[Dịch] Vũ Động Càn Khôn
Chương 49 : Võ học kỳ tài
.
Cuộc thi đấu săn bắn Thanh Dương trấn cuối cùng cũng thuận lợi kết thúc, tuy nói thiếu Lâm Động và Lôi Lực dự thi đã làm cho kỳ thi ảm đạm đi không ít, nhưng mà đại đa số mọi người vẫn cảm thấy thỏa mãn, đặc biệt là họ đã được chứng kiến một cuộc so tài cá cược giữa Lâm gia và Lôi gia.
Vị trí quán quân trong kỳ săn bắn lần này không ai khác chính là Cuồng Đao Võ Quán, điều này cũng không nằm ngoài dự liệu của mọi người, hai nhà Lôi Tạ không những không chiếm được chỗ tốt gì mà thanh danh còn bị tổn hại, đặc biệt là Lôi gia đã đánh mất một thôn trang trọng yếu như Thiết Mộc Trang.
Tạ gia tuy rằng đỏ mắt với chuyện Ngô Vân đoạt được ấu tử Hỏa Mãng Hổ, nhưng thực lực của Tạ Doanh Doanh đúng là vẫn còn kém Ngô Vân một bậc, có vết xe đổ của Lôi gia, bọn họ đương nhiên không muốn dẫm vào.
Trong lần săn bắn này, người thu được nhiều lợi ích nhất chính là Lâm gia và Cuồng Đao Võ Quán!
. . .
Lâm gia.
Sau khi đoàn người Lâm Chấn Thiên từ Thú Giác trường trở về, chuyện Lâm Động đại triển thần uy đánh bại Lôi Lực như một cơn gió truyền tới tai tất cả mọi người, làm cho mọi người trợn mắt há mồm, trong lòng không ít người bắt đầu sinh ra cảm giác tự hào, hành động này của Lâm Động đúng là đã mang lại danh dự, thể diện cho Lâm gia.
Bóng đêm phủ xuống, Lâm gia hậu viện, đèn đuốc sáng choang, tiếng cười vui liên tiếp vang lên.
Trong đại sảnh, Lâm Chấn Thiên vẻ mặt tươi cười ngồi ở chủ vị, bên phải hắn không phải là Lâm Khẳng, cũng không phải là Lâm Khiếu, mà là Lâm Động.
Đối với cái vị trí tương đối đặc thù này, Lâm Động không muốn ngồi nhưng mà dưới sự kiên trì của Lâm Chấn Thiên, hắn đành phải ngồi xuống vị trí này dưới cái nhìn chăm chú của mọi người.
Trên bàn cơm, mọi người không ngừng trò chuyện cười nói, Lâm Động không khỏi đảo cặp mắt trắng dã nhìn thoáng qua Thanh Đàn cùng với đám người Lâm Hà, sau đó chỉ còn cách cúi đầu ăn cơm.
"Ha hả, Động nhi. . ."
Sau khi cười nói, ánh mắt Lâm Chấn Thiên rốt cục cũng hướng về phía Lâm Động, trông cái bộ dáng tủm tỉm kia, trong lòng Lâm Động thoáng có chút run rẩy.
Khi Lâm Chấn Thiên mở miệng, ánh mắt của những người khác không hẹn mà cũng rơi vào người Lâm Động.
"Trong mấy năm gần đây, hôm nay chính là ngày hãnh diện nhất của Lâm gia chúng ta, toàn bộ đều là do cháu mang tới."
Lâm Chấn Thiên nhìn chằm chằm vào thiếu niên bên cạnh, khẽ thở dài một tiếng, nói.
"Gia gia, cháu cũng là người của Lâm gia."
Lâm Động để đũa xuống, gãi gãi đầu, nói.
"Ha hả, nói thật hay. . ."
Nghe thấy vậy, Lâm Chấn Thiên cũng vui mừng mỉm cười, sau đó ánh mắt nhìn thoáng qua Lâm Khiếu cùng Lâm Mãng, nói:
"Ta biết hai ngươi từ nhỏ bất hòa, nhưng mà điều quan trọng nhất của một gia tộc chính là đoàn kết, các ngươi đều là phần tử hạch tâm của gia tộc, muốn Lâm gia chân chính cường đại thì không thể thù riêng, bằng không Lâm gia sớm muộn cũng sẽ suy tàn."
Nói tới câu cuối, sắc mặt Lâm Chấn Thiên trở nên nghiêm khắc, lạnh như băng.
"Phụ thân nói đúng."
Nghe thấy Lâm Chấn Thiên quát lớn, Lâm Khiếu cung kính trả lời, Lâm Mãng ở bên cạnh sắc mặt phức tạp gật đầu.
"Biết là tốt rồi."
Nhìn thấy hai người chấp nhận, Lâm Chấn Thiên lúc này mới khẽ gật đầu, ánh mắt lại chuyển hướng nhìn về phía Lâm Động, cười tủm tỉm nói:
"Động nhi, ta thấy võ học mà hôm nay cháu dùng để tỷ thí với Lôi Lực hình như là Kỳ Môn Ấn của Lâm gia chúng ta, đúng không?"
"Đến rồi. . ."
Nghe thấy câu nói này, trong lòng Lâm Động cũng trở nên hồi hộp, hôm nay khi thi triển Kỳ Môn Ấn hiển nhiên đã bị đám người Lâm Chấn Thiên nhận ra, nhưng mà hắn cũng hết cách đành phải thi triển, dù sao Kỳ Môn Ấn cũng chỉ là tàn quyển, uy lực bình thường, lại là tam phẩm võ học, trong khi Bôn Lôi Quang của Lôi gia lại là tứ phẩm võ học, đấu làm sao lại?
"Dạ, đúng là Kỳ Môn Ấn."
Lâm Động cười khổ, kiên trì nói.
"Vậy vì sao Kỳ Môn Ấn do cháu thi triển lại khác so với Kỳ Môn Ấn của gia tộc?"
Lâm Chấn Thiên nghi hoặc nói.
Lâm Động mồm như chữ O, trong đầu nhanh chóng tìm câu trả lời, nhưng mà mọi câu trả lời đều bị tự hắn bác bỏ, cuối cùng hắn đành hít sâu một hơi, nói:
"Kỳ Môn Ấn của gia tộc chỉ là tàn quyển. . . Cháu đem nó hoàn thiện một chút. . ."
"Ba ba ba. . ."
Lâm Động vừa nói xong thì tiếng đũa bát rơi loảng xoảng liên tiếp vang lên, ngay cả Lâm Chấn Thiên vốn đang tươi cười, nét mặt bây giờ đã trở nên cứng ngắc.
"Con nói. . . chính con hoàn thiện Kỳ Môn Ấn?"
Lâm Khiếu cố hết sức đèn nén tâm trạng kinh hãi như sóng cuộn trong lòng, chậm rãi thả chiếc đũa trong tay xuống, nói.
"Dạ."
Thấy mọi người như gặp quỷ, Lâm Động bất đắc dĩ thở dài, nói như vậy đúng là có chút kinh khủng, nhưng mà vẫn còn tốt hơn so với việc nói chuyện của Thạch Phù.
"Ực ực."
Trong đại sảnh vốn yên tĩnh thì bây giờ vang lên những thanh âm nuốt nước bọt, hoàn thiện võ học? Tuy nói nhất phẩm võ học số lượng rất nhiều, nhưng người sáng tạo ra chúng toàn là những người có trình độ võ học cực cao, hơn nữa Kỳ Môn Ấn đâu phải là nhất phẩm võ học, dù nó chỉ là tàn quyển nhưng cũng đã là tam phẩm võ học rồi!
Loại năng lực hoàn thiện tam phẩm võ học thì nhìn khắp cả Thanh Dương trấn cũng không thể tìm ra ai cả, mà người có khả năng hoàn thiện thì chí ít cũng phải đạt tới Nguyên Đan Cảnh!
Thế nhưng, bây giờ Lâm Động đã có khả năng hoàn thiện Kỳ Môn Ấn, hơn nữa thực lực của hắn mới là Địa Nguyên cảnh, mà quan trọng nhất chính là, Lâm Động hiện giờ mới chỉ có mười lăm tuổi!
Một thiếu niên 15 tuổi đã có thể hoàn thiện tam phẩm võ học, đây là năng lực yêu nghiệt gì vậy?
Lý trí nói cho đám người Lâm Chấn Thiên biết loại chuyện này chỉ có thể là giả tạo, nhưng hôm nay bọn họ chính mắt nhìn thấy Lâm Động thi triển Kỳ Môn Ấn, uy lực đó đã sánh ngang với tứ phẩm võ học, nếu Kỳ Môn Ấn không do Lâm Động hoàn thiện, vậy thì nó ở đâu ra.
Lâm Động tự hoàn thiện võ học là nguyên nhân duy nhất có thể giải thích chuyện này, nghĩ đến đây, Lâm Chấn Thiên liếc mắt nhìn đám người Lâm Khiếu, trong mắt hiện lên vẻ vui mừng như điên.
Võ học kỳ tài!
Bọn họ đã từng nghe nói có một số người khi còn nhỏ đã có thiên phú đặc thù với võ học, tu luyện võ học chỉ mất ít công sức nhưng hiệu quả lại cực cao, loại người này được gọi là võ học kỳ tài.
Nhưng mà loại người này cực kỳ ít, lẽ nào, Lâm Động lại có thiên phú đặc thù đối với phương diện võ học?
"Khi Động nhi tu luyện võ học, nó có thể nắm bắt rất nhanh. . ."
Lâm Khiếu thì thào nói, hắn nhớ lại khi dạy Lâm Động Thông Bối Quyền và Bát Hoang Chưởng, chỉ cần một thời gian ngắn là Lâm Động có thể lĩnh ngộ được.
Nghe được câu nói này, khóe mắt của Lâm Chấn Thiên giật giật, bàn tay che ngực khó khăn hít thở mấy hơi, chẳng nhẽ Lâm gia bọn họ đã xuất hiện một thiên tài yêu nghiệt hay sao?
Nhìn trạng thái của đám người Lâm Chấn Thiên, Lâm Động cũng chỉ có thể dở khóc dở cười, hắn đương nhiên không muốn đám người Lâm Chấn Thiên đem chữ võ học kỳ tài gán lên đầu hắn, phải biết rằng thực chất hắn chỉ có một sư phụ hoàn mỹ và nghị lực hơn người mà thôi.
"Kỳ Môn Ấn hoàn chỉnh chắc chắn là có vài tầng, gia tộc lại chỉ có tầng thứ nhất, cháu mất thời gian khoảng nửa năm đã hoàn thiện được tầng thứ 2, chính là chiêu thức hôm nay đùng để đánh bại Lôi Lực."
Lâm Động nói.
"Nếu như gia gia có hứng thú, sau này cháu sẽ mang Kỳ Môn Ấn tầng thứ 2 giao cho người, còn về mấy tầng sau cháu không biết là mình có thể tiếp tục hoàn thiện được hay không nữa."
Nghe vậy, đám người Lâm Chấn Thiên cùng Lâm Khiếu há miệng, nhìn thiếu niên trước mắt mà như trong giấc mộng, vậy là Lâm gia bọn họ lại có thêm một tứ phẩm võ học.
Mọi người liếc mắt nhìn nhau, không ai nói được câu nào, sự khiếp sợ hiện giờ làm cho bọn họ chết lặng. . .
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện