[Dịch] Vũ Trang Phong Bạo
Chương 43 : Tới nhà
.
Cứ như vậy đi, chúng ta vừa là đồng minh vừa là đối thủ cạnh tranh. Để chứng tỏ thành ý, tôi sẽ tiết lộ một chuyện. Tất cả những người tu luyện Ma Nữ Quyết đầu rất khó động tâm, nhưng một khi đã động tâm thì không thể vãn hồi, điều này cũng có thể tính là một vấn đề của Ma Nữ Quyết. Cho nên chúng ta cần thể hiện thực lực của bản thân. Cô ấy sẽ không ở Alan lâu đâu, lần này tới chỉ là để trợ giúp hiệu trưởng Samantha, hơn nữa kẻ địch tương lai của chúng ta sẽ rất nhiều và rất mạnh, nhất cự ly, nhì tốc độ, bạn Vương chắc hiểu điều này.”
Vương Động khẽ nhún vai – “Nếu là của cậu thì sẽ là của cậu, tôi không cố chấp như bạn Hồ. Hiện giờ chỉ là cảm thấy hứng thú, chứ chưa từng tiếp xúc sâu xa, nên không hiểu rõ tính cách, con người thật của cô ta.”
Hồ Dương Hiên ngẩn người, có chút cảm thán “Nếu người khác nói câu này thì ta khẳng định kẻ đó nói dối, nhưng bạn Vương thì khác. Trong lời nói của bạn Vương có mang theo một cảm giác khiến người khác tin tưởng.”
Vương Động cũng cảm thấy bất ngờ, “Không thể không nói tiếp xúc với cậu có rất nhiều điều thú vị, mới ban đầu tôi còn tưởng cậu là một gã khó chịu cơ.”
“Không hề khó chịu, tất cả chỉ là do mọi người nghĩ vậy thôi, hà hà.”
“Vậy bước tiếp theo chúng ta nên làm thế nào?”
“Đương nhiên là đi thẳng vào chủ đề, nếu cứ ngồi ở đây thì không thể làm được gì, là đàn ông thì cần phải chủ động. Cô ấy có cả một đống biệt thự ở Thượng Kinh, chúng ta cứ trực tiếp tới thăm.”
“Nhưng nếu đến đấy mà bị người ta đóng sập cửa cho đứng ngoài thì chỉ có nước chui xuống đất thôi.” Vương Động cười nói.
“Ai cũng vậy thôi, nhưng có cơ hội thì không thể bỏ qua.” Hồ Dương Hiên cũng không kiêng dè.
Đối thủ như vậy mới thật sự khó chơi, nhưng cũng vì thế mà tạo thành một loại mị lực độc đáo.
Hai người lập tức lên đường, xe cũng đã được Hồ Dương Hiên chuẩn bị tốt, xe điện từ nhanh chóng bay lên rồi lướt đi, tất nhiên Hồ Dương Hiên cũng đã làm xong bài tập trên lớp.
Vương Động cũng không biết tại sao mình lại đồng ý, kỳ thật việc này cũng không phù hợp với tính cách của hắn, cũng biết rằng đùa với lửa nhưng không có vài người có thể đè nén nổi cảm xúc.
Tuổi trẻ mà không vui đùa thì tương lai đâu còn cơ hội.
Còn về phần cảm xúc thì là tự nó có, không cần để ý.
Lúc này đây, Vương Động cũng đã khôi phục sự hào hùng như khi đối mặt với tộc Zago ở hành tinh Norton.
Ước chừng 20 phút, hai người đã tới khoảng không phía trước căn biệt thự, từ phía xa nhìn lại thì căn biệt thự thật lớn. Vừa mới tiếp cận đã có bảo vệ ra kiểm tra, chẳng qua rất nhanh bọn họ đã thông qua kiểm tra. Không biết rằng nếu không thể thông qua thì mấy người này có đem súng đạn ra bắn nát bọn họ không.
“Hai tên nhóc này tới đây làm gì?” Samantha đang hưởng thụ mát xa cảm thấy bất ngờ.
“Em cũng không biết, chẳng qua có bạn học tới đây chơi thì cũng là chuyện vui.”
“Cô em, thế mà chị cảm thấy trong lời nói của em còn có động cơ khác. Chẳng qua Hồ Dương Hiên cũng được, chị không bảo thủ như cha em đâu, cần phải hưởng thụ tuổi thanh xuân của mình chứ.” Samantha duỗi thẳng người, những đường cong mê hoặc trên người khiến người khác phải trào máu nóng.
“Chị à, nói gì em, chị cần để ý tới mình đi, sao chị không hưởng thụ tuổi thanh xuân của mình!” Mã Tiểu Như cười nói.
“Không có thời gian, đàn ông lúc thì vô cùng ngu ngốc lúc lại rất thông minh láu cá, dành thời gian cho họ chị cảm thấy quá lãng phí, nên quyết định ở vậy không lấy chồng.”
“Xí, thôi đi, chỉ là duyên phận chưa tới thôi, người đó nhất định sẽ xuất hiện!”
Mã Tiểu Như kiên định nói, bởi vì cô tin tưởng vào tình yêu, tuy rằng không nhất định sẽ tốt đẹp, có lẽ hiện tại khó tìm, nhưng nhất định là có. Nếu ngay cả tin tưởng cũng không có thì sao có thể gặp được tình yêu chân chính?
Samantha cười khẽ, có lẽ bởi cô ta quá thông minh, khó tính. Thời gian trước ở Cappas quả thật có rất nhiều chàng trai theo đuổi, đáng tiếc không ai khiến cô vừa lòng. Cho dù có tỏ ra chân thành thế nào thì cô cũng cho rằng đó là ngụy tạo, giả vờ. Nên không có một ai đủ sức khiến cô động tâm.
Có thể do yêu cầu quá cao, hay người tới chưa đáp ứng được tiêu chuẩn nên cô càng cảm thấy có hứng thú với những khó khăn, nói ví dụ như chấn hưng Alan chẳng hạn.
Vương Động cùng Hồ Dương Hiên chậm rãi bay vào khoảng không phía trên của căn biệt thự. Nếu nói là biệt thự có lẽ cũng không đủ sức diễn tả độ rộng của nó, rõ ràng đây là cả một trang viên, tuy gia đình Hồ Dương Hiên giàu có nhưng so với Mã gia – một trong năm đại gia tộc thì vẫn còn kém hơn một bậc. Đó cũng không phải là tiền mà là tiềm lực bên trong.
Nhìn cách bố trí đều tinh mỹ, trang nhã, khiến Hồ Dương Hiên cũng phải cảm khái.
Nhưng bạn học Vương Động của chúng ta lại không hiểu chút gì về nghệ thuật, chỉ cảm thấy nơi này thật đẹp, hoa lệ.
Khi nhìn thấy Mã Tiểu Như và Samantha thì Vương Động và Hồ Dương Hiên đều ngây ra, bọn họ tưởng rằng chỉ có một mình Mã Tiểu Như ở đây, không ngờ rằng hiệu trưởng cũng có mặt.
“Sao vậy, tôi là con cọp sao? Mà hai tên nhóc các cậu đến đây làm gì?” Samantha nhìn chằm chằm hai người.
“Khụ khụ, hiệu trưởng, bọn em và Mã Tiểu Như là bạn học cùng lớp nên tới thăm nhau là chuyện bình thường, đâu có gì quá nghiêm trọng.”
Hồ Dương Hiên cũng không bị Samantha dọa cho hoảng loạn, huống chi ở đây cũng không phải trường học, nên cảm giác uy nghiêm của một hiệu trưởng cũng ít đi rất nhiều.
“Còn cậu?”
“Em… tới để hỏi bài.” Vương Động lúng túng trả lời bừa, nhưng quả thật lời này rất hiệu quả, khiến cả ba đều ngây ra rồi cười phá lên.
“Thôi không tính toán nữa, việc gì cũng có thể lấy cớ, hôm nay là cuối tuần, tôi sẽ không quản các cậu.” Samantha nói xong thì khẽ lắc đầu, cặp chân thon dài trắng nõn từ từ bước đi.
Vương Động dán mắt trên cặp chân trắng nõn kia trong chốc lát, không ngờ rằng hiệu trưởng Samantha lại… đáng yêu như vậy.
Có lẽ bởi thường ngày hiệu trưởng gây cho Vương Động áp lực quá lớn nên lúc nãy cười to thể hiện một hình ảnh tương phản vô cùng.
Mã Tiểu Như dẫn hai người đi thăm quan một chút. Hồ Dương Hiên chốc lát lại có một câu bình luận, còn Vương Động thì chẳng hiểu gì cả.
Kỳ thật hắn cũng chẳng để ý thứ gì, trong đầu hắn lúc này chỉ có nụ cười rạng rỡ cùng cặp chân dài trắng nõn của Samantha.
Khẽ lắc đầu, Vương Động không muốn nghĩ thêm, chẳng lẽ lại luyện công để quên đi?
“Bạn Vương Động, thấy chỗ này thế nào?”
“A…, đẹp lắm, đẹp lắm!”Vương Động vội vàng đáp.
Hồ Dương Hiên bên cạnh bèn tiếp lời cho Vương Động “Thiết kế của hoa viên này quả thực rất độc đáo, trên trái đất cũng chỉ vài nơi được như thế này”
“Tất cả các thiết bị đều là tối tân nhất, toàn cầu chỉ năm nơi có.”
Cặp mắt Vương Động đảo tới đảo lui, lúc này Samantha đang nằm dài trên ghế nghe nhạc, cặp chân thon dài vắt lên nhau, mấy ngón chân trắng nõn đang đung đưa theo điệu nhạc
Vương Động thu lại ánh mắt, cảm giác xúc động lần này cũng không giống như lần đầu gặp Mã Tiểu Như, trong lòng hắn cảm thấy nhộn nhạo, rất khó khống chế.
Trời ơi, mắc cỡ chết mất.
Cũng may bạn học Vương Động là một cao thủ nên trước khi người khác phát hiện đã kịp khôi phục trạng thái bình thường, bằng không thì không biết chui xuống đâu.
“Bạn Vương hình như có chuyện gì phải không.” Hồ Dương Hiên dù sao cũng là đối thủ cạnh tranh, sẽ không bỏ qua cơ hội đả kích đối phương.
“À không, không có chuyện gì, chỉ là thấy nơi này đẹp quá mải ngắm nên hơi mất tập chung. Nơi này trang trí quả thực rất cầu kỳ, ngay cả thời tiết cũng có thể tự điều chỉnh.”
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện