[Việt Nam] Vô Hạn Tiến Hóa
Chương 14 : Day of the dead
.
Sau những ngày sau đó hắn và minh thư 2 người cùng nhau tập luyện chung ở trong phòng riêng của hắn phòng ở của không gian chủ thần quả thật là rất tiện lợi. Khi cần 1 phòng nào đó chỉ cần tưởng tượng ra phòng mình cần ồi lập tức sẽ xuất hiện ngay một cánh cửa đi vào sẽ hiện ra phòng mà mình muốn.
Đoàng....đoàng.... tiếng súng vang lên liên tục trog một phòng tập luyện tập bắn riêng ở đó có 2 người đang cầm 2 khẩu súng lục nhắm vào những tấm bia tập bắn và xả đạn liên tục 2 người này tập được một lúc bia tập bắt lập tức bị bắn hầu như nát bấy đủ thấy súng họ cầm trong tay có sức công phá lớn như thế nào. Sau một hồi cả 2 cùng ngừng bắn một người nữ đứng bên trái lập tức bỏ chiếc mũ trùm đầu ra lộ ra một khuôn mặt kiều diễm mê đảo chúng sinh nàng mỉm cười thật nhẹ nhìn sang bên người đang đứng ở một bên người và nói .
_ Em lại thắng rồi! Đây là lần thứ 432 em chiến thắng anh vẫn chưa thắng được lần nào đó.
Người bên kia tức qua dậm chân bỏ ngay cái mũ bảo hiểm trùm đầu kia lộ ra một khuôn mặt tuấn lãng cả người hắn phát ra một khí tức vương giả trông rất uy nghi hậm hực trả lời.
_ Em cười cái gì cái này không tính đổi môn khác đi.
Hai người này dĩ nhiên là Bảo Lâm và Minh Thư bây giờ 2 người họ đang tập luyện để chuẩn bị đối mặt với bộ phim kế tiếp nói xong hắn quay người đi tơi võ đài phía giữa sân tập cở áo ra làm lộ thân hình của hắn tuy không có thể nói là cơ bắp nhưng rất chắc chắn phối hợp với cả người hắn tạo ra một thân hình tuyệt mĩ hai tay đeo găng đấm bốc vào sau đó quay mặt lại đối diện với nàng làm một động tác ngoắc tay khiêu khích nói.
_ Lên đi nào nếu em ngay bây giờ chạy lên ôm anh và sám hối anh sẽ không chấp nhặt nữa đâu.
Nàng đương nhiên không phục hắn lập tức cũng cở áo ngoài ra lộ ra một thân hình tuyệt mĩ không hề có chút mỡ thừa hai đỉnh phong nhũ kia như muốn thoát ra ngoài sự trói buộc của chiếc áo bó kia chạy lại gần sàn deo hai chiếc găng tay khác vào rồi nhảy lên võ đài đáo lại lời khiêu khích của hắn.
_ Lên đi anh và em đấu 19 trận anh thắng 10 em thắng 9 hôm nay em sẽ gỡ hòa thôi không biết hươu chết về tay ai đâu.
Hắn tuy mạnh hơn nàng nhiều nhưng không phải là hắn nhường nàng mà hắn thua , hắn thua bởi vì những lúc lên võ đài phì lần nào cũng như nhau nàng chơi chiến thuật khiêu khích hắn cái thân hình bốc lửa kia cứ uốn éo trước mặt hắn làm cho dục hỏa của hắn bốc cao chỉ hận là không thể nhảy lên đè nàng xuống mà thương yêu ngay tại chỗ cộng với nàng rất am hiểu kỹ thuật cận chiến nên rất khó để có thể thắng được nàng nhưng có một câu rất đúng "trước sức mạnh tuyệt đối thì mọi kỹ thuật chỉ là hư không". Vì thể hắn mới có thể thắng được nàng, chỉ cần hắn có thể tóm được nàng dùng sức trâu của mình gì chặt thì nàng cũng không thể chông cự lại được hắn.
Trong những ngày này 2 người cùng nhau luyện tập hắn và nàng đã luyên tập rất nhều bộ môn hình thức khác nhau từ leo núi, đấu võ, bắn súng v..vv.... đều thắng có thua có nhưng có mỗi bắn súng là không bao giờ hắn thắng được nàng cũng không phải là hắn bắn giở mà là nàng quá xuất sắc trong bộ môn này làm hắn chịu khổ không tuy vậy hắn cũng không lấy làm bực cho lắm bởi vì đến buổi tối luyện song tu thuật thì hắn luôn chiếm được thượng phong toàn thắng tuy thân thể của nàng là tuyết kình chi nhân âm khí rất vượng nhưng đứng trước mặt hắn thì chỉ có thể trở thành một con dê non mặc hắn làm thịt xin tha không hề có lần ngoại lệ nào. Hơn nữa ở thời gian này hắn cũng luyện tập cách khống chế sức mạnh linh hồn khá kỹ càng nên đã biết cách điều khiển linh hồn của mình khá thành thục.Buổi tối lúc 2 người rước khi đi ngủ khi nào cũng chia nhau ra xem các bộ phim kinh dị để chuẩn bị cho tương lai của mình sau này có thể sẽ gặp phải.
Cuối cùng ngày đi phải đi làm nhiệm vụ cũng đến hắn và nàng thay nhau kiểm tra lại hết hành lý và vũ khí v...v.... sau khi đã chuẩn bị cất vào 2 cái balô đeo đằng sau lưng sau đó bước ra trước không gian tập trung của chủ thần tên dẫn đạo giả đang ở đó chờ 2 người hắn nhìn thẳng 2 người và mỉm cười nói.
_ Đã đến lúc rồi các ngươi hãy đến đây đi sang bên trái của ta.
Hắn vừa nói vừa đưa cánh tay trái ra lập tức một cột sáng màu đen ngòm hiện ra. Hắn cũng không hỏi nhiều bèn nắm tay của Minh Thư cùng bước vào cột sáng đen kia lập tức có một giọng nói băng lãnh bắt đầu truyền vào đầu của hắn " Bộ phim day of the dead bắt đầu truyền tống".
Khi hắn tỉnh lại thì thấy mình đang ở một căn phòng khá bình thường hình như là một khách sạn nào đó. Hắn ngẩng đầu lên nhìn sang bên trái của mình thì thấy Minh Thư vẫn đang nằm ngủ ngon lành trong lòng hắn cánh tay mềm mại kia vẫn nắm chặt tay hắn chỉ tiếc là bây giờ khuôn mặt của nàng đang bị một cái mặt nạ che đi nhưng khí chất hồ mị của nàng thì không thể che dấu được, thấy nàng đang ngủ ngon như thế hắn cũng không đánh thức nàng dậy mà chỉ mỉm cười nắm lấy tay của nàng. Một lúc sau hắn quay lại quan sát xung quanh thì thấy ngoài mình và Minh Thư ra thì đã có thêm 6 người nữa trong phòng điều làm hắn ngạc nhiên nhất là người tỉnh lại thứ 2 không phải là nàng mà là một thanh niên ngồi đối diện mình hắn trông khá bình thường, người ngoài nhìn vào thì thấy hắn không có gì đặc biệt nhưng sau khi Bảo Lâm quan sát hắn một hồi thì thấy cơ thể hắn rất chắc chắn toàn thân phát ra sức mạnh ẩn dấu mà người thường không thể dễ dàng phát hiện ra được . Hắn tỉnh dậy quan sát xung quanh một hồi thì tìm thấy một người thanh niên khác khoảng 22, 23 tuổi trông cũng khá bình thường đang nằm ngất ở bên cạnh hắn, hắn nhìn người đó một cái rồi lại một bên hắn ngồi xuống quan sát xung quanh khi quan sát đến chỗ 2 người Bảo Lâm và Minh Thư thì dừng lại một chút thấy đối phương dường như cũng đang nhìn hắn thì hắn mỉm cười đáp lại một cái rồi sau đó ngồi im tại chỗ.Bảo Lâm cũng không chú ý đến hắn nữa mà nhìn thẳng vào nhiệm vụ của mình ở trong chiếc đồng hồ " Sống sót 7 ngày ở trong bộ phim" hắn thấy thể thì nhíu mày lại một cái rồi dãn ra như không có chuyện gì.
Một lúc sau tất cả mọi người đều tỉnh lại tất cả mọi người đều có vẻ mặt khác nhau sợ hẫi, bất ngờ v..v... cứ xoay chuyển liên tục không dứt duy chỉ có 2 người trông khá bình thường kia là bình tĩnh như không có chuyện gì. Lúc tất cả mọi người đã tỉnh dậy thì tên người dẫn đạo bỗng nhiên xuất hiện từ trong hư không ra trước mặt mọi người trong phòng Bảo Lâm thì khá là quen nên cũng không để ý lắm đến hắn nhưng những người còn lại trong phòng thì tất cả đều giật mình ngạc nhiên. Bảo Lâm và Minh Thư không để ý đến hắn đang làm công việc dẫn đạo của mình mà nắm tay của nàng đi thẳng lại chỗ 2 tên tân nhân trông khá bình thường kia hắn nói trước.
_ Xin chào 2 bạn chúng tôi là những người đã vào đây trước các bạn có thể gọi là thâm niên giả ở đây các bạn có muốn gia nhập cùng với chúng tôi cùng nhau tìm kiếm cơ hội sống không, nếu đồng ý thì hãy giới thiệu tên là sở trường mỗi người để tồi còn phân công công việc của từng người.
Hai tên kia sửng sốt một chút rồi nghe qua đoạn diễn văn dẫn đạo xong cả 2 chìm vào trong suy tư, khoảng một lúc sau tên thanh niên tỉnh lại thứ 2 trong đoàn quay mặt lại nhìn tên tân nhân kia cả 2 người cùng trao đổ ánh mắt một lát rồi quay mặt lại nhìn thẳng Bảo Lâm rồi nói.
_ Tôi tên Trần Đức Cường biệt danh Ro nghề nghiệp sát thủ sở trường dùng súng lục cận chiến.
Tên tân nhân kia cũng nở một nụ cười rất hiền hoà giống như một thanh niên khá trung hậu thật thà nói.
_ Tên tôi tên là Trần Thiên Quân biệt danh Ra nghề nghiệp sát thủ sở trường là một tay súng bắn tỉa tấn công từ tầm xa rất được, rất hân hạnh được thâm gia cùng với các bạn .
Bảo Lâm sau khi nghe xong 2 người kia giới thiệu thì biết bọn họ đều là sát thủ chuyên ngiệp thì Bảo Lâm sửng sốt một chút rồi sau đó nghi hoặc hỏi.
_ Sao cả hai người dễ dàng tin chuyện này thể bình thường những người vào đây thì thường sẽ coi như một vụ bắt cóc khủng bố thôi mà?
Ra quay mặt nhìn vào Ro rồi mỉm cười nói.
_Ừ thì lúc đầu chúng tôi cũng có chút không tin nhưng tôi thấy tên người dẫn đạo kia xuất hiện trong hư không và những điều hắn nói hình như tất cả mọi người ở đây đều hiểu được theo ngôn ngữ mỗi quốc gia khác nhau thì chúng tôi tin 2 người các bạn.
Bảo Lâm quay ra nhìn Minh Thư một cái rồi bật cười ha hả . Hắn rút trong người ra 1 khẩu Deasert Eangle và nhìn sang Minh Thư một cái nàng cũng đưa từ trong người ra một khẩu Deasert Eangle khác và 2 người đưa cho 2 kẻ kia mỗi người 1 khẩu . 2 người kia được Bảo Lâm và Minh Thư đưa súng sửng sốt một chút rồi cũng nhận lấy súng đưa lên xem xét một chút rồi bọn họ bỗng nhiên sửng sốt ngạc nhiên nhìn vào vùng băng đạn của khẩu súng thấy không hề có một viên đạn nào thì Ro nóng tính không giư được bình tĩnh đưa khẩu súng lên nhằm trước mặt Bảo Lâm hét to.
_ Anh làm thế này là cái quái gì đây súng sao lại....
Đoàng... một phát súng vang lên trong căn phòng làm cho tất cả các tân nhân khác trong phòng kinh ngạc ngoại trừ 4 người đang nói chuyện những tân nhân khác trong phòng hoảng loạn tột độ nhìn sang bên 4 người đang nói chuyện kia thì thấy tên Ro đang cầm khẩu súng chưa kịp giơ lên thì thấy bên mặt hắn chỉ cách có 5mm nữa là viên đạn sẽ xuyên thủng đầu hắn. Minh Thư không hề khách khí cầm 1 khẩu khác nổ súng ngay rồi cảnh cáo hắn bằng một giọng lạnh như băng.
_ Nếu ngươi mà giám chĩa súng vào anh ấy thì lần sau sẽ không phải là cảnh cáo như thế này đâu.
Bảo Lâm thấy tình thế bỗng chốc đã trở nên căng thẳng thì vội vàng lên tiếng ngay.
_ Minh Thư em bỏ súng xuống đi không cần phải gấp như thế đâu.
Sau đó hắn quay mặt lại 2 tên tân nhân kia Ra thì mặt vẫn thản nhiên nhưng Ro thì mặt đã tái đi gân xanh nổi lên đầy mặt hắn thấy tình hình không ổn thì vội vàng giải thích.
_ Các anh đừng trách cô ấy khẩu súng này nguy hiểm lắm đấy. Trong băng đạn không có đạn là bởi vì súng này là vô hạn đạn nên trong băng không có viên đạn nào.
2 tên kia kể cả tên Ra từ đầu đến giờ bình tĩnh cũng phải giật mình không ít, thấy mặt 2 người đang ngơ ngác thì Bảo Lâm thở dài một cái rồi giải thích.
_ Những thứ vũ khí như thế này thì ở không gian chủ thần còn nhiều lắm ngoài ra còn có các cách cường hoá ADN nữa cơ sau khi hoàn thành nhiệm vụ khi về không gian chủ thần các anh sẽ hiểu.
Nói xong hắn quay mặt lại hỏi Minh Thư.
_ Em có biết nội dung bộ phim này không kể cho mọi người nghe để cùng nhau chuẩn bị đi.
Minh Thư quay mặt lại không nóng không lại trả lời với mọi người.
_ Bộ phim này kể về một thành phố bị mắc phải một loại Virus do các nhà khoa học nghiên cứu vũ khí sinh hoá tạo ra. Mọi người bị nhiễm loại virus này sẽ lập tức biết thành các Zombie khát máu thích ăn thịt người tươi sống một khi bị chúng cắn thì sẽ không hền có một sự miễn nhiễm nào nữa tất cả chắc chắn sẽ trở thành các Zombie giống bọn chúng nếu không có thuốc chữa điểm yếu chủa bọn Zombie là đầu chỉ cần bắn nát đầu hoặc chặt đầu chúng xuống mới giết được chúng có một đặc điểm nữa là chúng có thể ngửi được mùi thịt sống của chúng ta nên phải chú ý cẩn thận hơn .
Nghe xong Bảo Lâm chìm vào suy tư ngồi nghĩ một hồi rồi nói.
_ Hiện giờ tình hình này chắc chủ thần đã thả chúng ta giữa một thành phố đầy Zombie bảo chúng ta phải sống sót 7 ngày ở đây trong sự truy lùng của lũ Zombie đây.
Tên Ro nóng tính nói ngay.
_ Sợ gì bọn chúng chứ tôi đã xem phim Resident Evil rồi bọn chúng chắc có lẽ là rất chậm chạp đánh không lại thì chạy thẳng là được.
Minh Thư quay lại nhìn hắn rồi hừ một cái tỏ ý coi thường làm tên Ro kia tức xì khói nàng không nhanh không chậm từ từ trả lời.
_ Đây là Zombie trong Day of the dead chứ không phải là lũ yếu ớt như trong Resident Evil bọn chúng sau khi chuyển đổ thành công thì sẽ nhanh hơn mạnh hơn tố chất người thường đến 2 lần người nghĩ bọn chúng yếu ớt thì một mình ra ngoài chịu chết đi.
Tên Ro 2 lần bi nàng làm cho tức chết nhưng không thể làm gì được chỉ có thể nuốt vào trong lòng. Đến đây ra mới chậm rãi nói.
_ Ro em hãy bình tĩnh chut được không đừng làm loạn nữa.
Ro thấy anh mình nói thế lập tức ngoan ngoãn đứng sang một bên , sau đó Ra chậm rãi nói.
_ Thế thì ở trong bộ phim này nhiệm vụ của chúng ta chỉ là sống sót 7 ngày phải không tôi đề nghị kiếm một ngôi nhà rồi sau đó kiếm bột mì phủ hết lên để tránh bọn Zombie nhận được mùi của chúng ta sau đó có thể sống qua được 7 ngày hay không thì còn phải xem vào vận may của chúng ta.
Bảo Lâm và Minh Thư không phản đối chỉ gật đầu, sau đó dường như Bảo Lâm dường nghĩ ra chuyện gì đó quay mặt nhìn thẳng vào minh thư mỉm cười nói với 2 người kia.
_ Tôi đồng ý với ý kiến của anh nhưng đến ngày thứ 7 chúng tôi sẽ ra ngoài giết Zombie kiếm điểm thưởng để khi về chủ thần không gian còn có điểm mà đổi vũ khí chứ.
Nói xong hắn nắm lấy tay của Minh Thư mỉm cười.Ra sau khi nghe xong suy nghĩ một chút rồi sau đó quay lại nhìn Ro một chút rồi kiên định nói.
_ Chúng tôi sẽ đi theo các anh. Để về không gian chủ thần còn có điểm mà mua đồ chứ.
Nói xong hắn nhìn 2 người Bảo Lâm mỉm cười nụ cười của hắn rất thân thiện nhưng không biết tại sao Bảo Lâm khi nhìn thấy nụ cười ấy thì lại không tự nhủ được rùng mình một cái tự nhủ thầm " Tên này rất đáng sợ".
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện