[Dịch] Võng Du Thực Vật Sư

Chương 57 : Vé vào cửa di tích

Người đăng: 

.
Mấy người Pháp Hào mặc dù không biết Diệp Trần đã nhìn thấy thứ gì, nhưng vẫn không ảnh hưởng tới sự tin tưởng của họ đối với Diệp Trần. Diệp Trần vừa nói ra mệnh lệnh công kích, mấy người liền xông tới! - Đội trưởng, bốn người bên kia muốn ra tay cướp đồ của chúng ta! Thấy mấy người đang lấy đồ rơi từ thi thể của Chiến sĩ ngoạn gia, một người lập tức vội vàng nói. - Hừ, mấy tên gia hoả không biết trời cao đất dày là gì, không thèm nhìn cấp bậc của chúng ta, nghĩ đồ của ai cũng có thể cướp sao? Đội trưởng đội ngũ này cũng là một Chiến sĩ, hắn nhìn mấy người Diệp Trần cười lạnh nói. Băng Hùng là quái vật cấp 22, mấy người này luyện cấp tại nơi đây, chứng tỏ bọn họ chỉ trên dưới 21 cấp mà thôi. Mà đội ngũ của Chiến sĩ đều là 28 29 cấp, so sánh giữa bọn họ và bọn hắn trang bị và cấp bậc kém hơn không chỉ một bậc. - Giết sạch toàn bộ! Cho bọn họ biết lợi hại của Hắc Ám ảo ảnh công hội! Chiến sĩ vung tay, tất cả thành viên đều giơ cao vũ khí của mình, sẵn sàng chiến đấu! Nhưng bọn họ còn chưa kịp xuất thủ, một đạo Lưu Tinh Vũ Tiễn từ trên trời giáng xuống, khiến cho bọn họ bị choáng váng! - Cái đệt! Phạm vi công kích! Cung thủ đối diện có kỹ năng công kích phạm vi! Một người gấp gáp hét toáng lên, hơn 20 cấp đã có phạm vi kỹ năng chứng tỏ mấy người kia cũng không phải bình thường. - Mau tản ra! Chiến sĩ đội trưởng hét lớn, Lưu Tinh Vũ Tiễn trên trời đang gấp rút rơi xuống. Mấy người đang muốn né tránh, bỗng nhiên một gốc thực vật kỳ quái, đột nhiên xuất hiện tại giữa mấy người, sau đó liên tiếp từng tiếng nổ mạnh vang lên, quá nửa thành viên trong đội ngũ ngã xuống, một số người nhanh chân cũng bị rút hơn phân nửa máu. Mấy người còn sống chưa kịp vui mừng, chợt hộc máu khi phát hiện một kỹ năng phạm vi không gian hệ ma pháp hiện ra trước mặt bọn hắn. Cả một đám thương tổn hiện lên trên đầu bọn họ, trừ vài người thủ cao máu trâu, còn đại đa số nằm gục trên mặt đất. - Cái DKM! Mấy tên quái vật là ai thế ???? Làm sao mỗi tên đều có phạm vi kỹ năng vậy Chiến sĩ đội trưởng không nhịn được mắng to, thế này có cho người khác sống không thế! Kỹ năng đã lợi hại như vậy lại còn ở địa phương hẻo lánh này train, train cái &*^(*! - Lập tức hồi sinh, mời cao thủ trong công hội đi tới nơi này, đòi lại bằng được thứ đó! Thấy bốn người Diệp Trần đi tới, Chiến sĩ đội trưởng gầm lên trong kênh đội ngũ, sống lại đầu tiên. - Ha ha, lão đại à, chúng ta thật quá trâu bò! Pháp Hào nhìn thi thể nằm đầy đất, hưng phấn kêu lớn. Đối phương dù sao cũng là một tổ đội full người đó, mỗi người một skill, trực tiếp đồ sát toàn bộ, cảm giác này thật là phê tê mê! - Do đối phương quá yếu thôi! Diệp Trần không để ý tới Pháp Hào, mà bước nhanh tới nơi mấy người kia tử vong, từ giữa đám dược tề rơi đầy đát, nhặt lên một quyển trục da dê màu vàng đất. - Hắc hắc, quả nhiên là nói, may mà mắt ta tinh tường! Nhìn tấm da dê cũ kỹ trên tay, Diệp Trần vui vẻ cười nói. - Cái giề dzạ?? Ba người liền lao tới tò mò hỏi. Vé vào cửa di tích số 7 : Di tích số 7 sắp mở ra thêm một lần, đội trưởng đội ngũ dưới 35 cấp, có thể dựa vào vé này dẫn đội ngũ của mình vào di tích tầm bảo. Thời gian di tích mở cửa còn 10 ngày 13 giờ 33 phút. Vật phẩm đặc thù, sẽ rớt xuống khi tử vong. - Là vé vào cửa di tích! Tên tiểu tử Pháp Hào này, hiểu biết về trò chơi còn không nhiều hơn những tân thủ, nhìn thấy vé vào di tích, hai mắt hắn trợn tròn kinh hãi. Chủ đề của Vô Tận Thế Giới là gì? Phàm là những người đã từng xem qua quảng cáo của NPH đều biết chính là thám hiểm! Bầu trời, biển rộng, đồng hoang, núi sâu, sông dài… Trong Vô Tận Thế Giới luôn có vô tận những điều huyền bí chờ người đến thăm dò! Đó cũng không phải là một lời nói dối, một thành phần trọng yếu của trò chơi này chính là thăm dò, mà những vùng đất thám hiểm đều là những di tích cổ đại rất nổi danh. Các người chơi mỗi lần thám hiểm thành công một di tích, cấp bậc của độ thám hiểm sẽ tăng lên một bậc, thám hiểm cấp bậc càng cao, người chơi có thể tiến vào một số bản đồ đặc thù, mà những người chơi bình thường không thể nhận nhiệm vụ. Một số bản đồ di tích đặc thù cũng yêu cầu cấp bậc thám hiểm của người chơi đạt đến một cấp độ nhất định mới có thể đi vào. Cho nên mỗi lần bản đồ di tích mở ra đều là một mảnh náo nhiệt, tất cả mọi người đều muốn kiếm được một tấm vé. Phương pháp có được vé thì rất nhiều. Giết quái nhỏ này, săn Boss này, làm nhiệm vụ công hội, làm nhiệm vụ chức nghiệp, thậm chí là dành được thắng lợi tại Cạnh Kỹ tràng đều có tỷ lệ đạt được, nói cách khác, đơn giản là dựa vào vận khí. Những tấm vé đạt được theo các phương pháp trên thì chỉ có train quái cùng săn Boss kiếm được mới có thể giao dịch. Hơn nữa như mấy người Diệp Trần chứng kiến, người giữ vé sau khi tử vong sẽ bị rơi xuống. Còn như vé đạt được khi thi đấu tại Cạnh Kỹ trang đều là bị khoá, không thể giao dịch. Cho nên mỗi lần tuy rằng những người có vé không hề ít, nhưng số lượng vé có thể ra tới chợ giao dịch lại ít tới đáng thương, thế nên mới xảy ra tình trạng vé vừa xuất hiện đã bị người mua mất. Người chơi chiến sĩ bị đuổi giết kia, tất nhiên là đánh rơi được tấm vé này, bị những người truy đuổi phía sau nhìn thấy được, dẫn tới một hồi đuổi giết như vậy, cuối cùng lại tiện nghi cho mấy người Diệp Trần. - Di tích số 7, bình thường di tích chưa biết sẽ được đánh số thứ tự, sau khi tiến vào bên trong không biết sẽ gặp phó bản thế nào đây. Cấp bậc hạn chế là cấp 35, xem ra chúng ta cần phải tăng tốc độ luyện cấp thêm rồi! Diệp Trần tay cầm vé vào cửa di tích, hưng phấn nói. Khoảng cách tới lúc mở cửa di tích còn hơn 10 ngày nữa, cấp bậc bọn họ hiện tại là 23 24, ít nhất có thể luyện tới cấp 30 không thành vẫn đề, nếu tốc độ mà nhanh hơn chút, có lẽ sẽ lên được tới 33 cấp! Cứ như vậy, cho dù là bọn họ có phải đối mặt với đội ngũ cấp 35 cũng không lâm vào tình thế bất lợi. Mà di tích phó bản lại là một cơ hội mê người đối với tất cả mọi người, quái nhiều kinh nghiệm không kể đến, còn có thể rơi ra các hi hữu đạo cụ mà bên ngoài không có, vận khí nếu tốt, khả năng kiếm được một khoản lớn trong di tích cũng chẳng phải nói chơi. - Về thành trước đã, những người đó đánh mất vé thế nào cùng giết ngược trở lại, nơi này dù sao cũng không thể luyện cấp nữa rồi, chúng ta tới bản đồ cao cấp hơn! Mấy người vốn đang chuẩn bị rời khỏi nơi này, lúc này bèn ly khai trước thời hạn vậy. - Ok! Ba người Pháp Hào đều gật đầu, Tử Cảm Lãm cùng với Dạ Sắc nữ vương hành động nhanh nhất, về thành trước tiên, để lại Diệp Trần và Pháp Hào đang ngẩn ngơ. - Pháp Hào đi nào! Gia hoả Pháp Hào này không biết đang suy nghĩ cái gì, hồi thành phù còn chưa thèm lấy ra. - Lão đại, ta có vấn đề muốn hỏi ngươi lâu rồi! Ngươi có thể thoả mãn sự tò mò nho nhỏ này của ta hay không? Pháp Hào hỏi Diệp Trần. - Tất nhiên rồi! - Trước kia ta khẳng định ngươi là một nhân vật rất lợi hại, tại sao đã bỏ nhiều thời gian ra như vậy lại muốn trúng sinh nhiệm vụ rồi chơi lại từ đầu? Vấn đề này đã nghẹn trong lòng Pháp Hào từ lâu, sau khi hỏi ra, hắn cũng cảm thấy nhẹ lòng. - Vì tán hết mỹ nữ thiên hạ! Diệp Trần giơ pháp trượng lên, hùng hồn phát biểu! - Lão đại !!! Đó là giấc mộng của ta mà, ngươi không thể đoạt lời thoại của ta như vậy! Pháp Hào vừa nghe Diệp Trần nói vậy, bèn tức khắc lộ ra vẻ mặt cầu xin hét lớn. - Ha ha, ta cũng là nam nhân mà! Diệp Trần cũng ha ha cười, không thèm để ý tới Pháp Hào nữa, trở về thành trước. - Chẳng lẽ lão Đại nói sự thật ? Diệp Trần trở về thành lưu lại Pháp Hào tại chỗ ngẩn ngơ. - Không thể nào! Chắc chắn lão đại đang gạt ta! Pháp Hào lắc đầu, dù thế nào cũng không tin, bất quá hắn thấy chỉ còn mình hắn bơ vơ cũng đành vội vàng lấy ra hồi thành phù trở về thành.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang