[Dịch] Vũ Thần Không Gian

Chương 71 : Động thủ

Người đăng: 

.
- Chư vị. . . Lúc này Tào trang chủ Tào Quách Kim Bưu đi ra, chắp tay hướng về phía nói. Hôm nay mọi người có thể đáp ứng đến đây, là vinh hạnh cho bổn trang. - Tào trang chủ, không cần khách khí, hôm nay chúng ta tới, chính là vì Hỏa Lân Thú. Một cái Võ Giả nói. Tất cả mọi người gật gật đầu, tuy lần này là Tào gia khởi xướng hành động, nhưng nếu như không có Hỏa Lân Thú cùng Địa Thương Hỏa Liên, thì cũng không có ai tới nơi này, về phần nói Tào gia gặp nạn, cùng bọn họ không có quan hệ gì. - Rất tốt, vậy hành động trừ yêu của chúng ta, liền chính thức bắt đầu. Mọi người xin đi theo chúng ta. Tào Quách Kim Bưu cũng cũng không muốn nói nhiều. Trong lúc nhất thời đám Võ Giả đều đi theo người Tào gia hướng về phía mặt đất nham thạch nóng chảy đi đến. Diệp Hi Văn cùng Đái Tiểu Hoa xen lẫn ở trong đám người, một đường hướng ngoài trấn đi đến, ở đây đều là Võ Giả, cước trình đều rất nhanh, chỉ gần nửa canh giờ, mọi người đều chạy tới một chỗ sườn núi, cái dốc núi này không cao, chỉ cao chừng năm sáu mét, trên sườn núi có một cái động lớn, mà trên cửa động nhìn lại tối đen vô cùng, sâu không thấy đáy, phía dưới là nham thạch nóng chảy. Diệp Hi Văn rất nhanh đi theo đám người, tiến vào trong huyệt động. Sau khi tiến vào huyệt động, lập tức cảm thấy một cổ sóng nhiệt đập vào mặt, thậm chí còn có thể nghe được trong huyệt động nham thạch nóng chảy quay cuồng toát ra bọt khí. Diệp Hi Văn thấy nơi đó hình thành núi lửa hoạt động, dù sao núi lửa đều là dùng vạn năm tính toán. Nhưng ngọn núi trước mắt muốn hình thành núi lửa, thời gian rất lâu rồi, Diệp Hi Văn cũng không quản làm gì. Theo đội ngũ thâm nhập, trên mặt đất nhiệt độ cũng càng ngày càng cao, các Võ Giả bắt đầu dùng chân khí bọc lấy chân, mới tránh được nhiệt lượng đem chân mình luộc chín. Ánh sáng càng ngày càng tối, nhưng tất cả mọi người đều là Võ Giả, chỉ cần có một chút ánh sáng, đều có thể thấy rõ, hơn nữa tiếp cận nham thạch trì, trong động cũng dần dần có ánh sáng màu đỏ. Một đoàn người tiếp tục hướng bên trong đi đến, không đầy một lát, liền gặp được một cái nham trì nóng chảy, bên trong nham thạch nóng chảy đỏ bừng. Mọi người nhìn thấy rõ ràng, ở trong ao nham thạch nóng chảy, có một đóa hoa sen hồng sắc, nham thạch nóng chảy chung quanh mầu sắc gần giống nhau, cơ hồ là không nhìn ra. Mọi người không khỏi âm thầm lấy làm kỳ quái, thực vật rõ ràng có thể mọc tại trong nham thạch, tại làm sao nhiệt độ cao như vậy, có thể mọc được, quả thật Địa Thương Hỏa Liên này, toàn thân màu đỏ thẫm, ở trên còn kết mấy hạt sen. - Ha ha, rõ ràng là Địa Thương Hỏa Liên. Một Võ Giả nhịn không được cười ha ha nói. Đã thấy tên Võ Giả kia, nhặt một khối đá lớ, lập tức ném ra ngoài. - Phù phù. Hòn đá rơi vào bên trong nham thạch nóng chảy, giữa không trung có một đạo thân ảnh xẹt qua, Võ Giả kia giẫm mạnh vào hòn đá, sau đó mượn lực một cái, thân ảnh hướng đóa Địa Thương Hỏa Liên lướt tới. Chỉ thấy Võ Giả kia nhướng tới Địa Thương Hỏa Liên tung ra một trảo, nhưng lúc này nghe một tiếng kêu thảm thiết, hai tay Võ Giả lập tức đã bị phỏng chín, thân hình loạn động, lập tức không có biện pháp duy trì, trực tiếp rớt xuống nham thạch nóng chảy, bị nham thạch nóng chảy hòa tan. - Thực là muốn chết, cũng không nhìn tình huống ra sao mà đã rat ay rồi. Rất nhiều Võ Giả đều có ưu tư, thầm may chính mình không có tiến lên, bằng không cái chết chính là mình rồi, nhưng cũng có người khinh thường nói. Diệp Hi Văn cau mày, lúc này đúng là phiền toái, bên trong nham thạch chỗ đặt chân cũng không có, xem ra nhiệt độ cao đến kinh người, cho dù dùng chân khí bao trùm đôi chân, cũng sẽ lập tức bị tan rã không còn, tuyệt đối là đáng sợ phi thường. - Để cho ta tới. Lúc này Thiếu Dương Kiếm Ngô Thiếu Dương hét lớn một tiếng, sau đó một thanh bảo kiếm màu đỏ thẫm lập tức bay ra, bay đến nham thạch nóng chảy, Ngô Thiếu Dương lập tức bay vút tới, thân thể nhẹ nhàng như Yến, tại bên trên bảo kiếm thân hình lập tức hướng Địa Thương Hỏa Liên lao tới. - Xoát. Tanh bảo kiếm kia lập tức xẹt đến Địa Thương Hỏa Liên, đem Địa Thương Hỏa Liên toàn bộ cắt xuống, Địa Thương Hỏa Liên sau đó bay đến giữa không trung. Mà lúc này, Ngô Thiếu Dương vừa vặn vươn ra hai tay, đem Địa Thương Hỏa Liên bắt lấy, lúc Địa Thương Hỏa Liên đến tay chợt phát ra tiếng xì xì, nhiệt độ đem chân khí của hắn đều làm cho tan rã, cũng may hắn đã là Tiên Thiên cao thủ, Tiên Thiên Chân Khí cũng hơn so với Hậu Thiên chân khí, nếu như là Hậu Thiên chân khí, chỉ sợ trong nháy mắt bàn tay đều bị đốt cháy. Ngô Thiếu Dương mượn lực rất nhanh bay vút đến nham thạch nóng chảy, chỉ thấy một tiếng xé gió thê lương vang lên, một hòn đá nhanh như tia chớp, hướng Ngô Thiếu Dương bắn tới. - Bành. Ngô Thiếu Dương ở trên bầu trời ra sức uốn éo thân hình, tránh thoát khỏi cái hòn đá này, hòn đá hung hăng tiến vào thạch bích, trực tiếp vang lên tiếng động. - Trần Thiết Thủ, lão vương bát đản, ngươi dám ám toán ta sao. Ngô Thiếu Dương xoay người nhìn lại, thì thấy Trần Thiết Thủ làm chuyện xấu, lập tức giận dữ hét lên. Trần Thiết Thủ cười lạnh nói: Ta khuyên ngươi buông Địa Thương Hỏa Liên thì hơn, Địa Thương Hỏa Liên, cũng không phải là Thiếu Dương môn các ngươi có thể lấy được. Ngô Thiếu Dương sắc mặt khó coi, ánh mắt âm trầm nhìn chằm chằm vào Trần Thiết Thủ, nói: Nếu như ta nói không thì sao. - Nếu thế thì phụ thân ngươi sẽ không có đứa con trai này rồi, ta khuyên ngươi thức thời một chút, thời điểm lão phu năm đó mới bước chân vào giang hồ, còn không có tiểu tử ngươi. Trần Thiết Thủ không khách khí nói. - Lão già kia, còn muốn cậy già lên mặt, tu luyện vài thập niên cũng như vậy mà thôi, xem ta hôm nay không chém ngươi không được rồi. Ngô Thiếu Dương bị Trần Thiết Thủ làm tức giận vô cùng. - Chỉ bằng vào ngươi sao. Trần Thiết Thủ cười lạnh một tiếng, bay vút tới. - Lão già kia, sẽ chết ở tay ta. Ngô Thiếu Dương một kiếm bổ ra, kiếm khí khủng bố lập tức chém ra, hướng về phía Trần Thiết Thủ chém tới. - Oanh. Trần Thiết Thủ hai tay đón đở, trực tiếp đem kiếm khí đánh tan, lúc này thân hình Trần Thiết Thủ trì trệ, cơ hồ muốn rơi vào bên trong nham thạch nóng chảy, Trần Thiết Thủ hướng phía nham thạch nóng chảy đánh một chưởng ra, một cổ kình khí lập tức đánh ra, lực đạo làm cho nham thạch nóng chảy trầm xuống, Trần Thiết Thủ mượn nhờ cổ lực phản tác dụng làm cho bắn ngược trở lại, thân hình như diều hâu, lập tức hướng về phía Ngô Thiếu Dương bắn tới. - Cho dù bọn hắn có hướng về phía Địa Thương Hỏa Liên, nhưng động thủ cũng quá nhanh rồi, ngay cả Hỏa Lân Thú bóng dáng cũng còn không có thấy. Đái Tiểu Hoa có chút khinh thường nói.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang