[Dịch] Võng Du Thực Vật Sư

Chương 48 : Cấp thấp không phải có thể tuỳ tiện khi dễ

Người đăng: 

.
Sau khi Tử Cảm Lãm xuất ra kỹ năng Thạch Hoá, Dạ Sắc nữ vương cũng liền tay Hư Không Ba Văn nện vào đầu sáu đầu quái vật, HP liền tụt đi một đoạn. Trạng thái Thạch Hoá của Tử Cảm Lãm tác dụng lên Lưu Liên Tạc Đạn Thụ kéo dài tới 6s, trong 6s này thương tổn của Lưu Liên Tạc Đạn Thụ giảm đi rất nhiều và trong vòng 6s này sáu đầu Băng Hùng bị bốn người đồng loạt rat ay giết chết, nằm gục trên mặt đất. - Rất tốt, cứ như vậy! Pháp Hào, trước khi ngươi xuất ra Lưu Tinh Vũ Tiễn báo với mọi người một tiếng, lúc trước, mọi người không biết phải hỗ trợ như thế nào, tận lực khôi phục MP, nếu không khẳng định MP không hồi kịp! Vòng công kích này giết quái thật sảng khoái, nhưng Diệp Trần liếc mắt đã nhìn ra nơi xảy ra vấn đề! Dược tề trong trò chơi đều có kháng tính, nếu uống dược tề hồi phục MP liên tục, khẳng định sẽ không được bao lâu, Pháp Sư sau khi xuất ra Huy Hoàng Chi Quang thì ngay tiếp đó đội viên đã hồi phục MP trước đó sẽ vào công kích thay thế, cách duy nhất có thể là ngồi thiền để hồi phục MP, mà một vòng đại công kích của Pháp Hào chính là một cơ hội tốt- ( Thật lòng đoạn này mình không hiểu lắm, sry các bạn ) - Hiểu rồi lão đại, cứ để ta lo! Pháp Hào gật đầu nói. Kế tiếp, dưới sự chỉ huy của Diệp Trần, bốn người train quái rất có quy củ, kinh nghiệm bay lên ùn ùn, Pháp Hào nhìn kinh nghiệm không ngừng tăng lên, lớn tiếng kêu “ Sảng khoái”. Từ khi tiến vào trò chơi tới nay, hắn chưa từng đi xoát quái mà được kinh nghiệm tăng nhanh đến vậy. Buồn bực khi bị người của Long Chiến Công Hội giết ban ngày đã rất nhanh biến mất. Diệp Trần luôn treo nụ cười trên cửa miệng, ngoại trừ những lúc cần thiết phải chú ý tới chiến đấu, thì hắn bỏ ra không ít thời gian quan sát số liệu của Lưu Liên Tạc Đạn Thụ. Đối mặt với quái vật cấp 22, cho dù trong đội ngũ có Mục sư cường đại, nhưng Nhất cấp Lưu Liên Tạc Đạn Thụ vẫn dần lộ ra khuyết điểm. Diệp Trần phỏng chừng chỉ cần tới 25 cấp mà không có biện pháp thăng cấp kỹ năng thì tác dụng của Lưu Liên Tạc Đạn Thụ sẽ cực kỳ hữu hạn. Xem ra lại phải bỏ chút thời gian đi cày Cạnh Kỹ tràng rồi – Sàn thi đấu thể thao- Diệp Trần biết rõ đạo lý Ma đao bất ngộ khảm sài công – mài đao không sợ lầm công đốn củi – ý nghĩa là chuẩn bị trước thì không bao giờ thừa- lấy thực lực hiện tại của hắn, thời gian thắng lợi một tràng sẽ ngắn hơn không ít. Hiện tại hắn mới chỉ dùng 6 lần kỹ năng Lưu Liên Tạc Đạn Thụ, độ thuần thục đã là 3% nói cách khác, hắn chỉ cần 200 khoả hạt giống Lưu Liên Tạc Đạn Thụ, kỹ năng sẽ có thể tăng tới cấp 2. Giết quái thật thuận lợi, mấy người % kinh nghiệm tăng rất nhanh, Diệp Trần còn 15% lên cấp 19. Tại lúc đang xoát quái, Diệp Trần treo máy tạm thời ly khai trò chơi một chút, dỗ hai tiểu la lỵ đi ngủ sau đó mấy người lại tiếp tục. Rất nhanh đã tới nửa đêm, 0h đã điểm, ngày mới đã sang, trong khi xoát quái tại Đại Tuyết Sơn đám người Diệp Trần không hề hay biết tại Truyền tống trận dã ngoại số 9, vào lúc qua 0h một chút, xuất hiện ra vài tên cao cấp thích khách. Mấy tên này vừa ra khỏi truyền tống trận đã lập tức tiến thẳng vào Đại Tuyết Sơn, cách sườn dốc bọn Diệp Trần train khá một đoạn khá xa, liền bắt đầu tiềm hành tìm kiếm chung quanh về vị trí của đám ngươi Diệp Trần. - Bốn tên này thật lợi hại, không ngờ có khả năng xoát Băng Hùng! Thích khách tổng cộng có 6 người, là một tiểu đội, sáu người này thấy tình cảnh bốn người Diệp Trần xoát Băng Hùng đều kinh ngạc một trận. - Lợi hại hơn nữa thì cũng làm cái rắm gì! Đắc tội Long Chiến Công Hội, bọn họ chỉ có thể xoá nhân vật chơi lại mà thôi. Ở giữa đám người một gã thích khách có bộ dạng khá ngạo nghễ cười lạnh nói. - Đừng nhiều lời, giết nhanh còn đi luyện cấp! Một tên thích khách trung niên mang vẻ mặt thận trọng nhàn nhạt nói. - Rồi! Ta chọn con nhóc mục sư kia! - Pháp sư là của ta! - Cung thủ, hắc hắc! - Ta chỉ có mỗi Thực Vật Sư, đành chọn vậy! Bốn người trong đám thích khách rất nhanh chọn ra mục tiêu của mình, sau đó, thân hình vừa động, trong trạng thái tiềm hành, hướng về phía bốn người Diệp Trần phóng như bay! - Giết!!! Bốn tên thích khách, rất nhanh đã di chuyển tới sau lưng mục tiêu của mình, chuỷ thủ loé hàn quang đâm mạnh về sau lưng mỗi người! Trong phút chốc, ba đạo bạch quang nhấp nhoáng. - A, một tên vẫn còn sống? Sáu người đều nổi lên một trận kinh ngạc, cấp bậc của bọn họ gần 50 cấp, giết một tên cấp chưa tới hai mươi, làm sao có khả năng thất thủ được? Nhưng vậy mà tên Thực Vật Sư kia ngay khi chuỷ thủ đâm tới, trong nháy mắt, hắn liền lăn trên đất một vòng, tránh được công kích của thích khách! - Đơn Thể Di Thực ! Thời Gian Hư Ảo ! Thanh âm vang lên, một gốc Lưu Liên Tạc Đạn Thụ to lớn xuất hiện bên cạnh một gã thích khách, boom sầu riêng từ trên cây, rụng như sung rơi xuống rồi nổ mạnh! - Lợi hại! Không hổ là người đã cho Long Chiến Công Hội chúng ta ăn trái đắng! Trong những quang mang bạo tạc của Lưu Liên Tạc Đạn Thụ, đội trưởng thích khách thân hình bại lộ. Tuy rằng Lưu Liên Tạc Đạn Thụ liên tục công kích hắn, nhưng ngoại trừ những chữ MISS trên đầu ra hắn không hề dính một điểm thương tổn nho nhỏ nào. Lưu Liên Tạc Đạn Thụ cũng không thể phá được phòng ngự của đối phương. Diệp Trần thấy vậy sắc mặt ngưng trọng, phòng thủ của đối phương còn không phá đổi, chiến đấu cái mắm tôm à! Nhìn lại xung quanh, thấy các thích khách còn lại đã bao vây hắn vào giữa, đề phòng hắn trốn thoát. - Huynh đệ, ngươi có thân thủ tốt vậy, ta nghĩ ngươi nên sớm luyện một nhân vật khác đi! Nói thật cho ngươi biết, lần này ngươi đã đắc tội người mà không nên đắc tội. La Thành lần này tiến vào trò chơi nắm giữ Long Chiến Công Hội, hắn mang theo rất nhiều nhiệm vụ quang trọng, vốn là tuyệt đội không thể thất bại, hắn vất vả chuẩn bị, kể cả các bước kế hoạch tiếp đã bị các ngươi phá huỷ toàn bộ. Tại hiện thực sau lưng hắn có tập đoàn tài chính lớn ủng hộ, lần này hắn đã hạ giá cao muốn giết các ngươi về 0 cấp. Trong Long Chiến Công Hội hắn đã treo giải thưởng để có thể giết các ngươi trong vòng ba tháng liên tục. Đội trưởng thích khách, nhìn Diệp Trần, giọng nói vừa khâm phục vừa tiếc nuối. - Đội trưởng…. Thích khách chung quanh nghe thấy vậy, đều nửa muốn nói nửa không, nhìn về phía tên nam tử thận trọng, nói chuyện như vậy với địch nhân, thật sự không có vấn đề gì sao? Bất quá, thận trọng nam tử khoát tay, mấy người cũng đành ngậm miệng. - Sự tình quả nhiên không đơn giản như vậy! Nhiệm vụ phá huỷ nhiệm vụ của Long Chiến Công Hội, sau đó sẽ rơi vào sự báo thù của Long Chiến Công Hội cũng nằm trong dự kiến của Diệp Trần, bất quá là mức độ trả thù của Long Chiến Công Hội quả thật không tầm thường. Diệp Trần liền nghĩ tới có khả năng còn có nội tình khác, chẳng quan, tình huống hiện tại so với hắn tưởng tượng còn nghiêm trọng hơn rất nhiều. - Cảm ơn huynh đệ đã cho ta biết, bất quá người của Long Chiến Công Hội huynh đệ có phải cảm thấy chúng ta đẳng cấp thấp như vậy có thể tuỳ ý cho các ngươi đánh giết, muốn chúng ta xoá nick thì chúng ta nhất định phải xoá sao? Diệp Trần nhìn thích khách đội trưởng, đột nhiên hắc hắc cười nói. - Hả? Thích khách đội trưởng kinh ngạc nhìn về phía Diệp Trần. - Xèo xèo! Lúc này một đạo quang mang màu xanh lá từ trong tay Diệp Trần bỗng mãnh liệt bay lên trời1 - Pháo hoa???? Sáu thích khách đột nhiên nhìn thấy một đạo quang mang cũng khẩn trương một trận, nhưng sau khi thấy rõ bản thể của hào quang kia lại kinh ngạc thốt lên. Lúc này còn phóng pháo hoa là cái c.m gì? - Oành!!!!!! Sáu người còn đang mơ hồ không hiểu, nhưng ngay sau đó một tiếng nổ vang trời khiên người ta sợ hãi chợt vang lên. Âm thanh lớn đến doạ người, pháo hoa bình thường tuyệt không có khả năng như vậy. Đột nhiên, sáu người cảm thấy mặt đất dưới chân khẽ rung chuyển, sau đó, một trận tiếng vang ầm ầm từ trên đỉnh Đại Tuyết Sơn vọng xuống. - Tuyết lở!!!!! Sáu thích khách ngẩng đầu nhìn về phía trước, thấy tuyết đầy trời như cơn lũ kéo từ trên đỉnh núi xuống thẳng hướng bọn họ. - Ha ha, các vị huynh đệ Long Chiến Công Hội, nếu không nhanh chóng động thủ giết ta, thì sẽ thật có lỗi với lệnh truy nã trân quý của công hội mà các ngươi sử dụng đó! Làm sao vậy? Mau ra tay đi, bằng không khi tuyết lăn xuống, tất cả chúng ta sẽ chon cùng một chỗ đấy! Diệp Trần không hề hoảng sợ, hắn nhìn thấy sắc mặt mấy người chợt biến không nhìn được cười ha ha nói. - Tên điên! Một thích khách nhìn vẻ mặt nham nhở cười của Diệp Trần, nghiến răng nghiến lợi nói. - Trốn! Thích khách đội trưởng, thân hình vội vàng hướng xuống phía dưới chạy như điên, mấy tên còn lại cũng coi Diệp Trần như không khí, bỏ lại Diệp Trần, hướng về phía chân núi hòng đào tẩu. - Này này, nhanh giết ta đi! Tên gia hoả Diệp Trần cười hi hi đuổi theo một gã thích khách ,nói. - Biến! Tên thích khách này hét lớn với Diệp Trần. Mắt thấy sắp bị Tuyết lở chôn sống, nếu giết gia hoả này lập tức sẽ thành hồng danh, điên mới giết hắn lúc này. Khen thưởng của La Thành có tốt đến đâu cũng không đổi nổi một kiện trang bị. Ban nãy đã cố ý công kích, nên khẳng định một khi chết sẽ chắc chắn rơi xuống một kiện trang bị, nếu còn bị hồng danh nữa thì không biết sẽ rơi thêm bao nhiêu món nữa! Lần truy sát này thật con mẹ nó thiệt thòi mà! - Khụ, vô ích! Đừng chạy! Mọi người ngồi xuống nói chuyện nào! Các ngươi nghĩ rằng mình có thể chạy trốn nhanh hơn tuyết lở sao?? Diệp Trần không hề thông cảm tới tâm trạng của vị thích khách này, chạy một bên còn đá đểu một phen. Khi nói chuyện, tuyết lớn từ trên cao cũng đổ ụp xuống, khiến cho cả bảy người đều chôn vùi thật sâu dưới tuyết!
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang