[Dịch]Vũ Nương Thập Phu - Sưu tầm
Chương 6 : Tìm một chỗ dựa lớn vững chắc
.
Chỉ thấy tiểu nam nhân kia bị đụng vào vào cằm, hắn lấy tay ôm chỗ đau, không đợi hắn mở miệng mắng chửi người thì đã bị nữ tử nhỏ nhắn xinh xắn trước mặt cho ăn mắng.
” Làm càn! Ngươi là ai hả, lại dám xỉ nhục bản vương gia” Tiểu nam nhân này không phải ai khác, mà chính là thân đệ đệ của đương kim hoàng thượng, cửu vương gia Mộ Dung Linh Tuyền.
“Cái gì! Vương gia? Vậy ta là vương phi đây. Sao ta chưa nghe nói qua Vương gia lại quang minh chính đại đi dạo kỹ viện? như thế không phải là xấu mặt hoàng thất sao? Nhìn ngươi nhỏ tuổi như vậy mà lại tới đây học theo gương xấu, ngươi là vương gia sao? ngươi không thấy mất mặt sao?” Trong lòng Vũ Tuyết Cơ kỳ thực có chút sợ, nghĩ đến mình đang đứng mắng vương gia mà da đầu có chút tê dại, vì không muốn lép vế nên lập tức nảy ra một ý, làm cho tiểu vương gia này tự giác xấu hổ, nhưng mà nói về vấn đề chính thì tiểu vương gia lớn lên thật đúng là tuấn tú.
Chỉ thấy hắn khoảng chừng mười lăm mười sáu tuổi, cao hơn chính mình nửa đầu, một đôi mắt sáng vừa to vừa tròn, da mặt trơn láng nhẵn nhụi, hai hàng lông mày như lưỡi kiếm, mũi cao thẳng, lộ ra đôi môi mỏng đỏ tươi, hai gò má vì có chút tức giận mà trở nên đỏ hồng khiến người muốn cắn một cái. Đây quả thật một tiểu mỹ nam nhưng mà thân thể có chút gầy yếu, theo như con mắt của Vũ Tuyết Cơ thì tiểu nam nhân này mà ở hiện đại có thể làm trai bao, nhưng mà là loại hình tiểu thụ bị nam nhân đùa giỡn.
“Ngươi, ngươi là nữ nhân nào đây, lại dám vô lễ như thế” Mộ Dung Linh Tuyền quả thực không thể tin được nữ nhân này dám dạy bảo hắn, tức giận đến mắt to trợn tròn, nhưng mà nghĩ đến lời của nàng thì trong lòng có hơi chột dạ, trên gương mặt hồng hào xuất hiện vẻ xấu hổ, biểu tình này lập tức bị con mắt linh động của Vũ Tuyết Cơ chộp được.
“Ta vô lễ? Tiểu hài tử nói chuyện phải lễ độ chứ, là ngươi chạy vội đụng phải bản cô nương, nên xin lỗi chính là ngươi” Vũ Tuyết Cơ đưa tay xoa xoa cái trán mà liếc nhìn tiểu mỹ nam, đột nhiên trong lòng hiện lên một ý tưởng, chính mình ở cổ đại không có chỗ dựa vững chắc, tiểu nam nhân này là cửu vương gia, đây không phải là cơ hội trời cho sao? Có chỗ dựa vững chắc là vương gia thì chính mình sau này có thể tự tin ngẩng đầu đi, ý kiến hay.
Vũ Tuyết Cơ nghĩ tới đây thì sắc mặt lập tức thay đổi, không đợi cửu vương gia đang tức giận muốn bốc khói trên dầu mở miệng, nàng liền nở nụ cười phát ra giọng nói mềm mại, tay nhỏ bé vỗ vai tiểu nam nhân rồi cười duyên nói “Quên đi, bản cô nương cũng không cần ngươi xin lỗi nữa, đánh nhau xong mới thành bằng hữu mà! Ta thấy ngươi cũng tầm tuổi với ta, hay là chúng ta kết thành bằng hữu(bạn bè) đi?” Vũ Tuyết Cơ nói xong thì chớp chớp đôi mắt to nhìn hắn một cách đáng yêu.
“Buông ra, nữ nhân điên này, tóc tai bù xù thô lỗ vô lễ, lại còn không biết xấu hổ, bản vương làm sao có thể có loại bằng hữu thấp hèn như ngươi, ngươi cũng không nhìn lại thân phận của mình” Mộ Dung Linh Tuyền lập tức hất tay Cơ nhi ra, nhìn nàng với vẻ khinh thường.
Vũ Tuyết Cơ không thể nhịn được nữa, bản thân không hề làm sai chuyện gì, lại dám mắng nàng thấp hèn? Hừ! Lão nương phải thu thập tiểu phá hài* này mới được, lập tức quay đầu nhìn bốn phía, bởi vì biểu diễn đã bắt đầu ở đại sảnh cho nên nơi này cũng không có ai đi lại, khuôn mặt nhỏ nhắn của Cơ nhi trầm xuống, vươn ngón trỏ chọt cửu vương gia một cái.
*Tiểu phá hài : trẻ con hư hỏng
“Tiểu phá hài, ngươi có gan thì lập lại lần nữa”Trên mặt Vũ Tuyết Cơ lộ ra nụ cười tà ác, mặt đối mặt đến gần tiểu nam nhân rõ ràng bị nàng dọa sợ.
“Ngươi muốn làm gì? mau tránh ra, nếu không bản vương gọi người tới” Mộ Dung Linh Tuyền thấy biểu tình xấu xa của Vũ Tuyết Cơ lập tức lui về sau một bước, đáng tiếc đằng sau chính là tường nên nhất thời bị Cơ nhi vây hãm.
“Gọi người? Ha ha ha, ngươi là nam nhân sao? Một nữ nhân mà cũng sợ thì buồn cười chết người đi được” Cơ nhi đưa đầu về phía hắn, đôi môi đỏ mọng mấp máy, hơi thở thơm mùi hoa lan tràn vào lỗ mũi mẫn cảm của cửu vương gia.
“Ngươi, ngươi tránh ra” Sắc mặt cửu vương gia đỏ lên, đột nhiên phát hiện tiểu nữ nhân này lớn lên thật là đẹp mắt, tuy rằng tóc nàng nhìn hơi chướng mắt nhưng nhìn gần khuôn mặt nàng thì phát hiện nàng xinh đẹp tuyệt trần, nhưng mà cặp mắt giảo hoạt y như hồ ly kia làm cho hắn có cảm giác chẳng lành.
“Xin lỗi!” Cơ nhi giả vờ ra vẻ lãnh khốc, thân thể dán lên trên người tiểu nam nhân, cái miệng nhỏ nhắn chạm vào đôi môi của hắn làm cho cửu vương gia bị dọa mặt đỏ tới mang tai, không dám lộn xộn.
“Ngươi, ngươi không phải nữ nhân!” Cửu vương gia thật vất vả mới nghẹn ngào nói ra được một câu.
“Ta không phải là nữ nhân thì ngươi sẽ không là nam nhân, nhìn khuôn mặt của ngươi sao lại có thể còn non mềm hơn cả ta, thật đố kị” Vũ Tuyết Cơ nhìn kỹ khuôn mặt của hắn, có thể thấy rõ lỗ chân lông siêu nhỏ sạch sẽ trong suốt, hơn nữa phát hiện trên người hắn có mùi hương dễ ngửi, không giống nước hoa của nam nhân hiện đại mà là tươi mát nhẹ nhàng, khóe miệng bỗng nhếch lên, nghĩ thầm tiểu nam nhân sẽ không vẫn là xử nam đi.
“Ngươi, ngươi. . .” Cửu vương gia bị Vũ Tuyết Cơ dọa sợ hãi, ngày hôm nay hắn vất vả theo bằng hữu tốt tới kỹ viện xem ca vũ cho biết, không nghĩ tới gặp phải nữ nhân táo bạo như vậy.
“Được rồi, đừng khẩn trương, ta chỉ đùa với ngươi thôi, ta là Cơ nhi, ngươi tên là gì vậy?” Cơ nhi lại bắt đầu chuyển thành khuôn mặt tươi cười.
“Ta đã nói rồi ta là cửu vương gia”Mộ Dung Linh Tuyền nghĩ thầm sắc mặt nữ nhân này thay đổi với tốc độ quá nhanh, mới rồi còn là hung thần ác sát vậy mà giây tiếp theo đã là tươi cười dịu dàng.
“Thật vậy à, Cơ nhi thật là thất lễ, nhưng mà Cơ nhi có biết tam vương gia, để ta qua nói với ngài ấy là ngươi đã ở đây”Cơ nhi chuẩn bị xoay người đi, bởi vì ký ức trong đầu nàng cho biết rằng tam vương gia là người rất phong lưu.
“A, không, không nên, không nên nói cho tam ca!” Quả nhiên khuôn mặt tuấn tú của cửu vương gia lập tức chuyển trắng xanh.
“Ha ha, sẽ không, nhưng mà ngươi phải kết bạn với ta được chứ?” Vũ Tuyết Cơ nhướn lên đôi mi thanh tú, khóe miệng lộ ra nụ cười châm chọc.
“Như vậy cũng được sao, nào có ai bức người khác kết bạn với mình” Mộ Dung Linh Tuyền liền lộ ra tính tình của tiểu hài tử, vẻ mặt cầu xin, chu đôi môi nhìn về phía Cơ nhi.
“Hì hì, dĩ nhiên có chứ, bởi vì ngươi rất đáng yêu cho nên ta rất thích ngươi Cơ nhi mang ngươi đi nhìn biểu diễn” Vũ Tuyết Cơ tươi cười kéo tay hắn đi ra ngoài.
Cửu vương gia vừa nghe thì khuôn mặt tuấn tú lần thứ hai đỏ lên, nhìn bàn tay mình bị nàng nắm lấy, giãy dụa một chút rồi lại thôi, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của Cơ nhi quay đầu mỉm cười với hắn, hiền lành hiền lành làm cho lòng hắn xuất hiện một ý nghĩ khiến hắn giật mình “Tiểu nữ nhân thật đặc biệt, có một bằng hữu thế này cũng không hề tệ.”
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện