[Dịch]Vũ Tôn - Sưu tầm
Chương 76 : Độ Kiền Xuất Hiện .
.
Mười chín cựu sinh nối đuôi nhau bước theo Bạch Phong. Rõ ràng Bạch Phong rất có uy vọng trong ngoại môn. Kể cả hắn thất bại cũng không có ai dám chống đối.
Phía tân sinh nhìn từng tên cựu sinh rời khỏi mà lòng vui như lấy được thê tử. Bạch Phong thất bại thì chiếu theo lời cũ, sẽ không còn ai ngăn cản chúng nữa. Mơ ước tiến vào Nam Thiên Học Viện tưởng như xa vời đã cách chỉ một đoạn đường ngắn.
Ngoài sáu vị trưởng lão quan sát được trận chiến này còn có không ít cựu sinh cũng như tân sinh tới kịp lúc chứng kiến. Tuy cựu sinh gắt gao tìm kiếm nhưng không ít tân sinh vẫn có thể hoặc là may mắn, hoặc là dựa vào chính thực lực bản thân vượt qua được khu rừng Nam thiên. Bọn chúng chứng kiến được Vũ Tôn kích bại Bạch Phong như thế nào. Cả đám khiếp sợ không thôi.
Đặc biệt là cựu sinh. Không tên nào nghĩ Vũ Tôn có thể biến thái đánh bại được số 1 ngoại môn Bạch Phong như vậy. Hơn nữa là triệt để đánh bại.
Trong đó có cả Nam Phương Long. Nam Phương Long vốn hi vọng Bạch Phong có thể đánh bại Vũ Tôn để xả hận nhưng cũng chỉ biết tức giận chửi thầm khi kết quả đã rõ ràng.
Còn có tám tên cựu sinh Hậu Thiên hậu kì đêm hôm qua bị đám người Vũ Tôn đánh bại cũng có mặt. Dù trong lòng chúng oán giận, chửi rủa hi vọng Bạch Phong thắng nhưng tiếc là ông trời không có mắt.
Xung quanh chúng, tân sinh càng ngày xuất hiện càng nhiều nhưng không kẻ nào dám động thủ. Đơn giản, vì sáu vị Trưởng Lão đang có mặt tại đây.
Đợi gần hai canh giờ, tân sinh lẫn cựu sinh gần như đã toàn bộ tới được nơi đây. Đám tân sinh thì vô cùng khẩn trương, lũ cựu sinh thì nhàm chán lần lượt kéo nhau trở vào học viện.
Tần Trưởng Lão phất tay, hòa ái nhìn lũ tân sinh tuyên bố:
“Tốt rồi, lần khảo hạch này xem như kết thúc tại đây đi. Tân sinh nào vẫn còn giữ được lệnh bài có thể tiến vào học viện, chính thức trở thành học viên.”
Từng tiếng hò hét, hô vang rung trời. Cựu sinh thì kẻ thì vui vẻ, kẻ thì tức giận bỏ đi.
Vũ Tôn đã tỉnh lại. Thương thế trong cơ thể hắn đã khôi phục năm phần. Nguyên nhân chính ngoài việc phân thân này được thừa hưởng một chút máu huyết của bản tôn thì cũng dựa vào viên đan dược của Hạ Trưởng Lão.
Quả nhiên nhà giàu thì được xài đồ tốt a. Hắn tặc lưỡi.
“Toàn bộ tân sinh đứng dậy, đi theo chúng ta.” Hạ Trưởng Lão ra lệnh. Sau đó hắn cùng năm vị Trưởng Lão khác dẫn đám cựu sinh hướng Nam Thiên Học Viện tiến tới.
Chỉ mất thời gian uống cạn một chung trà, cánh cổng khổng lồ, to lớn sừng sững khắc bốn chữ Nam Thiên Học Viện xuất hiện trước mắt của mọi người. Nhìn vào bốn chữ ấy ai cũng cảm thấy áp lực. Tương lai, hi vọng, vinh nhục của mình sau này đều ở nơi này quyết định a. Tên nào cũng nhủ thầm sẽ cố gắng hết sức mình không để người thân, bằng hữu thất vọng.
Có những kẻ nước mắt âm thầm chảy ra. Để đến được đây, nhiều người phải đánh đổi tính mạng của người thân, của bằng hữu mới có được. Đột ngột từng hình ảnh của những người đã khuất hiện ra khiến nam tử lệ đổ vào tim. Tất cả đều cắn răng lau nước mắt đi, bởi vì chúng có khóc cũng không có ai lau nước mắt cho.
Lần lượt từng người bước qua cánh cổng Nam Thiên Học Viện. Các Trưởng Lão đi trước, tân sinh nối đuôi đi sau như một đoàn rồng rắn.
Đoàn người đi mãi, tới khu vực tỉ thí đài dành cho ngoại môn đệ tử mới dừng lại.
Nơi đây, các học viên có thể khiêu chiến nhau giống như diễn võ trường của các gia tộc, chẳng qua to lớn hơn rất nhiều.
Nó có thể chứa hàng ngàn người, nói gì chỉ có hơn hai trăm người như bây giờ. Cho nên đám tân sinh cũng chỉ chiếm 1 diện tích nhỏ mà thôi.
Ở đài tỉ thí chính giữa lúc này, có một trung niên nhân. Nếu nhìn qua chỉ ước chừng hơn năm mươi mà thôi. Tướng mạo tiên phong đạo cốt, rõ ràng là một kẻ đức cao vọng trọng. Chẳng qua, đôi mắt lẫn con ngươi hơi nhỏ, khi khép hờ nhìn như kẻ trộm cướp khiến người ta căm ghét. Quả thực uổng phí khí chất, tướng mạo của hắn.
Kể cả tân sinh lẫn sáu vị trưởng lão thấy hắn đều bị khí chất của hắn thu phục. Trong mắt từng tên tân sinh đều ao ước sau này có thể giống như thân ảnh kia thì sẽ không uổng làm người.
Nhưng ai biết hắn đều khiếp vía. Cả thiên hạ không có mấy người dám vô lễ hay xấc xược với hắn. Tại Nam Thiên Học Viện, hắn cũng là kẻ một tay che trời.
Người ta gọi hắn là : Độ Kiền
Trưởng Lão tối cao hình đường, Võ Thánh đỉnh phong.
Kẻ đã từng khiến phụ mẫu Vũ Tôn bị phế bỏ tu vi, chịu vô số nhục nhã.
Khi vừa thấy hắn, Vũ Tôn bỗng cảm thấy vô cùng ngứa mắt, chỉ muốn lao lên vạch trần cái khí chất tuyệt luân của hắn. Ánh mắt Vũ Tôn nhìn Độ Kiền tràn ngập khinh bỉ.
Dường như cảm giác được, Độ Kiền khẽ mở mắt, xoay người nhìn Vũ Tôn.
Bốn ánh mắt chạm nhau. Vũ Tôn chợt cảm thấy đau đớn, vội nhắm nghiền mắt lại. Khóe mắt tràn ra chút huyết lệ. Chỉ một chút nữa là hắn có thể bị mù.
Khóe miệng Độ Kiền khẽ nhúc nhích mỉa mai. Chỉ là một tân sinh cũng dám hỗn láo với hắn. Nếu không phải là ngày chiêu sinh, hơn nữa còn có sáu tên Trưởng Lão khác ở đây thì hắn phải chọc mù mắt thằng nhãi ranh này.
Lúc này mọi người đều đang nghiêm trang, không ai phát hiện được dị trạng của Vũ Tôn.
Sáu vị Trưởng Lão lên đài, khẽ cúi chào Độ Kiền.
Độ Kiền tiến ra, lướt qua một lượt tân sinh, cố tình dừng ở Vũ Tôn lâu hơn đôi chút sau đó mở miệng:
“Ta là Trưởng lão hình phạt đường. Lần khảo hạch này, có hai trăm năm mươi sáu tên còn có lệnh bài, được phép trở thành tân sinh kì này. Những kẻ khác toàn bộ bị đào thải. Quả thực khốc liệt chưa từng có trong lịch sử.
Đây là ý của Viện trưởng đại nhân tối cao, chúng ta không thể làm khác được. Cho nên ai có oán trách cũng hãy cố nuốt vào bụng. Sau này các ngươi lợi hại hơn Viện Trưởng đại nhân thì có thể tìm ngài ấy mà thắc mắc.
Trước khi được chính thức trở thành học viên, các ngươi hãy một lần nữa xác nhận lại lí lịch của bản thân cho chính xác vào ngọc giản sau đó nộp lên cho các vị Trưởng Lão xác nhận lại. Ai có thay đổi gì cũng hãy xác nhận vào ngay lập tức. Nếu kẻ nào có gì khả nghi sẽ được tiến hành kiểm tra lại. Bắt đầu đi.”
Độ Kiền phất tay. Hai trăm năm mươi sáu viên ngọc giản vô thanh vô tức xuất hiện trước mặt từng tên tân sinh. Chúng chỉ việc đưa tay cầm lấy, nói những gì cần thiết là ngọc giản sẽ tự thu lại. Riêng Vũ Tôn, viên ngọc giản sau khi xuất hiện liền lấy tốc độ lôi đình rơi xuống đất.
----
Chúc mừng sinh nhật ta đi các đạo hữu, sắp hết ngày rồi kìa :( . SN năm nay chán quá, không có ai đi cùng.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện