[Dịch] Vô Thường (Đường Môn Cao Thủ Tại Dị Thế)

Chương 1241 : Đấu Chiến Khôn

Người đăng: 

- Con coi hài tử là cái gì? Diệp Dĩ Khô trừng mắt liếc nhìn hắn: - Vô luận là nữ nhân có thực lực cao như thế nào, tại thời khắc sinh hài tử, nàng vĩnh viễn là nữ tử bình thường nhất. Sắc mặt Đường Phong xấu hổ. Hà Hương Ngưng đột nhiên hét lên một tiếng: - Ta… Ta hình như thấy đầu hài tử rồi. Tứ Nương vội vã cúi đầu nhìn, mỉm cười nói: - Đúng nha, Tuyết nhi đừng sợ, hiện tại có thể dồn sức rồi, có bao nhiêu khí lực mạnh đều dùng hết. - Ta nhìn nhìn… Đường Phong khẩn cấp. Diệp Dĩ Khô vội vàng kéo lấy hắn, khiển trách: - Con nhìn cái gì nha, con đi ra ngoài, thiếu ở chỗ này thêm phiền! Đường Phong bị đuổi ra khỏi địa lao, nhưng tiếng kêu cực kỳ bi thảm vẫn như cũ chui sâu vào trong lỗ tai của hắn. Đứng sửng sốt tại chỗ chốc lát, mạnh mẽ giậm chân, lắc mình liền xông ra bên ngoài. Sắc mặt Đường Phong lộ vẻ dữ tợn, nhằm về phía đối thủ dây dưa không ngừng đối với Chung Lộ, trường kiếm thứ thần binh rời khỏi vỏ, lực lượng cương tâm hỏa hệ được vận dụng, sóng nhiệt cuồn cuộn công kích về phía người nọ. Cao thủ Chiến gia này chỉ có tu vi linh giai hạ phẩm, thế nhưng thực lực đánh nhau thực tế lại không hề thua kém bao nhiêu so với Chung Lộ, tuy rằng rơi xuống hạ phong, nhưng vẫn chưa để lộ bại thế, hiện tại Đường Phong đột nhiên gia nhập, hắn lập tức ăn không tiêu, hai ba chiêu liền bị Đường Phong dùng một kiếm lấy mạng. - Công tử! Chung Lộ bị sắc mặt của Đường Phong dọa hoảng sợ, không biết hắn đã xảy ra chuyện gì. - Đi giúp những người khác! Đường Phong căn dặn một tiếng, xoay người tìm tới một cao thủ Chiến gia. Hắn phải chiến đấu, bằng không không thể ngăn cản được thanh âm của Tiêu Thiên Tuyết truyền vào tai, thanh âm này để Đường Phong hoàn toàn đại loạn, hoàn toàn không biết nên làm cái gì. Thế đến của Đường Phong giống như sấm sét, trong chiến trường hỗn loạn cấp tốc chạy nhanh, liên tiếp có cao thủ Linh giai của Chiến gia bị mất mạng. Thế lực ba phương thoát khỏi đối thủ cũng không nhàn rỗi, mà xoay người chạy tới giúp đỡ người khác, tiếp tục kéo dài như vậy, cục diện của Chiến gia trần ngập nguy cơ. Thế lực đệ nhất thiên hạ, ngày hôm nay ngã xuống! Liên tiếp giết mười mấy người, toàn thân Đường Phong tràn ngập máu tươi, đang trong lúc di chuyển, ngẩng đầu nhìn thấy một thân ảnh cực kỳ quen thuộc. Con mắt Đường Phong híp lại. Chiến Khôn. Vị cao thủ Chiến gia trước kia làm Linh Khiếp Nhan bị thương nặng! Lúc này Chiến Khôn đang giao chiến với Đường Đỉnh Thiên, Đường Đỉnh Thiên chỉ là Linh giai trung phẩm, thế nhưng có uy lực của thần binh Khấp Huyết trong tay, khí thế vô cùng kinh người, nhất thời nửa khắc Chiến Khôn không làm gì được hắn. Chỉ là trên người Đường Đỉnh Thiên hiện tại có không ít vết thương nhỏ, dù sao Chiến Khôn không phải dễ đối phó như vậy, cho dù có thần binh trong tay, nhưng cũng không thể đánh với Chiến Khôn trong thời gian dài. Cừu nhân gặp mặt đặc biệt đỏ mắt! Thù hận của Đường Phong đối với Chiến gia chủ yếu bởi vì hai người dựng lên, một là Chiến Khôn, hai là Chiến Vô Song, Chiến Vô Song đã bị giết, hiện tại cũng tới lượt Chiến Khôn rồi. Thù Linh Khiếp Nhan bị thương, hôm nay sẽ có kết quả. Thân hình như điện, Đường Phong trực tiếp bay lên trên không trung, người chưa tới, kiếm khí đã phát, kiếm quang giống như hỏa long hung mãnh công kích về phía Chiến Khôn. Chiến Khôn và Đường Đỉnh Thiên đang giao đấu kịch liệt, căn bản không nghĩ tới có người đánh lén chính mình, chờ khi phản ứng đã không kịp, chỉ còn cách tránh né, nhưng Đường Đỉnh Thiên làm sao cho hắn cơ hội này. Khấp Huyết Thần Thương giống như một đạo huyết quang, đón đầu cắm về phía Chiến Khôn. Chiến Khôn ra sức chống đối, vừa mới đỡ uy Khấp Huyết, liền bị kiếm chiêu của Đường Phong thôn phệ - Ha ha! Đường Đỉnh Thiên cười lớn một tiếng, trong hỏa quang liền lóe lên một mảnh đao quang, chợt, thân ảnh của Chiến Khôn hoàn hảo không tổn hao gì hiện ra. Ba người tạo thành thế tam giác, giữa không trung liên tục xoay chuyển. Sắc mặt Chiến Khôn ngưng trọng, toàn thân Đường Phong tràn ngập sát khí, trên mặt Đường Đỉnh Thiên cũng hiện rõ chiến ý hừng hực. - Muốn lấy nhiều khi ít sao? Chiến Khôn âm thầm cảnh giác, tại đồ ma đại hội lần trước, hắn đã từng mình lĩnh giáo qua sự kinh khủng của Đường Phong, hắn biết mặc dù chính mình có tu vi cao hơn Đường Phong một cảnh giới, thế nhưng muốn chiến đấu sinh tử thực sự, nói không chừng chính mình cũng không phải đối thủ của Đường Phong. Một chọi một cũng không có lòng tin tất thắng, hiện tại đối phương còn có một người cầm thần binh trong tay giúp đỡ, Chiến Khôn nào dám vọng động? - Chiến tranh thân huynh đệ, ra trận phụ tử binh. Đường Đỉnh Thiên hắc hắc cười nhạt: - Lấy nhiều khi ít thì thế nào? Trường kiếm trong tay Đường Phong chỉ vào Chiến Khôn xa xa, lạnh lùng nói: - Cha, người này đã từng khiến một nhi tức (con dâu) của người bị thương, nếu như không phải nàng có thể chất đặc thù, nhi tức của ngươi đã sớm chết! - Cái gì? Đường Đỉnh Thiên giận tím mặt, sát khí toàn thân bắt đầu khởi động, căm tức nhìn Chiến Khôn. Chiến Khôn cười nhạt: - Thì làm sao? - Nợ máu phải trả bằng máu! Đường Phong tê rống một tiếng, thân theo trường kiếm, cuồn cuộn nổi lên một mảnh kiếm quang, chụp vào đầu Chiến Khôn. - Dám đả thương nhi tức của ta, ta muốn ngươi chết! Đường Đỉnh Thiên cũng đã động cơn giận, trường thương mạnh mẽ đâm tới, phối hợp với động tác của Đường Phong, một trái một phải giáo công Chiến Khôn. Thần sắc Chiến Khôn nghiêm nghị, đại đao trên tay truyền tới ba động cương khí vô cùng kịch liệt, hiển nhiên cũng muốn liều mạng rồi. Ba người trong nháy mắt chiến loạn thành một đoàn, hai Linh giai trung phẩm hợp lực đối chiến với một Linh giai thượng phẩm, tuy rằng về mặt nhân số chiếm ưu thế, nhưng Chiến Khôn trước khi Chiến Cuồng và Đoạn Vô Ưu thoát khốn vẫn được xưng hào là đệ nhất cao thủ bốn thế lực lớn, sao có thể là người bình thường. Ngay cả lấy một địch hai, Chiến Khôn cũng gặp nguy không loạn, đại đao trên tay dễ sai khiến, các loại chiêu số tinh diệu được thi triển ra, càng khiến hai phụ tử Đường Đỉnh Thiên nhất thời không thể đột phá được phòng ngự của hắn. Chỉ thấy giữa không trung, ba đạo thân ảnh giống như lưu tinh, căn bản không thấy rõ là ai là ai. Kiếm khí, đao mang, thương ảnh đan xen trong đó, nhất thời một phiến không gian liên tục bộc phát tiếng va chạm kịch liệt. Linh khí thiên địa hỗn loạn không tốt, bị cỗ chiến ý sục sôi mà lạnh thấu xương lôi kéo, linh khí chảy xuôi phảng phất như hóa thành lưỡi đao, cắt nát không gian vô tận. Tiếng đinh đinh đương đương truyền rộng, ba đạo thân ảnh bay ngược về ba phương hướng khác nhau, chợt mọi người đều dừng lại. Một lượt giao phong, đúng là không thể phân ra được thắng bại, ba người đều bị đánh ngược về chỗ cũ
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang