[Dịch] Vũ Thần Không Gian
Chương 67 : Quái vật
.
Lúc này trên lầu truyền đến một hồi tiếng bước chân, đã thấy một tên cẩm y thanh niên cười ha ha đi xuống.
- Không nghĩ tới, ở chỗ này có thể nhìn thấy cao thủ như thế, khó được, khó được.
Cẩm y thanh niên kia cũng không nhìn tên tráng hán kêu thảm thiết, đúng là không có mắt, lần này không chết là gặp may mắn lắm rồi.
Diệp Hi Văn trong mắt kinh ngạc chợt lóe lên, cẩm y thanh niên khí tức che dấu vô cùng tốt, nhưng hắn tu luyện Liễm Tức Công, Diệp Hi Văn đối với khí tức đặc biệt mẫn cảm, hắn phát hiện, cẩm y thanh niên, lại là Tiên Thiên cao thủ.
Đi đến trước mặt Diệp Hi Văn, tựa như là quen thân từ trước, hắn tự giới thiệu:
- Vị huynh đệ kia, ta gọi Đái Tiểu Hoa, rất hân hạnh được biết ngươi. Huynh đệ, ngươi đây là.
Đái Tiểu Hoa? Diệp Hi Văn lông mi chau lại, một đại nam nhân, rõ ràng gọi Đái Tiểu Hoa, được rồi, hắn thừa nhận là tốt rồi, nhưng hiển nhiên Đái Tiểu Hoa cũng không có cảm thấy cái gì, cũng hoặc là thói quen.
- Ta gọi Diệp Hi Văn.
Diệp Hi Văn nói ra, đối phương không có ác ý, điểm này Diệp Hi Văn có thể phán đoán ra, hắn học Liễm Tức Công, Diệp Hi Văn đối với khí tức khác rất hiểu rõ, không chỉ có thể thu liễm khí tức, cải biến khí tức, thậm chí có thể phân biệt khí tức có địch ý hay không, một người biểu lộ có thể làm giả được, nhưng khí tức là không có biện pháp làm giả.
- Hắc hắc, xem lâu như vậy, cuối cùng nhìn thấy một cái cao thủ.
Đái Tiểu Hoa cười hắc hắc nói.
- Không giống những đám ô hợp kia.
Đái Tiểu Hoa nói rõ ràng trước mặt đám Võ Giả, nhưng những Võ Giả này tuy trên mặt đều sắc mặt có chút giận dữ, nhưng đều kềm chế, không dám nói gì.
Nhưng điều này làm cho Diệp Hi Văn có chút tò mò, những Võ Giả này cùng Diệp Hi Văn đều là một đám dân liều mạng, sống trên mũi đao, cả ngày đều giãy dụa trong sinh tử, lại để cho bọn người khác tự nhiên khinh thường như vậy.
Tán tu cũng có cao thủ rất cao minh, nhưng hiển nhiên không phải những hậu thiên Võ Giả này.
Tựa hồ là nhìn ra Diệp Hi Văn rất hiếu kỳ, Đái Tiểu Hoa ha ha cười nói:
- Cũng không có gì, những người này cũng nhận ra nắm tay người nào lớn, bọn hắn đánh không lại ta, cũng chỉ có thể chịu đựng.
Đái Tiểu Hoa vừa nói ra như vậy, Diệp Hi Văn đối với Đái Tiểu Hoa có hảo cảm hơn, người ngay thẳng so những người âm trầm lòng dạ rất sâu còn tốt hơn nhiều.
- Diệp huynh đệ, ngươi cũng đến gia nhập Tào gia dũng sĩ hay sao?
Đái Tiểu Hoa hỏi.
- Ân.
Diệp Hi Văn gật gật đầu nói ra.
- Ha ha, vừa vặn, cùng một chỗ, làm bạn với nhau đi.
Đái Tiểu Hoa ha ha cười nói.
- Tốt, cùng đi.
Diệp Hi Văn ha ha cười cười, trong nội tâm có chút tò mò, Đái Tiểu Hoa tuổi còn trẻ, cũng đã là Tiên Thiên cao thủ, sau lưng có thể dạy ra một cao thủ như vậy, thế lực như vậy cũng không nhiều.
- Đi, chúng ta bây giờ cùng đi.
Đái Tiểu Hoa nói.
- Hiện tại cũng đã trễ rồi?
Diệp Hi Văn hỏi.
- Không muộn, lúc trời tối quái vật kia đều đến, Tào gia còn ước gì chúng ta đên nhiều hơn.
Đái Tiểu Hoa nói ra.
Hai người lúc này đứng dậy tiến về Tào gia trang, bởi vì toàn bộ Tào Gia Tập đều vây quanh Tào gia trang, bởi vậy Tào gia trang đã ở trung ương thị trấn Tào Gia Tập.
Đái Tiểu Hoa tới trước vài ngày, đối với nơi này, ngược lại rất là quen thuộc.
Xa xa nhìn lại, tuy nhiên sắc trời bắt đầu tối, nhưng Tào gia trang đèn đuốc sáng trưng, vô số bó đuốc chiếu sáng bầu trời đêm.
Cánh của của Tào gia trang vẫn đang mở, mấy thủ vệ nhìn thấy hai người Diệp Hi Văn đi đến, lập tức tiến lên quát:
- Ai?
- Vị huynh đệ kia, hai người chúng ta nghe nói Tào gia trang các ngươi chiêu mộ dũng sĩ, cho nên đến tham gia.
Đái Tiểu Hoa nói.
Nói xong, chẳng được bao lâu, Tào gia trang có người ra đón, đem hai người đón vào:
- Trong khoảng thời gian này, trong trang chúng ta bị giết không ít người, hi vọng các ngươi có thể giúp chúng ta bắt lấy quái vật kia, Tào gia trang chúng ta, tất có thâm tạ.
Hai người tại Tào gia trang được dẫn dắt tiến vào thôn trang, lúc này nhìn thấy trong trang có rất nhiều võ giả, riêng phần mình phân tán qua một bên, tận lực khóng chế tất cả địa phương, phòng ngừa quái vật kia lại đến đả thương người.
- Căn cứ mấy ngày nay quan sát, quái vật kia mỗi ngày đều đến, cho nên buổi tối hôm nay chúng ta có thể nhìn thấy trò hay rồi.
Đái Tiểu Hoa nằm ngang tại trên ghế dài trong hoa viên, trong miệng ngậm một cây cỏ dại, cười tủm tỉm nhìn Diệp Hi Văn nói.
Diệp Hi Văn ngồi trên ghế dài ở bên cạnh, bắt đầu tu luyện.
Hắn ở trong Đặc Thù Không Gian tu luyện, tùy thời tùy chỗ cũng có thể rời khỏi, bởi vậy Diệp Hi Văn cũng không lo lắng.
Cảnh thời gian ban đêm dần trôi qua, thanh âm chung quanh cũng cũng dần dần biến mất, tất cả mọi người nín hơi chờ đợi quái vật kia đến.
Đái Tiểu Hoa không có ngồi bao lâu, rời đi xem xét một chút, hắn muốn xem chỗ đó có xuất hiện quái vật kia không.
Cảnh ban đêm, bầu trời chậm rãi bị mây đen che phủ, thò tay không thấy ngón, nhưng ở Tào gia đèn vẫn sáng như ban ngày.
Bỗng dưng, Diệp Hi Văn mở to mắt, trước mắt một đầu quái thú cực lớn xấu xí dữ tợn xuất hiện ở trước mặt, hô hấp phun ra một ít Hỏa Tinh, sau đó là một cổ sóng nhiệt đập vào mặt.
- Boang...
Cơ hồ tại trong nháy mắt, một đạo ánh đao từ sau lưng Diệp Hi Văn lao ra, hướng về phía phía quái vật bổ tới.
- Đang…
Khi ánh đao trảm đến, phát ra một hồi kim thiết vang lên.
Ánh đao sắc bén chạm vào cái đầu cực lớn đó kéo lê một đường bạch ngân, đầu quái vật kia bị Diệp Hi Văn làm cho cả kinh, lập nhảy đến đằng sau, Diệp Hi Văn lúc này mới nhìn rõ đây là một đầu quái vâth.
Nó cao khoảng hơn một trượng, bốn trảo chạm đất, toàn thân bao trùm rậm rạp lân giáp màu đỏ đen chằng chịt, tại sâu trong ngọn lửa hiện ra một cổ hàn quang khiếp người.
Một cổ khí tức kinh khủng một mực tập trung vào Diệp Hi Văn, Diệp Hi Văn trên tay cầm đao, chém ra một đạo đao khí, lập tức hướng về phía đầu quái vật kia đánh tới.
Mà lúc này, đám Võ Giả ở phụ cận cũng phát hiện ra đầu quái vật này, đều quát ầm lên.
- Quái vật, có quái vật xuất hiện rồi.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện