[Dịch] Võng Du Thực Vật Sư
Chương 69 : Đội ngũ tạm thời
.
Tham Lam Lang không có nói nhiều, liền cầm theo vũ khí, ngăn trở phía trước hai người Man Tam Đao. Hắn có kinh nghiệm PK không kém, tuy rằng đối phương có hai người nhưng dùng dược ngăn lại một lúc tuyệt không thành vấn đề. Vạn nhất ngăn không được phía sau còn có mục sư bọn họ.
- Ảnh trảm? ( Chém bóng bay này ^^)
Hai người Man Tam Đao trước tiên hướng Tham Lam Lang sử dụng kĩ năng công kích kéo ra mức độ khoảng cách. Lúc này Tham Lam Lang cũng kinh ngạc chứng kiến, không ngờ hai chiến sĩ đồng thời sử dụng thương làm vũ khí công kích cùng kĩ năng ‘’ Ảnh trảm’’!
Kĩ năng ảnh trảm thực tế là cao cấp vũ kĩ, bình thường giống như di chuyển lưu lại trong không khí tàn ảnh, khoảnh khắc có thể chuyển dời đến ngay trước mặt đối thủ hơn nữa còn có thể phát động công kích! Trùng phong phối hợp Ảnh trảm, tại thời điểm lv thấp sẽ khiến cho người ta khó lòng phòng bị!
- Mục sư giúp ta hồi máu!
Tham Lam Lang lúc này mới kinh hãi sốt ruột kêu lên, hai cái chiến sĩ tại hai bên công kích gần sát không nằm ngoài dự đoán của hắn. Nhưng bây giờ mà hắn muốn lui lại thì quả thật không có khả năng!
Âm thanh Tham Lam Lang vừa vang lên. Ngụy Hồi Đường vẫn im lặng ban đầu bấy giờ liền vung kiếm phóng tới công kích!
Kỹ năng chiến sĩ Nhận Phong Bạo kiếm!
Tham Lam Lang vốn là chiến sĩ, hắn tự nhiên biết được loại công kích đại danh đỉnh đỉnh này chính là kỹ năng mà vô số chiến sĩ ước muốn?
Nhìn một chiêu Nhận Phong Bạo kiếm, Tham Lam Lang trong lòng liền dâng lên cảm giác tuyệt vọng!
Vô luận là hai người thích khách sử dụng thuật tiềm hành, hay là hai người chiến sĩ. Bọn họ đều không ai không là cao thủ, lần này coi như hắn trộm không được gà còn mất nắm thóc! (^^)
Bất quá!
Sự tình còn chưa có thực sự tới nông nỗi như vậy, phía sau hắn còn có mục sư, còn hai cái pháp sư cùng một cao thủ thích khách! Chỉ cần mục sư của hắn còn sống thì để giết được đối phương là chuyện có khả năng xảy ra!
Tham Lam Lang vội vàng tính toán nhưng đến khi thấy Ngụy Hồi Đường xuất ra Nhận Phong Bạo kiếm đang dừng lại trước thân hắn, hắn mới thực sự tuyệt vọng!
Kỹ năng công kích của chiến sĩ này cấp bậc rất cao, vừa sử một chiêu đã đánh rớt của hắn gầm 300 HP!
- Trọng kích! Ha ha!
Man Tam Đao ở bên cạnh còn sợ Tham Lam Lang chết không đủ nhanh liền phóng cho hắn thêm một Trọng kích. Làm cho Tham Lam Lang trong vòng 3 giây tốc độ giảm xuống 30%, muốn chạy trốn cũng không thể được. Hơn nữa Trọng kích một đòn đánh trúng Tham Lam Lang làm rớt thêm của hắn hơn 200 HP!
Mục sư vội chuyển động pháp trượng, muốn thêm huyết cho Tham Lam Lang nhưng lúc này phía sau mục sư lóe lên một bóng người liền cắt ngang việc thi pháp của hắn.
- Thích khách, nhanh công kích thích khách!
Mục sư vội kêu lên, bị thích khách khống chế kỹ năng vốn có ưu thế về thời gian của hắn cũng không thể thi triển!
Vì vậy Tham Lam Lang HP sau khi nhận công kích của Ngụy Hồi Đường cùng Man Tam Đao đã bị đánh rớt tới đáy, trực tiếp bị đánh ngã xuống trên đất!
- Ha ha đại gia ta đến đây!
Xử lý xong Tham Lam Lang, Man Tam Đao cười tít hướng về mấy người viễn trình chức nghiệp còn lại mà lao tới.
Tại phía trước U Hồn cùng Tri Nguyệt Khuynh Thành đều đã hiện ra thân hình, cùng hỗn chiến cùng với mấy người trong tổ đội của Tham Lam Lang.
Một nam một nữ cùng hai thích khách động tác cực kỳ linh hoạt, phối hợp lại rất ăn ý. Bọn họ kĩ năng cũng không có gì đặc biệt nên cũng không thể nhanh chóng giết đối phương. Nhưng bọn họ lại biết dùng chiến thuật tiến hành di chuyển liên tục, công kích đùa giỡn xoay quanh khiến cho năm người kia không thể tập trung công kích.
Tuy rằng không thể giết chết người nào nhưng thực lực của bọn họ là không thể nghi ngờ.
Ba Âm Mục Nhân đứng yên tại chỗ nhìn bọn họ mà biểu tình trên mặt ngơ ngác, có chút không tin được.
Năng lực của Tham Lam Lang chính là không yếu, thế nhưng lại cứ như vậy bị giết đi. Còn lại đội ngũ của hắn thực lực cũng không sai thế nhưng lại bị thành đồ chơi của hai cái thích khách, nói ra liệu có mấy người tin.
Tham Lam Lang chết, Man Tam Đao cùng Ngụy Hồi Đường cùng vọt vào bên trong đội ngũ kia tiến hành điên cuồng công kích. Cuồng phong loạn vũ một hồi năm người trong chi tổ đội kia nhanh chóng ngã xuống.
Ba Âm Mục Nhân ngây người nhìn sáu người cứ thế bị đánh ngã trên đất!
Diệp Trần đứng ở một bên định ra tay, không nghĩ tới mấy người kia thực lực cũng là cao thủ. Điều này thực sự làm hắn kinh ngạc liền đứng bên cạnh coi kịch hay, kết quả cảm thấy rất hứng thú.
Mấy người Man Tam Đao bắt đầu quét dọn chiến trường, bất quá tổ đội của Tham Lam Lang lại không có rớt lại chút vật phẩm nào.
- Thế nào, hai người các ngươi có muốn cùng chúng ta tổ đội lại cùng nhau hành động hay là muốn tách ra, nếu để chậm một chút thì sẽ không kịp phân đội ngũ.
Man Tam Đao xoay người phất phất tay với Diệp Trần cùng Ba Âm Mục Nhân.
- Được, đợi ta chút!
Ba Âm Mục Như hưng phấn chạy lại. Tưởng tượng tổ đội của Tham Lam Lang hung hổ muốn giết hắn lại bị mấy người họ toàn diệt, hắn nhịn không được muốn cười trộm.
Mà căn cứ vào phó bản dữ liệu, nếu có thể nhận nhiệm vụ này rồi đi tới được bên trong di tích đều có thể nhận được kiện Hắc Thiết trang bị. Nếu vận khí tốt có khi còn nhận được trang bị cấp Bạch Ngân.
Đi theo bốn gã cao thủ, chỉ cần vận khí không quá kém muốn tiến vào tầng thứ nhất là hoàn toàn có thể, hơn nữa có khi còn có thể kiếm lời thêm chút điểm kinh nghiệm.
- Còn ngươi thì sao, thực vật sư?
Man Tam Đao là một tên gia hỏa rất nhiệt tình, lại hướng tới Diệp Trần phất tay.
- Đương nhiên có thể đi cùng.
Diệp Trần cũng giống như Ba Âm Mục Nhân đáp lời.
Vốn Diệp Trần định tách ra khỏi chi đội ngũ này, bất quá nhiệm vụ này còn cần tổ đội, mà nhìn mấy người này xem chừng cũng rất có ý tứ, lưu lại cũng không sai.
- Ân, tốt lắm, bất quá lúc nguy hiểm bọn ta không thể đảm bảo được an toàn cho hai ngươi, đương nhiên nếu các ngươi đồng thời thấy bọn ta có nguy hiểm cũng có thể trước bỏ chạy.
Man Tam Đao nhanh nhảu nói, bất quá Diệp Trần cùng Ba Âm Mục Nhân cũng không có gì phản đối.
Mọi người vốn không quen biết, hoàn toàn là giao dịch tiền tài, có thể mang theo bọn họ đã là không tệ rồi.
- Tối lắm, kế tiếp liền đi giết quái, nhìn thấy người dễ khi dễ cũng trực tiếp giết, lúc PK hai người các ngươi cẩn thận một chút.
Tuy Man Tam Đao nói sẽ không để ý an toàn của hai người, bất quá trong lời nói vẫn cố ý nhắc nhở hai người bọn họ. Kì thật tên này cũng là một người tốt.
Sáu người gần tới hải đảo, mặt đất xung quanh toàn một màu xám trắng của đá, không có gì chướng ngại. Bất quá lúc tiến vào trung ương hải đảo gặp một bụi lớn cây cối bên trên là một đám Thạch vượn quái.
Thạch vượn quái hình thể to lớn, vừa thấy đã biết thực lực không kém, lại mỗi con cách nhau rất xa, nếu muốn giết luôn một đàn trừ phi thực lực siêu biến thái bằng không người bình thường cũng làm không được.
Chứng kiến đàn quái, Diệp Trần sử dụng pháp trượng hạ hai khỏa Thiết Giáp Thụ Liễu.
Trải qua mấy ngày sử dụng tại tràng thi đấu, Thiết giáp thụ liễu đã thàng công thăng lên cấp 2, dùng tới cũng không mất mặt.
Còn Lưu Liên Tạc Đạn Thụ , Diệp Trần còn chưa muốn sử dụng.
Đơn Thể Di Thực có thời gian làm lạnh, hắn không thể tuỳ thời mang theo cây trên người, mà lưu trên mặt đất, bị người gặp được, người ta sẽ rất vui lòng xử lý hộ thực vật của Thực Vật Sư. Bên trong di tích phó bản, hết thảy mọi hành động PK là hoàn toàn hợp pháp, không có bất kỳ trừng phạt nào cả. Mà thực vật – cây cối - ở nơi này chứng tỏ Thực Vật Sư cũng ở cách đó không xa, nếu gặp đội ngũ đối phương, Thực Vật Sư không có thực vật, xin chúc mừng, Thực Vật Sư sẽ làm một miếng bánh ngọt chờ người ta xơi tái. Khi đó, đội ngũ bị phế bỏ một người, khi giao chiến với đội ngũ đối phương sẽ đơn giản hơn rất nhiều.
Nguyên nhân thực sự là do quái vật quá ít không thích hợp sử dụng Lưu liên tạc đạn. Mà phía trước còn có hai tên thích khách cùng hai chiến sĩ, trừ phi Thạch vượn quái thuộc tính có thể so sánh với Tinh anh quái mạnh mẽ hơn chứ nếu không cũng chẳng bõ.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện