[Dịch] Vu Thần Kỷ
Chương 62 : Bao vây
Ngày đăng: 18:02 08-05-2018
.
‘Dát’ !
Cơ Hạo ngửa mặt lên trời thét dài, một mảng ánh lửa từ sau lưng lao ra, Lưu Quang Hỏa Dực dần dần ngưng tụ, dùng sức vung một cái. Ánh lửa bao phủ thân thể, Cơ Hạo hóa thân làm một luồng sáng, nháy mắt chạy ra khỏi rừng rậm, lướt qua sông nhỏ, vượt qua hơn trăm trượng đất trống phía trước bộ lạc, mang theo mảng lớn tàn ảnh cùng nhiệt lực xâm nhập bộ lạc Hỏa Báo bộ.
Chiến sĩ Huyết Ngạc bộ cầm song đao đã là thực lực Tiểu Vu cảnh đỉnh phong, lúc hắn dùng sức vung đại đao hướng tới bầu trời rống to rít gào, phía sau hắn một đám sương máu tràn ngập, trong sương mù mơ hồ có một con huyết ngạc dài mười mấy trượng quay cuồng.
Mỗi khi huyết ngạc lăn lộn, làn da chiến sĩ này liền trở nên gần như bán trong suốt, Kim Ô Thần Mâu của Cơ Hạo có thể nhìn thấy rõ ràng trên bảy tám đường kinh lạc huyết quang quấn quanh trong cơ thể hắn, có vài cái vu huyệt to bằng ngón cái đang lóe lên hào quang loá mắt.
Gã này, cách mở vu huyệt chỉ kém một bước!
“Nhưng ngươi đời này cũng không còn hi vọng nữa!” Cơ Hạo cất tiếng cười to, trong nháy mắt vượt qua vài dặm lao tới trước mặt đối phương, nhằm ngay vào mặt đánh xuống một quyền.
Lưu Quang Hỏa Dực mang tới cho Cơ Hạo, là tốc độ, tốc độ khiến người thường căn bản không thể bắt giữ. Thượng cổ Kim Ô tung hoành hư không, Kim Ô cường đại nhất trong nháy mắt có thể bay qua mấy chục vạn dặm.
Cơ Hạo hiện tại hiển nhiên không thể đánh đồng với thượng cổ Kim Ô loại sinh vật thần thoại đó, nhưng ở Tiểu Vu cảnh, tốc độ của hắn đã đủ nhanh, nhanh đến mức đủ khiến kẻ địch tuyệt vọng —— ví dụ như chiến sĩ Huyết Ngạc bộ trước mặt hắn, ánh mắt mờ mịt của gã hoàn toàn không thể nhìn thấy bóng dáng Cơ Hạo, chỉ là thuần túy bằng vào bản năng chiến đấu siêu tuyệt, điên cuồng hướng phía trước vung một đao.
“Phá!” Hai tay Cơ Hạo kết thành pháp ấn, ‘Lâm’, ‘Binh’, ‘Đấu’, ‘Giả’ bốn chữ chân ngôn pháp ấn đồng loạt phát động, toàn thân tinh khí thần liền thành một thể giống như kim cương bảo châu, dẫn động lực lượng thiên địa vũ trụ xung quanh, lấy ý chí chiến đấu thẳng tiến không lùi đánh ra.
Cơ bắp toàn thân căng thẳng, xương khớp va chạm như chuông đồng, trong cơ thể Cơ Hạo vang lên tiếng long ngâm mơ hồ, trên ngọn lửa năm màu trong bụng, một chút Đại Vu tinh huyết cuối cùng đến từ Cơ Kiêu đang điên cuồng tiêu hao.
Chiến sĩ Huyết Ngạc bộ cầm song đao tuyệt vọng rống to lên.
Hắn vẫn chưa thể thấy rõ bóng người Cơ Hạo, nhưng hắn quỷ dị thấy được nắm đấm của Cơ Hạo.
Lực lượng khổng lồ lấp đầy toàn bộ thiên địa, như dẫn động tất cả thiên địa sông núi, nắm đấm tản mát ra ánh sáng cùng nhiệt độ vô cùng vô tận, giống như sao băng rơi xuống hướng mình giáp mặt đánh xuống. Hai thanh trọng đao trong tay bất chấp chém kẻ địch, mà là giống như ván cửa chắn ngang ra.
Tinh thiết đại đao dài tám thước, rộng một thước, dày ba tấc, trên sống đao còn có ba miếng phù văn đang lóe lên.
Đây là hai thanh vu khí, ở Nam hoang, bất cứ một món vu khí nào cũng vô cùng trân quý, chỉ có chiến sĩ xuất sắc nhất trong bộ lạc mới có thể được ban cho vu khí. Sau khi khắc nổi vu pháp phù văn, cường độ vu khí chắc chắn hơn xa so với bổn nguyên tài liệu của bản thân, cứng cỏi gấp mười thậm chí gấp trăm lần!
Cơ Hạo chăm chú nhìn chiến sĩ này, ánh mắt gắt gao tụ ở trên ngực hắn.
Hai thanh đại đao chắn ngang hoàn toàn không đặt ở trong mắt Cơ Hạo, nắm tay phải đánh thẳng ra, mang theo một tia ý nhị kì diệu phù hợp với thiên địa, nắm tay cứng rắn nện ở chỗ hai thanh đại đao giao hội.
Chiến sĩ Huyết Ngạc bộ không thể tin rú thảm một tiếng, hắn rốt cuộc thấy rõ gương mặt non nớt của Cơ Hạo!
“Thằng nhãi con nhà ta, cũng lớn hơn ngươi một mảng lớn!” Trong nháy mắt, chiến sĩ Huyết Ngạc bộ này lại rống lớn ra một câu như vậy.
Đại đao kịch liệt chấn động, trọng quyền của Cơ Hạo giống như đại sơn áp đỉnh, hai cánh tay chiến sĩ Huyết Ngạc bộ không chịu nổi lực lượng đáng sợ bám vào trên nắm tay, hai cánh tay vỡ vụn từng tấc. Bị lực lượng khổng lồ chấn động vỡ xương xé rách cơ thịt, mang theo tiếng ‘Vù vù’ phun ra thật xa.
Nắm tay đội đại đao, nặng nề khắc ở ngực chiến sĩ Huyết Ngạc bộ.
Đại đao gấp khúc, phù văn trên sống đao chợt hiện lên một mảng sáng chói, sau đó ảm đạm đi. Trong tiếng ‘Rắc rắc’, hai thanh đại đao nứt ra vô số vết nứt, mảnh vỡ ‘Đinh đinh đang đang’ không ngừng rơi xuống.
Ngực chiến sĩ Huyết Ngạc bộ lõm xuống, từng ngụm từng ngụm máu tươi lẫn mảnh vỡ máu thịt không ngừng phun ra.
Ở phía sau hắn, trên nhuyễn giáp vỡ ra một vết nắm đấm, quyền kình của Cơ Hạo đánh xuyên thân thể hắn, ở phía sau hắn đánh ra một đường quyền rõ ràng dài mười mấy trượng. Ven đường có bảy tám chiến sĩ Huyết Ngạc bộ, tất cả bọn hắn đều thân thể cứng ngắc, sắc mặt quỷ dị nhìn Cơ Hạo.
Những chiến sĩ Huyết Ngạc bộ này thực lực cũng đã đạt tới Tiểu Vu cảnh, lại bị một quyền này của Cơ Hạo đánh ra quyền kình dư lực một đòn đánh chết, không có một ai may mắn thoát khỏi.
‘Phành’ một cái, thân thể chiến sĩ Huyết Ngạc bộ cầm đại đao ngạnh kháng một quyền của Cơ Hạo đột nhiên nổ tung, kéo theo nhuyễn giáp da cá sấu trên người đồng thời nổ thành mảnh vụn. Bảy tám Tiểu Vu Huyết Ngạc bộ phía sau hắn thân thể cũng liên tiếp nổ tung, máu bay ra xa mấy chục trượng.
Uy lực một quyền, có thể tưởng tượng!
Chiến sĩ Hỏa Nha bộ đang chém giết xung quanh ngây dại, qua thời gian vài hơi thở, bọn họ đột nhiên giống như điên, giơ lên binh khí trong tay điên cuồng hoan hô.
‘Hạo’, ‘Hạo’, ‘Hạo’ tiếng hò hét chấn động thiên địa, các chiến sĩ Hỏa Nha bộ đều đang vì Cơ Hạo dũng mãnh phi thường phấn chấn không thôi!
Các chiến sĩ Huyết Ngạc bộ, Quỷ Oa bộ thì giống như nhìn thấy quỷ thần tuyệt vọng khóc lóc chạy trốn.
Khuôn mặt Cơ Hạo non nớt dị thường, chiều cao cũng thấp hơn chiến sĩ trưởng thành của Hỏa Nha bộ một mảng lớn, tuổi hắn tuyệt đối sẽ không lớn đến đâu. Ở đây rất nhiều đứa trẻ nhà chiến sĩ Huyết Ngạc bộ, Quỷ Oa bộ còn lớn hơn Cơ Hạo một mảng lớn.
Nhưng Cơ Hạo trẻ tuổi như vậy, một quyền giết chết thủ lĩnh chiến sĩ Huyết Ngạc bộ ở đây, còn đánh chết bảy tám tinh anh đầu mục Huyết Ngạc bộ. Một quyền này trực tiếp đem một chút chiến ý cuối cùng trong lòng chiến sĩ Huyết Ngạc bộ, Quỷ Oa bộ hoàn toàn phá hủy, tất cả bọn hắn đều như mất hồn mất vía vứt binh khí xoay người bỏ chạy.
Bộ lạc Hỏa Báo bộ chọn nơi trú đóng vô cùng tốt, chính diện là một dòng sông nhỏ, chiến sĩ Hỏa Nha bộ chính là từ nơi này đánh tới.
Bên trái, bên phải cùng phía sau, ba phía đều là vách núi dày đặc bụi gai kịch độc, căn bản không đường mà chạy.
Giống như ruồi bọ không đầu chật vật chạy trốn một phen, hơn hai ngàn chiến sĩ Huyết Ngạc bộ, Quỷ Oa bộ lưu lại dứt khoát quỳ rạp xuống đất, run rẩy hướng chiến sĩ Hỏa Nha bộ đầu hàng.
Lão thụ yêu cất bước chân nặng nề từ bờ bên kia dòng sông nhỏ đi tới, hắn ném xuống vô số dây mây núi bền dị thường, chiến sĩ Hỏa Nha bộ rất không khách khí đem chiến sĩ Huyết Ngạc bộ, Quỷ Oa bộ đầu hàng trói như bánh chưng.
“Đều là quặng nô rất đủ tư cách!” Cơ Hạo đứng ở trên lưng gấu béo đánh giá những tù binh này, lắc lắc đầu: “Hỏa Báo bộ lần này tổn thất không ít tộc nhân, những nô lệ này, còn phải cho bọn họ một bộ phận.”
Đỉnh chóp vách núi phía sau tổ linh kỳ phiên Hỏa Báo bộ lay động một trận, hư ảnh mấy chục con hỏa báo đều chui vào trong lá cờ phướn.
Mấy chục gã trưởng lão, vu tế Hỏa Báo bộ mặt mang nét buồn đi xuống dưới vách núi, hướng Cơ Hạo bên này đi tới.
Cơ Hạo vẻ mặt nghiêm túc, nhảy xuống khỏi lưng gấu béo, hướng về các trưởng lão Hỏa Báo bộ nghênh đón.
Hai bên chào nhau, còn chưa kịp nói một câu, trong núi rừng xa xa đột nhiên vang lên tiếng kèn cao vút. Kèm theo tiếng kêu quái dị ‘Dục dục’, đại khái một khắc đồng hồ sau, sông nhỏ đối diện đột nhiên có các đại đội chiến sĩ tràn ra.
Mấy trăm con phi cầm tọa kỵ loại lớn từ trong rừng rậm bay lên, có chiến sĩ cao lớn khôi ngô ở trên lưng phi cầm dựng lên kỳ phiên đại biểu bộ lạc của mình.
Mấy chục cây kỳ phiên dài ngắn cao thấp khác nhau đón gió phấp phới, các chiến sĩ đối diện sông nhỏ đồng thời phát ra tiếng cười điên cuồng đắc ý.
Những kỳ phiên này đại biểu cho chiến sĩ một bộ lạc xuất động toàn quân, mấy chục cây kỳ phiên đại biểu nơi này ít nhất hội tụ toàn bộ binh lực của mấy chục cái bộ lạc, ít nhất gần mười vạn chiến sĩ bộ lạc hội tụ ở rừng rậm đối diện.
Cơ Hạo nghẹn lời, hướng các trưởng lão Hỏa Báo bộ vẻ mặt khó coi tới cực điểm lắc đầu cười khổ nói: “Chúng ta lúc này xem như bị bao vây rồi nhỉ?”
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện