[Dịch] Vô Tận Kiếm Trang
Chương 63 : Định Tâm vô ngã
.
Tuy nhiên, loại đan dược trân quý như trung cấp Bồi Nguyên đan rất khó kiếm cho dù hiện tại Diệp Bạch đã trở thành đệ tử nội tông, hắn chỉ có thể dựa vào sự cố gắng của mình sau này.
Cho nên chuyện này tạm thời không nghĩ tới nữa. Diệp Bạch sau khi an tĩnh lại ngồi xuống ở trên giường, từ từ điều hòa huyền khí trong cơ thể. Lúc này đây hắn cảm thấy rằng huyền khí của mình đã từ từ vận hành phảng phất như một dòng nước chảy thành sông vậy, có một cảm giác rất tự nhiên.Quá khứ của hắn có hơi trì trệ, trở ngại nhưng lúc này toàn bộ đã thông suốt, không hề có chút gì là hỗn loạn, cảm giác này giống như là ăn tiên đan vậy, mỹ diệu thỏa mái, không có ngôn từ nào có thể hình dung được.
Khó trách mọi người đối với những đan dược cao cấp này lại bất chấp tất cả để kiếm cho bằng được. Bởi vì đôi khi một đan dược thượng phẩm cao cấp cũng có thể khiến cho người ta thoát thai đổi cốt.
Hiện tại chỉ một viên Bồi Nguyên đan đã gây cho Diệp Bạch cảm giác như vậy thì huống chi là những thứ khác?
Huyền khí trong người của hắn vận chuyển theo chu kỳ mười hai ngày. Sau mười hai ngày này, thần sắc của Diệp Bạch đã sáng ra, cả tinh thần không còn mệt mỏi nữa, khôi phục lại trạng thái tốt nhất. Lúc này hắn mới cầm lấy bình thuốc thứ hai, lấy ra từ trong đó một viên Định Tâm Đan, sau đó Diệp Bạch đặt nó lên bàn tay trái rồi cầm chai thuốc thứ ba ra, nghĩ ngợi một chút rồi mở nắp bình, lấy ra một viên Huyền Nguyên đan.
Sau đó, Diệp Bạch đem ba chai thuốc này niêm phong kỹ một lần nữa, đem cất nó cùng chỗ với Bồi Nguyên đan. Lúc này, Diệp Bạch mới điều chỉnh tư thế, một lần nữa ngồi xuống, ánh mắt cửa hắn nhìn vào hai viên đan dược to tròn trong tay của mình, rồ mỉm cười, mở to miệng ra rồi nuốt nó vào trong bụng.
Định Tâm đan đê cấp!
Định tâm đan vừa đưa vào trong miệng dã hoa thành dịch lỏng, lập tức Diệp Bạch cảm thấy đầu óc của mình sáng suốt chưa từng có, trong lòng yên tĩnh chưa từng có, phẳng lặng như gương như băng vậy, tinh thần vô cùng linh động, phảng phất như khát vọng muốn có một thứ gì.
Đây chính là công hiệu của Định Tâm đan. Ngay lập tức, Diệp Bạch há miệng một lần nữa ra, đưa tay vào trong miệng, đồng thời sau khi nuốt nước bọt, vận chuyển toàn thân.
Ngay lập tức, Diệp Bạch nhắm mắt lại, vạn vật vô tâm, chỉ dùng huyền khí làm lộ tuyến vận chuyển, từng vòng từng vòng một vận hành. Dần dần, dược lực của Huyền nguyên đan cũng đã khai mở, hóa thành một dược lực nóng hổi, vận hành khắp kinh mạch của Diệp Bạch, bất tri bất giác, Diệp Bạch nghỉ ngơi một chút, đem huyền khí vận hành với một tốc độ cực hạn.
Không chỉ vậy, theo sự vận hành của trụ cột huyền quyết, nguyên khí bốn phía trong thiên địa tựa hồ cũng dày đặc thêm khiến cho Diệp Bạch hấp thu như cá gặp nước, hoạt bát tự nhiên. Có Định Tâm đan trợ giúp, Diệp Bạch không lo có tâm ma ảo ảnh quấy nhiễu, không hề cố kỵ gì nữa mà toàn tâm tu luyện, khiến cho tốc độ tu luyện của hắn nhanh đến mức khủng bố, chưa từng có từ trước đến nay.
Đén tận bây giờ hắn rốt cuộc cũng hiểu vì sao những đệ tử nội tông kia lịa có thể kiệt xuất như vậy. Những đệ tử nội tông không chỉ có thiên phú cao hơn, mà đan dược cũng có hiệu quả hơn, tuy đan dược không thể dùng để xây dựng huyền khí nhưng nó phù trợ cho việc luyện công rất lớn, khiên cho tốc độ tu luyện cũng nhanh hơn rất nhiều.
Có thể nói dược lực không thể ỷ lại nhưng dùng đồng thời thì không thể thiếu.
Ba canh giờ sau, Định Tâm Đan, Huyền Nguyên đan đã hết dược lực, Diệp Bạch cứ như vậy mà tỉnh lại, Huyền khí trong người hắn lúc này vẫn vận chuyển với tốc độ cao, tuy nhiên sau đó đã chậm lại, loại cảm giác này giống như là đang đi trên đường cao tốc đột nhiên bị ngừng lại vậy. Tuy nhiên trong lúc dừng lại đó, Diệp Bạch đã hiểu được rất nhiều điều.
Diệp Bạch yên lặng ngồi ở trên giường, nhắm mắt hiểu được tất cả. Trong bụng hắn vang lên vài tiếng lúc này hắn mới giật mình tirhh lại, mỉm cười nhảy xuống giường, sau đó hắn đi thu hồi đồ vật trên bàn, đẩy cửa ra, lúc này bạch y thị nữ đã đứng lẳng lặng ở đó, trong tay là một cái lồng cơm không biết nàng đã đợi ở đây bao lâu rồi. Truyện "Vô Tận Kiếm Trang (Bản dịch vipvandan) "
Không phải là bạch y thị nữ hôm qua.
Trông thấy Diệp Bạch đi ra, bạch y thị nữ nhất thời chấn động tinh thần, sau đó nàng cung kính đi tới rồi nói:
- Diệp đại nhân, tiểu nữ tên là Băng nhi, nội tông phái tiểu nữ tới hầu hạ Diệp đại nhân việc ăn uống hàng ngày, đại nhân cần gì cứ phân phó cho Băng nhi.
Diệp Bạch khẽ gật đầu rồi nói:
- Cái lồng cơm này đặt ở đây sau đó ngươi lui ra đi.
Thị nữ tên Băng Nhi lập tức gật đầu một cái rồi cung kính đặt xuống đất rồi nhanh chóng kho mình hành lễ rời ra ngoài. Diệp Bạch đối với chuyện này thì cũng khô bất ngờ. Các đệ tử nội tông đều được phục thị cuộc sống hàng ngày như vậy, chỉ là người phục thị hắn hôm qua không còn làm nữa, chuyện này khiên cho Diệp Bạch hơi ngạc nhiên.
Sau khi ăn cơm xong, Diệp Bạch lại đem lồng cơm để lại phía trước rồ lại đóng cửa lại. Diệp Bạch một lần nữa bế quan tu luyện.
Lúc này hắn lấy thứ được ban thưởng từ đại hội thí luyện, Tiểu Linh khí pháp trận đặt ở trên đỉnh đầu. Sau đó, linh khí trong thiên địa tự động hướng về phía đó mà tụ hội, tốc độ tu luyện của Diệp Bạch lúc này đã tăng nhanh hơn rất nhiều.
Lúc này hắn không dùng đan dược nữa bởi vì vạn vật đều có độ, qua đến ngày thứ hai hắn mới có thể tiếp tục phục đan dược nữa, nếu không hăng quá sẽ hóa dở. Cho nên, Diệp Bạch đem t linh khí pháp trận cùng với ba bình đan dược kia tuần hoàn mà sử dụng, đảm bảo rằng mình luôn luôn ở trong trạng thái tu luyện tốt nhất.
Bất tri bất giác, thời gian nửa tháng đã trôi qua.
Trong thời gian này, Diệp Bạch không gặp bọn người Diệp Phá, không biết bọn họ đang làm gì, chắc không giống như mình không ra ngoài của một bước. Lúc này tiếp xúc với hắn chỉ có Băng nhi, mỗi khi nàng tới chỉ đặt đồ ăn ở của ra vào, đôi khi cả ba ngày hắn không động tới đồ ăn, nhưng mỗi lần mở cửa thì đồ ăn trước cửa đều nóng.
Nửa tháng nay, Băng Nhi không gặp Diệp Bạch lần nào.
Trong thời gian này, Diệp Bạch vô thanh vô tức đã đạt tới trạng thái tầng thứ chín đỉnh phong.
Huyền khí trong cơ thể của hắn lúc này đã tăng vọt, hiện tại hắn đang đánh sâu vào Huyền khí tầng thứ mười. Đây là một nấc rất khó đột phá, quan hệ đến việc hắn có thể trở thành Huyền Sĩ hay không, cho nên Diệp Bạch đặc biệt cẩn thận.
Thời gian này, người bên ngoài tu luyện vô cùng buồn tẻ, từng ngày từng ngày trôi qua, ở trước cửa, ngoại trừ thị nữ Băng nhi kia thì không có người thứ hai tiếp xúc với Diệp Bạch. Mà ở trong phòng, mọi thứ vì đã lâu không được quét dọn cho nên đã bám một lớp bụi hơi mỏng.
Nửa tháng sau, toàn bộ Huyền Nguyên đan đã được sử dụng hết, số Bồi Nguyên đan còn thừa lại cũng rất ít. Diệp Bạch hô một tiếng, cả người đứng lên rồi đạp cửa ra ngoài.
Ánh dương quang chói lòa trong nháy mắt làm váng mắt hắn.
Mãi thật lâu sau hắn mới thích ứng được, Diệp Bạch hơi cười tự giễu mình, sau khi tắm rửa thay đổi y phục xong, đây là lần đầu tiên hắn rời khỏi căn phòng. Hắn bảo Băng Nhi quét dọn căn phòng một chút rồi mới phủi ảo đi về phía nội tông ở hướng Đông.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện