[Dịch] Vũ Trang Phong Bạo

Chương 52 : Siêu ngắm

Người đăng: 

.
Nhân viên quản lý có thể dùng inte để truyền đạt một số thông tin. Vương Động mở hòm thư của mình ra và bất ngờ thấy một bức thư bắt mắt. Rất dễ hiểu, người mà hắn quen biết chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay. Chính xác mà nói, chẳng phải đếm, lại càng không có ai gửi cho hắn tin tức gì, nên một bức thư duy nhất này trở nên rất bắt mắt. Không ngờ là của Vương Bí! Mở thư, sau khi đọc xong, Vương Động cười thầm, nắm chặt tay lại. Thật ra từ khi đánh với hắn, Vương Động đã biết hắn nhất định thành công nhưng mà cũng không nghĩ tới sự việc còn nhanh hơn so với tưởng tượng của mình. Vương Bí đã khai khiếu thành công. Bình thường khai khiếu lần hai chỉ có hai loại kết quả. Kết cục thứ nhất là tinh thần sụp đổ, chết vô cùng thê thảm. Kết quả thứ hai chính là 'khai khiếu bùng phát', nói đơn giản là lực lượng ẩn chứa trong lần khai khiếu thất bại đầu tiên sẽ tập trung bùng phát trong lần khai khiếu thứ hai. Vương Bí thuộc loại thứ hai. Hắn đã thành công. Bức thư của Vương Bí rất đơn giản nhưng vẫn có thể cảm giác được sự nhiệt tâm trong đó. Tuy hắn không nói lời cảm ơn nhưng vẫn có thể nhận ra tâm tình này. Chỉ cần Vương Động ước định địa điểm thời gian, bất kể thế nào hắn cũng tới, hoàn thành ước định với Vương Động! Vương Động mỉm cười, lúc đó cũng chỉ là nói vậy thôi, bây giờ không phải là lúc thể hiện ra như vậy, nhưng nếu lên TPA đánh với hắn thêm một trận thì không có vấn đề gì. Bỗng nhiên Vương Động nghĩ tới Samantha. Hiện tại Samantha cả ngày đau đầu vì Alan. Bây giờ tin tức còn chưa phát ra, chuyện Vương Bí khai khiếu lần hai thành công còn chưa công khai, chắc chắn là hắn báo với mình đầu tiên, nói như vậy... Nếu như hiệu trưởng Alan đột nhiên gửi thư mời tới, có lẽ hiệu quả sẽ cực kỳ, cực kỳ tốt. Bởi vì khai khiếu lần đầu tiên thất bại, hai học viện lớn loại S vốn đang nhiệt tình mời mọc thoáng cái đã lặn mất, có lẽ đã khiến Vương Bí bị đả kích rất lớn. Dùng danh nghĩa Samantha viết một bức thì rất có thể sẽ có hiệu quả. Còn thành công hay không thì cũng khó nói. Nhưng hắn không muốn nhìn Samantha chịu áp lực một mình. Nếu như có thể mời được Vương Bí tới, có lẽ đây sẽ là một chuyện cực kỳ tốt cho cả Samantha lẫn Alan. Vương Động cũng rất kích động, nghĩ đến thì phải làm ngay. Dù sao hắn cũng có địa chỉ hòm thư của Vương Bí, chỉ cần dùng danh nghĩa của Samantha viết một bức thư mời là được, thật giả đều chẳng sao cả. Bạn học Vương Động bỏ hẳn một giờ viết một bức thư thật cẩn thận rồi mới gửi đi, chỉ mong Vương Bí có thể nhận được ngay lập tức. Vừa nghĩa tới Samantha sẽ vui vẻ thế nào nếu Vương Bí đến mà Vương Động cũng bất giác cảm thấy vui vẻ. Lịch học hiện tại của Vương Động đã lấp kín hết thời gian của hắn. Có thời gian nghỉ giữa giờ là Mã Tiểu Như lại giúp Vương Động bổ sung kiến thức, vốn còn có buổi tối nhưng bây giờ Vương Động là nhân viên quản lý nên càng không có thời gian. Cũng may mỗi ngày đều có thời gian tự học, còn gọi là thời gian giải trí. Dù sao học viện quân sự cũng tương đương với đại học, sẽ không chặt chẽ như vậy, chủ yếu là tự mình nghiên cứu. Vương Động cảm thấy rất hứng thú với khóa hàng không vũ trụ buổi chiều. Khóa võ trang chiến đấu được vật lộn với đám sâu thật là sướng tay. Nhưng phải tuân theo gia huấn, có thể dùng miệng thì tuyệt không dùng chân cho nên Vương Động còn rất muốn được lái chiến hạm. Năng lượng tiến hóa của Zago là có giới hạn, có thể ngăn cản được năng lượng của vũ khí mức độ thấp, còn như năng lượng chiến hạm thì không thể nào ngăn cản được. Huống chi vũ khí còn được đặc biệt cải tiến để đối phó với những thân mẹ Zago trong vũ trụ. Khóa lý thuyết học đã không ít, hôm nay là học mô phỏng loại kỹ thuật liên lạc, đương nhiên vì rất đơn giản nên đây cũng là môn học sinh hệ chỉ huy thích nhất. Kỳ thật trong thế giới ảo, lái chiến hạm bắn nhau thì cũng khá phê. Giáo viên vừa đi một cái là lập tức cả đám bắn loạn lên. Trong phút chốc chiến hỏa ngập trời, đơn giản là quá phê. Vương Động không hề tham dự vào cuộc chiến, hắn chỉ có hứng thú với các loại kỹ năng thao tác. Đừng nghĩ rằng ở trong không gian đã là an toàn. Năng lực thích ứng và tiến hóa của tộc Zago trong vũ trụ tuyệt đối là kinh khủng. Chúng tiến hóa ra không ít vũ khí chuyên môn để đối chiến trong vũ trụ, chống lại chiến hạm của loài người. Vì thế đến tận ngày nay con người cũng không thể chiếm lợi thế. Vương Động không hề ham chơi. Thật ra tính cách của hắn đã được rèn luyện từ khi còn nhỏ, cộng thêm một năm sống trên hành tinh Norton tàn khốc; Vương Động đã biết rằng, có nhiều thứ để chơi nhưng việc kiếm sống thì không thể chơi được. Nhất là tương lai muốn làm một sĩ quan, nhất định phải có trình độ kỹ thuật điều khiển chiến hạm vững vàng. Bất luận về sau có thể làm hạm trưởng hay không, nhưng thân là một học sinh hệ chỉ huy thì phải học. Vương Động đã xem rất nhiều lý thuyết rồi, khó có được cơ hội thực hành thao tác, nên nhất định phải chăm chỉ luyện tập. Khi tiếng chuông tan học vang lên, mọi người đều ùa ra như ong vỡ tổ. Dù sao những thứ này cũng chẳng hay hơn những trò chơi bên ngoài. Dù sao đây cũng là huấn luyện không chiến chứ không phải trò chơi. Lúc học thì chơi còn sướng, đến lúc hết tiết thì thật là mệt mỏi. Không bằng về chơi mấy game ảo, so với thứ này còn hay hơn nhiều. "Vương Động, cậu vẫn chưa về sao?" "Khà khà, cậu về trước đi. Khó có cơ hội như thế này, mình còn mấy chiêu muốn thử một chút." Vương Động không hề quay đầu lại. Lúc này hắn đã hoàn toàn chìm đắm vào trong đó, hưởng thụ niềm vui dựa trên sự tính toán của chính mình cũng giống như trước kia khi mỗi lần hắn giết được một con Zago mới. Bất kể như thế nào, trong cơ thể Vương Động vẫn đang chảy một dòng máu chiến sĩ. Mã Tiểu Như ngây ngốc nhìn Vương Động trong chốc lát. Vẻ chuyên chú hiện ra làm cô nàng hơi thất thần. Cô không nghĩ tới hình ảnh một người con trai chăm chú lại gây ra một cảm giác... kỳ lạ như thế này. Nhưng Vương Động quả thực quá chuyên chú, cô cũng không muốn quấy rầy hắn nên lặng lẽ rời đi. Thật ra Mã Tiểu Như đã gặp rất nhiều chàng trai không chú ý tới cô. Những người đó đều cố làm ra vẻ không để ý nhưng trong lòng lại chú ý vô cùng, mà Vương Động là người đầu tiên dùng tâm tư bình thường cư xử với cô. Điều này khiến cho Tiểu Như rất thoải mái và cũng lần đầu tiên cảm nhận được cảm giác đặc biệt khi được ở cùng một người khác phái. Vẻ mặt của bạn học Vương Động không ngừng biến đổi. Hắn đã nắm khá rõ các loại kỹ thuật trên lý thuyết trong sách, hơn nữa còn có kiến giải của riêng mình. Có nhiều thứ là bắt buộc phải làm như vậy nhưng hắn vẫn muốn thử kiến giải của hắn, cho dù không được thì cũng phải biết vì sao lại không được. Thời gian cứ dần dần qua đi, trong nháy mắt đã hai giờ trôi qua. Vương Động vẫn không hề có ý định rời đi, quên luôn cả bữa tối, lại càng quên công việc nhân viên quản lý buổi tối của hắn nữa. Trong lúc không chú ý, một bóng người lặng lẽ đi vào phòng luyện tập. Trên màn hình là một bài kiểm tra, bài kiểm tra này chính là một trận chiến cực kỳ khó khăn. Quân đội nhân loại đã bị thân mẹ Zago bao vây. Sinh vật đại pháo loại β-WH của tộc Zago đã ngắm vào chiến hạm. Năng lượng chớp động, mà chiến hạm khổng lồ của nhân loại đã bị cô lập, cho dù muốn công kích thì cùng lắm cũng chỉ có thể bắn chết mấy thân mẹ mà thôi. Tư Tư không khỏi lưỡng lự, cô cũng đến tập luyện. Nếu lãng phí thời gian để yêu đương thì không bằng tăng cường tập luyện thao tác còn hơn. Cô nhìn qua chiến thuật và đại cục, lúc này khó có thể tiếp tục chống đỡ. Nhưng chữ Over không hề xuất hiện. Ngay trong tích tắc, tất cả các họng pháo năng lượng của chiến hạm nhân loại đồng thời khởi động, mà ngay lúc đó Tư Tư cũng có thể nghe được tiếng của máy móc trong phòng lái phi thuyền vang lên. Ầm ầm, òanh..... Hơn một trăm họng pháo trong vài giây đã khai hỏa toàn bộ! Cả một đám thân mẹ đã biến thành biển lửa. Chu Tư Tư hoàn toàn sững sờ, điều này... Làm sao có thể! Thao tác này trên thực tế nhất định phải có hơn mười người, nhưng ở đây chỉ có một người, căn bản không thể nào! "Không thể nào..." Tư Tư lẩm bẩm. Trên màn hình hiện lên chứ "Perfect" thể hiện đây là một lần công kích hoàn mỹ. Nhưng mà ai có thể điều khiển được như vậy?
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang