[Dịch] Vô Tận Kiếm Trang

Chương 57 : Thệ nguyện chi điển (Thượng)

Người đăng: 

- Xin mời, bên này. Bạch y thị nữ dẫn Diệp Bạch đi qua một lối đi nhỏ, xuyên qua phiến rừng cây rậm rạp, cúi cùng tới một kiến trúc cao lớn hùng vĩ xây bằng đá. Kinh Tiêu Kiếm Khí Đường! Một cái biển đen thật lớn cách đó không xa, phía trên là năm chữ màu vàng như rồng bay rắn chạy. Bốn gã hắc y nam tử cầm kiếm, đứng hai bên không nhúc nhích, phảng phất như bốn tượng gỗ. Nhưng khí tức cường đại mơ hồ lộ ra trên người lại không khỏi khiến người ta kinh hãi. Bốn người này, thực lực yếu nhất cũng là đê giai huyền sĩ. Diệp Bạch âm thầm khiếp sợ, không hổ là nội tông, ngay cả trông cửa đã là bốn gã sơ giai huyền sĩ, ở phương diện này đã quá dọa người. Giống như nhìn ra nghi hoặc của hắn, bạch y thị nữ kia cười giới thiệu: - Nơi này là Kinh Tiêu Kiếm Khí Đường, mỗi năm một lần chuyên tiếp đãi những đệ tử từ ngoại tông vào nội tông, tất cả đều phải ở chỗ nào tuyên thệ trung thành, cho nên còn được gọi là Thệ Nguyện Đường. Diệp Bạch "Oh" một tiếng, lập tức không nói gì nữa. Bạch y thị nữ thấy thế, liền dẫn theo hắn đi lên thềm đá. Tới trước cửa, bốn gã hắc y thị vệ khoát tay ngăn lại, nhưng lúc này bạch y thị nữ lấy ra một thanh kiếm màu vàng, chuôi kiếm có khảm một lệnh bài hình chiếc lá, bốn gã hắc y thị vệ nhất thời cung kính hành lễ, lui ra phía sau, để lộ đường đi. Bạch y thị nữ thi lễ, sau đó để Diệp Bạch đi trước, nàng theo sau, đi vào đại môn đen thui kia. Nhất thời, khung cảnh to lớn khiến Diệp Bạch có chút khiếp sợ. Chỉ thấy đại đường rộng gần ngàn thước, đèn đóm sáng rực, hai bên là những bàn gỗ Hồng Đàn, ngồi bên cạnh là mười mấy nhân vật quan trọng của Diệp gia, những lão giả râu tóc bạc trắng. Diệp Bạch nhìn một cái, lập tức phát hiện truyền công trưởng lão Diệp Nam Sơn cũng có ở đó, chấp sự trưởng lão Diệp Chuẩn, tả hộ pháp trưởng lão Diệp Nguyên Vũ, hữu hộ pháp trưởng lão Diệp Cửu Thần, bốn người này hắn nhận ra, còn những người khác thì không quen biết. Bất quá chỉ cần đoán cũng biết bọn họ cùng vai vế. Giữa sân là năm người ngồi song song, đúng là Diệp Phá, Diệp Bất Phàm, Diệp Huyễn, Diệp Thiên Mị, Diệp Bồng Lai. Nghĩ không ra bọn họ lại tới sớm hơn mình, Diệp Bạch cười cười. Bạch y thị nữ kia liền nói nhỏ, bảo hắn ngồi bên cạnh Diệp Bồng Lai. Năm người nhìn thoáng hắn một cái, ai cũng không nói gì, chỉ có ánh mắt Diệp Phá hiện vẻ oán độc, chỉ chợt lóe nhưng Diệp Bạch lại nhạy cảm thấy được. Kỳ thật Diệp Bạch hiểu rõ tâm tư đối phương, mình ở trước mặt mọi người từ chối yêu cầu của hắn, sau đó trong thí luyện đạt được bài danh thứ hai, đoạt được linh khí pháp trận mà đáng lẽ thuộc về hắn, cho nên hiển nhiên hắn khó chịu. Nhưng linh khí pháp trận cỡ này Diệp Bạch tự nhiên không thể nhường, bởi vậy cũng chỉ mỉm cười. Lúc trước trải qua trận đấu với La Long Hạc, hắn đã sớm vững tin thực lực của mình không thua bất cứ đệ tử ngoại tông nào, bởi vậy đối với Diệp Phá, hắn không hề do dự từ chối. Nếu như bị làm phiền thì hắn cũng không do dự ra tay, dù sao nơi này cũng không phải là ngoại tông, ở đây thân phận địa vị mấy người giống nhau. Truyện "Vô Tận Kiếm Trang (Bản dịch vipvandan) " Truyện "Vô Tận Kiếm Trang (Bản dịch vipvandan) " Nhìn thấy sáu người đã tới đủ, một vị bạch phát trưởng lão đứng dậy, ho khan một tiếng nói: - Thí luyện mỗi năm một lần đã chấm dứt, ngoại tông chúng ta bất ngờ xuất hiện sáu người thành công tiến vào nội tông, hơn mười năm qua thì đây là việc hiếm có. Tại đây chúng ta cùng chúc mừng bọn họ chính thức gia nhập nội tông, trở thành một thành viên trong hàng ngũ đệ tử Diệp tông. Trưởng lão nói xong, liền vỗ tay, nhất thời đệ tử bốn phía đồng loạt vỗ tay theo, không ít trưởng lão cũng vỗ tay. Trong đó, bốn trưởng lão truyền công, chấp sự, tả hữu hộ pháp có tiếp xúc với bọn họ nhiều một chút, nên hăng hái vỗ tay. Thấy đám người Diệp Bạch nhìn về phía bọn họ, liền gật đầu một cái. Tiếng vỗ tay vang lên được một lúc, vị bạch phát trưởng lão kia lúc này khoát tay bảo dừng lại, nói: - Hơn nữa.... Hắn đột nhiên dừng lại lấy hơi, rồi hưng phấn nói tiếp: - Lần này Diệp gia chúng ta hạ bệ La gia, trở thành người thắng tại thí luyện, liên tục năm năm đều chiến thắng, hơn nữa thí luyện lần này xác xuất thành công so với La gia nhiều gần một nửa, đây là việc đáng mừng. Nhất thời phía dưới sôi nổi hẳn lên, tất cả mọi người mặt mày vui vẻ, hiển nhiên thí luyện đệ tử Diệp gia thắng lợi cũng chính là bọn họ thắng lợi. Thấy vậy, bạch phát trưởng lão cũng không ngăn cản, ngược lại tiếp tục nói: - Hơn nữa, nói về lệnh bài lần này, tổng số lượng chúng ta cũng vượt xa La gia, đây là một việc đáng mừng, mọi người hãy vì sáu vị anh hùng mà vỗ tay lần nữa nào! Nhất thời tiếng vỗ tay lại lần nữa vang lên, hơn nữa so với lần đầu còn mạnh hơn, thời gian lâu hơn. - Nhưng là.... Sau khi vỗ tay xong, bạch phát trưởng lão kia không khỏi chuyển giọng, nói: - Chúng ta cũng nên nhận ra thất bại, lần thí luyện này danh hiệu đệ nhất đã rơi vào tay một tên tiểu tử La gia, mặc dù đối phương dùng chút thủ đoạn, nhưng chúng ta dù sao cũng thua, điều này phải chú ý. Bạch phát trưởng lão vừa nói xong, nhất thời mọi người dưới đài không khỏi buồn chán, hiển nhiên đối với việc La gia dành được danh hiệu đệ nhất cảm thấy khó chịu - Bất quá... Giọng nói lần nữa thay đổi, bạch phát trưởng lão tiếp tục nói: - Bài danh thứ hai, thứ ba đều là của Diệp gia chúng ta, vậy chúng ta vẫn xem như là người thắng. Phía dưới lần nữa vang lên một trận hoan hô, thấy thế bạch phát trưởng lão hài lòng gật đầu, lần nữa phất tay bảo bọn họ ngừng hoan hô lại, đột nhiên trầm giọng nói: - Nhưng là.... Tất cả mọi người không biết nói gì, đám người Diệp Bạch dưới đài cũng không khỏi hai mặt nhìn nhau, đều dở khóc dở cười. Vị trưởng lão này tựa hồ thích làm người ta ngồi trên xe bay lên tận trời, lát sau lại hăng hái đè đầu người ta xuống. Lần này không biết lại nói tin gì xấu đây. Truyện "Vô Tận Kiếm Trang (Bản dịch vipvandan) " Quả nhiên.... Sắc mặt bạch phát trưởng lão trầm xuống, thanh âm có chút trầm thấp nói: - Mặc dù thành tích lần này của chúng ta cũng khá tốt, nhưng đối thủ của chúng ta là Đạm Thai gia, Thượng Quan gia đều đạt được thành tích vượt xa bình thường! Mọi người dưới đài không khỏi xôn xao, đều nghị luận, nhưng bạch phát trưởng lão không chút để ý, tiếp tục hét to: - Hơn nữa, quan trọng nhất là.... Nói tới đây, hắn dừng lại, đến khi thấy ánh mắt mọi người đều nhìn hắn, lúc này mới dùng ngữ khí vô cùng ngưng trọng nói: - Lần này Đạm Thai thế gia xuất hiện một thiên tài ngàn năm khó gặp là Đạm Thai Tử Nguyệt. Mới mười mấy tuổi mà đã tu luyện tới Huyền khí tầng thứ chín, trong thí luyện nàng đại phát dị mang, một mình đoạt được hơn phân nửa kiếm quang lệnh bài, tổng số điểm gần tám ngàn điểm! "Ầm" một tiếng, nhất thời cả đại sảnh Diệp gia lâm vào hỗn loạn, tin này khiến không ít kẻ ngồi không yên, tiếng ồn ào nổi lên. Ngay cả đám người Diệp Bạch cũng hoảng sợ không thôi, hai mặt nhìn nhau, thừ người ra. - Tám ngàn điểm, sao có thể thế được? Lần này ba người hạng đầu của Diệp gia, La gia cộng điểm lại mới bằng một mình đối phương, hơn nữa đối phương lại là nữ nhân, mà lại là một thiếu nữ chưa tới hai mươi tuổi. Điều này khiến đám người Diệp Bạch trong phút chốc khó có thể chấp nhận, trước đó còn đắc ý, nhưng lúc này đã tan thành mây khói, đám người gục đầu xuống uể oải. Đều là người tuổi trẻ, tuổi tác cũng không hơn kém bao nhiêu, nhưng thực lực sao lại kém xa như vậy? Tất cả mọi người đều thầm hỏi trời tại sao lại bất công như thế.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang