[Dịch] Vô Thượng Long Ấn
Chương 63 : Huyết Lang Vương
.
Những chậu than đỏ rực đang được đốt cháy hừng hực trong đại sảnh phòng khách làm cho cả căn phòng ấm áp hẳn lên. Tề Bắc ngồi tại thượng vị, huynh muội Kim Cương, Huyễn Ảnh đứng phía sau hắn, còn Thiết Đầu, Hỏa Liệt và Độc Nhãn đứng hai bên. Hỏa Lang đang nằm hôn mê tại chính giữa đại sảnh, hai tay hai chân đều bị trói lại như đòn bánh.
- Tước gia, kệ con mẹ tụi nó, chúng ta cứ xông thẳng vào tổng bộ của Huyết Lang, mượn đi cái đầu của Huyết Lang Vương thử xem ai dám phản đối người.
Thiết Đầu lớn tiếng nói.
- Câm miệng, ngươi có biết nếu dùng sức để cường công thì chúng ta sẽ tổn thất bao nhiêu nhân mạng không? Nhân lực của chúng ta có hạn, tổn thất một người là thiếu đi một người, ngươi coi sinh mạng của các huynh đệ như cỏ rác vậy sao?
Tề Bắc quát lên.
Thiết Đầu tự vả miệng mình một cái rồi dứt khoát ngậm miệng lại.
- Muốn giết Huyết Lang Vương kì thật không khó, hắn chỉ là một cường giả Vương phẩm, mấu chốt chính là sau khi giết hắn chúng ta làm sao trấn trụ thế cục sau đó.
Ánh mắt của Tề Bắc đảo qua Hỏa Lang đang hôn mê có chút do dự. Một lúc lâu sau, ánh mắt của Tề Bắc đột nhiên trở nên kiên quyết, hắn không thể quản được nhiều như vậy rồi, vốn hắn suy nghĩ nàng công chúa Ca Đặc chỉ giả trang để ngấm ngầm giao dịch với Huyết Lang Vương, và để có thể giao dịch được với công chúa Ca Đặc thì sẽ phải có một thế lực nào khác ủng hộ cho cả Huyết Lang nữa. Cho nên hắn mới tính toán giả mạo làm Ca Đặc thương đội nhằm dò xét thế lực của Huyết Lang, sau đó lại đi tìm Tinh Chủ của Tinh Thần, cùng hợp tác với Tinh Thần đem toàn bộ thế lực của Huyết Lang ở thành Tây Linh hủy diệt triệt để, rồi mới quay trở lại mà đối phó với Mị Ảnh. Nhưng là người tính không bằng trời, hành sự không tránh khỏi có chuyện ngoài ý muốn, kế hoạch không khỏi phải thay đổi, hơn nữa, nếu như bây giờ mà hợp tác với Tinh Thần chỉ sợ sau này phải cha quyền tiếp quản với Tinh Thần. Đến khi đó, nếu muốn đối phó với Tinh Thần thì càng trở nên bị động.
- Cứu tỉnh Hỏa Lang.
Tề Bắc thản nhiên nói. Một chậu nước lạnh được tưới lên đầu Hỏa Lang, hắn run rẩy một trận rồi từ từ mở mắt. Nhìn thấy đám người Tề Bắc, mặt liền trở nên dữ tợn, ánh mắt lóe lên hung quang, quát lớn:
- Các ngươi thật to gan! Huyết Lang bọn ta nhất định sẽ đem bọn ngươi băm thây vạn đoạn.
Kim Cương đang đứng sau Tề Bắc nhảy ra trước mặt Hỏa Lang hung hăng giương tay tát.
“Bốp” một tiếng, Hỏa Lang trực tiếp bay ra ngoài, miệng phun đầy máu tươi cùng với vài cái răng bén nhọn. Sắc mặt Hỏa Lang tràn đầy oán giận nhưng bị Kim Cương tát cho một cái hắn cũng đã thanh tỉnh hơn đôi chút, cái mạng nhỏ của hắn hiện đang nằm trong tay Tề Bắc, cố chống đối chỉ tổ thiệt thân.
- Dưới trướng Huyết Lang Vương có năm Lang Tướng, nghe nói Hỏa Lang nguơi là người yếu nhất, thường xuyên bị bốn Lang Tướng khác chế giễu.
Tề Bắc chầm chậm nói. Gương mặt Hỏa Lang co quắp lại, ánh mắt tràn đầy phẫn nộ và khuất nhục.
- Hôm nay bổn thiếu gia ban cho ngươi một cơ hội giúp ngươi trở thành Lang Vương, chỉ có điều không biết ngươi có nắm bắt được không.
Tề Bắc vừa gõ thành ghế vừa thản nhiên nói.
- Ngươi rốt cuộc là ai?
Hỏa Lang hỏi, chỉ số thông minh của thú nhân tộc không được coi là cao nhưng điều này không bao gồm Lang Nhân, Lang vốn lấy hung ác và xảo trá để nổi danh, người sói cũng giống như thế.
- Nặc Đức Tề Bắc, chủ nhân của thành Tây Linh này! Chắc hẳn ngươi cũng đã nghe qua tên của ta.
Tề Bắc đứng lên, đi tới trước mặt Hỏa Lang, lấy khí thế cao cao tại thượng mà nhìn hắn. Con ngươi Hỏa Lang co rút lại, gắt gao nhìn chằm chằm Tề Bắc, một hồi lâu cũng không nói lên lời.
- Hợp tác cùng ta, ta sẽ giúp ngươi trở thành Lang Vương, tất cả những kẻ xem thường ngươi trước kia sẽ đều phải nhìn vào sắc mặt của ngươi mà hành sự. Tất nhiên ngươi cũng có thể từ chối hợp tác cùng ta, cùng lắm thì ta sẽ chọn một kẻ khác..
Tề Bắc đe dọa nhìn Hỏa Lang con ngươi dần dần nổi lên một tia kim mang. Hai đồng tử Hỏa Lang bỗng cảm thấy một trận bỏng rát, một cỗ khí tức làm hắn sợ hãi vô cùng phủ lên người hắn, làm cho hắn cảm giác như quả tim đang đập cũng đã đột ngột dừng lại. Cỗ khí tức này mặc dù yếu ớt, nhưng lại làm cho linh hồn của Hỏa Lang run rẩy, trong nháy mắt hắn thấy mình thật sự nhỏ bé, hèn mọn, trong đầu không thể sinh ra một tia phản kháng nào.
- Ta nguyện ý.
Hỏa Lang buột miệng nói ra, sau đó hắn liền khiếp đảm, bởi sự lo lắng trong lòng đã biến mất không còn tung tích, thay vào đó là sự kích động, đôi khi nhân tâm thay đổi chỉ đơn giản như vậy. Tề Bắc xòe bàn tay ra, đánh ra một đạo nội lực kim sắc tại mi tâm của Hỏa Lang
- Ta đã có một con chó biết cắn người, hiện tại ta cần một con sói biết ăn thịt người.
Tề Bắc bắn ra một chỉ, khai giải trói buộc trên người Hỏa Lang. Hỏa Lang nhe răng, ánh mắt lập lòe quang mang dọa người.
…
…
Ở ngoài thành Tây Linh, Huyết Lang Vương còn sở hữu một tòa thành nhỏ, tòa thành này ẩn trong một cánh rừng có địa thế cực kỳ u tĩnh. Lúc này, tuyết vẫn còn rơi, ngoài bìa rừng, hơn hai trăm Hắc Giáp Quân ẩn thân một cách lặng lẽ bên dưới lớp tuyết dày đặc. Hỏa Lang mang theo Tề Bắc và Kim Cương nghênh ngang đi về phía tòa thành nhỏ.
- Tòa lâu đài này quả thật không tệ, sau này nó sẽ trở thành phủ đệ của ta.
Tề Bắc lần đầu tiên nhìn thấy tòa thành này, thấy rõ địa thế của nó liền mặc nhận nó thuộc quyền sở hữu của mình. Tòa thành này có hơn ba trăm tên lang vệ thủ hộ một cách nghiêm cẩn, chỉ bất quá khi thấy đám người Hỏa Lang thì không có tên thủ vệ nào tiến lên kiểm tra, nói vậy thì chắc hẳn cả năm Lang Tướng đều có thể tự do ra vào tòa thành này. Tiến vào bên trong tòa thành, Tề Bắc liền cảm thấy nó có chút âm trầm vì tất cả các cửa sổ đều được đóng kín, chỉ có mỗi một ngọn ma pháp đăng là đang phát sáng ở giữa. Hỏa Lang mang theo Tề Bắc đi tới cầu thang, vào một căn phòng bên tay phải. Đây là một cánh cửa mở từ hai bên (chắc là loại cửa có hai cánh để đẩy vào khi mở) toàn bộ đều được làm từ bí kim, tại trung tâm cửa được khảm đầy các huyết ngọc điêu khắc hình đầu sói. “Rầm rầm rầm” Hỏa Lang đập mạnh lên cửa.
- Vào đi.
Một âm thanh hung hậu truyền ra từ bên trong. Hỏa Lang dùng sức đẩy, đại môn nặng nề chậm rãi mở ra hai bên. Đây là một gian phòng không hề có bất kỳ đồ trang trí nào, bốn phía là những bức tường thô kệch, một nam nhân với mái tóc màu huyết hồng đang ngồi đưa lưng về phía cửa, bên cạnh là một chiếc chùy lớn lấp léo quang mang nhàn nhạt. Hỏa Lang hơi hạ mi mắt xuống, vẻ khẩn trương dần biến mất.
- Hỏa Lang, ngươi lui ra đi.
Huyết Lang Vương đột nhiên mở miệng nói. Hỏa Lang nghe vậy hơi sửng sốt. Còn trong mắt Tề Bắc thoáng hiện lên một tia dị sắc, hắn ra một thủ thế với Hỏa Lang, ý bảo cứ lui ra ngoài.
- Vâng, đại nhân.
Hỏa Lang cung kính trả lời sau đó liền lui ra ngoài, mà đại môn làm bằng bí kim tự động đóng lại. Huyết Lang Vương đứng lên, so với Kim Cương thì hắn cao hơn nửa cái đầu, làm cho người ta có một cảm giác bị áp chế. Hắn chậm rãi xoay người qua, lộ ra một khuôn mặt thô kệch, hai tròng mắt đỏ như màu máu khiến người khác khi nhìn vào có cảm giác lạc vào biển máu. Huyết Lang Vương nhìn về phía Tề Bắc, hai hàng lông mày rậm nhíu lại, nói:
- Làm sao chỉ có mình ngươi? Không phải còn có công chúa của các ngươi nữa sao?
Tề Bắc suy nghĩ thật nhanh, chậm rãi mở miệng nói:
- Công chúa thân thể không khỏe, ta đến đây xem tình hình trước.
- Các ngươi không tin bổn vương?
Huyết Lang Vương hừ lạnh một tiếng. Nghe được câu này, Tề Bắc đã đại khái đoán được một chút tình huống. Thì ra trước kia Huyết Lang Vương chưa có gặp qua đám người Ca Đặc, lần này tới thành Tây Linh quả đúng như dự đoán của hắn. Hiện tại tốt nhất hắn vẫn nên giả dạng là Mật Mật Tư để cho Huyết Lang Vương không hoài nghi thân phận của hắn.
- Lần đầu gặp mặt, không thể nói chuyện tín nhiệm hay không, chữ tín chưa thể nói đến bây giờ.
Tề Bắc lập lờ nước đôi nói.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện