[Dịch] Vô Tự Thiên Thư
Chương 35 : VÔ TỰ THIÊN THƯ TẬP 2 CHƯƠNG 8 THU YÊU NGOÀI Ý MUỐN (HẠ) Người Dịch Vô Song
Người đăng: handsome
.
Tiểu Khai chấn động, nhất thời chỉ vào thi thể của Tuyết Mi nói: “ Ngươi…ngươi là chưởng môn phái Nga Mi? Vậy người này ngươi biết hắn sao?”
“ Đương nhiên.” Tuyết Phong thở dài: “ Ta chính là vì nhận được sự cầu viện của sư đệ mới vội vàng chạy tới đây, sư đệ này của ta, cho tới bây giờ đều không hề học võ thuật, bản lãnh chân thực thì không học được, chỉ học được chút ít Chướng Nhãn Pháp hoa lệ bên ngoài, bình thường những người khác xem trọng mặt mũi Nga Mi ta nên không cùng hắn so đo, lần này gặp phải mấy tên yêu quái chẳng ra gì lại mất luôn cả mạng.”
“ Phải, nhưng…” Tiểu Khai ấp úng nói: “ Hắn vừa dùng chính là..Ngũ Lôi Thiên Tâm kiếm trận nga.”
“ Giả thôi.” Tuyết Phong lại thở dài: “ Ngũ Lôi Thiên Tâm kiếm trận là trấn phái chi bảo của Nga Mi ta, cả ta phải cùng bốn vị sư huynh đệ liên thủ mới có thể thi triển ra được, huống chi là hắn, thanh kiếm kia của hắn, thật ra là tìm được một loại tài liệu tốt tu luyện qua, đáng tiếc hắn luyện chỉ là công phu mặt ngoài, cũng không có được khí lực của chính đạo.”
“ Như vậy cũng đúng.” Tiểu Khai nghe được trợn mắt há hốc mồm.
Đang nói tới đó, chợt nghe trên mặt đất “ A” một tiếng kêu, mọi người đảo mắt nhìn lại, nguyên lai Tư Mã Thính Tuyết cuối cùng đã tỉnh lại. Hắn vừa tỉnh, mắt lại nhìn ngay bốn cỗ thi thể, trong đó có ba thi thể đang chậm rãi biến hóa thành thi thể động vật, Tư Mã Thính Tuyết lại càng hoảng sợ, hét lớn một tiếng, nói: “ Cứu mạng a!”
“ Hắc..” Chợt nghe nữ tử bên người Tuyết Phong đột nhiên bật cười, mới khoảng nửa giây thì cũng đã thu lại nụ cười, gương mặt lại không chút thay đổi. Nhưng nụ cười vừa rồi, phảng phất như xuân về đại địa, trăm hoa đua nở, loại mỹ thái như núi băng hòa tan này nhất thời làm Tiểu Khai trợn mắt.
Tư Mã Thính Tuyết vừa ngẩng đầu, lại gặp lúc nữ tử kia thu lại nụ cười, nhất thời ánh mắt cũng ngây ra, ngơ ngác hỏi: “ Các ngươi là ai?”
Nữ tử kia nhìn Tiểu Khai, rồi lại nhìn Tư Mã Thính Tuyết, có vẻ chán ghét và khinh bỉ, cau mày quay đầu đi chỗ khác, một câu cũng không nói. Tuyết Phong cười nói: “ Tư Mã gia tộc cùng Nga Mi ta rất có duyên phận, ta là chưởng môn Nga Mi, không biết ngươi có nghe nói qua không?”
“ Nghe nói qua.” Tư Mã Thính Tuyết ngơ ngác gật đầu, nói: “ Đó là sư môn của Tuyết Mi gia gia.” Nói đến đây, đột nhiên phản ứng, lớn tiếng nói: “ Trời ạ, ngài đúng là chưởng môn Nga Mi?”
Tuyết Phong mỉm cười gật đầu: “ Đã như vậy, ta hỏi ngươi, việc hôm nay rốt cuộc là phát sinh như thế nào?”
Tư Mã Thính Tuyết cũng không hề giấu diếm, lập tức đem hết mọi sự tình ra kể một lần, nguyên lai hắn từ ngày ấy gặp qua Tiểu Trúc trong lòng vẫn nhớ mãi không quên, cố tình đi đến công ty Thiên Dật để tìm Tiểu Trúc, nhưng vì trong nhà xảy ra chuyện nên Tiểu Trúc không có đi làm, hắn vốn có tiền có thế, nghe được nhiều nơi nói lại, trong khi Tư Mã Thính Tuyết thì không giống với Trì Định Nghiêu, gia tộc bọn họ đúng là có người tu chân Tuyết Mi ở phía sau làm chỗ dựa, cho nên hắn đã sớm xác định là có yêu quái và người tu chân tồn tại, cho nên hắn kết luận đây là vấn đề có liên quan đến phong thủy và yêu quái, vì vậy hắn trở về tổng bộ mời Tuyết Mi tới.
Nói về Tuyết Mi, mặc dù lực lượng không mạnh, nhưng những thứ kỳ lạ cổ quái đã luyện được không ít, hắn chỉ tính toán một chút đã tính ra mấy yêu quái có mưu đồ làm loạn, lập tức xuất ra bảo kiếm, phá đi nóc phòng, cùng ba yêu quái tranh đấu.
Chuyện kế tiếp thì Tiểu Khai đã nhìn thấy, chỉ tiếc Tư Mã Thính Tuyết hôn mê quá nhanh, chuyện xảy ra phía sau không nhìn thấy, cho nên hắn nói đến lúc mình ngất đi thì không nói thêm gì nữa.
“ Chuyện sau đó cũng rất đơn giản.” Tiểu Khai nói: “ Chúng ta đã cố gắng kéo dài đến lúc chưởng môn Tuyết Phong xuất hiện, một kiếm đã chém chết ba yêu quái, vì vậy chúng ta được cứu.”
“ Không phát sinh chuyện khác?” Tuyết Phong nhíu mày: “ Ta vừa rồi rõ ràng cảm giác được nơi này có yêu khí ngập trời dị thường khủng bố, cả phi kiếm của ta cũng bị ăn mòn có chút không thể khống chế. Nhưng trước khi ta đến thì cỗ yêu khí bỗng nhiên biến mất, sao đó tìm lại không thấy, ta đã kêu Bội nhi xem xét chung quanh đây một vòng, nhưng vẫn không có phát hiện gì. Chẳng lẽ là ảo giác của ta thôi sao?”
“ Nguyên lai nàng gọi là Bội nhi…” Tiểu Khai trộm nhìn cô gái áo vàng liếc mắt, nhưng phản ứng của nàng cũng thật nhạy cảm, ánh mắt Tiểu Khai vừa tiếp xúc, đã bị ánh mắt của nàng nhìn trở lại, vừa nhìn thấy hắn đang nhìn trộm, nàng nhíu mày lại, trên mặt vẻ chán ghét càng thêm nhiều hơn. Tiểu Khai vừa quay đầu, phát hiện Tiểu Trúc đang nhìn mình, trong mắt mang theo ít ưu tư, nhịn không được nhìn nàng cười hắc hắc, hơi có chút ngại ngùng.
Nhưng hắn lại không ngờ, Tiểu Trúc lại đang suy nghĩ vấn đề khác: “ Nguyên lai hắn là Thiên Tuyển Môn môn chủ, hơn nữa thoạt nhìn là hình như còn ngang hàng với phái Nga Mi, vậy thân phận của Tiểu Khai thật là rất cao a. Cao còn hơn ý nghĩ của ta nữa.”
“ Chào Tuyết Phong chưởng môn, trước tiên xin đa tạ ân cứu mạng của ngài.” Trì Định Nghiêu cuối cùng mở miệng: “ Kỳ thật chuyện vừa rồi là như thế này…”
“ Ha ha, hiển nhiên là ảo giác của ngươi mà!” Tiểu Khai lập tức lớn tiếng nói: “ Nơi này ngoại trừ ba yêu quái đâu có ai đến qua, ta vừa mới đang cùng ba yêu quái giảng đạo lý, ta muốn khuyên chúng nó cải ác hướng thiện, nhưng chúng nó vốn không nghe, nếu không phải ngài tới kịp thì chúng ta đã xong đời rồi.”
Tuyết Phong nghi ngờ liếc mắt nhìn Tiểu Khai, bỗng nhiên chau mày, quay về cách đó không xa quát: “ Người nào? Đi ra cho ta!” Lời vừa nói ra, ngón tay bắn ra, một chút lục quang ung dung bắn ra ngoài theo phương hướng đối diện bay đi.
“ Oa, hạ thủ lưu tình!” Một thanh âm rất quen thuộc vang lên, sau đó Tiểu Khai liền trợn mắt há hốc mồm nhìn thấy Tiêu Vận như đang bị người ta đốt mông từ sau tường nhảy dựng lên, nha đầu kia cũng biết Đằng Na Thuật, nhảy dựng nhảy vài thước cao, khó khăn lắm mới phóng qua đầu tường, thật chật vật khó khăn hạ xuống, nhìn Tuyết Phong rất là xấu hổ kêu nhanh: “ Tuyết Phong tiền bối.”
“ Nga, nguyên lai là đại sư tỷ của Thiên Tuyển Môn.” Tuyết Phong gặp lại Tiêu Vận, thần thái bỗng nhiên trở nên có điểm cổ quái.
“ Tiền bối, ngài còn nhớ rõ ta nha.” Thần thái của Tiêu Vận càng xấu hổ: “ Ba năm không gặp, ngài vẫn tốt a.”
“ Vẫn tốt, đương nhiên vẫn tốt.” Tuyết Phong cười ha ha: “ Bội nhi, ngươi xem, ngươi vẫn nhớ không quên vị bằng hữu tốt này đây, đã xuất hiện rồi đó.”
“ Hoàng Bội!” Tiêu Vận vừa nhìn thấy cô gái áo vàng bên người Tuyết Phong thì kinh hãi vui vẻ kêu lên.
“ Chào tỷ tỷ.” Cô gái áo vàng vui vẻ cười rộ lên: “ Ba năm qua có được khỏe không?”
“ Ta còn khỏe..” Tiêu Vận nhìn thấy mình vừa bị đạo lục quang đốt đi một ít quần áo, lại nhìn xem người bạn tốt đang lăng không phiêu nhiên giữa không trung, suy nghĩ lại ba năm trước hai người cùng là phàm phu tục tử mà thôi, nghĩ tới đó thì răng lại cắn chặt: “ Cũng nhờ phúc của sư phó, ta thật sự là tốt không thể tốt hơn.”
Tuyết Phong cười nói: “ Nhị tứ cửu môn chủ vừa mới đi về cõi tiên, chính là sự tổn hao lớn nhất của tu chân giới, Vận nhi đau khổ là đúng rồi.”
Hoàng Bội từ trên bầu trời bay xuống, thân thiết giữ tay Tiêu Vận: “ Tỷ tỷ, nếu lúc trước ngươi theo ta bái nhập môn hạ Nga Mi là tốt rồi, chúng ta có thể mỗi ngày ở chung với nhau, dù sao bây giờ Nhị tứ cửu môn chủ cũng không còn nữa, nếu không ngươi vào Nga Mi đi.”
“ Bội nhi, không được nói bậy.” Tuyết Phong quát: “ Trong tu chân giới môn phái sâm nghiêm, ai dám tùy ý thay đổi, đại nghịch bất đạo như vậy từ nay về sau không được nói nữa.”
“ Bội nhi biết rồi…” Hoàng Bội kỳ thật rất nghe lời sư phó: “ Hay là…tỷ tỷ, nếu không đến Nga Mi chúng ta chơi vài ngày đi.”
“ Cái này…thì..khái khái…ta không đi được.” Tiêu Vận trộm nhìn Tiểu Khai, phát hiện hắn đang dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn mình, bỗng nhiên lòng tinh nghịch khởi lên, quay về Tiểu Khai nháy mắt cười kêu lên: “ Sư đệ.”
“ Ngươi…ngươi..kêu ta sư đệ…” Tiểu Khai ấp úng nói: “ Ngươi cũng là người Thiên Tuyển Môn?”
“ Đúng vậy, làm sao, không được à?” Tiêu Vận như bị xúc phạm trừng mắt: “ Bằng không ta lại cứ dây dưa với ngươi không rõ như vậy hay sao? Cũng do lão già kia làm ra chuyện này thôi đó.”
“ Ông ấy đã chọc giận ngươi cái gì?” Tiểu Khai không vui: “ Ông ấy nói gì đi nữa cũng là sư phó của hai ta, ngươi nên khách khí với ông ấy một chút đi.”
“ Ta phải khách khí với hắn?” Tiêu Vận nổi giận: “ Có loại sư phó bỏ mặc đồ đệ đi như thế không? Lão già chết ấy gạt ta nói Thiên Tuyển Môn là môn phái gần nhất với thần linh, gạt ta vào Thiên Tuyển Môn, kết quả chưa từng học được cái gì, còn bỏ lỡ bao thời cơ, phải biết rằng lúc ấy ta hoàn toàn có thể tiến vào Nga Mi hay Thanh Thành a, ngươi có biết đó là địa phương nào không chứ? Đó là thánh địa của tu chân giới!”
Tiêu Vận càng nói càng giận, lớn tiếng: “ Chuyện này còn không nói, trước khi chết hắn còn nói với ta, nữ đệ tử của Thiên Tuyển Môn phải gả cho môn chủ!”
Câu nói cuối cùng vừa nói ra nàng đã cảm thấy không đúng, vội vàng che miệng lại, nhưng đã muộn, trường hợp mới đầu đang náo nhiệt, bỗng nhiên hoàn toàn im lặng xuống, im lặng đến nỗi chỉ nghe được tiếng hô hấp.
Tiểu Khai đã hoàn toàn hóa đá, một đầu ngón tay chỉ vào Tiêu Vận, miệng mở to, rồi lại khép, khép lại mở, rốt cuộc nói không ra một chữ nào.
Hoàng Bội đã ngây dại, chăm chú nhìn vẻ mặt của Tiêu Vận, nhìn thế nào cũng không giống đang nói giỡn, nàng lại nhìn Tiểu Khai, lòng nghĩ càng nhìn càng chán ghét, mày tặc mắt chuột, thần kinh hề hề, không có bản lãnh, tỷ tỷ mà phải gả cho hắn sao?
Cả Tuyết Phong cũng ngây dại, trầm mặc thật lâu sau mới rốt cuộc thở dài: “ Quy củ cổ quái của Thiên Tuyển Môn, quả nhiên thật hiếm có.” Những lời này không biết là tán dương hay đang xiên xỏ, nhưng nghe lọt vào lỗ tai mọi người lại có thêm một tư vị trong lòng.
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện