tới, thật là trúng hợp a.”
Á Khắc Lôi mặc dù trong lòng có chút sợ hãi, nhưng biểu hiện ngoài mặt lại vô cùng hưng phấn.
Đám đại tế tự của Hắc Ám Thần Điện đã đợi vô số năm, bọn họ rốt cục cũng đã chờ được đến ngày hôm nay, có thể quyết đấu cùng với Thần Tộc trong truyền thuyết.
Á Khắc Lôi hét to nói “ Tất cả các ám hồn pháp sư mau củng cố kết giới, sẵn sàng đón địch.”
“A a, chờ Thần tấn công sao.”
Đám ám bộ pháp sư vừa nghe được lời này, toàn bộ đều hiện lên vẻ lo lắng, thầm nghĩ: chúng ta điên rồi, chờ Thần tấn công, chúng ta có bổn sự cùng Thần đối nghịch sao?
Á Khắc Lôi vừa thấy sĩ khí bạc nhược của đám ám bộ pháp sư, liền tức giận oa oa kêu to “ Đều tỉnh lại cho ta, tính toán cái rắm, ta dám chắc với các ngượi rằng đối mặt với Hắc Ám Thần Điện chúng ta, dù có là Thần cũng phải ngoan ngoãn đi xuống.”
“Đó là Thần, là nhân vật cao cao tại thượng a. Đại tế tự, chúng ta có thể đánh thắng được Thần sao?”
Á Khắc Lôi quơ quơ cánh tay độc nhất, lớn tiếng nói “ Tại sao không? Ha ha, Thần đã tính là gì, ta cũng đã đột phá Á Thần giai chính thức tiến vào Vi Thần ma pháp sư, ngươi nói xem chúng ta có thể thắng được không?”
“Nguyên lai là đại tế tự đã tiến giai đến Vi Thần giai, ha ha chúc mừng, chúc mừng a, có đại tế tự đại nhân vật như vật đứng sau lưng, chúng ta còn phải sợ cái gì?”
“Đúng vậy, đúng vậy, có đại tế tự rồi, chúng ta việc gì phải sợ?” Đám ám hồn pháp sư liền nhanh chóng nịnh bợ, vuốt mông ngựa, thầm nghĩ nếu để cho Á Khắc Lôi có thiện cảm với mình thì sau này có thể chỉ điểm cho mình một chút.
Á Khắc Lôi trong lòng vô cùng đắc ý, con người không phải là ai cũng muốn trở thành Thần sao? Trở thành Thần rồi thì sao?”
Á Khắc Lôi hiện tại nghĩ ít ra mình cũng có thể chống lại được Minh Thần, như vậy thì cần gì phải tính toán, chỉ là một đám chủng tộc có thực lực cường hãn mà thôi,hắn có thể cảm nhận được hắc diễm ở không trung vô cùng khủng bố, nhưng càng khủng bố thì hắn lại càng cảm thấy hưng phấn, kích thích, bản thân mình là không gian pháp sư, mà cao đẳng ma pháp lại có thể vượt cấp khiêu chiến, cho dù là Thần cao cao tại thượng cũng đừng mơ tưởng chạy thoát được không gian thôn phệ.
Hắc diễm lúc này đột nhiên vô cùng nhanh chóng tán đi, lúc đến thì cuồn cuộn như sóng, lúc tán thì vô ảnh biến mất.
Toàn bộ chiến trường lúc này hắc vụ cũng đang dần dần biến mất.
Hắc vụ tan đi lộ ra hình ảnh bên trong.
Một đám sinh mệnh đông nghìn nghịt đang đi tới, từ song đầu cốt long cho đến tam đầu xà to lớn vài trăm thước, thứ gì cũng có.
Đám sinh mệnh này đi đứng không hề lộn xộn mà kết thành từng đoàn, đội, sau khi hắc vụ tán hết liền lộ ra toàn bộ.
Đám ám hồn pháp sư lúc này sửng sốt đến nỗi không ngậm miệng lại được, gần một vạn sinh mệnh khủng bố a, lực lượng này kinh khủng đến thế nào.
Á Khắc Lôi khóe miệng giật giật, hắn nhìn thấy Lai Ân, đồng thời cũng nhìn thấy đại quân Minh Giới, vẻ đắc ý vừa nãy liền biến mất, chỉ còn lại nỗi kinh ngạc và sự sỡ hãi với gã nhân loại đang ở đằng xa.
Niềm tin và Á Khắc Lôi vừa khắc vào đám người Ám hồn pháp sư lúc này bị đánh nát không còn gì nữa.
Như thế này còn có thể đánh nữa sao? Bọn họ một ngàn người đấu với một vạn, đúng hơn là một đấu mười a.
“Đại… đại tế tự, cái này… còn, còn có thể đánh, đánh sao?”
Á Khắc Lôi há miệng thở dốc, gian nan nuốt nước bọt nói “ Mau củng cố kết giới, đứng vững cho ta, vì Hắc Ám Thần Điện, quyết chiến.”
Đám ám hồn pháp sư nuốt khan, thầm nghĩ : Đứng vững, mẹ nó, lời này cũng nói được mà không sợ bị méo mồm sao, vì Hắc Ám Thần Điện nên phải hy sinh tính mạng quý giá, bé bỏng của chúng ta a…
Nhưng vô luận là nghĩ gì, đều không có ai dám bỏ chạy.
Á Khắc Lôi đứng đằng sau như hổ rình mồi, Hắc Ám Thần Điện đối với tội phản bội từ trước đến nay chưa bao giờ nương tay.
Trên không trung, lúc này Cáp Địch Tư đã phá vỡ được pháp thuẫn của Y Lệ Na, tóm được cánh tay trái, hắc diễm như một con độc xà liền bám lấy cánh tay của nàng.
Y Lệ Na sắc mặt đại biến, cánh tay còn lại nhanh như chớp đánh mạnh về tay của mình, trực tiếp chém đứt, sau đó quay đầu hóa thành một đạo lôi quang chạy trốn.
Cáp Địch Tư ném cánh tay bị cháy đen của Y Lệ Na đi, sau đó từ từ bay xuống nói “ Lai Ân tiên sinh, hiện tại ngươi có thể động thủ.”
Lai Ân nhỏ giọng nói “ Ngươi trực tiếp động thủ là tốt nhất, chỉ cần một người là có thể thu phục được toàn bộ…”
Lai Ân nói tới nói lui, sau đó bèn lăng không bay lên, từ trên cao nhìn xuống đại quân Minh Giới cường đại, tinh nhuệ như lang như sói ở dưới hắn không khỏi hít lạnh một hơi.
Trên mặt đất gần một vạn Minh Thần đại quân yên tĩnh không một tiếng động, bày ra tư thế sẵn sàng, chỉ chờ Lai Ân ra lệnh một tiếng.
Nhưng đợi cả nửa ngày cũng không thấy Lai Ân có động tĩnh gì…
Phỉ Lợi Khắc Tư nhịn không được, ngẩng đầu lên, cả giận nói “ Tiểu tử, ngươi còn chưa mau hạ lệnh a.”
Lai Ân lăng không nhìn sang phía đám ám hồn pháp sư, phát hiện cả đám lúc này đang run như cầy sấy, bộ dáng sợ hãi, hắn bình thường đều bị kẻ địch truy đuổi rất hiếm khi khiến cho người khác sợ hãi như vậy, vì thế vô cùng đắc ý hưởng thụ loại cảm giác này, đến khi nghe Phỉ Lợi Khắc Tư nói, liền nghiêm túc trả lời “ Chờ một lát a.”
“Còn chờ cái gì nữa? chúng ta sốt ruột lắm rồi, đánh mà còn phải chờ sao?”
Một tên sinh mệnh quái thú nổi giận không kiên nhẫn nói.
Lai Ân nhìn nhìn về xa, liếc mắt nói “ Ngươi không thấy đám người đối diện kia sao?, không nhìn thấy bộ dáng sợ hãi của chúng sao? Điều này chứng tỏ lực uy hiếp của chúng ta rất mạnh, nói không chừng sẽ có thể trực tiếp làm cho bọn họ đầu hàng a.”
Đám sinh mệnh quái thú thiếu chút nữa thì hộc máu.
“Ngươi rõ ràng là muốn dùng áp lực giết chết bọn họ mà.” Phỉ Lợi Khắc Tư tức giận quang quác kêu to, nói “ Các huynh đệ, không cần nghe hắn nhiều lời nữa, tiến lên a.”
Ngay sau đó cuồng phong gào thét, cát bay đá chạy, thiên địa biến sắc, một cỗ lực lượng phô thiên cái địa hướng về phía đám ám hồn pháp sư phóng đến.
Lai Ân ở giữa không trung bị khí thế này thiếu chút nữa thì đánh rơi xuống đất.
Lai Ân ở phía sau kêu to nói “ Phải nhẹ tay a, bảo khố lưu lại cho ta, còn lại các ngươi cứ tùy tiện.”
Đám sinh mệnh quái thú nhất thời đều hướng về hắn giơ ngón giữa( vãi lọ, còn cả cái này nữa )
Một ngàn ám hồn pháp sư đối diện lúc này bèn liều mạng tạo ra ma pháp thuẫn, củng cố cho kết giới.
Những tiếng va đập như cuồng lôi bạo thế vang lên, bụi bay mù mịt, khi bụi tan đi thì gần một ngàn ám hồn pháp sư lúc trước nửa người cũng không còn.
Á Khắc Lôi toát mồ hôi hạnh, nhanh chóng phóng ra xa, lúc này với nơm nớp lo sợ ngừng lại.
Gần một vạn sinh mệnh khủng bố tràn qua, để lại một mảnh phế tích.
Á Khắc Lôi cắn răng, âm thành lạnh lùng nói “ Hừ, cứ chờ xem, cái này bất quá chỉ là màn mở đầu, các ngươi tạm thời đắc ý đi, bất quá thật không nghĩ tới hắn lại có đến gần một vạn Minh Giới sinh mệnh cường đại như vậy, nếu không dùng cấm ma không gian thì có lẽ khó giải quyết được.”
Trung tâm của Hắc Ám Thần Điện nằm ở giữa ba đế quốc Á Tư đế quốc, Lôi Minh đế quốc, và Cái Á đế quốc
Xuyên qua phòng tuyến chiến trường phương bắc, một đường bắc tiến.
Lai Ân khi tiến đến Áo Tư đế quốc liền bị ngăn cản, ma pháp phòng ngự kết giới đã sớm được dựng lên để đối phó với công kích của Phỉ Lợi Khắc Tư cùng đám sinh mệnh Minh Giới.
Lai Ân ra hiệu bảo Minh Giới đại quân tạm thời đình chỉ công kích.
Đám quân tướng của Áo Tư đế quốc nơm nớp lo sợ nhìn đại quân khủng bố ở dưới, bọn họ cả đời cũng chưa thấy qua đội quân nào khủng bố như vậy.
Phòng tuyến của chiến trường phương bắc bị phá bất quá cũng chỉ một giờ, cho dù kỹ mã nhanh nhất cũng phải ba ngày mới có thể đưa tin tới nơi, nếu không có gì trở ngại thì có lẽ không cần đến hai ngày thời gian toàn bộ hắc ám liên minh sẽ hoàn toàn bị sụp đổ.
Thủ thành tướng quân, Tạp La Nhĩ Khắc Long trước đây có tham gia đấu giá đại hội, cũng coi như đã gặp qua Lai Ân một lần.
Hắn lúc này đã lén lút mở một đường bí mật, đem theo hai gã hộ vệ lén lút đi ra ngoài.
Lai Ân đứng ở phía trước lúc này trông như một con cự lang đang nổi giận, dáng người hắn mặc dù nhỏ bé nhưng cũng không ai dám nói hắn bé, một người có thể khống chế đại quân cường đại như vậy, còn ai có thể nói là nhỏ bé nữa, mặc dù đám sinh mệnh phía sau Lai Ân vô cùng cường hãn nhưng người mà Tạp La Nhĩ chân chính sợ lại chính là Lai Ân.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện