[Việt Nam] Vô Hạn Tiến Hóa

Chương 24 : vô danh

Người đăng: 

.
Tất nhiên buổi tối màn chuẩn bị những thiết bị riêng của 2 người Lâm và Ro là không thể thiếu. Trước giờ ăn tối 2 người Minh Thư và Rose( Mỹ nhân do Ro tạo ra đó) đang chuẩn bị bữa ăn cho mọi người thì có 2 bóng đen di chuyển vô cùng nhẹ nhàng đi vào phòng của Lâm lắp đặt một thiết bị kỳ lạ, bóng đen thứ nhất quay sang nói với bóng đen thứ 2. _ Nhanh lên, chỉ còn ba phút nữa thôi họ sắp làm xong bữa tối rồi. Bóng đen thứ 2 đáp lại. _ Cứ bình tĩnh sắp xong rồi vội gì. Cạch... 1 phút sau cuối cùng lắp đặt đã xong 2 bóng đen kia nhẹ nhàng luồn qua khe cửa chạy ra ngoài phòng chờ ở đó họ không thấy ai thì thở phào một cái rồi chia nhau ngồi xuống hai chiếc ghế đối diện nhau , tên thứ nhất thở phào một tiếng nhẹ nhõm rồi lên tiếng trước. _ Phù.... Xong việc rồi nguy hiểm quá. Tên thứ 2 nói tiếp lời. _ Được rồi bắt đầu từ tối nay cuộc thi bắt đầu nhớ rằng ai mà thua thì phải bái người kia làm sư phụ đấy nhé. Nói xong hai tên nhìn nhau cười ho hố , không cần nói cũng biết hai tên này chính là Lâm và Ro, đúng lúc này thì một giọng nói ngọt ngào của Rose từ trong phòng ăn vọng ra gọi hai người đang ở trong phòng khách vào. _ Thức ăn xong rồi hai người vào ăn thôi. Nghe xong hai tên không ai bảo ai liền tiến vào trong phòng nạp năng lượng và dự trữ thên để chuẩn bị chiến đấu. Sau khi nạp năng lượng xong tối đến sau khi mọi người đã bàn luận về tác chiến tương lại xong nháy mắt đồng hồ đã chỉnh đến 11 giờ đúng. Đến lúc này thì Ro quay sang phía Lâm đá lông nheo một cái, không cần nói nhiều ai cũng hiểu đến đây Lâm đứng dậy nói với mọi người. _ Đã muộn rồi, mọi người bây giờ về nghỉ đi mai còn phải bắt đầu chương trình tập luyện. Lời vừa nói xong Ro đã giang tay ôm lấy Rose đứng lên rồi đáp lại. _ Được rồi, bây giờ chúng ta đi nghỉ thôi . Khi bước ra cửa còn đánh mắt báo hiệu với Lâm một cái rồi cười ha hả đi ra ngoài. Tên dâm đãng kia vừa mới chạy ra ngoài tên ở trong cũng không chậm luồn tay ra sau con mồi. Á... Thừa lúc Minh Thư không để ý hắn ngay lập tức thò tay luồn vào áo bóp một cái làm cho nàng phải kêu khẽ một tiếng rồi khuôn mặt tuyệt mỹ đỏ hồng lên . Thấy cảnh tượng kiều diễm như thế hắn không phải là thái giám sao có thể nhịn được, cánh tay lúc ấy nhanh như chớp luồn qua ôm chầm lấy thân hình mềm mại nhấc bổng lên nhằm hướng chiếc giường nhảy lại . Bịch.... Mới ôm lấy nàng nhảy lên giường hắn hành động ngay không hề chậm một chút nào lột sạch các chướng ngại, chỉ một lúc ngắn sau thân hình tuyệt mỹ kia đã hiện ra trước mặt hắn. Hôm nay còn mắc danh chiến đấu nên hắn không thể nhẹ nhàng với nàng được chiến lực tăng gấp 2 lần bình thường, cánh tay nhanh như cắt áp dụng các biện pháp kích thích thân thể kiều diễm kia chỉ sau 4 phút thì nàng đã phải kêu lên. _ Uh... đừng như thế nữa mà người ta khó chịu lắm, thịt em đi . Thấy đối thủ đã ngã ngũ không thể chịu được nữa hắn cũng ngay lập tức xông lên chiến đấu quyết liệt. Quả là tuyết kình chi nhân sức chiến đấu của nàng vô cùng bền bỉ. Sau 2 tiếng chiến đấu liều mạng không biết mệt mỏi nàng đã phải la lên. A.... lần này là lần thứ 4 nàng được đưa lên đỉnh vu sơn, thấy không thể chịu được nữa nàng phải lên tiếng van nài nũng nịu làm cho hắn tâm hồn như bay lên chín tầng mây. _ Đừng nữa mà, thế này được rồi người ta không chịu nổi nữa tha cho em đi đến mai em sẽ đền bù được không. Hắn còn chưa tận hứng tất nhiên không thể tha cho nàng được lập tức ghé sát lại tai của nàng thì thầm vài cái làm nàng mặt đỏ đến tận màng tai nói. _ Đừng làm có được không người ta ngượng lắm. Hắn đương nhiên không thể tha cho nàng như vậy được bèn nói. _ Không được thì chúng ta làm lần nữa đi. Thấy không thể thương lượng được với hắn nữa nàng bèn làm theo lời hắn hướng tới chỗ kia kích thích hộ hắn. Sau một đêm chiến đấu không mấy gian khổ hắn ôm chầm lấy thân thể mềm mại nằm ngủ một giấc đến sáng hôm sau luôn. Sáng sớm hôm sau nàng vì buổi tối lao lực quá độ giờ thân hình như một con bạch tuộc mềm mại ôm chặt lấy hắn đến 7 giờ hắn phải ghé vào tai nàng thủ thỉ thật nhẹ đánh thức nàng dậy. _ Dậy đi bảo bối còn làm bữa sáng nữa chứ. Nàng khi này từ trong lòng của ắn làm biếng nói vọng ra. _ Cho người ta ngủ chút nữa đi, tối hôm qua anh làm mạnh quá người ta mệt được không? Hắn nghe thế thì nhẹ nhàng hôn nhẹ lên khuôn mặt của nàng một cái rồi nhẹ nhàng gỡ cánh tay mềm mại của nàng ra khỏi mình, sau khi rời giường cũng không quyên lấy tấm chăn đắp lên che lấy thân hình mọng nước kia. Cạch... tiếng mở cửa thật khẽ vang nên hắn luồn qua khe hở của cánh cửa rồi chuồn thẳng ra trước phòng của Ro phá đám. _ Sáng rồi tất cả dậy thôi! Sau khi hắn lên tiếng khoảng 10 phút sau có hai bóng người từ vách đối diện thò đầu ra, Ra vừa ra khỏi phòng định đi đến phòng của Lâm để ăn sáng thì hắn đã ngăn lại nói. _ À.. phòng của tôi Minh Thư hiện giờ không được khoẻ lắm nên hom nay chúng ta sẽ sang phòng của Ro ăn đi. Ro đến đây sợ quá không nói một lời đi thẳng lại chỗ của Lâm quỳ xuống gập đầu một cái rồi thốt lên. _ Sư phụ! Xin người hãy nhận của đồ nhi một lạy. Đến đay Lâm cười ha hả giơ tay đỡ hắn lên nói nhỏ nhẹ. _ Đồ nhi ngoan đừng đa lễ tương lai còn dài chúng ta còn phải cố gắng nữa mà. Ro nghe thế giả bộ cảm kích nhưng trong lòng thầm đem tổ tiên của sư phụ mình ra hỏi thăm 1 lượt, đến đây Lâm định vào phòng của Ro thì tên này lập tức như mèo bị dẫm phải đuôi lập tức nhảy dựng lên đứng trước cản bước nói. _ Đợi đồ nhi một chút, để đồ nhi vào chuẩn bị. Tên này nói xong lập tức nhanh như chuột lủi vào phòng trước rồi đóng cửa lại, Lâm và Ra ngây ngốc một chút rồi tỉnh lại Lâm quay mặt sang hỏi Ra. _ Này anh sao từ hôm qua đến giờ trốn ở trong phòng không ra thế. Ra vẫn điềm đạm như trước đáp lại. _ Tôi cần có một vũ khí thật mạnh vì vậy cần thời gian để chế tạo lắp ráp khoảng 5 ngày nữa sẽ xong . Nghe xong hắn nói Lâm cũng không hỏi nữa. 5 phút sau Ro chạy ra trên tay còn mang theo mấy thứ đồ ăn liền nói. _ Hiện giờ chỉ có từng này mọi người ăn tạm đi. Nhìn thấy đống đồ ăn liền kia Lâm lập tức nhíu mày nói. _ Mọi người đợi tôi một chút. Nói xong chuồn thẳng vào phòng mình trên giường Minh Thư vẫn đang nằm ngủ ngon lành vốn không muốn đánh thức nàng dậy nhưng không thể không làm, hắn nhẹ nhàng lại gần lay lay nhẹ rồi nói nhỏ vào tai nàng. _ Dậy đi nào! Đến giờ tập hợp rồi không dậy mọi người cười cho đấy. Nghe thấy lời này nàng dù không tự nguyện nhưng vẫn phải đứng dậy mặc quần áo. Nàng thay đồ lộ liễu trước mặt hắn thế kia làm hắn trong lòng phải thốt lên "Tiểu yêu tinh này đúng là muốn lấy mạng mình mà" Sau khi mặc quần áo xong đi vào nhà tắm làm vệ sinh, hắn nói với nàng. _ Em cứ từ từ đi tí làm bữa sáng nha anh dẫn 2 người ngoài kia đi tham quan phòng nhé. Nói xong hắn chuồn ra ngoài nói với 2 tên kia. _ Chút nữa sẽ có đồ ăn bây giờ theo tôi Nói xong hắn dẫn 2 người kia vào phòng mình chọn hướng phòng tập luyện đi tới, vào phòng tập luyện hắn giới thiệu qua với 2 kẻ kia qua các cách huấn luyện và các dụng cụ huấn luyện. Một lúc sau Minh Thư đã lên tiếng gọi đám người lên ăn sáng.Lâm quay sang Ro nói. _ Về gọi thêm Rose sang đây ăn sáng nào. Ro nghe xong hơi giật mình một chút rồi lủi về phòng gọi. 5 phút sau tất cả đã tập hợp đủ ở phòng ăn, lúc này tình thế hơi quái lạ Ro dường như rất sợ Rose, Rose hôm nay làm mặt lạnh như tiền không thèm để ý đến Ro đang ngồi một bên. Sau khi mọi người xử lý sạch đồ ăn trên bàn như thường lệ Minh Thư và Rose cùng xử lý đống bát đĩa kia còn 3 người kia xuống phòng luyện tập trước. Sau khi mọi người xuống luyện tập trước một quãng thời gian Minh Thư và Rose cuối cùng cũng xuống phòng tập. Minh Thư không biết tại sao hôm nay đặc biệt tập luyện hăn say và hay cáu gắt với Lâm mà không có lý do gì làm cho hắn cười khổ không thôi. Sau khi tập luyện xong mọi người đi ăn bữa tối rồi ai về phòng nấy đến lúc này Lâm mới chợt nghĩ ra " Con mẹ nó, chết rồi thiết bị kia chưa kịp lấy ra". Nghĩ xong hắn nhẹ nhàng chuồn vào phòng ngủ trước ại chỗ lắp đặt thiết bị kia nhưng kinh ngạc ở chỗ tại sao chiếc máy kia rõ ràng là lắp ở đây mà sao không thấy đâu. Lúc hắn đang lục xục tìm kiếm thì một giọng nói nhẹ nhàng làm cho hắn giật nảy mình. _ Không cần phải tìm nữa đâu nó ở đây này. Từ một góc tối trong phòng Minh Thư từ từ đi ra trên tay còn cầm chiếc máy chấm điểm kia. Lâm thấy thế gì giật nảy mình lập tức nghĩ ra tại sao hôm nay Minh Thư và Rose lại lạ như thế thầm chửi Ro ngu ngốc, hắn không hề chậm chút nào lập tức chạy lại xưng tội. _ Anh có tội tha cho anh đi lần sau anh không giám nữa. Minh Thư nghe đến đây ngọn lửa trong lòng lập tức bộc phát hét lên với hắn. _ Anh xin lỗi à? hay quá nhỉ? Anh ra ngoài ngay cho tôi, tôi không muốn nhìn thấy mặt anh nữa! Thấy nàng kiêm quyết như thế hắn biết muốn vượt qua chuyện này thì phải khó khăn rồi đây. Lợi dụng lúc nàng đang quay mặt đi hắn ngay lập tức nhằm hướng nàng đang đứng vồ lấy ôm vào lòng ghé tai nàng thủ thỉ. _ Đừng giận nữa mà anh biết lỗi rồi từ nay anh không giám nữa anh thề mà. Sau khi nói xong còn thở một hơi nhè nhẹ vào tai nàng. Minh Thư lập tức nhũn người ra nếu không có hắn đỡ có lẽ sẽ ngã liền xuống đất, hắn thấy nàng đã mềm lòng bèn làm tới bế xốc nàng lên giường mặc kệ nàng giãy dụa ra sao cường hành tiến nhập vào một cuộc chiến lập tức nổ ra , sau một hồi nàng phải van xin dừng lại hắn lập tức biết cơ hội đã tới lập tức bây giờ thủ thỉ xin lỗi nàng. Nàng bây giờ đã mệt không nghĩ được nhiều lập tức tha lỗi cho hắn. Sáng sớm hôm sau mại người lại tiếp tục luyện tập đi vào lịch trình của mình. Lâm tuy rằng có tố chất sức khoẻ nhất ở đây nhưng cận chiến không có kinh nghiệm chưa thể thắng nổi Ro. Sau 40 ngày tập luyện đã đến lúc phải rời đi chiến đấu. Sáng sớm ngày cuối cùng mọi người tập trung trước không gian chủ thần lập tức có 3 chiếc cột màu đen hiện ra trừ Rose còn lại tất cả mọi người đều tiến vào đi làm nhiệm vụ mới, Ro bảo sẽ không bao giờ cho Rose tham gia vào nguy hiểm này và bắt cô ấy ở lại không cho theo. khi mọi người bước vào cột đen kia lập tức hai mắt tối sầm một giọng nói băng lãnh vang lên trong đầu họ. " Van Helsing bắt đầu truyền tống"
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang