[Dịch] Vũ Động Càn Khôn

Chương 37 : Đột phá

Người đăng: 

.
Trong phòng, Lâm Động ngồi xếp bằng trên giường, cẩn thận từng li từng tí từ trong người lôi chiếc hộp gỗ ra, sau đó dùng hai ngón tay gắp lấy một quả Địa Hoàng Quả. Khi Địa Hoàng Quả tiếp xúc với không khí, liền lan tỏa một mùi thơm thoang thoảng làm cho người ta phải say mê. Lâm Động nhìn Địa Hoàng Quả, rồi đem nó đặt vào trong lòng bàn tay phải, sau đó, tâm niệm vừa chuyển, một tia Nguyên Lực bắt đầu từ bên trong mầm móng Nguyên Lực chảy ra, cuối cùng chảy vào bên trong Thạch Phù đang ẩn tàng ở lòng bàn tay phải. “Ông!” Khi Nguyên Lực rót vào, chỉ thấy những ký hiệu không rõ dưới lòng bàn tay của Lâm Động bây giờ đã sáng lên, một tia sáng kỳ dị xuyên qua những lỗ chân lông bao trùm lên Địa Hoàng Quả. Tiếp xúc với ánh sáng chiếu rọi kia, Địa Hoàng Quả nhanh chóng héo rũ, cuối cùng những luồng sáng kia đan vào nhau, hóa thành hai viên đan dược màu vàng đậm, nằm yên trong lòng bàn tay của Lâm Động. Chứng kiến cảnh tượng thần kỳ này, trong mắt Lâm Động cũng tràn ngập vẻ kinh hãi, trong lòng hắn có cảm giác, Thạch Phù này càng lúc càng thần bí. “Nghe nói, có một số người thực lực cực mạnh có khả năng sử dụng tinh thần lực để ngưng tụ thành ký hiệu, trong đó ẩn chứa sự thần hiệu vô cùng, chẳng lẽ Thạch Phù này cũng bởi vì vậy mà ra đời sao?” Lâm Động cầm hai viên đan dược đã nguội lạnh, ra chiều suy nghĩ, đúng là hắn có nghe nói về một số chuyện này, nhưng mà không chỉ đối với hắn, chuyện này đối với những người như Lâm Khiếu cũng cảm thấy có chút xa vời, đối với thế giới bên ngoài, hắn cũng không rõ ràng cho lắm. So với Đại Viêm Vương Triều rộng lớn kia, Thanh Dương Trấn quả thực là quá nhỏ bé… ”Thế giới bên ngoài, ta cũng muốn xông pha một lần…” Lâm Động mỉm cười, trong lòng xuất hiện hào khí, hắn tin tưởng, bước chân của hắn sẽ không dừng lại ở cái Thanh Dương trấn nhỏ nhoi này! “Nhưng mà muốn làm được điều này, đầu tiên là cần phải cố gắng tu luyện, sau đó mới tính tiếp được.” Hào khí trong lòng Lâm Động nhanh chóng bị hiện thực đánh tan, hắn nhún vai một cách bất đắc dĩ. Hiện tại hắn còn chưa đứng đầu ở tại Thanh Dương Trấn, nói chi tới thế giới bên ngoài với bao nhiêu cạm bẫy và nguy hiểm. Đem một viên đan dược màu vàng đậm đang cầm trong tay bỏ vào trong miệng, Lâm Động khoanh chân ngồi xuống, cảm thụ được dược lực tinh thuần như con sông cuồn cuộn đang khuếch tán ở trong người, miệng hắn nở một nụ cười, sau đó ngưng thần tĩnh khí, hấp thu dược lực, không ngừng phát triển mầm mống Nguyên Lực trong kinh mạch. *** Kể từ ngày Lâm Động ra tay thu thập đám tiểu bối Tạ gia, lại còn giao thủ bất bại với Lôi Lực, danh tiếng của hắn ở trong đám tiểu bối Lâm gia cũng tăng vụt lên, căn cứ vào tình hình hiện tại, có lẽ đã vượt qua đám người Lâm Hà và Lâm Hoành. Đã là thiếu niên đương nhiên phải có sự nhiệt huyết, trước kia khi đánh nhau với đám tiểu bối của hai nhà Lôi Tạ, bọn họ không những bị đánh tới mức mặt mũi đầy đất, mà còn bị người khác cười nhạo. Nhưng mà khi Lâm Động xuất hiện, đã làm xoay chuyển cục diện, chí ít khi gặp phải đám tiểu bối Tạ gia trong Thanh Dương trấn, bọn chúng cũng không dám không kiêng nể gì cả như trước đây. Mà đối với việc danh vọng đột nhiên tăng vọt, Lâm Động không có ý kiến gì cả, phần lớn thời gian hắn vẫn chuyên tâm tu luyện, nếu có thời gian hạ sơn tới Lâm gia, hắn cũng chỉ tới Võ Học Quán tìm hiểu, đôi khi được người khác mời, hắn có thể chối được thì chối, chứ cũng không khoa trương quá mức ở trong Thanh Dương Trấn. Với cuộc sống trầm lặng này của Lâm Động, hai tháng cứ lặng lẽ mà trôi qua. Trong hai tháng này, việc tu luyện của Lâm Động không hề bị ngừng trệ, dưới sự nỗ lực tu luyện, Mầm mống Nguyên Lực trong kinh mạch càng lúc càng lớn mạnh, đôi khi hắn thử trùng kích đan điền chi chướng (vách chướng đan điền), cũng có thể mơ hồ cảm nhận được, bức tường ngăn cản kiên cố cũng đã lung lay sắp đổ. Hai tháng tu luyện, với 10 viên đan dược được tinh luyện từ Địa Hoàng Quả, cộng thêm hai viên đan hoàn Hỏa Huyết Chi còn thừa lần trước, tất cả đã bị hắn sử dụng hầu như không còn. Bởi vậy, Lâm Động bất đắc dĩ phải trở lại Giao dịch phường, lấy Linh Dịch Thạch Phù đổi mười gốc tam phẩm linh dược mới đủ để hổ trợ cho việc tu luyện trong vòng hai tháng. Đương nhiên, khi trở lại Giao dịch phường thì Lâm Động cũng cẩn thận thay đổi nơi giao dịch, chuyện Linh Dịch Thạch Phù có liên quan đến Thạch Phù thần bí, cho nên phải cẩn thận một chút. Mà ở trong hai tháng này, ngoại trừ Lâm Động có tiến triển không tệ thì sự tiến triển của Thanh Đàn lại càng làm cho mọi người trợn mắt há mồm. Có lẽ bởi vì thể chất thần kỳ, Thanh Đàn tu luyện không sử dụng bao nhiêu linh dược, nhưng tốc độ tu luyện của nàng cũng chỉ kém một chút so với Lâm Động có Thạch Phù thần bí mà thôi. Hai tháng, với điều kiện vô cùng thuận lợi, Thanh Đàn trực tiếp tiến vào tầng 7 Thối Thể. Trong khoảng thời gian này, nàng cũng không trải qua huấn luyện nghiêm khắc, mặc dù là như vậy, nhưng tốc độ hấp thu Nguyên Lực trong cơ thể Thanh Đàn dường như đã vượt xa người bình thường. Đối với tình trạng quỷ dị của Thanh Đàn, Lâm Động cũng chỉ biết ngây ngốc mà thôi. Thậm chí vào một lần Lâm Khiếu trở về nhà, sau khi biết được việc này, cũng kinh ngạc trợn mắt, nhưng cho dù có suy nghĩ như thế nào cũng không biết được tại sao lại như vậy, cuối cùng bọn họ cũng chỉ có thể kết luận, tất cả là do thể chất đặc thù của Thanh Đàn. Mặc dù có điều tương đối ngỡ ngàng nhưng Lâm Khiếu và Lâm Động vẫn có thể cảm giác được thể chất của Thanh Đàn có chỗ không tầm thường. Đối với loại không tầm thường này, có mừng cũng có lo, bởi vậy, sau khi hai cha con thương lượng một phen đã quyết định, dặn Thanh Đàn phải giữ kín chuyện này, dù sao không ai biết được một khi chuyện này truyền ra ngoài sẽ mang tới phiền toái gì. Mặc khác, sau khi nhìn thấy tốc độ tu luyện của Thanh Đàn nhanh như vậy, Lâm Động cũng trở lại Võ học quán của Lâm gia, tìm một ít võ học thích hợp cho nữ hài tử tu luyện. Sau đó, hắn sử dụng quang ảnh của Thạch Phù hoàn thiện những võ học này, sau đó bắt tay vào việc dạy cho Thanh Đàn, như vậy, sẽ giúp cho Thanh Đàn có khả năng phòng vệ. *** Càng gần đến ngày săn bắn, Thanh Dương Trấn ngày càng náo nhiệt hơn. mặc dù hiện giờ cách cuộc săn bắn vẫn còn ước chừng hai tháng, nhưng mà nó cũng không ngăn được mọi người bàn luận về vấn đề này. Mọi người đều biết, hoạt động săn bắn này chính là cuộc chơi của mấy thế lực lớn trong Thanh Dương Trấn. Mỗi một lần săn bắn, các thế lực đều muốn giành lấy phần thường, số phần thưởng này đương nhiên là nhiều và được góp lại từ các thế lực tham gia, thế lực nào có thể thủ thắng thì tất cả số phần thường này đều thuộc hết về họ. Trong quá khứ, hai nhà Lôi - Tạ đã mượn cuộc thi săn bắn này để giành phần thường, khiến cho Lâm gia và Cuồng Đao Võ Quán không ít lần đỏ mắt. Còn cuộc săn bắn lần này, tất nhiên có rất nhiều người suy đoán người thắng cuối cùng sẽ là ai trong bốn thế lực lớn kia. Đương nhiên, thế lực được dự đoán nhiều nhất vẫn là Lôi gia, gia tộc có thực lực nhất ở trong Thanh Dương trấn, ví trị đệ nhất thanh nhiên trong trấn chưa ai có thể lay động được. Theo như đồn đãi, Lôi Lực kia rất có thể trước cuộc thi săn bắn bước vào Địa Nguyên Cảnh. Nếu thật như vậy, thì có tới 8/10 Lôi gia sẽ thắng trong cuộc thi lần này … Trong ánh hào quang của Lôi Lực, tiểu bối của tam đại thế gia còn lại có chút mờ nhạt. *** Đối với đàm luận suy đoán của người bên ngoài, do Lâm Động im lặng chú tâm tu luyện, nên không hay biết gì, cho dù có biết đi nữa, e rằng hắn cũng sẽ không quan tâm, trước khi có kết quả, mọi sự suy luận đều không hề có tác dụng. Do chăm chú tu luyện, thời gian lặng lẽ trôi qua, đến tầm giữa tháng thứ 2 thì việc tu luyện của Lâm Động có tiến triển lớn. Trong hai tháng này, hắn đã trùng kích đan điền chi chường gần trăm lần, và trong một lần chuẩn bị chu đáo, và sự hăng hái của tinh thần, nó đã hoàn toàn bị phá tan. Khi mầm mống Nguyên Lực mang theo sự vui sướng như điên của Lâm Động đột phá chướng ngại, ào ào tiến vào đan điền, thì Lâm Động có thể cảm nhận được cơ thể mình đang lột xác từ sâu bên trong. Cái loại cảm giác này giống như tiềm long thăng thiên (rồng bay lên trời), ngư cá nhập biển rộng.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang