[Dịch]Vũ Nương Thập Phu - Sưu tầm
Chương 21 : Đêm nay gặp mặt nàng
.
Cơ nhi cùng Liễu Tinh Kim trở lại Tuyết Viện của nàng, tiểu Lục bưng tới canh đậu xanh, hai người ngồi ở trong viện chậm rãi thưởng thức.
“Cương thi, võ công của ngươi thật cao nha” Cơ nhi vừa ăn vừa cười.
“Quá khen” Liễu Tinh Kim liếc mắt nhìn, sự bình tĩnh của nàng làm cho hắn tâm phục.
“Cơ nhi, Cơ nhi, vừa rồi xảy ra chuyện gì, sao lại đánh nhau với lão yêu bà đối diện vậy?” Hồng ma ma vẻ mặt lo lắng chạy vào, đi theo phía sau là người đã lâu không nói chuyện với Cơ nhi – Yến nhi cô nương.
“Ma ma đừng sốt ruột, không có gì đâu” Cơ nhi đem toàn bộ sự việc kể lại sơ lược.
“Cơ nhi, Ma ma thật lo lắng lắm, ngươi có biết hậu thuẫn của Xuân Hương Viện là Vân Thiên Bảo không, chúng ta đắc tội không nổi đâu.”
“Cái gì! Ma ma, ngươi nói thật chứ” Cơ nhi lập tức cầm chén đưa cho tiểu Lục, hai mắt mở to nhìn Hồng ma ma.
“Đương nhiên, tuy rằng trong nghề không mấy người biết, nhưng Ma ma đã dò hỏi rất rõ rang sẽ không sai được, hai nhà chúng ta mặc dù cạnh tranh gay gắt nhưng chưa từng chính thức đánh nhau, lần này ngươi đánh người của bọn họ, Ma ma sợ Vân Thiên Bảo sẽ gây khó dễ.” Hồng ma ma đối với Cơ nhi vừa thương vừa giận.
“Ma ma không cần lo lắng, nếu xảy ra chuyện thì Cơ nhi sẽ chịu trách nhiệm” Cơ nhi lập tức mỉm cười đứng lên, che giấu khiếp sợ trong lòng.
“Ai, Ma ma biết Cửu vương gia rất tốt đối với ngươi, nhưng nước xa không cứu được lửa gần đâu.”
“Ha ha, Ma ma, chúng ta không phải còn có Quốc cữu gia sao” Cơ nhi nhìn Hồng ma ma nháy mắt, thuận tiện quét nhẹ mắt qua Yến nhi xinh đẹp lạnh lẽo.
“Cơ nhi, nói tới việc này lại khiến Ma ma lo lắng đây, Quốc cữu gia kia tối nào cũng tới tìm ngươi, Ma ma cũng sắp từ chối không nổi, ngươi dù sao cũng không thể luôn bị bệnh.”
“Không phải còn có Yến nhi cô nương sao?” Cơ nhi cố ý ra vẻ kinh ngạc nói “Lẽ nào hắn không tìm Yến nhi cô nương?”
“Hừ, Cơ nhi cô nương không cần đâm chọt Yến nhi, Tần công tử mặc dù mỗi ngày tìm đến Yến nhi nhưng câu đầu tiên luôn hỏi thăm bệnh tình của ngươi, Cơ nhi cô nương thật là lợi hại” Trong mắt Yến nhi hiện lên một tia đố kị mãnh liệt.
“Yến nhi, Cơ nhi biết ngươi nhất định sẽ hiểu lầm, đó cũng là nguyên nhân ta trốn không gặp hắn, nhưng mà nói trắng ra thì Cơ nhi không ngại cho ngươi biết, Quốc cữu gia này cũng chả phải kẻ si tình gì hết, đối với ngươi hay ta cũng không nhất định thật lòng, ngươi có thể hỏi cương thi, phủ đệ hắn ở kinh thành thị thiếp nhiều như mây, lẽ nào Yến nhi cô nương còn muốn đi theo loại người phong lưu này? Cơ nhi tuyệt đối sẽ không đoạt thứ tốt của người khác, mong rằng Yến nhi cô nương đừng hiểu lầm ta” Cơ nhi nhìn vào mắt Yến nhi nói rất nghiêm túc chân thành.
Yến nhi chăm chú nhìn nàng, không nói một lời nào, Hồng ma ma cười mỉa đứng lên nói “Việc này ta cũng nói với Yến nhi rồi, Yến nhi không phải nha đầu ngốc nên nàng đương nhiên nhìn ra, Yến nhi ngươi xem đi, Ma ma đã nói Cơ nhi không phải là người như thế, hơn nữa Cơ nhi thích Cửu vương gia, sao lại dây dưa không rõ với Tần công tử chứ, nhân cơ hội này ngươi nên thu hồi cảm tình lại đi, ai, nơi này làm gì có chuyện thật lòng, thật sự là cô nương ngốc” Hồng ma ma vỗ vỗ vai Yến nhi.
“Quốc cữu gia hoa tâm có tiếng ở kinh thành, nữ tử bình thường hắn chơi đùa xong liền ném đi, Cơ nhi tiểu thư không lừa ngươi” Liễu Tinh Kim một đôi mắt sáng nhìn Yến nhi, nói giúp Cơ nhi.
Cơ nhi kinh ngạc nhìn Liễu Tinh Kim, mà hắn nhìn nàng một cái rồi xoay người đi vào phòng.
“Hắn, hắn đêm nay nếu còn tới tìm ngươi thì ngươi gặp mặt hắn đi” Yến nhi nói xong, vẻ mặt ưu thương rời đi.
“Haiz, hài tử này khó có thể thích một người, lại không ngờ rằng Quốc cữu gia luôn lừa nàng, còn tưởng rằng là vị công tử nhẹ nhàng tốt đẹp, lúc này nên tỉnh táo ra” Hồng ma ma nhìn bóng lưng Yến nhi lắc đầu.
“Có thể tỉnh ngộ là tốt rồi, đêm nay lưu một nhã gian cho hắn, Cơ nhi sẽ đi gặp hắn sẵn tiện làm cho hắn giúp đỡ Phiêu Vũ Viện chúng ta, cũng để cho Ma ma yên tâm” Cơ nhi nhìn Hồng ma ma cười nói.
“Cơ nhi thật là một hài tử thông minh, nhưng mà ngươi quá kích động rốt cuộc cũng sẽ chịu thiệt, Ma ma thật lo lắng cho ngươi, cũng may Cửu vương gia thật tình thương ngươi nên để lại thị vệ của hắn, nếu không lúc nãy ngươi đã bị đánh rồi.”
“Ma ma, sau này Cơ nhi sẽ chú ý, đa tạ Ma ma đã bảo vệ Cơ nhi như thế” Cơ nhi thật sự cảm kích trong lòng, tuy rằng là quan hệ lợi dụng lẫn nhau nhưng Hồng ma ma quả thật đối xử nàng không tệ.
“Ừm, vậy ngươi nghỉ ngơi đi, Quốc cữu gia e rằng sẽ tới nhanh thôi” Hồng ma ma nói xong lo lắng quay đi.
Cơ nhi nhìn Hồng ma ma ra khỏi cửa viện, khuôn mặt nhỏ nhắn chậm rãi khôi phục vẻ lạnh lẽo, sau đó xoay người trở về phòng.
……
Trong Túy Nguyên lâu, Long Ngũ bước nhanh lên lầu, Long Khiếu Thiên đang nhàn nhã dùng bữa tối, mà Long Thất thì đang đối chiếu sổ sách với chưởng quỹ.
“Bảo chủ” Long Ngũ đi tới trước mặt Long Khiếu Thiên cung kính nói.
“Tra được chưa?” Long Khiếu Thiên nhìn hắn một cái rồi tiếp tục gắp hồng thiêu sư tử đầu* của hắn.
“Nàng ấy tên Vũ Tuyết Cơ, là muội muội của Vũ Linh Nhi, hiện tại là cô nương Phiêu Vũ Viện, nghe nói Hồng ma ma đang bồi dưỡng nàng làm tên đứng đầu bảng Phiêu Vũ Viện.”
“Vũ Tuyết Cơ? Vũ Linh Nhi, không nhận ra. Nhưng sao ta lại cảm thấy nàng rất quen thuộc chứ?” trong đầu Long Khiếu Thiên không hề có ấn tượng với hai cái tên này.
“Bảo chủ đã quên sao, hai năm trước người nhìn trúng tiểu thư Vũ phủ chính là Vũ Linh Nhi” Long Ngũ nói xong chẹp chẹp miệng, bảo chủ luôn luôn không có hứng thú với nữ nhân.
“À, hóa ra các nàng là hai tỷ muội, sao lại lưu lạc đến kỹ viện chứ?” Long Khiếu Thiên cuối cùng cũng nhớ, nhớ lại lúc ấy hắn thấy Vũ Linh Nhi thanh thuần thoát tục, ngồi với hảo huynh đệ Lục Xa ca ngợi vài câu, Lục Xa lúc đó nói hắn tuổi cũng không nhỏ nên cưới vợ đi, kết quả hắn bốc đồng tới cửa cầu hôn, sau đó lại bị cự tuyệt mất hết mặt mũi.
“Haiz, bảo chủ, Vũ phủ bị xuống dốc, Vũ lão gia thiếu nợ quá nhiều cuối cùng hai người cùng buông tay về trời, để lại hai tỷ muội bán mình trả nợ, thật sự là đáng thương” Long Ngũ thở dài nói.
“Thật sự là đáng thương, nhưng mà ai cũng có số mệnh riêng, chúng ta cũng không thể khốn chế được” Long Khiếu Thiên không hề thông cảm.
“Bảo chủ, Vũ Linh Nhi trước kia là tên đứng đầu bảng của Xuân Hương Viện là chúng ta, bị người độc chết, nghe nói muội muội nàng chính là tiểu nữ nhân vừa nãy muốn trả thù cho nàng, chống lại Xuân Hương Viện.”
“Ha ha, chỉ bằng nàng? Nàng dựa vào cái gì? Tỷ nàng nếu năm ấy gả cho bản bảo chủ thì đã không rơi vào kết cục đó, lẽ nào muội muội nàng vẫn đem sổ sách tính trên đầu Vân Thiên Bảo chúng ta?” Long Khiếu Thiên hèn mọn nói ra.
“Bảo chủ, không nói gạt người, tiểu nữ nhân này thật đúng là bưu hãn, hơn nữa thị vệ bên người nàng võ công cao cường, không phải kẻ đầu đường xó chợ” Long Ngũ lập tức kể hết mọi việc vừa xảy ra cho Long Khiếu Thiên.
” Có thật không?” Long Khiếu Thiên tuấn mi chau lại.
” Thiên chân vạn xác” Long Ngũ dùng sức gật đầu.
“Vậy đêm nay bảo chủ phải đi gặp mặt vị tiểu nữ nhân bưu hãn này” Giọng nói Long Khiếu Thiên băng lãnh tận xương, hắn tuyệt không cho phép bất luận kẻ nào dương oai trên địa bàn của hắn.
* Hồng thiêu sư tử đầu – ta nghĩ đây là món thịt băm vo viên kho tàu.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện