[Dịch] Vũ Động Càn Khôn

Chương 26 : Săn bắn

Người đăng: 

Sau khi Tộc Bỉ kết thúc không lâu, gian nhà bên cạnh tiểu sơn của Lâm Động trở nên nhiệt náo hơn rất nhiều. Từ buổi chiều tới giờ, đã có không ít người đến chúc mừng, ai cũng hiểu, bắt đầu từ hôm nay, qua biểu hiện của Lâm Động và Lâm Khiếu, họ sẽ trở thành những thành viên trọng yếu của gia tộc, địa vị cũng sẽ không thấp. Đối với những người đến chúc mừng này, Lâm Khiếu đã phân phó Liễu Nghiên chiêu đãi họ một phen, sau đó mới tiễn họ trở về. Trong phòng, một nhà bốn miệng một lần nữa lại quây quần bên nhau ăn bữa tối. Từ sáng đến giờ, nụ cười cứ mãi duy trì trên khuôn mặt của Liễu Nghiên, đối với cái sự gọi là “phú quý”, nàng không bao giờ để ý. Tâm nguyện của nàng, chính là chỉ cần Lâm Khiếu và Lâm Động bình an, thì muốn nàng bỏ ra thứ gì, nàng cũng nguyện ý. “Động nhi, Tầng 7 Thối Thể, Thông Bối Quyền tu luyện tới 9 âm, thậm chí Bát Hoang Chưởng còn thuần thục không kém gì Lâm Hoành, tiến bộ này thực sự là đáng sợ!” Đang ăn cơm, Lâm Khiếu đột nhiên đặt chén đũa trong tay xuống, cười mà như không cười, nói. Nghe được những lời này của Lâm Khiếu, bàn tay của Lâm Động chợt run lên, xem ra, tốc độ tu luyện của hắn đã làm cho Lâm Khiếu có chút hoài nghi. “ Con cũng thấy vậy! Vào tối hôm qua, trước khi đi ngủ con đột nhiên đột phá tới tầng 7 Thối Thể, về phần Thông Bối Quyền và Bát Hoang Chưởng, mỗi ngày con đều tu luyện, nhưng không biết vì sao, hình như sự lĩnh ngộ của con với chúng rất nhanh!” Lâm Động gãi gãi đầu, tỏ vẻ không hiểu, rồi cau mày, trầm ngâm đáp. “A?” Lâm Khiếu ngẩn người, trông Lâm Động cũng không giống như đang nói dối, hắn cau mày lại, đối với võ học, đúng là có một số người lĩnh ngộ cực nhanh, hắn cũng nghe nói, có một số thiên tài võ học, chỉ cần có võ học trong tay, trong một thời gian ngắn là có thể luyện thành. Đối với những chuyện này, Lâm Khiếu cũng chưa hoàn toàn tin tưởng, nhưng tốc độ tu luyện của Lâm Động đúng là quá nhanh chóng, dù sao, nửa năm trước, hắn chỉ mới đột phá tầng 2 Thối Thể mà thôi. Nửa năm, tăng 5 tầng, tốc độ này, đừng nói là trong Thanh Dương trấn, cho dù ở trong dòng họ Lâm thị, cũng được coi là cực kỳ hiếm có. “Nửa năm nay, con khẳng định là mình chưa dùng thứ gì chứ?” Lâm Khiếu hỏi. Mặc dù theo như sự suy đoán lần trước, thân thể Lâm Động hấp thu linh dược cực kỳ tốt, nhưng nguyên nhân quan trọng nhất chính là, điều kiện gia đình rất hạn chế, nên trong nửa năm này, Lâm Động không được sử dụng dược phẩm cao cấp nào cả. Nêu không có đủ linh dược để dùng, thì khả năng hấp thu có tốt đến mấy, cũng có ích lợi gì?! “ Hình như là… vào khoảng 2 tháng trước, con vào trong núi tu luyện, có gặp được một trái cây màu vàng, sau khi con ăn nó, cũng không cảm thấy thân thể có gì thay đổi… chẳng nhẽ, lại do nó hay sao?” Lâm Động mở mắt thật to, giả bộ đang cố gắng nhớ lại chuyện cũ, mặt không đổi sắc, nói. Lâm Khiếu trầm ngâm trong chốc lát, nhưng cũng không nghĩ ra quả màu vàng kia là quả gì chỉ có thể lắc đầu, không chắc chắn, nói: “Có thể là như vậy… tính ra, có lẽ do vận khí của con quá tốt nên mới ăn được linh quả gì đó…” Lâm Khiếu biết chuyện này không thể điều tra ra manh mối gì nữa rồi, mà cũng chẳng cần phải suy nghĩ gì nhiều, dù sao, chỉ cần thực lực của Lâm Động tăng lên, đó mới chính là chuyện tốt nhất. Thấy Lâm Khiếu đã bỏ qua chuyện truy vấn, trong lòng Lâm Động lúc này mới thở phào một hơi, chuyện Thạch Phù thần bí, hắn không muốn tiết lộ ra quá sớm, sau này, đến khi thời cơ chín muồi, hắn sẽ đích thân mang bí mật này nói cho Lâm Khiếu biết. “Hôm nay, con có thể chiếm được vị trí thứ nhất trong Tộc Bỉ, đúng là nằm ngoài dự đoán của ta, nhưng mà đừng vì điều này mà kiêu ngạo, chểnh mảng việc tu luyện! Nếu không, khi đến cuối năm, cũng là khi hoạt động săn bắn của trấn Thanh Dương bắt đầu, đám tiểu bối của những thế lực khác cũng tham gia, con không được làm mất thể diện của Lâm gia ta đấy!” Sắc mặt của Lâm Khiếu trịnh trọng, nói. … Thanh Dương trấn cứ 3 năm 1 lần tổ chức hoạt động săn bắn, Lâm Động cũng biết điều này, đây chính là thời điểm náo nhiệt nhất của Thanh Dương trấn, thậm chí, ngay cả người bên ngoài trấn cũng chạy đến xem nhiệt náo. Nói tới săn bắn, đương nhiên phải nói tới ba thế lực lớn nhất của trấn Thanh Dương : Lôi Gia, Tạ Gia và Cuồng Đao Võ quán. Lôi gia và Tạ Gia, được coi như là gia tộc bản xứ của trấn Thanh Dương, đã phát triển mấy đời ở nơi đây, nhưng thực lực hùng hậu nhất là thuộc về Cuồng Đao Võ Quán. Dù chỉ mới được sáng lập trong vòng 10 năm nay, nhưng mà lập sau lại phát triển trước, nói về thực lực, cho dù là Lôi Gia hay Tạ Gia cũng không dám xem thường. Hơn nữa, Cuồng Đao Võ quán cũng có chút danh tiếng trong vòng trăm dặm xung quanh Thanh Dương trấn, một vài thương đội đã ký hợp đồng bảo vệ với Võ quán Cuồng Đao, một khi nêu tên, đạo phỉ bình thường sẽ không dám dây vào. Đứng sau tam đại thế lực này, chính là Lâm Gia, thậm chí, từ một phương diện nào đó mà nói, sau khi Lâm Khiếu khôi phục thực lực, Lâm gia cũng có tư cách ngang hàng với Tam đại thế lực, dù sao, bên trong Lôi gia cũng chỉ có năm cao thủ Thiên Nguyên Cảnh mà thôi. Hoạt động săn thú cũng chính là do tam đại thế lực này liên thủ tổ chức, nói thực ra, đây chỉ là một kỳ tỷ thí thực lực giữa đám trẻ của những thế lực này mà thôi. Đương nhiên, các thế lực khác cũng âm thầm đọ sức. Ai mà doạt được danh tiếng ở trong hoạt động này, thế lực của gia tộc đó đương nhiên sẽ cảm thấy vinh quang, đây chính là một sự liên kết, cho nên ai cũng muốn đè đối thủ của mình xuống. Cho nên, các thế lực lớn trong Thanh Dương trấn đều coi hoạt động săn bắn là một hoạt động vô cùng trọng yếu, những người tham gia thí luyện trong hoạt động, đều là những tiểu bối có thành tích tốt trong gia tộc, cho nên độ ác liệt trong Tộc Bỉ của Lâm gia đương nhiên không thể nào so sánh được. Hơn nữa, đối thủ lần này, còn mạnh hơn Lâm Hoành nhiều. Đó mới là thí luyện chân chính! “Dạ biết, phụ thân, con sẽ không lười biếng! Trong phòng, Lâm Động đã thôi suy nghĩ, ngẩng đầu cười nói. Nghe nói, trong những năm gần đây, thành tích Lâm Gia đạt được trong những kỳ săn bắn không được tốt lắm, khiến cho gia tộc chịu không ít sự cười nhạo, điều này làm cho Lâm Chấn Thiên vô cùng coi trọng lần săn bắn này. “Ừ!” Lâm Khiếu gật đầu hài lòng, nói: ”Hai nhà Lôi, Tạ, bởi vì là thế lực bản địa, cho nên đối với Lâm Gia và Cuồng Đao Võ quán đều có một chút bài xích. Những năm gần đây, chúng cũng đã nghĩ ra vô số biện pháp để áp chế Lâm Gia ta, mục đích của họ là, muốn cho người ngoài biết, ở Thanh Dương trấn, họ mới là lão đại, Lâm Gia ta muốn phát triển thì phải xem sắc mặt của bọn họ!” Nói tới chỗ này, Lâm Khiếu không nhịn được hừ lạnh một tiếng, rồi tiếp tục nói: ”Mấy năm nay, Lâm gia ta cũng đã nhẫn nhịn, bây giờ ta đã khôi phục thực lực, không cần phải sợ bọn họ nữa! Cho nên, con phải cố gắng lên, tranh thủ đợt săn bắn này, trùng chấn thanh danh của Lâm gia!” Lâm Động lại một lần nữa gật đầu. Thấy vậy, Lâm Khiếu cũng nở nụ cười, sau đó, đưa cho Lâm Động một hộp gấm rồi dặn dò: “ Đây là phần thưởng gia gia cho con, bên trong có hai gốc tam phẩm linh dược, đồng thời, con đã có tư cách vào Võ Học Quán của gia tộc, sau này muốn tu luyện gì… thì cứ tới đó mà xem đi! “ Hai gốc tam phẩm linh dược? Nghe vậy, ánh mắt Lâm Động nhất thời trở nên sáng ngời, vội vàng nhận lấy, lần trước may mắn phát hiện được một trái Thủy Tinh Chu Quả, cho tới bây giờ hắn cũng chẳng gặp được lần nào nữa. Gốc linh dược kia được Thạch Phù tinh luyện thành hai đan hoàn, cũng bởi số lượng có hạn nên hắn không nỡ dùng, bây giờ lại có được hai gốc tam phẩm linh dược này, hắn có thể thử nghiệm một chút, xem dược lực của đan hoàn mạnh tới cỡ nào. “Được rồi, thời gian đã không còn sớm, đi về nghỉ ngơi đi, trong khoảng thời gian này, ta phải tới Hỏa Viêm Trang trông coi một số chuyện, việc tu luyện con phải tự mình cố gắng.” Nhìn thấy Lâm Động đã nhận lấy hộp gấm, Lâm Kiếu khoát khoát tay, nói. “Dạ.” Lâm Động gật đầu, nhanh như chớp đã chạy ra khỏi phòng, hắn rất nóng lòng muốn thử, đan hoàn do Thạch Phù ngưng tụ, rốt cục mạnh mẽ tới mức nào.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang