[Dịch] Vũ Trang Phong Bạo

Chương 57 : Say mê

Người đăng: 

.
Khởi động hệ thống, màn hình sáng lên. Vương Động không kìm được hưng phấn. Chỉ cần có thể ăn no, không cần lo kiếm sống thì hắn đã rất hài lòng rồi. Nếu như có thể được luyện tập những kỹ thuật mới thì lại càng thú vị, mỗi lần khiêu chiến khó khăn là một lần kích thích. Hắn đã quen với việc đánh giết với đám sâu bọ trên hành tinh Norton, bây giờ ở Trái Đất thật sự là có chút buồn tẻ. Lúc trước phải chịu áp lực của kỳ kiểm tra còn chưa cảm giác thấy, nhưng bây giờ thoát khỏi cảnh khó khăn rồi thì người lại khó chịu - nhất định phải tìm mấy việc khó khăn làm, càng kích thích lại càng tốt. Lần trước tự ngược đãi mình, người ngoài đã cảm thấy không bình thường. Nhưng đối Vương Động mà nói đó là quá bình thường. Mấy vết thương cỏn con căn bản chẳng là cái gì. "Cậu xem mình làm mẫu một lần nhé. Mình gần đây mới bắt đầu luyện kỹ thuật của người Katy, trong đó cũng có một phần thích hợp với loài người. Nhưng phải bỏ đi một số thói quen của bản thân." - Vương Động nói. Khi nói đến việc chính, hắn lập tức trở nên rất nghiêm túc. "Lý thuyết cơ bản mình đã nắm rõ rồi. Cậu làm mẫu một lần rồi mình sẽ bắt chước thử." "Ok, xem kỹ. Mục tiêu luyện tập đều có sẵn, thực chiến rất phức tạp đó." Vương Động vừa nói vừa điều khiển. Những thao tác này đối với học sinh hệ chỉ huy cũng tương đối khó. Để làm không thì dễ nhưng muốn hoàn thành tốt thì rất khó. Vương Động chọn sáu mươi mục tiêu, hai tay phóng ra, thời gian phản ứng chỉ có một giây. Khắc Long thuật tất nhiên là càng nhanh càng tốt. Chỉ nghe thấy tiếng nổ ầm ầm liên tiếp vang lên. Mệnh lệnh phát ra liên tiếp trong nháy mắt, quan trọng nhất chính là phải xác định mục tiêu trong nháy mắt. Đây cũng là khảo nghiệm nhãn lực, tốc độ tay và khả năng chịu đựng của thân thể. Ánh sáng chớp lên, cả sáu mươi mục tiêu đều đã được tập chung ngắm bắn cùng lúc. Vương Động khẽ co duỗi ngón tay, lúc cảm giác cân bằng quả nhiên đã tốt hơn rất nhiều: "Sau mươi mục tiêu là tương đối ít nên khá dễ xử lý. Trước tiên cậu bắt đầu từ sáu mươi cái đi." ... Chu Tư Tư choáng váng nhìn Vương Động: "Đừng nói là cậu muốn mình làm lại như cậu lúc nãy nhé?" "Đúng vậy. Thao tác của Khắc Long thuật là như thế đấy." Vương Động đọc thấy giáo trình nói như vậy liền làm theo luôn, thấy hiệu quả cũng ổn. "Cậu đúng là quái vật. Cách này của cậu mình cũng biết, nhưng cái đó căn bản là không chính xác. Cho dù là người Katy cũng không thao tác như cậu!" Chu Tư Tư càng lúc càng cảm thấy Vương Động không được bình thường. "Sao vậy, mình còn cho rằng tất cả mọi người đều làm như vậy chứ." Vương Động gãi đầu, chỉ là một phương thức thao tác mà thôi, làm gì mà phải kinh ngạc như vậy. "Cậu có thể dạy mình không?" Chu Tư Tư thu hết dũng khí nói. Vừa rồi trong nháy mắt cô đưa ra phán đoán, phương thức thao tác của Vương Động rất có thể đã nắm bắt được yếu lĩnh của người Katy. Khắc Long thuật của người Katy trên giáo trình của trường học chỉ được giải thích rất hời hợt, qua loa. Thao tác kỹ xảo chân chính của người Katy làm sao có thể công khai ra ngoài được. Thế mà Vương Động lại dựa theo mớ lý thuyết vớ vẩn ấy lần mò ra được phương pháp cho riêng mình. "Được chứ! Mình đồng ý. Điều này thực ra cũng chẳng có gì. Để mình làm chậm cho cậu coi." Vương Động nói xong liền biểu diễn lại toàn bộ quá trình nhưng với tốc độ chậm hơn. Tới tận một lúc sau Chu Tư Tư mới hơi xấu hổ lên tiếng: "Có thể làm chậm hơn chút nữa không?" Từ trước tới nay Chu Tư Tư đều cực kỳ tự tin, nhưng lúc này nhìn thấy tốc độ tay nhanh như chớp của Vương Động thì thật sự cảm thấy xấu hổ. Hôm nay cô đã bị hai lần đả kích nhưng rõ ràng tính tò mò đã thắng thế. 'Không thành vấn đề." - Vương Động cười rồi lặp lại từng động tác vừa rồi - "Hết rồi đó. Đây là những động tác cơ bản. Chủ yếu là hai tay phải cân bằng, càng nhanh càng tốt. Còn tiết tấu thì mỗi người mỗi khác. Cậu phải tìm cảm giác cho riêng mình." Chu Tư Tư cũng không đáp lại. Cô đang cố gắng ghi nhớ những động tác vừa rồi. Theo đánh giá sơ qua thì loại kỹ thuật này yêu cầu tinh thận lực cực cao. Trên thực tế muốn làm đến trình độ Vương Động thì chỉ sợ phải có trên 100 tác. Mức tinh thần lực này đối với một tân sinh mà nói thì thật là quá sức tưởng tượng. Nếu Vương Động có tư chất như vậy thì chưa gia nhập Alan cũng là người nổi tiếng rồi. Huống chi với tư chất như vậy thì vào bất cứ học viện cấp S nào cũng đủ tư cách. "Sao cậu lại đến Alan?" Chu Tư Tư hỏi. "Vì gần nhà." Vương Động thuận miệng đáp. Đây không phải là người đầu tiên hỏi hắn câu này, mà quả thật đây cũng là nguyên nhân lớn nhất. Chỉ có ở lại Thượng Kinh mới có thể để ông lão dễ dàng tìm được hắn. ... Chu Tư Tư bắt đầu tập trung nghiên cứu các loại kỹ thuật chiến đấu của Vương Động, cũng không biết nên nói gì cho phải, người này đúng thật là... Mà Vương Động cũng quá vô tâm, nói tập chung là tập chung liền, giống như quên luôn sự tồn tại của cô. Chu Tư Tư không hề quấy rầy Vương Động, nàng cũng không có tâm tư nghĩ lung tung. Trí nhớ của cô rất tốt, các phương diện khác cũng không tồi, chỉ tiếc là tu luyện công pháp hơi muộn. Dù sao đối với một người thường, được tiếp cận sớm với công pháp là rất khó, còn có giáo viên riêng chỉ dẫn thì càng không thể. Nhưng Chu Tư Tư tin rằng đến một ngày nào đó người bước sau sẽ vượt lên trên, nếu như không phải bị cản trở bởi công pháp thì thành tích Chu Tư Tư chắc chắn sẽ càng lợi hại. Cô cũng rất tỉ mỉ, không lập tức thử nghiệm ngay mà lấy sổ cá nhân của mình ra, nhanh chóng ghi lại từng động tác một. Không ngờ những ghi chép từ trí nhớ của cô đều giống hệt với những động tác của Vương Động - trí nhớ quả thật rất tốt. Nếu Vương Động là người luôn dùng tay chân trước đầu óc, dùng cơ thể mình để kiểm nghiệm thì Chu Tư Tư luôn phân tích trước rồi mới hành động. Cô muốn hiểu rõ vì sao toàn bộ những động tác của Vương Động lại liền lạc như vậy, cùng với một số cảm giác; sau đó thử nghiệm lại từng động tác - đối với cô, đây tuyệt đối là một thử thách. Vương Động quả thật đã bỏ quên Chu Tư Tư. Một khi tiến vào một biển kiến thức về kỹ xảo chiến đấu thì rất khó phân tâm. Tin tức lưu trữ của Alan không ngờ lại cực kỳ toàn diện. Những hiệu trưởng trước đây tuy không thể vực dậy nổi Alan, nhưng kho tin tức cũng không tệ, bên trong có giới thiệu đầy đủ các kỹ thuật chiến đấu của liên bang Địa Cầu, của người Inventer, người Katy; nhưng đại đa số kỹ thuật cao cấp đều chỉ được giới thiệu sơ qua, đại khái, còn thao tác cụ thể thì hoàn toàn không có. Alan cũng không phân loại những kỹ thuật này, vì có rất ít học sinh Alan chú ý đến thứ này. Cho dù tình cờ xem được cũng cho là thiên thư, động tác bên trong quá khó không thể học được. Còn những người như Mã Tiểu Như, Hồ Dương Hiên thì cũng chẳng cần xem của Alan. Một năm ở hành tinh Norton, dưới sự 'đốc thúc' của lũ sâu bọ và Võ Thần Tự Nhận, Vương Động đã gần như tôi luyện thân thể của mình thành một quái thú, không còn góc chết trong năng lực chiến đấu. Tiếc là chẳng hiểu sao Võ Thần Tự Nhận không truyền kỹ xảo chiến đấu của lão cho hắn. Bản thân Vương Động phải tự mình chiến đấu với đám Zago rồi tổng kết lại kinh nghiệm cho riêng mình.Trong những trấn đấu ở TPA, hắn cũng dần dần ngộ ra được kỹ thuật chiến đấu của loài người quả thật có những điểm cực kỳ lợi hại. Tính thử thách trong chuyện này tuyệt đối không thua gì thử thách khi xử lý một loại sâu mới ở hành tinh Norton. Thật ra Vương Động còn có một thói quen, đó là mỗi khi xử lý xong một con thì nếm thử thịt nó luôn. Cũng may tộc Zago còn chưa tiến hóa ra Zago độc, có lẽ là do đã có công kích vật lý mạnh mẽ rồi thì không cần đến mấy thứ đó.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang