[Dịch] Vũ Trang Phong Bạo

Chương 201 : Kẻ vui sướng, người muộn phiền

Người đăng: 

.
Vương Động cơ hồ là lấy lực lượng bản thân đánh bại vương giả Cappas chẳng những khiến mọi người ở Alan phát cuồng mà cũng trở thành nhân vật hàng đầu được nói đến ở Bernabeu. Vương Động xuất thân bình thường không hề nổi bật như Mã Tiểu Như hay Hồ Dương Hiên có bối cảnh đặc biệt nên lực lan tỏa của chiến công lần này càng có hiệu quả to lớn –điểm quan trọng này đương nhiên một lão hồ ly như Materazzi sẽ không bỏ qua Chỉ cần có ước mơ thì không gì là không thể, không biết chừng bạn sẽ là một Vương Động thứ hai. Đây chính là lời của Materazzi ở lễ mừng công tại Bernabeu, ông ta nói xong cũng không hề đỏ mặt mà tỏ ra hiên ngang lẫm liệt coi đó là chuyện đương nhiên phải thế, không ngừng kích động nhiệt huyết của những học viên ở dưới khiến họ không kìm được muốn trở về lập tức khổ luyện. Điều đáng nói hơn là tổ chức học hội cấp S lúc trước được thành lập vốn là một ý tưởng bột phát, thậm chí có chút huyễn hoặc nhưng lúc này cũng được Alan và Bernabeu đặc biệt coi trọng. Vương Động cũng nghiễm nhiên được công nhận là hội trưởng. Những người đầu tiên của Bernabeu gia nhập chính là đám người Apache, với tính cách của Apache thì hắn cũng không để ý tới mấy điều này – nhưng đây quả thực lại là điều Tào Nghị tính tới. Apache tuy lạnh lùng lãnh khốc nhưng Tào Nghị cũng lắm mưu mô, con người hắn là một cục nam châm cực to cứ bám riết lấy người khác nên chỉ cần Tào Nghị mở miệng là Apache cũng lập tức đáp ứng để tránh… phiền toái. Đương nhiên cũng do Tào Nghị hỗ trợ thu thập tình báo nên mọi người có thể biết rõ thực lực của mình ở đâu. Khả năng tổng kết của hắn quả thực kinh người, tại phương diện nào cũng học qua; thực lực võ trang chiến đấu không thấp mà kỹ thuật tinh chiến cũng tạm ổn do thường xuyên thảo luận cùng Best, rồi ngay cả ở tin tức đối kháng hắn cũng được hai anh em họ Trương đánh giá là người trong ‘nghề’. Tuy rằng ở các phương diện hắn không phải là người giỏi nhất nhưng có thể coi là một người toàn năng. Tào Nghị cũng bởi vậy mà trở thành một cán sự trong học hội cấp S, bản thân hắn cũng rất cần mẫn trách nhiệm mỗi khi có tin tức gì mới đều sao ra một bản rồi gửi sang bên Alan. Đơn xin gia nhập học hội liên tiếp được đưa tới, do quy mô mở rộng mà ý nghĩa của học hội cũng được cải biến nên trước mắt cần có những quy định nghiêm túc cho xứng tầm với học hội. Vương Động vốn không định mở rộng, hắn cũng không hứng thú đi quản lý nhiều người như vậy nhưng không tiện từ chối cho nên chỉ còn cách nâng cao tiêu chuẩn tham dự - như vậy cũng đủ dọa chạy không ít người, bản thân cũng thoải mái hơn được một chút. Nhưng tình huống thực tế lại không như hắn nghĩ, học hội giống như một mỹ nữ vậy càng ‘chống cự’ mọi người càng ‘ham muốn’. “Tư Tư xin cấp một văn phòng thế này làm gì, tôi có biết quản lý đâu.” Vương Động bị Chu Tư Tư lôi đến nơi này thì buồn bực vô cùng, hắn còn muốn hẹn hò với Samantha nữa. “Sư phụ nếu đã là hội trưởng thì cũng cần có trách nhiệm chứ, rất nhiều người xin gia nhập đấy nhé – việc này rất có ích cho trường học. Nói không chừng một ngày nào đó học hội cấp S sẽ thực sự nổi tiếng!” Lúc ở riêng hai người Tư Tư luôn gọi Vương Động là sự phụ, mưa dầm thấm lâu nên Vương Động nghe cũng quen tai. – Một cách gọi thân thiết mà chỉ Chu Tư Tư độc quyền! “Ài, cậu giỏi việc này nên cậu xử lý luôn nha, tìm tôi làm gì.” “Hội trưởng đại nhân yên chí lớn đi, mọi việc đệ tử sẽ giải quyết, nhưng còn một vài chuyện lớn cần sư phụ ra mặt đó!” “Ai đời đệ tử lại mang sư phụ ra làm culi thế này cơ chứ” (mặc dù ta là một cule hâm mộ Barca, nhưng ta là cule chứ không thích là culi – theo lời mấy gã ở Madrid) Vương Động nghĩ vậy, oán giận nói. “Ngoan nào sư phụ yêu quý, học trò cũng là vì sự huy hoàng tương lai của sư phụ đấy chứ!” Chu Tư Tư đưa một xấp đơn gia nhập đặt trước mặt Vương Động, “đây là hai mươi người ổn nhất đã được lọc trong mấy ngàn đơn gia nhập, sư phụ xem qua đi. Đệ tử thấy nhiều người đăng ký mà không có ai vào thì họ tức giận đánh mình om xương mất.” “Ọc, hóa ra là sợ bị oánh om xương nên một việc nhỏ thế này nên kéo sư phụ vào sao. Vậy thì chọn đại vài người đi cho đỡ bị đánh, đệ tử làm đi nhá, sư phụ có việc cần giải quyết!” Vương Động nói xong lập tức chạy ra ngoài. Chu Tư Tư giận đến tái mặt, đồ hỗn đãn, đồ ác nhân biết vậy không thèm giúp hắn nữa cho hắn bị nhừ đòn cho nhớ đời. Lúc này Chu Tư Tư chỉ còn biết cười khổ. Lúc đầu quả thực cô định rời khỏi học hội cấp S để tránh sự ồn ào bình tâm học tập, nhưng thân bất do kỷ cũng chỉ vì cái tên Vương Động chết tiệt nên mới giúp đỡ hắn! Chẳng qua ngẫm lại thì quan hệ của mình và sư phụ cũng là độc nhất vô nhị, so với Mã Tiểu Như thì mình còn may mắn hơn nhiều! Con gái là vậy, rất dễ dàng thỏa mãn, có lẽ trong tiềm thức Chu Tư Tư cảm thấy mình vẫn còn cơ hội bởi dù sao khả năng đến với nhau của Vương Động và Samantha là vô cùng nhỏ, chỉ cần hắn vẫn còn tín nhiệm thì Chu Tư Tư sẽ không rời khỏi hắn. Thứ này đại khái là một loại ‘nghiện!’, có vẻ như có được sự tín nhiệm của Vương Động đã đủ để Chu Tư Tư thỏa mãn ngồi trong văn phòng xử lý mọi chuyện. Vương Động sau khi hoàn thành tất cả chương trình huấn luyện trong ngày, lại chờ cho các giáo viên về hết. Lúc này trời đã tối, Vương Động mới rón rén chạy đến phòng hiệu trưởng. Lúc này Samantha vẫn đang làm việc, vốn hắn định dọa Samantha một chút nhưng khi thấy ‘người yêu’ đang làm việc thì Vương Động rình trộm một bên chống cằm quanansats. Trước mặt người khác Samantha luôn tỏ ra mình là một người thành thục, cô có sự tự tin đó – sự tự tin của một hiệu trưởng trường quân sự cấp A. Nhưng Vương Động biết kỳ thực Samantha cũng có một mặt ngây thơ đáng yêu, nhưng bộ mặt này bản thân chỉ có thể gặp được tại thời điểm riêng tư. Nhìn trộm người yêu cũng là một sự hạnh phúc, chà chà, càng ngắm càng thấy đẹp! Cũng không biết bao lâu, Samantha vặn người khẽ thở ra một hơi thì nhìn thấy Vương Động “A, anh đến rồi!” Ánh mắt cô toát lên vui mừng, phong tình vạn chủng. “Người yêu xinh đẹp của anh cũng vất vả quá rồi.” “Hứ! Cái lưỡi dẻo quẹo.” Trong lòng Samantha cảm thấy ấm áp, toàn bộ sự mệt mỏi của một ngày làm việc đã tan biết. Việc của ngày mai, rồi việc ứng phó với đám chính khách dối trá cũng bay luôn. Không thể không thừa nhận cô rất giỏi trong việc giải quyết những việc này nhưng cảm giác hiện nay cũng rất tốt. Biểu hiện của Vương Động cũng rất chững chạc, chỉ vài năm nữa khẳng định là có thể giúp cô đảm đương một số việc. Bản thân muốn tạo ra một tương tai tươi sáng, một sự nghiệp vĩ đại thì người yêu của mình đâu có thể cà là tèng được!” “Bé yêu lại đây cho anh hun một cái nào!” Vương Động xòe tay, mỉm cười đầy xấu xa. Samantha lườm nguýt hắn hắn một cái, tên tiểu sắc lang này quả là vô pháp vô thiên. Chỉ là Vương Động cũng quật cường không chịu lui bước cho nên Samantha cũng chỉ còn biết cho Vương Động ăn đủ cháo lưỡi thì hắn mới bằng lòng. “Bạn học Vương Động, nghe nói gần đây anh được nhiều cô gái hâm mộ lắm hả, thư tình bay rợp trời, ngay cả ở Bernabeu cũng có một nhóm fan cuồng của anh.” Samantha dí tay lên chóp mũi Vương Động. “Ây da, đẹp trai quá là khổ thế đấy, sao ông trời lại ghen ăn tức ở hành hạ anh thế chứ. Chẳng qua mấy cô ấy cũng tinh mắt thật bà xã nhỉ…” Vương Động làm vẻ âu sầu khổ não nói. Tiếp đó hắn lại ngó nghiêng chung quanh rồi thủ thỉ bên tai Samantha vài câu khiến cô đỏ mặt. Samantha không ngờ rằng kẻ này lại sắc đảm bao thiên định ‘hành sự’ ngay tại phòng hiệu trưởng. “Không được, không được!” Samantha muốn thoát khỏi nanh vuốt quỷ dữ của bạn học Vương Động nhưng cô quả thực đã quá coi thường anh chàng này rồi. Mặt ngoài có vẻ như Samantha nắm quyền chủ động nhưng trên thực tế Vương Động đang từng bước ép sát. Từ sau khi hai người xác lập quan hệ thì hắn không thể chập nhận được việc Samantha cướp quyền chủ động của hắn – trong đấu hắn: đàn ông luôn phải nằm trên! Phản kháng yếu ớt của Samantha đương nhiên không có bao nhiêu tác dụng mà ngược lại càng khiến Vương Động thêm hứng thú chinh phục. Sở dĩ Vương Động luôn tôn thờ chủ nghĩa ‘đàn ông nằm trên’ là do cuộc sống từ nhỏ và tại hành tinh Norton đã trui rèn, hắn luôn muốn nắm quyền chủ động trong tất cả mọi việc – điều này mới khiến hắn cảm thấy tự tin nhất. Rất nhanh Samantha đã bị khuất phục. Kỳ thực từ khi mới nếm thử trái cấm thì cả hai người vài ngày không ‘làm’ đã khó nhịn, nhất là sức mê hoặc của Samantha đã toàn toàn thể hiện ra – cô như một đóa anh túc khiến người ta thèm muốn đến cháy bỏng nên đâu có thể trách Vương Động ‘đè’ nên tôn nghiêm trường học. Samantha càng lo lắng thì lại càng hưng phấn; lần này đã có chút kinh nghiệm nên bạn học Vương Động đã biểu hiện rất tốt. Sau một cú nhấp mạnh Samantha thiếu chút nữa là kêu lên thành tiếng, tuy rằng nơi đây không có người nhưng tâm lý cô vẫn không yên nên lập tức bụm miệng mình, tiếng kêu to lập tức biến thành tiếng rên rỉ đầy khoái lạc. Samantha cái gì cũng tuyệt, nhu cầu của Vương Động cũng rất mạnh. Con người sau khi căng thẳng hay bị hãm trong nơi nguy hiểm một thời giain dài luôn có dục vọng rất cao, tại thời gian ở hành tinh Norton Vương Động đã có cảm giác thấy ‘thiếu thiếu’ thứ gì đó, nhưng đến bây giờ khi cùng Samantha quan hệ hắn mới biết trước đây mình thiếu cái gì. Đây là bản năng của con người, mà đã là bản năng thì che dấu làm qué gì! Đối với các chiến sĩ cứ sau một trận chiến khốc liệt lại được thăng hoa cũng mỹ nữ là một điều đương nhiên! – Vương Động nghĩ vậy. Đương nhiên đây không hoàn toàn là dục vọng mà do là Vương Động đang cố gắng thể hiện bản lĩnh đàn ông của mình trước mặt người yêu nên sức bộc phát càng thêm mãnh liệt. Samantha sướng đến mức muốn ngất đi, cô đã lên tới cao trào. Samantha sợ mình không nhịn được mà kêu lên thành tiếng nên cố gắng cắn răng nhẫn nhịn dù thật tình cô rất muốn …kêu. Cả người Samantha giật mạnh, cô chỉ còn biết bấu thật chặt vào người Vương Động. Trên sofa đã tràn đầy mồ hôi của hai người, cuộc mây mưa kết thúc Samantha nằm gọn trong lòng Vương Động. Cơ thể Vương Động cường tráng hơn so với bề ngoài nhiều lắm, từng vết sẹo kéo dài càng tăng thêm sức sát thương nam tính. Samantha nhẹ nhàng vuốt ve từng vết sẹo, “những ngày anh ở Norton hẳn là rất khó khăn.” “Cũng không có gì, tất quả đã qua rồi nhưng nếu trải qua một lần nữa thì chắc người yêu em thành kẻ điên mất.” Bàn tay Vương Động liên tục xoa bóp bộ ngực Samantha, vân vê hai đầu nhũ hoa. “Đừng nghịch nữa, em không chịu nổi nữa đâu. Sớm biết làm chuyện này tuyệt đến vậy thì em sẽ không chờ đến ngày hôm nay đâu.” Samatha cười xấu xa. Hiển nhiên cô đang cố ý kích thích Vương Động. “Á à, định tạo phản hả?!” “Bá đạo quá đấy nhé, ngay cả cái quý giá nhất của người ta cũng chiếm mất rồi!” ngón tay búp măng của Samantha dí lên trán Vương Động. Kẻ này quả thực là khắc tinh của mình. Vương Động chỉ còn biết cười ngây ngô. “Đúng rồi, gần đây Tiểu Như thế nào?” Samantha đột nhiên hỏi. Mấy ngày nay cô cũng không thấy Mã Tiểu Như, dường như cô nhóc này đang cố ý tránh mặt! “Không có gì, vẫn như trước kia thôi!” Vương Động một mạch kể lại sự việc mấy ngày gần đây. Samantha hơi nhíu mày, đoạn cô thở dài: “Anh ấy, quả là đáng ghét.” Vương Động ngớ ra chẳng hiểu mô tê răng rứa gì, chẳng qua Samantha cũng không tiếp tục đề tài này. Hai người âu yếm nhau thêm chút nữa, cũng là để nghỉ ngơi sau chiến đấu rồi bắt đầu thu dọn ‘chiến trường’. Mấy thứ này không thể lưu lại đến ngày hôm sau được, nếu để lao công thấy được thì…. Hai người xoắn xuýt với nhau thêm một lát thì Vương Động mới lưu luyến rời đi. Samantha lúc này lại tỏ ra có chút muộn phiền, rất nhiều chuyện cô đều có thể xử lý một cách quyết đoán nhưng chỉ riêng vấn đề cảm tình này lại vô phương. Lúc trước cô bày mưu tính kế định tác hợp cho Mã Tiểu Như và Vương Động nhưng ai dè đến hôm nay mình cả Vương Động lại… Cứ cho là do Vương Động chủ động, nhưng Samantha vẫn cảm thấy có lỗi. Nhất là xem xét thế nào đi chăng nữa thì Mã Tiểu Như cùng Vương Động luôn hợp vói nhau hơn, từ độ tuổi cho đén điều kiện nhưng mọi việc đâu có thể theo ý muốn con người mà đổi khác. Chuyện này nên làm thế nào đây, nếu cứ tiếp tục thế này cũng không ổn. Mùa xuân quả thực là mùa luyến ái. Lúc này Mã Tiểu Như đang chơi dương cầm, nhạc khúc ý vị ưu thương. Tâm tình của cô quả thực không tốt, đầu óc nhiễu loạn. Cô không biết tại sao mình lại rơi vào trạng thái này, mấy ngày nay đi học cứ vào tai này ra tai kia, không thu được một chữ nào; nhất là sau khi xác nhận Vương Động thích Samantha thì lòng của cô hoàn toàn trầm xuống, ngay cả việc tu luyện cũng bị bỏ bê. Lúc trước khi tu luyện Ma Nữ Quyết thì sư phụ của cô cũng đã nói qua tính cách của cô quả thực không thích hợp, căn bản không thể tu luyện tới đại thành. Về phần Phong Thần Quyết lại càng không thích hợp bởi đây là công pháp của nam. Nhưng do cả hai bên đều cần hoàn thành ước định, hơn nữa Mã Tiểu Như cũng không nghĩ mình sẽ trở thành một cao thủ tuyệt đỉnh nên cũng không để ý. – Một người không hiểu biến hóa, tâm tình thuần khiết, không ham tranh đấu há có thể trở thành ma nữ? Vốn tưởng Ma Nữ Quyết sẽ thây đổi cô nhưng hiện tại quả là ‘giang sơn dễ đổi bản tính khó dời’ công pháp tựa hồ đang bị Mã Tiểu Như thay đổi, cho nên Lý Nhược Nhi sau khi phát hiện Mã Tiểu Như tiến vào tầng thứ năm thì vô cùng kinh ngạc. Với tâm tình và tư chất như thế thì sao có khả năng? Đương nhiên điều này càng làm ý nghĩ biến Mã Tiểu Như thành chị dâu của Lý Nhược Nhi thêm mạnh mẽ, chỉ cần Lý gia liên hợp cùng Mã gia, lại thêm khả năng hùng tài đại lược của anh trai cô thì khẳng định sẽ tạo ra một mảnh trời mới hơn hẳn người khác. Nói về việc tu luyện Ma Nữ Quyết, Lý Nhược Nhi thích hợp hơn rất nhiều. Bởi vì cô có huyết mạch của Lý gia, tính cách cũng rất giống tổ tiên Chu Chỉ. Tiếng đàn đã dứt nhưng tâm tình Mã Tiểu Như không lặng, mà là loạn! Trước kia đâu có điều gì khiến cô phiền lòng đến vậy, vốn tưởng đàn một khúc vơi bớt ưu sầu ai ngờ chỉ làm sầu thêm sầu. Một bên là người con trai đầu tiên cô thích, một bên là người chị luôn bên cạnh từ nhỏ đến giờ. Mã Tiểu Như luôn rất khâm phục Samantha, cô coi đó là một tấm gương để học tập. Tiểu Như còn cảm thấy nếu Samantha có thể tu hành thì tuyệt đối có thể luyện Ma Nữ Quyết tới tầng cao nhất, thậm chí không kém hơn Chu Chỉ năm đó, nhưng hiện giờ… Cô không cho rằng Samantha đã cướp đi bạn trai của mình, bởi từ trước tới giờ cô chưa hề xác lập quan hệ với Vương Động, hơn nữa cô biết Vương Động thích Samantha. Vương Động luôn tỏ ra chững chạc vượt quá độ tuổi của mình không giống như Hồ Dương Hiên tuy rất anh tuấn phong độ nhưng có nét gì đó non nớt, còn Vương Động lại có khí chất trầm ổn như Thái Sơn. – Đây không phải là do cô thích Vương Động mà nghĩ vậy, mà là do Ma Nữ Quyết cảm nhận được. Chị Samantha cũng rất chững chạc, quyết đoán nên hai người đến với nhau cũng là bình thường. Chỉ là khi nghĩ tới việc hai người bọn họ ở bên nhau thì Mã Tiểu Như lại cảm thấy mình cô độc biết bao. Tâm tình của cô ngày càng xấu, vấn đề trong Ma Nữ Quyết rất nhanh đã xuất hiện – loại công pháp chú trọng biến ảo này yêu cầu tinh thần người luyện phải cực kỳ kiên định nếu không rất dễ tẩu hỏa nhập ma. Nhất là Mã Tiểu Như đang trong lúc tinh thần không ổn định nên đang đứng trước giai đoạn này, nhưng cô lại không thể giải quyết vấn đề trong lòng; trước kia có chuyện gì đều có thể chia sẽ với Samantha nhưng vấn đề bây giờ lại chính là Samantha… nên sự nhiễu loạn trong lòng Tiểu Như không có chỗ để thoát ra.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang