[Dịch]Vô Tận Thần Công- Sưu tầm
Chương 73 : Ở Đại Chu triều ngoan ngoãn nằm sấp cho ta!
.
Luật pháp Đại Chu triều quy định không có chiến sự thì không thể cưỡi ngựa trong kinh thành, đây là luật sắt.
Luật pháp này không phải mình Đại Chu triều có, là trước khi Đại Chu triều lập quốc, tiền triều đã có quy tắc này, tiền triều tiền triều cũng giống như vậy. Cho dù là vương công quý tộc, nếu trái với luật sắt sẽ bị hoàng đế quát lớn trách phạt, nghiêm trọng thì sẽ bị trở thành "Đại bất kính", là tội mưu phản.
Nhưng thiết luật này ở trước mặt người Hỏa La quốc thành thùng rỗng.
Hỏa La quốc ở kinh thành Đại Chu triều hoành hành ngang ngược, Ngự Lâm quân ở cách đó không xa cũng chẳng dám hó hé.
Đây là quốc sách của Đại Chu triều.
Đối nội khắc nghiệt, đối ngoại là khoan dung rộng lượng, vì biểu hiện khí độ Đại Chu triều thiên hướng thượng quốc. Đừng nói là người Hỏa La công chúa, dù là thương nhân Hỏa La quốc bình thường ở kinh sư Đại Chu triều xảy ra mâu thuẫn tranh chấp, cuối cùng quyết định sẽ có lợi cho người Hỏa La quốc, dù giết người cũng không cần đền mạng ...
Mặt Dương Thạc âm trầm thầm nghĩ:
- Quốc sách như vậy khiến đám người ngoại quốc này được một tấc lại muốn tiến một thước.
Dương Thạc không kỳ thị người Hỏa La quốc, nhưng người nước ngoài ở Đại Chu triều được ưu đãi như vậy trong khi con dân Đại Chu triều thì không, điều này khiến hắn rất khó chịu.
Tuy nhiên, đây là chuyện Dương Thạc không thể trông nom.
- Né sang bên đường đi.
Dương Thạc nhẹ nhàng kéo hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục đi sang vỉa hè.
Hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục kịp phản ứng lại, nhìn hướng người Hỏa La quốc.
- Hỏa La công chúa là con gái duy nhất của Hỏa La quốc chủ Tây Vực. Hình như mẫu thân của Hỏa La công chúa là nữ nhân Đại Chu triều, Hỏa La quốc chủ xưng thần với Đại Chu triều, được phong làm Hỏa La vương. Tên của Hỏa La công chúa là Đại Lâm Nhi, mười ba tuổi được đưa đến Đại Chu triều, học tâm văn hóa nước ta, đến giờ đã năm năm. Hồi cuối năm vừa rồi Hỏa La công chúa còn tới Trấn Quốc Công phủ, bái phỏng công gia và phu nhân.
Hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục giải thích.
Hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục hầu hạ bên cạnh Trình phu nhân, biết chuyện nhiều hơn Dương Thạc, thấy đội ngũ Hỏa La công chúa thì lập tức nói ra thân phận.
Khi họ nói chuyện thì đội ngũ Hỏa La công chúa đã tới gần.
Nhìn thoáng qua xe ngựa chạy đằng sau bốn gã kỵ sĩ Hỏa La. Xe ngựa ung dung hoa quý, quy cách gần giống với xe của công chúa Đại Chu triều, không có cửa trước, chỉ có vải màu vàng che lại. Bởi vì Hỏa La công chúa vội vàng muốn đi thiên võ môn quan sát chọn lựa võ đạo nên xe ngựa chạy khá nhanh, gió thổi bay mành xe ngựa, mơ hồ lộ ra nữ nhân tuổi thanh xuân ngồi trong xe.
Dương Thạc liếc một cái thấy vovõ sư dáng, diện mạo của nữ nhân.
Mười bảy, tám tuổi, ngũ quan tinh xảo, làn da như sữa, trắng hơn nữ nhân Đại Chu triều nhiều, đôi mắt lam nhạt tựa thu thủy, diện mạo đẹp hơn hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục một bậc.
Quan trọng là nữ nhân này mười bảy, tám tuổi, vóc người hoàn toàn trưởng thành, trước nhô sau vêu, rung động hồn người.
- Hay cho Hỏa La công chúa Đại Lâm Nhi!
Nữ nhân như vậy làm Dương Thạc kiềm không được thầm khen.
Cộp cộp cộp cộp!
Đang khi Dương Thạc cảm thán thì bốn gã kỵ sĩ đi đầu đội ngũ Hỏa La công chúa đã chạy tới gần Dương Thạc.
- Tránh ra! Tránh ra!
Một gã kỵ sĩ xua đuổi người đi đường, liếc thấy hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục bên cạnh Dương Thạc.
Kỵ sĩ này thấy hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục thì mắt sáng lên:
- Ủa, hai nữ hài tử thật đẹp!
Hỏa La kỵ sĩ khẽ quát:
- Hu!
Con tuấn mã ngừng lại, Hỏa La kỵ sĩ cười càn rỡ nhìn hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục, đưa tay lên miệng huýt sáo.
- A? Hỏa La kỵ sĩ trêu chọc thị nữ của ta? Dân phong Hỏa La quốc tự do, nam nhân ở trên đường thấy nữ nhân xinh đều sẽ chủ động cầu yêu, nhưng chuyện này ở Đại Chu triều ta quá sức tưởng tượng. Hỏa La kỵ sĩ làm vậy tương đương là đùa giỡn đàng hoàng phụ nữ!
Dương Thạc có chút khó chịu nhưng không phát tác.
Hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục không ngờ mình bị Hỏa La kỵ sĩ, trừng mắt gã.
Hỏa La kỵ sĩ huýt sáo xong không chịu dừng, nhướng mày khiêu khích với hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục:
- Hai vị tiểu thư xinh đẹp, các nàng là thê tử của nam nhân này sao? Ta thấy trượng phu của các nàng nhu nhược như vậy chắc không thể thỏa mãn, không bằng các nàng đi theo ta, làm thê tử của ta đi. Cơ thể của ta rất vạm vỡ, chắc chắn sẽ khiến các nàng thỏa mãn.
Nếu là nữ nhân Hỏa La quốc có thể cười ứng đối khiêu khích này, hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục chỉ là hai tiểu nha đầu không hiểu chuyện phòng the, nghe Hỏa La kỵ sĩ nói vậy thì mặt đỏ ửng, tức giận, rất uất ức.
- A? Được một tấc lại muốn tiến một thước sao?
Giờ phút này, mặt Dương Thạc trầm xuống.
Dương Thạc vốn nghĩ Hỏa La kỵ sĩ húy sáo xong sẽ đi, không ngờ gã được một tấc lại muốn tiến một thước.
Hồng Phi, Lục Thúy là thị nữ của Dương Thạc, thị nữ bị người khi dễ, lúc này hắn không thể thờ ơ.
- Người Hỏa La quốc cũng dám ở kinh sư Đại Chu triều ta đùa giỡn đàng hoàng nữ tử?
Dương Thạc lắc người lao tới trước mặt Hỏa La kỵ sĩ.
- Hôm nay nếu ngươi không xin lỗi hai thị nữ của ta thì đừng mơ rời đi!
Dương Thạc duỗi một tay ra túm cổ tuấn mã dưới thân Hỏa La kỵ sĩ.
Hỏa La kỵ sĩ giật mình, không ngờ Dương Thạc ra tay với mình, không đúng lúc khống chế tuấn mã né tránh, cổ con ngựa bị Dương Thạc bắt trúng.
- Hí hí hí!
Tuấn mã bị Dương Thạc bắt giữ kinh sợ, bản năng giơ móng trước. Nhưng sức của Dương Thạc quá mạnh, hắn túm dây cương, lực lượng con tuấn mã không cách nào giơ lên móng trước.
- Tiểu tử, ta là thị vệ của Hỏa La công chúa, ngươi dám ngăn cản ta?
- Ta phải hộ tống Hỏa La công chúa đi thiên võ môn nhìn diễn võ, mau buông ra cho ta!
Dễ dàng bị Dương Thạc bắt giữ con ngựa, Hỏa La kỵ sĩ cực kỳ kinh sơ, vụt giơ roi ngựa quất hướng hắn.
Thấy Hỏa La kỵ sĩ ra tay, mặt Dương Thạc lạnh lùng nói:
- A? Còn muốn xuống tay với ta? Lần này ta tham gia thử thách chọn lựa võ đạo Đại Chu triều, thân phận cùng cấp với cử tử khoa cử. Ngươi ở trong kinh sư Đại Chu triều phóng ngựa hành hung, ẩu đả cử tử, chớ không lẽ muốn bị lưu đày tám ngàn dặm, cút ra khỏi Đại Chu triều ta sao?
- Người Hỏa La quốc ở Đại Chu triều ta hoành hành, kiêu ngạo đến mức này. Nói cho ngươi biết, kinh sư Đại Chu triều không phải chỗ cho các ngươi càn rỡ, ngoan ngoãn nằm úp sấp cho ta!
Dương Thạc quát, mạnh dùng sức. Tuấn mã Hỏa La rống to, chân trước cong lại quỳ xuống, Hỏa La kỵ sĩ không kịp đề phòng lăn xuống lưng ngựa.
- Cút!
Một tayDương Thạc vỗ cổ tuấn mã, con ngựa to bị hắn chụp bay bốn vó, chổng ngược giữa đường.
- Hí hí hí!
Xe ngựa Hỏa La công chúa đang định lướt qua không ngờ có con tuấn mã đột nhiên bay tới, chặn ngang giữa đường. Mã phu đánh xe sợ quá vội ghìm dây cương, xe ngựa chợt dừng lại.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện