[Dịch] Vô Thượng Long Ấn

Chương 33 : Lần đầu tiên dùng thần long biến để chiến đấu.

Người đăng: 

.
- Chớ bị khí thế của hắn lừa gạt, bị lão phu đã đánh hắn bị thương, hiện tại chỉ có thực lực của Ma Pháp Sư Địa phẩm. Đúng lúc này, lão già bị nhốt lên tiếng. Tề Bắc nghe vậy hai mắt của chợt lóe kim quang, hắn gầm lên một tiếng như sấm kêu, hắc sắc trường kiếm trong tay đột nhiên bổ ra một đạo kiếm quang đánh thẳng tới cổ họng của lão già thây khô. Keng! Chỉ thấy một tiếng va chạm của kim loại vang lên, ở trước cổ họng của lão già thây khô đột nhiên xuất hiện một đạo hắc quang cứng rắn tựa kim cương nhanh như chớp chặn lại một kích của Tề Bắc. - Khặc! Khặc! Khặc! Lão già cười lên một trận quái dị, khiến người khác phải rợn tóc gáy, sau đó nhấc những ngón tay gầy khô có móng vuốt dài lên, trong nháy mắt đánh ra hơn mười đạo khói đen quấn quanh lấy Tề Bắc nhấc lên. - Cho dù bổn tôn chỉ còn là Ma Pháp Sư Địa phẩm, nhưng muốn giết ngươi vẫn dễ như trở bàn tay. Vừa nói lão già vừa vung cánh tay lên, hung hăng hất Tề Bắc vào thạch bích. Phụt! Tề Bắc phun ra một ngụm tiên huyết, lục phủ ngũ tạng truyền đến từng trận đau đớn. Đây chỉ mới là Ma Pháp Sư Địa phẩm a, không ngờ lại cường đại như vậy. Ma pháp sư khi đạt tới cảnh giới Ma pháp sư cao cấp mới được xem là một Ma pháp sư chân chính, lúc đó sẽ có được năng lực phòng ngự nhất định và ma pháp công kích cường đại, khi đấy mới thực sự đáng sợ, còn Ma Pháp Sư Địa phẩm quả thực không đáng nhắc đến. Lão già thây khô trước mặt này trước đây chính là một Hắc Ám Ma Pháp Sư đỉnh cao, đừng nói là thực lực của hắn bị tụt xuống Ma Pháp Sư Địa Phẩm, cứ coi như chỉ là Ma Pháp Sư sơ cấp thì cũng không phải là thứ dễ bị bắt nạt. Thực lực của Tề Bắc có thể sánh ngang với chiến sĩ Vương phẩm, nhưng ở trước mặt lão già này vẫn không chịu nổi một kích. - Cống hiến linh hồn và máu huyết của ngươi ra đây, để bổn tôn khôi phục đến thực lực Thiên phẩm … Lão già vung quyền trượng trong tay, miệng đọc lên những câu chú ngữ khó hiểu, tốc độ cực nhanh khiến người khác khó có thể tưởng tượng. Đầu lâu đính ở đầu quyền trượng bắn ra một đạo hắc mang, bao phủ xung quanh Tề Bắc. Lập tức, một cỗ hấp lực khổng lồ áp mạnh lên người Tề Bắc, tựa như muốn đem toàn bộ máu huyết của hắn ra hấp thụ. Tề Bắc chỉ cảm thấy máu huyết toàn thân tựa hồ không thể khống chế, từng mạch máu bắt đầu bành trướng, từng đoạn gân xanh trên thân thể hắn như muốn nứt ra, khuôn mặt tuấn tú lúc này cũng trông vô cùng dữ tợn, tựa như ác quỷ từ địa ngục chui ra. Cùng lúc đó, linh hồn của hắn cũng bị một cỗ hấp lực không ngừng lôi ra ngoài, tựa hồ như muốn rời khỏi thân thể. Kẹt! Kẹt! Kẹt…! Tề Bắc nghiến chặt răng, nội lực Thần Long quyết bắt đầu điên cuồng vận chuyển, cố gắng áp chế cỗ hấp lực khổng lồ quỷ dị này. Lúc này, hắc sắc trường kiếm lúc trước rơi xuống bắt đầu khẽ run, không tiếp xúc cùng thân thể Tề Bắc, nó không thể truyền được tin tức cho hắn. - Ý chí thật cường đại, bất quá ngươi có dãy dụa nữa cũng chỉ phí công. Lão già thây khô hiển nhiên thấy có chút ngoài ý muốn, bất quá hắn cũng không để trong lòng, ý chí cường đại cũng không thể chống cự lại được Phệ Hồn thuật của hắn, dù sao thì cách biệt giữa thực lực của hai người là quá xa. Lão già thây khô lại tiếp tục đọc một chuỗi chú ngữ, khiến cho hấp lực kia tăng lên gấp đôi. Trên thân thể Tề Bắc, từng mạch máu đã có dấu hiệu bị bạo phá, thẩm thấu ra ngoài bay về phía lão già thây khô. Cổ họng của Tề Bắc phát ra từng tiếng như sặc nước, từng tia máu tươi từ trong miệng hắn bắt đầu bật ra. - Ha ha ha, tiểu tử, mau buông tha chống cự để chết cho thông khoái một chút. Lão già cười quái dị nói, ý chí Tề Bắc càng mạnh thì chứng tỏ linh hồn của hắn càng cường đại, lão sao không cao hứng? Đúng lúc này, con ngươi của Tề Bắc đột nhiên chuyển thành màu vàng, nơi cổ họng của hắn phát ra âm thanh trầm thấp, từ xa tựa như là tiếng long ngâm. Lão già thây khô đột nhiên cảm thấy hấp lực của mình bị đình chỉ, một cỗ khí thế khiến người khác phải kinh hãi bắt đầu phát ra từ người Tề Bắc. - Không tốt. Giờ phút này, lão liền cảm thấy không ổn, nhưng hiện tại lão đang dung hợp linh hồn lực vào Phệ Hồn thuật, nhất thời không có cách nào thu hồi. Tề Bắc ngẩng đầu, trên mặt hắn từng đoạn gân xanh bắt đầu bình phục, một đôi mắt cao ngạo lạnh lùng nhìn vào lão già thây khô, trong nháy mắt thân phận của hai người liền thay đổi, trong mắt hắn lúc này lão già thây khô tựa như con sâu con kiến không đáng để vào mắt. Song thủ của hắn bắt đầu bành trường, phía trên xuất hiện chi chít lân phiến màu vàng, móng vuốt sắc bén mang theo khí tức hủy thiên diệt địa. - Rồng… là khí tức của rồng… Lão già thây khô hoảng sợ hét lớn, linh hồn lực của hắn lúc này vẫn bị giữ lại, nếu muốn chạy trốn thì nhất định phải bỏ lại, nhưng nếu thế thì thực lực của hắn sẽ rơi xuống Vương phẩm thậm chí chỉ là Ma pháp sư cao cấp. - Chết! Tề Bắc lạnh lùng quát to một tiếng, long trảo tản ra quang mang màu vàng ánh kim trực tiếp chụp đến trái tim lão già. Đồng tử của lão già thây khô khẽ rụt lại, trên người xuất hiện từng đợt hắc mang. Long trảo vừa chạm vào hắc mang bị chậm lại nhưng ngay sau đó liền xuyên qua, hung hăng đâm vào thẳng lồng ngực lão già. Đúng lúc này, cả người lão già thây khô run lên, lão dứt khoát chặt đứt linh hồn lực, khiến cho hắc ám lực lượng trong nháy mắt nổ tung, hất bay Tề Bắc ra ngoài. - Khốn kiếp, bổn tôn muốn ngươi chết không có chỗ chôn. Lão già thây khô điên cuồng rống giận, khô lâu quyền trượng phun ra từng tia hắc vụ, dần dần biến thành hình dáng một đầu lâu sói. - Ta lấy linh hồn của ta là vật tế… Đúng lúc này lão già lại đột nhiên tụng niệm từng chú ngữ thần bí, trên mặt hắn thập phần thành kính, bình thản, trên người toát ra từng đợt thánh quang màu trắng. Một đại phù văn khổng lồ hiện ra đột nhiên bao phủ lão già thây khô. Có cơ hội như vậy Tề Bắc sao có thể bỏ qua, hắn lập tức điên cuồng hét lên một tiếng, song trảo một đâm vào trái tim, cái còn lại đâm vào đầu lâu sói của lão. - Không…! Lão già thây khô không cam lòng gào thét, đầu lâu sói vừa mới hình thành đã bắt đầu tiêu tán, khô lâu quyền trượng cũng rơi từ không trung xuống. Tề Bắc rút long trảo ra, một cái nắm một trái tim, cái còn lại không ngờ lại cầm một lấy một phần não. Lão già thây khô tựa như một khối củi mục rơi xuống dưới đất, trên người hắn từng tia năng lượng bị tán ra ngoài, hắc sắc trường kiếm liền hấp thu. Nội lực của Tề Bắc đã tiêu hao không còn, long trảo bắt đầu khôi phục lại hình dáng ban đầu mà thân thể của hẳn lúc này cũng cảm thấy suy yếu cực độ. - Tiểu hữu, còn đủ khí lực đi đến đây không? Lúc này lão già bị nhốt đột nhiên lên tiếng. Tề Bắc quay đầu lại liền kinh ngạc thì thấy thân thể lão già đang từ từ trở lên trong suốt, hắn cố gắng bước từng bước chân nặng trịch đến bên người lão già, vừa rồi nếu không phải lão già thi triển một loại pháp thuật thần kỳ đem lão già thây khô chế trụ thì hắn sợ rằng đã lành ít dữ nhiều.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang