[Dịch] Vũ Trang Phong Bạo

Chương 19 : Kỳ thi tháng sống còn

Người đăng: 

.
Trận chiến đấu tiên của Võ Thần Tự Nhận cũng không khiến nhiều người chú ý lắm, đây vốn chỉ là một trận đấu loại nhỏ, mỗi này có đến cả n trận. Mặc dù có vẻ khoa trương, nhưng ai biết trong đó có nội tình gì, huống chi Võ Thần Tự Nhận lại không tiếp tục xuất hiện. Chuyện này thì có thể hiểu rõ, dù sao ở thời đại nào cũng không thiếu các thiếu niên thiên tài xuất hiện, cho nên các trận đấu khác vẫn diễn ra bình thường. Khoa chiến sĩ võ trang? Không, không và không! Vương Động đương nhiên sẽ không chọn một khoa không có tiền đồ như vậy, hắn khoái khoa chỉ huy. Mới ra trường đã được làm chỉ huy, hơn nữa phải nắm thật nhiều quân dưới tay mới oai phong, chẳng những hệ số nguy hiểm thấp mà phúc lợi lại cao, tiền lương lại nhiều. Ngay cả quân trang cũng đẹp hơn so với chiến sĩ võ trang, màu ngân bạch rất tao nhã, thế mới có thể cua được một nữ quân nhân xinh đẹp. Nghĩ thế nào đi chăng nữa, hắn chưa từng nghĩ làm một chiến sĩ võ trang. Nhưng ngày đầu tiên đi học, bạn học Vương Động đã bị hố to. Hắn rốt cục hiểu được một việc, hóa ra muốn thăng chức nhanh cũng không phải là chuyện dễ. Chương trình học của khoa chỉ huy còn phức tạp hơn nhiều so với khoa võ trang. Thân là một người chỉ huy chẳng những vẫn phải tu luyện công pháp mà còn cần hiểu được tất cả các thứ như thiên văn, địa lý, sinh vật, vật lý, rồi còn phải biết suy luận, nắm bắt tình hình diễn biến. Có một ít danh từ mà Vương Động chưa từng nghe qua. Xem ra học tại Alan cũng thật là khổ sở, hơn nữa hắn cảm nhận được không khí học tập tại Alan vô cùng khẩn trương khiến hắn có chút không quen. Nghe nói học ở Alan rất nhẹ nhàng cơ mà, chẳng lẽ nghe nhầm? Chẳng qua bạn học Vương Động từ nhỏ đã được ông lão rèn luyện, nên đã hiểu rõ từ ‘trộn’. Chỉ cần cố gắng trà trộn đến khi tốt nghiệp còn không phải là ok? Nhưng ông trời dường như cũng chống lại hắn, hắn vừa nhận được một thông báo mới. Cái này chẳng khác gì sấm đánh ngang tai. Vương Động ở trong lớp F khoa chỉ huy. Lúc đầu hắn vốn nghĩ ở đây các lớp học từ A đến F, Z gì đó chỉ là tùy ý sắp xếp, bởi vì hắn nhập học muộn nên mới học lớp F. Chỉ có điều hắn đã nhầm, lớp F chính là lớp kém cỏi nhất, lớp A không cần nghi ngờ là lớp tốt nhất. Sau kì thi mỗi tháng đều có điều động cấp bậc, nếu điểm cao thì có thể chuyển sang lớp có bậc cao hơn, điểm kém thì sẽ trực tiếp giáng cấp. Học sinh trong lớp từ A đến F có quyền lợi khác nhau, đãi ngộ cũng khác nhau. Mà lớp F… Quả thực giống… Vương Động không muốn nghĩ đến, bởi vì bi kịch đã đến, hắn là học sinh của lớp F, đáng tiếc là không có lớp G ở phía sau. Nói vậy nếu kỳ thi tháng này hắn không đạt đủ điểm tiêu chuẩn thì sẽ bị đuổi học. ‘Điều khoản bị thôi học’ – 5 chữ to đỏ chóe ở phía trên như trực tiếp đánh bạn học Vương Động của chúng ta xuống Địa Ngục. Điều đáng hận nhất là hắn chỉ còn 12 ngày, sẽ lập tức phải bước vào kỳ thi đầu tiên. Chúa ơi, hắn còn không nhớ nổi mình học khóa bao nhiêu. Ký túc xá nữ sinh phòng số 5, tại đó bỗng xuất hiện một tiếng kêu thê lương, thảm thiết. Bạn học Vương Động đã tuyệt vọng, trừ phi loài người biến thành Zago hết. Vương Động quyết không chịu buông tha, liền tìm tới phòng hiệu trưởng. Lần nữa gặp được ‘bà’ hiệu trưởng trẻ tuổi này, Vương Động vẫn cảm thấy khó có thể cưỡng lại. Nhìn thế nào cũng thấy giống một chị lớp trên, nhưng người ta rành rành là hiệu trưởng của một trường quân sự cấp A. Người so với người sao lại khác nhau nhiều thế. “Học sinh Vương Động, em có việc gì sao?” – Samantha dường như không hề lạ khi thấy Vương Động sẽ đến tìm cô, dưới mắt cô, sẽ có một vài người thiếu bản lĩnh đều sẽ bằng cách này hay cách khác trốn tránh khiêu chiến. “Khụ khụ, hiệu trưởng, là thế này… Hiệu trưởng xem em vừa mới vào học còn chưa đi học buổi nào, giấy chứng nhận học sinh còn vừa mới lấy được, có thể để em hoãn kỳ thi tháng lần này đến tháng sau được không?” Samantha mỉm cười, chỉ là ánh mắt phía sau lớp kính trắng lại ẩn hiện sát khí – “Học sinh Vương Động, thật sự là không còn cách nào khác. Em cũng biết tôi mới nhận chức tại Alan, phải duy trì sự nghiêm túc, cho nên quy định đặt ra tuyệt đối không thể vì một lý do nào đó mà sửa đổi. Đợt thi đầu tiên rất đơn giản, em chỉ cần cố gắng, tôi tin tưởng em sẽ vượt qua” Vương Động cũng không phải con lừa, thấy ánh mắt của Samantha thì đã biết không ổn, người này thật ngoan độc. Xem ra định lấy mình làm vật tế đầu tiên. “Chỉ là việc này quá thiếu công bằng với em!” Cốc… cốc… “Mời vào” “Chào… Hiệu trưởng” Nữ sinh vừa vào không ngờ trong này có người nên hơi bất ngờ. Vương Động đang trong lúc quan trọng sống chết, lúc đầu thì còn không để ý tới, nhưng vừa mới quay đầu nhìn, cả người đã ngây ra, hắn cảm thấy toàn thân như bị điện giật. Đây là một cô gái xinh đẹp vô cùng, mặc sơ mi trắng, đi bốt đen, cặp đùi thon dài thẳng tắp trắng ngần, hơn nữa lại còn mái tóc dài được buộc gọn gàng đằng sau – đây mới là thứ Vương Động thích nhất. Thấy Vương Động quay lại, liền hé miệng cười, lộ ra hàm răng trắng tinh. Bạn học Vương Động khẽ ngây người khoảng ba giây, quả là khó tưởng tượng chuyện này còn có thể xảy ra với hắn, cơ hồ đã khiến hắn quên mất mình đang trong lúc sinh tử tồn vong. “Học sinh Vương Động, trường học tuyệt đối công bằng, như học sinh Mã Tiểu Như này còn đi học muộn hơn so với em một ngày, nhưng em Như cũng giống em đều tham gia thi. Đã là học sinh của Alan thì đều sẽ được áp dụng một tiêu chuẩn chung. Em nên cố gắng, chứ không nên tìm một sự hỗ trợ nào đó, coi như là một khiêu chiến nho nhỏ đi!” Vương Động đã không còn gì để nói, vừa nãy còn tưởng thiên sứ hạ phàm, đảo mắt đã biến thành hung tinh chiếu mệnh. Vương Động cũng không còn lý do gì, nếu còn cố kỳ kèo thì đúng là mặt dày. “Vâng, hiệu trưởng. Em nhất định sẽ cố gắng." Ngay cả Vương Động cũng cảm thấy thiếu dưỡng khí, đối với bản thân hắn rất hiểu. Thời ở trung học thành tích của hắn rất bình thường. Sớm biết thế này thì đã đăng kí vào khoa võ trang, hắn đối với thực lực của mình vẫn rất tự tin. Vương Động rất muốn đi hỏi hiệu trưởng xem mình có thể chuyển khoa được không, nhưng như vậy chắc chắn là sẽ bị người ta coi thường. Hơn nữa là đàn ông sao có thể để mất mặt trước người phụ nữ xinh đẹp. 'Được rồi, chơi thì chơi. Tốt xấu gì thì ta cũng từ hành tinh Norton đánh giết mà trở về!' “Chị Sasha, đây là con sâu làm rầu nồi canh mà chị nói?” – Mã Tiểu Như che miệng khúc khích, thật đúng là vui mừng trên sự đau khổ của người khác. “Đúng vậy, thành tích tại trung học của hắn quá kém! Ài, nếu không phải Liên Bang đề cử thì trong lúc chị đang chỉnh đốn Alan đâu có chỗ cho loại này vào học. Em tới rất đúng lúc, nhất định sẽ phục hưng Alan.” “Chị, em sẽ cố gắng giúp chị, nhưng khả năng giúp đỡ của em cũng có hạn” “Sao vậy, trường học thưởng đã ưu đãi cho em, em nhất quyết từ chối Cappas để tới đây, chị rất cảm kích” Samantha cười nói, trước mặt Mã Tiểu Như cô đã có quyền được thả lỏng. “Bất kể từ phương diện nào, chúng ta đều có trách nhiệm chấn hưng Alan” “Ha ha, xem ra cha em ở nhà cũng bị em làm cho tức giận không thôi” – Samantha cười nó. Mã Tiểu Như gật đầu đầy giảo hoạt, một nữ sinh thanh tú đáng yêu lại lộ ra vẻ bướng bỉnh thế này thật sự là khiến người khác không khỏi động tâm. Mã Tiểu Như là người thừa kế của tập đoàn FFC, cũng chính là hậu đại của Mã Khả. Sau khi nhận được lời mời của Samantha thì lập tức đồng ý. Thế hệ trước đã từng oanh liệt như vậy, nếu Alan tiêu thật thì đó cũng là số mệnh của nó, chỉ là người tuổi trẻ lại không nguyện ý. Mã gia cùng gia tộc Samantha cũng có giao tình, hai người tất nhiên biết nhau. Còn về phần Mã Tiểu Như được rất nhiều các trường đại học mời mọc, cũng là bởi vì cô là người thừa kế của một trong năm đại gia tộc. Còn mặt khác, là do Ma Nữ Quyết mà chỉ riêng Mã gia có đặc quyền học ở Lý gia. Loại công pháp này rất phù hợp cho phụ nữ, nên thực lực không cần suy nghĩ! Hiện tại Alan đang rất cần một học sinh làm chiêu bài, bằng không sẽ không thể so kè cùng các học viện khác. Mã Tiểu Như chính là một giải pháp khẩn cấp. Trong lòng Vương Động lúc trước đang bừng bừng sắc xuân, bỗng bị thực tế tàn khốc bóp chết trong nháy mắt. Một khi bị đuổi học thì sẽ không có tiền đồ, vấn đề lớn nhất là hắn bị mất đi chỗ ở, đây tuyệt đối là việc không thể nhẫn nhịn! Vừa về tới phòng mình, Vương Động lao vào sách vở, nhưng khi nhìn thấy các từ ngữ khủng khiếp trong này thì Vương Động đành đầu hàng. Thà đối mặt với thiên quân vạn mã của tộc Zago còn hơn phải xem mấy thứ này. “Ha ha, nhóc con, khó gặp được lúc ngươi gặp khó khăn, nơi này có sự phụ sẵn lòng chỉ dạy” – Giọng nói của Võ Thần Tự Nhận lại vang lên. “Đúng rồi!” – Vương Động vỗ đầu, - “Đại nhân Võ Thần, kỳ thi tháng lần này chính là đại kế sinh tồn của chúng ta, ông cần phải giúp tôi. Đến đây xem, đây là những thứ gì” Võ Thần Tự Nhận rất hài lòng gật đầu, trẻ con thật là dễ dạy. Vương Động tùy tiện lật một tờ. Các định luật khác nhau về không gian lượng tử, định luật D’Morgan, định luật khai căn…” Trong phòng trở yên yên tĩnh… Một lúc lâu sau, Võ Thần Tự Nhận thu hồi ánh mắt – “Kỳ thật, con người ta nhất định phải dựa vào chính mình, không nên tìm sự hỗ trợ từ người khác, ôi, mệt mỏi quá, ta trở về ngủ một giấc đây" Võ Thần Tự Nhận chạy mất, bạn học Vương Động như hóa đá. Hi vọng cuối cùng của hắn đã tan biến như bọt xà phòng.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang