[Dịch]Võ Lâm Huyền Thoại- Sưu tầm

Chương 72 : chiến tranh giai đoạn một

Người đăng: 

.
Ông cụ bên bờ biển nhắc nhở: “Đừng đi xuống nước sâu, nguy hiểm lắm.” Người đàn ông ngồi trước căn nhà gỗ: “Ta đang đóng xe để rời khỏi làng.” Thằng nhóc con ngồi tại góc đường: “Chơi ở đây thôi, mẹ nói sau núi có quỷ.” Người đàn bà phơi lưới đánh cá: “Ông chồng tôi là ngư dân, mất tích trong vùng nước xoáy rồi.” Hai người thương gia đứng trước cổng: “Làng này nổi tiếng về nghề biển, nhưng giờ điêu tàn quá.” Bà già bên gốc cây dương: “Thần linh không còn phù hộ cho chúng ta. Đền thờ không còn ai lui tới.” Sau khi nói chuyện với toàn bộ NPC ở làng Thuận Hải, Thiên Hùng phát hiện ra nơi đây tràn ngập không khí quỷ dị và khủng bố. Dường như mọi thứ đều rơi vào bế tắc và khó khăn. Người dân không ai vui vẻ mà chỉ toàn phiền muộn. Lời của ông lão căn dặn không sai. Nhân vật của hắn chỉ có thể đi trong khu vực nước cạn chứ đâu bơi ra biển được. Ở làng Thuận Hải cũng chẳng có bến tàu như các khu vực sông hồ khác tại Việt quốc. Có thể nói đây là giới hạn bản đồ của trò chơi. Ở phía đông ngôi làng có dãy núi chắn ngang, tạo thành biên giới cho khu vực. Làng Thuận Hải là một vùng đất rất nhỏ, chỉ cần đi vài vòng là có thể nhìn bao quáthết xung quanh. Người chơi ở Nguyễn quốc đến đây chủ yếu để đưa đồ, nhắn tin tức theo dòng sự kiện của nhiệm vụ chính tuyến. Các loại mob cũng chỉ có sói rừng và vài tên hải tặc đứng bên bờ biển. Tuy nhiên, số lượng NPC ở làng này có mật độ khá đông. Hầu như ngóc ngách nào cũng thấy dân làng đứng ngồi lố nhố. Thông thường, tại trung tâm thị tứ mới có số lượng NPC phục vụ đông đến vậy. Thiên Hùng gãi cằm, cho rằng chỗ nào khác lạ hẳn phải có nguyên nhân. Hắn loanh hoanh quanh chân núi, vạch từng bụi cây tìm lối vào phụ bản. Thiên Hùng đi dọc bờ biển, kiểm tra còn nơi nào che dấu tuỳ chọn ẩn không. Võ Lâm là một game tổng hợp, có đánh trận lớn theo dạng chiến thuật, có thượng đài giao đấu kiểu 2D cổ điển, và bình thường mọi người sẽ chơi trong môi trường nhập vai 3D. Trong phiên bản game thế hệ mới này, người chơi được chọn góc nhìn theo ba dạng. Góc nhìn thứ nhất của nhân vật, xoay trở được trong không gian ba trăm sáu mươi độ. Góc nhìn camera ngang, thấy được toàn bộ nhân vật như một người đồng hành. Góc nhìn thứ ba từ trên cao xuống, điểm mạnh của game 3D. Thông thường, mọi người đều tuỳ chọn góc nhìn theo dạng thứ ba. Để có thể quan sát được làng Thuận Hải tới từng chi tiết nhỏ nhất, Thiên Hùng lần lượt chuyển góc nhìn theo từng chế độ khác nhau. Trong lần thử nghiệm với góc nhìn thứ hai, hắn có thể nhìn được toàn bộ ngôi làng từ vị trí ngoài biển. Thiên Hùnggiữphím, đẩy camera xa khỏi tầm nhìn mặc định. Thế rồi hắn phát hiện dãy núi phía đông ngôi làng có hang động nằm quay ra ngoài biển. Nếu chỉ đứng trong làng, người chơi không cách gì phát hiện được chỗ này. “Biến thái đúng là biến thái hết mức!” Tim hắn đập ầm ầm kích động. “Người ta tạo phụ bản để chiêu dụ người chơi tham dự. Ai đời cái game này có phụ bản lại đem dấu ở nơi heo hút chẳng người nào biết đến. Bộ không sợ phí phạm tài nguyên sao?” Anh Hùng tiến ra bờ biển, đi xuống vùng nước cạn. Hắn đến gần chỗ dãy núi chắn ngang, không ngờ có thể lội qua. Nếu chỉ đến làng Thuận Hải làm nhiệm vụ, chắc không ai đi xăm xoi từng tấc đất như Thiên Hùng. Vì thế đa số mọi người đều bỏ qua lối vào hang Long Vương. [Mật] Anh Hùng: “Nương tử, mau đến làng Thuận Hải, ta có phát hiện mới.” [Mật] Tịch Dạ: “Không kịp đâu tướng công, Trần quốc hành động rồi.” Nghe tin này, Thiên Hùng buộc phải bỏ ngang hành trình khám phá. Dù sao cái hang cũng ở đó mấy năm rồi, hắn đâu cần sợ sợ nó mọc chân chạy đi. Đang ở quốc gia khác, người ta không thể dùng các lệnh Truyền Tống hay Hồi Thành. Vì vậy, muốn đi đâu cũng phải cưỡi sủng vật chạy hộc tốc. Nguyễn quốc ở phía Nam, Trần quốc ở phía bắc. Nếu muốn kịp thời cản bước Trần quân, hắn phải đi ngay lúc này. Trong lúc Thiên Hùng đang chạy về phía biên quan thì những đồng đội khác cũng bắt đầu kêu réo tên hắn. Trần quân đột nhiên phát động chiến tranh vào ngày thứ năm khiến mọi người không kịp trở tay. Quốc chiến trong tháng mười hai không hạn chế giờ giấc, cũng chẳng cần đưa thư thách đấu trước. Tại sự kiện Cửu Long Tranh Châu, trường hợp mười mấy người tấn công bất ngờ màvẫn cướp được quốc kỳ không phải hiếm. Không ai có thể canh gác hai mươi bốn giờ để trông chừng cho quốc kỳcho phe mình. Lần này Lam Tố Tố quyết định đánh Ngô quốc trước. Đây là vùng đất duy nhất chắn đường Trần quốc tiến xuống phương nam. Thiên Hùng nhìn thấy kênh thế giới bắt đầu dậy sóng. Chủ yếu bởi thành viên Ngô quốc đang mắng chửi không thương tiếc kẻ đã từng là đồng đội của mình. Đệ nhất đại thần Ngô Gia Tam Thiếu, nghe tên cũng biết là con dân của nước nào. Chẳng ngờ Lam Tố Tố một khi động binh lại chọn ngay đối thủ sừng sỏ nhất. Quốc gia từng đứng đầu thiên hạ đâu phải một con mồi dễ xơi tái. Xem ra cô nàng thuộc loại người chọn món dở ăn trước, đồ ngon dành cuối cùng. “Có khi nào nước thứ hai bị thôn tính là Lê quốc không ta?” Thiên Hùng lo lắng. Ngô, Lê, Nguyễn là ba quốc gia nằm ngay trục xương sống Thần châu. Nếu Trần quốc chiếm vùngg này, năm quốc gia còn lại sẽ bị phân thành hai miền đông - tây, rất khó chi viện lẫn nhau. “Bằng mọi giá không thể để mất Ngô!” Liên minh chống Trần kéo đến nam môn kinh thành Ngô quốc, binh lính Trần quân thì tấn công từ bắc môn. Đội xâm lược đã có chuẩn bị kỹ lưỡng, đi một lần cả ngàn người. Dẫn đầu Trần quân là Lam Tố Tố cùng nhị vị đại thần Anh Thật Là Pro và Lam Y Công Tử. Ngô Gia Tam Thiếu xem ra khá khó xử trong trận chiến. Vì vậy, hắn nhận lãnh trách nhiệm thủ thành trong khi mọi người tấn công. Lưu Tinh xa có giá trị bằng cả một toà thành,vậy mà phe nước Trần lại trang bị đến ba chiếc. Xem ra đội quân này không chỉ chiếm ưu thế về sức mạnh mà còn dư dả luôn cả tài lực. Những toà thành lân cận kinh đô Ngô quốc đều bị bỏ lơ. Phe địch tiến đánh nơi giữ quốc kỳ trong khí thế cuồng phong bão tố. Ngô quốc hỗn loạn kêu réo nhân sự tập họp. Ba ngày yên bình đã làm người ta quá lơ là. Cũng như những trận quốc chiến mà trước đó Anh Hùng đã tham gia, hắn nhìn thấy người người kéo nhauchạy rần rần theo cùng một lộ tuyến. Thành viên mỗi quốc gia đều mang màu sắc riêng biệt trong tên của họ. Đến lúc hỗn chiến, mấy loại màu sắc này chỉ càng làm rối loạn tầm nhìn hơn. Hắn dùng chế độ ẩn nhân vật để có thể di chuyển nhanh về phía trước. Thiên Hùng liên lạc với đồng đội, tiến hành lập chế độ đoàn chiến. Lực lượng hai phe bắt đầu đụng độ ở trạm tiền tiêu ngoài thành. Đây là đại bản doanh của lính biên phòng, hễ người chơi nước khác muốn xông vào kinh đô sẽ lập tức bị NPC bắn chết. Mỗi mũi tên của lính biên phòng mang chỉ số sát thương tương đối, nhưng liên miên bất tuyệt.Chỉ có cách đánh sập trạm tiền tiêu, NPC giữ thành mới không tiếp tục được sinh ra. Người dân Ngô quốc đứng phía ngoài trạm, tấn công bất kỳ kẻ địch nào đến gần. Những đại thần phe Trần quốc liên tục áp sát, vừa tấn công trạm tiền tiêu vừa PKđám ngán đường. Vì lực lượng chênh lệch nên dần dần Trần quốc chiếm thế áp đảo. Trạm tiền tiêu bị đánh sập, không còn NPC đứng ra ngăn cản bước chân quân Trần. Mọi người lập tức nhảy lên vật cưỡi, xông thẳng về phía bắc môn kinh thành. Phòng tuyến thứ nhất bị vỡ, đã đến lúc trông cậy vào lớp phòng thủ thứ hai. Thiên Hùng nhớ rõ,muốn xông vào hoàng cung phải đánh bại bốn vị tướng quân canh cửa. Ngô vương chỉ tập trung bảo vệ Đông tướng quân, cho rằng nơi đây sẽ là chỗ cuộc chiến được quyết định. Đồng minh của nước Ngô giờ này chắc cũng đã tấn công kinh thành Trần quốc rồi. Nào ngờ đâu kênh thế giới thông báo quốc kỳ của Đinh quốc đang bị tấn công dữ dội. Thì ra Lam Tố Tố giương đông kích tây, làm ra vẻ nhắm về phía Ngô nhưng đã âm thầm để Thiếu Gia cầm quân đi đánh nước Đinh. Thiên Hùng được bạn bè chia sẻ những đoạn video trực tiếp truyền từ mặt trận Đinh quốc. Liên minh chống Trần và toàn bộ thiên hạ đều bị Lam Tố Tố chơi xỏ. Tuy phía này có mang Lưu Tinh xa, nhưng bên kia Ngô Gia Tam Thiếu lại dẫn theo quân đội cực kỳ hùng hậu. Đinh quốc như lâu đài cát bị những cơn sóng của quân Trần đánh cho vỡ tan tác. Theo kịch bản của liên minh, khi Ngô quốc bị tấn công, Mai quốc sẽ hỗ trợ phòng thủ, Đinh quốc dẫn quân đi đánh úp nước Trần. Nào ngờ đâu Ngô Gia Tam Thiếu lại chọn cách tấn công làm biện pháp phòng thủ. Thậm chí hắn còn tiên thủ hạ vi cường, đánh thẳng vào hoàng cung Đinh quốc nhanh hơn cả quân tiên phong. [Nhóm] Nguy Hiểm: “Vậy bây giờ chúng ta phải làm sao?” [Nhóm] Coffe Đại Sư: “Đinh quốc coi như tiêu rồi!” [Nhóm] Tịch Dạ: “Đã ở đây rồi thì quyết giữ nam môn, không thể để bọn Trần quân lấy luôn của nước Ngô.” Thiên Hùng gõ icon nắm tay để thể hiện quyết tâm của mình. Tám người còn lại cũng đưa ra ký hiệu tương tự. Chín người như một, vậy mới phát huy được uy lực của Bách Thắng trận. Đòn cộng hưởng này chỉ dùng tốt khi đứng im phòng thủ một nơi. Trong trường hợp chạy tấn công, họ khó mà giữa được đội hình và cự ly thích hợp khi ra chiêu. Lam Y Công Tử và Anh Thật Là Pro hợp sức tấn công từ phía bắc. Ba chiếc Lưu Tinh xa được sử dụng cho đông, tây, nam. Mỗi chiếc máy bắn đá đều do mấy chục người chơi cùng nhau kéo đi. Tuy tốc độ chậm chạp nhưng uy lực tuyệt đối xứng đáng. Một cú bắn, hoả pháo trên trời như mưa sao băng giáng xuống. Boss giữ cửa mãn cấp 200 chỉ chịu được ba cú nã đạn là bốc khói khỏi thế gian. Những kẻ chống lại quân Trần nằm chết la liệt xung quanh. Mỗi lần có chiến tranh là công ty game lại hốt bộn tiền từ công tác hồi sinh. Những kẻ bị giết luôn nhao nhao sống lại để tiếp tục chiến đấu cho tổ quốc. Anh Hùng và Thuỷ Mạc cố giữ bản thân trong trạng thái Hồi Quang Phản Chiếu càng lâu càng tốt. Họ phải đợi cho hai đòn vận khí Liên Hoàn cùng xuất hiện. Nhưng khổ nỗi, máu quá thấp thì khó lòng trụ vững chỉ sau một hit. Có mấy lần nhìn thấy Liên Hoàn, chưa kịp chọn vào thì lại anh dũng hy sinh. Chính vì vậy hắn mới gọi đây là tuyệt chiêu chưa hoàn thiện. Làm gì có thứ dễ dàng biến người ta thành vô địch tuyệt đối. Chiến thắng nào cũng được đổi từ sinh mạng muôn vạn người.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang