[Dịch] Vũ Động Càn Khôn
Chương 47 : Chiến đấu kịch liệt
.
Đối với những tiếng than thở khiếp sợ ồn ào ở bên ngoài, Lâm Động không hề phân tâm, hai mắt chăm chú nhìn chằm chằm vào Lôi Lực ở phía trước, Nguyên Lực như sóng gợn bắt đầu lưu động quanh thân thể hắn.
"Lâm Động, ngươi đắc ý hơi sớm đấy!"
Những tiếng bình luận ồn ào ở bên ngoài đương nhiên cũng lọt vào trong tay của Lôi Lực, hai chân của hắn bật lên một cái, hai tay uống lượn theo một quỹ tích kỳ lạ, lúc 10 ngón tay vươn ra cụp lại trông giống y như độc xà, hơn nữa biên độ tăng trưởng của Nguyên Lực làm cho không khí vang lên những tiếng xé gió.
Linh Xà Chưởng là một loại nhị phẩm võ học, chiêu thức có thiên hướng âm nhu tàn nhẫn, có thể nhận ra, Lôi Lực đã tu luyện bộ võ học này tới mức tận cùng, trong lúc tấn công song chưởng của hắn đung đưa khiến cho đối thủ không thể nhận ra vị trí chính xác được.
Trải qua lần đầu tiên giao thủ ở trong rừng, Lôi Lực đã hoàn toàn vứt bỏ ý niệm khinh thường Lâm Động ra khỏi đầu, cho nên vừa xuất thủ là hắn dùng ngay võ học am hiểu nhất, uy lực cùng thanh thế khiến cho người xem bên ngoài liên tục gật đầu.
Đối mặt với thế tiến công sắc bén của Lôi Lực, sắc mặt Lâm Động cũng trở nên nghiêm túc, nhưng mà hắn không có ý nghĩ tránh né, với thực lực hiện tại của hắn đủ để chính diện ngạnh kháng Lôi Lực!
Ý nghĩ vừa dứt, Lâm Động dựng thẳng song chưởng, Bát Hoang Chưởng lập tức được thi triển, chưởng phong cương mãnh giống như một cơn lốc xoáy vô hình, thổi bay toàn bộ những bụi bặm trên mặt đất.
"Bang bang!"
Chưởng phong mãnh liệt va chạm vào nhau, Nguyên Lực ba động kịch liệt khuếch tán, song chưởng của hai người dùng tốc độ khiến cho người xem hoa mắt liên tục va chạm với nhau.
Trong vô số ánh mắt nhìn chăm chú, hai thân ảnh trên thạch đài vẫn không ngừng giao phong, chưởng nào cũng là chính diện va chạm, Nguyên Lực hùng hậu làm cho mỗi chưởng của họ đều có lực lượng phá núi!
"Lâm Động lại có thể chính diện giao phong với Lôi Lực mà không rơi xuống hạ phong. . ."
Nhìn hai thân ảnh đang giao phong trên thạch đài, không ít người nhịn không được thở dài nói, tuy nói thời gian tu luyện của Lâm Động kém Lôi Lực, nhưng dường như mức độ hùng hậu của Nguyên Lực hay là sự thuần thục về võ học đều không hề yếu hơn chút nào so với Lôi Lực.
"Người này đã tu luyện võ học tới mức hỏa thuần thanh!"
Lôi Lực đang huy động song chưởng, sắc mặt hắn có chút âm trầm, hắn không nghĩ tới mặc dù liên tục xuất chiêu nhưng lại không thể đánh bại được Lâm Động, hơn nữa, chẳng biết tại sao, mỗi khi song chưởng hai người đụng vào nhau, hắn đều phát hiện Nguyên Lực của đối phương dường như có tính chất âm hàn đang đâm vào da thịt của hắn.
"Không thể tiếp tục kéo dài như vậy!"
Phát hiện này khiến cho ánh mắt Lôi Lực trở nên nghiêm túc hơn, hắn bỗng nhiên tiến lên phía trước một bước, gần như toàn bộ thân hình đều tiếp xúc với Lâm Động, khóe miệng hắn nở nụ cười nhạt, cả người hắn giống như đã biến thành một cỗ máy giết chóc, quyền, khửu tay, ngón tay, chân, bất kỳ bộ vị nào trên thân thể đều bộc phát ra kình lực mạnh mẽ, công kích như mưa vào Lâm Động.
"Lôi Bạo Kích của Lôi gia. . ."
Ngô Vân ở ngoài trận nhìn thấy thế tấn công của Lôi Lực, sắc mặt cũng hơi đổi, Lôi Bạo Kích này chính là tam phẩm võ học lúc thi triển giống như sấm chớp mưa bão đột kích, đặc biệt hung hãn.
Thế công của Lôi Lực biến đổi làm cho Lâm Động hơi luống cuống tay chân, nhưng ngay sau đó, hắn đã ổn định được thân hình, một tay làm quyền, một tay làm chưởng, song chưởng thi nhau chém ra, hai tay hắn đang thi triển hai bộ võ thuật khác nhau!
"Ba ba ba ba. . ."
Tay trái Lâm Động thi triển Thông Bối Quyền, tay phải thi triển Bát Hoang Chưởng, một quyền một chưởng phối hợp với nhau cực kỳ nhuần nhuyễn, nhưng thanh âm thanh thúy liên tiếp vang lên, thế công điên cuồng của Lôi Lực đã bị Lâm Động chặn đứng!
"Phân tâm nhị dụng, một tay làm quyền, một tay làm chưởng. . ."
Ở vị trí của Lâm gia, đám người Lâm Chấn Thiên chứng kiến cảnh tượng này đều không khỏi hít một hơi lạnh, hiển nhiên là họ không thể nào ngờ tới Lâm Động có thể cùng một lúc thi triển cả Thông Bối Quyền và Bát Hoang Chưởng!
"Tiểu tử này quả thật là võ học kỳ tài!"
Lâm Chấn Thiên kích động xoa xoa hai bàn tay, trong lúc bất chợt hắn đã phát hiện, nếu như so sánh với đứa cháu này thì Hỏa Mãng Hổ hay Thiết Mộc Trang đều không đáng giá.
Với thiên phú của Lâm Động chỉ cần có thời gian hắn có thể trở thành cường giả, tới lúc đó một cái Thanh Dương trấn nho nhỏ làm sao có thể ràng buộc nổi hắn?
Trong khi Lâm Chấn Thiên đang vui mừng như điên, thì hai nhà Lôi Tạ lại có vẻ nặng nề, sắc mặt Lôi Báo và Tạ Khiêm đều đang âm trầm, đám tiểu bối của hai nhà Lôi Tạ đều ngậm chặt miệng, đặc biệt là Tạ Đình trước kia bị Lâm Động tát một cái, gương mặt có chút tái nhợt, hiển nhiên nàng không ngờ tới, chỉ mới có mấy tháng Lâm Động đã có thể chính diện giao thủ với Lôi Lực mà không rơi xuống hạ phong.
"Tình hình này nếu cứ tiếp tục sẽ không tốt chút nào? Tên tiểu tử của Lâm gia kia ẩn giấu thực lực quá tốt. . ."
Tạ Khiêm ghé sát vào Lôi Báo, âm trầm nói.
Lôi Báo mặt trầm như nước, ngón tay đang mâm mê một cái giới chỉ bằng ngọc, một lát sau, hắn lạnh nhạt nói:
"Yên tâm đi, tiểu tử kia muốn thắng Lôi Lực ư, không đơn giản như vậy đâu."
"Ba ba ba. . . ."
Trên thạch đài, giao phong cực kỳ kịch liệt, quyền đầu và chưởng ấn của hai bên đang trút xuống thân thể đối phương như mưa, trong sự công kích như mưa gió này, hai bên đều trúng chiêu, quần áo bị đánh rách tơi tả.
"Bịch bịch!"
Một cú va chạm cực kỳ mạnh, Lâm Động cùng Lôi Lực đều giật lùi về phía sau mấy bước.
"Xuy xuy!"
Lôi Lực dậm một chân xuống đất, cố gắng ổn định thân thể, hắn lau vết máu ở khóe miệng, giống như một con sói nhìn chằm chằm vào Lâm Động, trên hữu chưởng Nguyên Lực ba động một cách cực kỳ mãnh liệt. Thấy cảnh này Lâm Động có thể cảm giác được, dường như Lôi Lực đã dồn toàn bộ Nguyên Lực trong cơ thể ngưng tụ trên bàn tay.
Nguyên Lực của Lôi Lực đang điên cuồng dồn tới, vòng sáng trên bàn tay càng lúc càng đậm, sau đó cô đặc lại thành một quang đoàn bất định, điên cuồng phiêu phù trong lòng bàn tay.
" Bôn Lôi Quang của Lôi gia!"
Khi quang đoàn xuất hiện trong bàn tay của Lôi Lực, sắc mặt đám người Lâm Chấn Thiên kịch biến, thất thanh kêu lên.
"Tứ phẩm võ học, Bôn Lôi Quang, một trong hai đại tuyệt học của Lôi gia, không nghĩ tới Lôi Lực có thể tu luyện thành công loại võ học này!"
Bên ngoài trận, Ngô Vân hít một hơi lạnh.
Sắc mặt Lôi Lực có chút tái nhợt nhìn về phía Lâm Động, trên khuôn mặt hắn nở một nụ cười tươi như hoa, hắn muốn đánh Lâm Động tàn phế!
"Phụ thân, mau bảo Lâm Động chịu thua đi, thằng nhóc Lôi gia kia muốn hạ sát thủ!"
Lâm Khẳng phát hiện ra ánh mắt Lôi Lực trở nên độc ác, lập tức vội vàng nói.
Nghe vậy, Lâm Chấn Thiên nắm chặt tay, chần chờ một chút, vừa muốn đứng lên, thì Lâm Khiếu đột nhiên trầm giọng nói:
"Phụ thân, chờ một chút!"
Thân là cha của Lâm Động, chẳng biết tại sao lúc này trong lòng hắn lại có sự tin tưởng, sự tin tưởng này đến từ trực giác, hắn tin rằng Lâm Động sẽ không để cho hắn thất vọng.
"Xuy!"
Trong sân, Lôi Lực nhanh chóng xuất thủ, quang đoàn ở lòng bàn tay lóe ra, khi xẹt qua không trung vang lên những âm thanh xuy xuy, có thể tưởng tượng một chưởng này nếu như đánh vào thân thể của con người, thì sẽ lấy mạng người khác!
"Lâm Động, ngươi thua rồi!"
Bàn chân Lôi Lực dẫm lên mặt đất, thân hình bật lên, từ trên cao đánh xuống người Lâm Động, sắc mặt hắn lúc này trở nên cực kỳ dữ tợn.
"Hô. . ."
Lâm Động ngẩng đầu khẽ thở ra một hơi, sắc mặt vẫn bình tĩnh ung dung như cũ, hai tay hắn lúc này nhanh chóng kết lại với nhau, biến ảo thành một đạo ấn pháp phức tạp.
"Là Kỳ Môn Ấn!"
Khi Lâm Động biến ảo ấn pháp, Lâm Khiếu cùng Lâm Chấn Thiên đều nhận ra được, nhưng ngay sau đó sắc mặt hai người lại tái nhợt, Kỳ Môn Ấn này chẳng qua chỉ là tam phẩm võ học, làm sao có thể chống đỡ được Bôn Lôi Quang của Lôi gia?
Thủ ấn của Lâm Động nhanh chóng biến ảo, Nguyên Lực trong đan điền cũng điên cuồng tuôn ra hội tụ với thủ ẩn.
"Ngươi vui vẻ hình như hơi sớm. . ."
Nguyên Lực điên cuồng bắt đầu khởi động, Lâm Động hoàn thành tầng thứ nhất của Kỳ Môn Ấn, thì ấn pháp lại tiếp tục biến ảo, hắn muốn trực tiếp thi triển tầng thứ 2 Kỳ Môn Ấn chống lại Bôn Lôi Quang của Lôi Lực!
Thủ ấn nhanh chóng biến ảo, Nguyên Lực màu lam đậm ở lòng bàn tay của Lâm Động ngưng tụ thành một đạo lam sắc quang ấn, sau đó rồi đột nhiên chưởng ấn giơ tay, nặng nề va chạm với chưởng quang của Lôi Lực đang từ trên giáng xuống!
"Ầm!"
Nguyên Lực mạnh mẽ ba động, kình phong hung hãn như cuồng phong bạo vũ tàn sát bừa bãi, sau đó, mọi người nhìn thấy một đạo thân ảnh như diều đứt dây bay ngược ra, nặng nề rơi trên mặt đất, máu tươi không ngừng phun ra.
"Lôi Lực. . ."
Mọi người ai nấy đều chăm chú nhìn vào thân ảnh đang nằm trên mặt đất, xung quanh Thú Giác trường lập tức im lặng như tờ, mà nhân mã của hai nhà Lôi Tạ thì sắc mặt trắng bệch. . .
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện