[Dịch] Vô Hạn Khủng Bố

Chương 4 : Hành lang Laser cứu mạng (phần 2)

Người đăng: cuonglong

.
Trịnh xá nghĩ một lúc rồi hỏi: - Thế còn loại thứ tư thì sao? Ba loại trước hình như có tất cả rồi mà? Trương Kiệt cười một cách thần bí: - Loại thứ tư phải gọi là cực kỳ đó nha, người bình thường cứ trải qua phim kinh dị sớm muộn gì cũng phát điên, loại thứ tư là để giải trí, xả street. Có thuốc lá, có cần sa, heroin, mấy thứ đó đều cực rẻ, một điểm thưởng đổi được 1000 điểm sinh hoạt, 1000 gram Heroin chỉ có giá 5 điểm sinh hoạt thôi. Sao, có phải là cực rẻ không? Chủ thần đã tính toán rồi, con người chỉ cần có 300 điểm tế bào hoạt lực và 350 điểm miễn dịch lực thì hút ma túy vô tư, cơ thể tự động điều chỉnh được, không sợ nghiện. Hà hà. Thời gian sống trong phim kinh dị cũng đổi ở đó, ngoài ra đĩa nhạc, đĩa phim, thậm chí cả đàn bà đều có . Trương Kiệt cười ầm lên, Trịnh Xá gãi đầu nói: - Tôi không có hứng thú với mấy món đồ cao su. Trương Kiệt vỗ vai Trịnh xá cười: - Nói cái gì vậy? Là đàn bà thật sự, không phải đồ cao su, do chủ thần chế tạo, có ý thức, tư duy, tính cách, ký ức độc lập, khi mua cậu có thể lựa chọn tuổi tác, hình dáng, màu da, thậm chí từng chi tiết cơ thể, ha ha, chơi trò Artifact Girl chưa vậy? Chủ thần chế tạo đàn bà chi tiết hơn nhiều, thậm chí cậu có thể chế tạo một người đẹp lông lá xồm xoàm như gorilla. Lý Tiêu Nghị lại một lần nữa hai mắt sáng rực, Chiêm Lam hừm hừm bất mãn. Trương Kiệt ngừng cười đùa nói: - Không ai biết được mình còn sống bao lâu trong thế giới này, anh chỉ muốn có người con gái mình thích ở bên cạnh, mà chỉ cần các chú thử qua sẽ biết, người ta không phải búp bê, tuy là do chủ thần chế tạo, nhưng họ tuyệt đối còn chân thật hơn cả một số cô gái trong đời thực, và cô ấy thật sự yêu cậu, chia sẻ với cậu những nỗi sợ trong phim, ngoài ra như đã nói, khi cậu có đủ điểm trở về, có thể mang theo cô ấy. Nếu anh có thể trở về anh nhất định sẽ lấy cô ấy làm vợ, cô ấy là loại người ta có thể yêu suốt đời. Sự nghiêm túc và tình ý trong những lời nói ấy khiến bọn Trịnh Xá không dám có ý đùa cợt nữa. Vào cái thời đại này, khi phụ nữ kêu ầm lên rằng trinh tiết chỉ là một lớp mô, đàn ông chỉ nhận biết tiền bạc và nhục dục, một người có thể nghiêm túc yêu đủ khiến Trịnh Xá khâm phục và kính trọng.( câu này hơi bị hay) Chiêm Lam vuốt vuốt trán nói: - Ngừng chủ đề này lại, ở đây có con gái đấy nhé, không được nói mấy chuyện màu vàng nữa! Trương Kiệt, anh nói về Không gian chủ thần đi, sau khi hoàn thành nhiệm vụ sẽ ra sao? Trương Kiệt nghĩ một lúc rồi nói: - Thật ra cũng không có gì, hoàn thành nhiệm vụ sẽ trở về chỗ Chủ thần, chủ thần là một quả cầu ánh sáng nằm giữa một quảng trường, muốn hỏi gì hay trao đổi chỉ cần dùng ý thức liên hệ. Xung quanh quảng trường có 20 căn phòng, có điều chưa bao giờ đầy cả, mỗi người tự chọn một căn phòng, lớn nhỏ ra sao, hình dáng sắp đặt thế nào chỉ cần tưởng tượng ra là được. Căn phòng đó chỉ có chủ nhân và những người được cho phép mới có thể ra vào, ngoài ra mỗi lần hoàn thành nhiệm vụ trở về lại được nghỉ 10 ngày tai Không gian chủ thần, chỉ thế thôi. Chiêm Lam cười cười, đang định hỏi tiếp thì Trương Kiệt bỗng bật dậy, chạy đến tấm cửa sắt, mọi người kinh ngạc cũng chạy ra theo, nhưng qua tấm cửa pha lê nhìn ra ngoài thì không thấy gì cả ngoài những ngọn đèn trong hành lang. Trương Kiệt quay lại nói: - Red Queen, báo cáo tình hình trong phòng điều khiển! Giọng nói của một cô bé vang lên: - Hai con Licker đang tấn công cánh cửa ngoài cùng, còn có thể duy trì 40 giây. Trương Kiệt quay đầu lại chửi ầm lên: - Mẹ kiếp, biết ngay là không giản đơn như vậy mà, mấy con Licker đó chắc là ngửi thấy chúng ta, cũng may là đã nấp trong này, còn hai cánh cửa không biết duy trì được bao lâu.- Vừa nói vừa nhìn đồng hồ. Trịnh Xá mấy người cũng nhìn vào đồng hồ, thời gian còn lại 17 phút, không biết mấy cánh cửa lớn và hành lang laser có thể ngăn cản chúng được không, vũ khí họ có cơ bản là không làm tổn thương được mấy con quái vật biến dị đó. Trịnh xá không muốn chết ở đây, đặc biệt là khi có hy vọng sống còn, hắn gấp gáp nói: - Red Queen, hãy tính toán xem còn duy trì được bao lâu? Giọng bé gái mãi không vang lên, Trịnh Xá lập tức chĩa súng vào máy tính quát lớn: - Red Queen, tôi biết trình tự của cô là ngăn chặn không cho T-Virus phát tán, tiêu diệt bất cứ sinh vật nào có nguy cơ nhiễm virus, bao gồm cả chúng tôi phải không? Vậy hãy suy nghĩ đi, nếu ngươi không phòng ngự, để Licker vào đây giết chúng tôi thì trước đó chúng tôi có thể bắn nát máy tính, ngươi sẽ không không chế được Hive nữa, lúc đó có bao nhiêu Virus phát tán ra ngoài? Giọng bé gái trầm ngâm phiến khắc vang lên: - Tôi muốn hỏi, các người đã chọn ở lại đây, sao còn tránh trát, không phải các người đã lựa chọn tự hy sinh rồi sao? Trịnh xá còn chưa kịp trả lời, Chiêm Lam đã lên tiếng: - Chuyện của chúng tôi hình như máy tính không được phép hỏi, phải có giác ngộ là một máy tính chứ, dẫu sao chúng tôi cũng ở lại đây, chết hay không cũng không phát tán virus, sao không bảo vệ chúng tôi hả cô bé Red Queen? Giọng bé gái ngập ngừng: - Đã hiểu rõ, Licker không thể vượt được qua hệ thống phòng ngự. Trong lúc đối thoại thừa thãi, cánh cửa thép đã vang lên tiếng động ầm ầm, qua lớp cửa kính đã có thể nhìn thấy thân hình vật vã của Licker, trên cửa sắt đã hiện ra những vết cào sắc nhọn. - Sức mạnh thật đáng sợ, đúng là quái vật 100 điểm, nếu có một khẩu rocket vô hạn đan dược, chúng ta có thể mở cửa ra kiếm điểm được.- Trương Kiệt cười khà khà nói. - Rocket vô hạn đạn dược? Deasert Eangle vô hạn đạn dược giá 100 điểm, còn Rocket vô hạn đạn dược thì bao nhiêu? - Trinh Xá thuận miệng hỏi. - Tất nhiên là có, tuy vậy đắt dã man, loại phổ thông nhất cũng đã 2000 điểm rồi, có ngần ấy điểm tôi thà cường hóa bản thân, mà không phải phim nào dùng súng đạn cũng giải quyết được vấn đề. Trong lúc nói chuyện, cánh cửa thép đã biến dạng, móng vuốt của Licker thật đáng sợ, xé toạc cả tấm cửa thép dày 10mm, sau một tiếng oanh dữ dội, hai con licker to đùng xuất hiện trước mắt mọi người. Thân thể dài vài mét, không có mắt, toàn thân màu hồng, Licker có lẽ dùng cảm ứng nhiệt hay Khứu giác để tìm mồi, lưỡi vươn dài hơn 1 m, móng vuốt biến dị thành vô pháp hình dung, kiên nhận như sắt thép, thậm chí còn hơn. Trịnh Xá nhìn hai con Licker, lại nhìn súng ngắn trên tay, hắn không tin rằng khẩu súng ngắn này có thể gây chút tổn thương nào đến Licker, nếu có thì cũng chỉ là ăn rùa mà thôi. Hai con Licker nhìn mọi người ở đầu cuối hành lang, một con nhảy bật qua, con thứ hai tiếp liền, cánh cửa thép bị xô vang lên ầm ầm, đó là đạo phòng tuyến cuối cùng. - Red Queen! Trịnh Xá và Trương Kiệt cùng gào lên, đúng lúc ấy, hai bên hành lang xuất hiện tia sáng laser bay về phía hai con Licker, hai con Licker đang nhảy lên một lần nữa, bông nhiên dừng lại, thân thể to lớn từ từ chuyển động rồi đột nhiên biến thành bốn phần. Hù.. Bốn người cùng thở phào, áp lực của Licker thật khủng khiếp, đứng trước chúng, con người thật bé nhỏ, một mạng người bất quá chỉ một cú vồ, dù Trương Kiệt có mạnh hon mọt người cũng chỉ có hạn, vô pháp chiến đấu với Licker, nếu cánh cửa bị phá, bốn người chỉ có chết mà thôi. Trương Kiệt ngồi phịch xuống, rút ra mấy điếu thuốc, không chỉ vứt cho Trịnh xá một điếu mà cả Lý Tiêu Nghị cũng có phần khiến anh chàng có cảm giác thu sủng nhược kinh ( được chiều mà sợ), Trương Kiệt châm thuốc, rít vào rồi nói: - Biết thế nào là kinh sợ và khủng bố chưa? Những chuyện như thế này anh trải qua mấy lần rồi, ba bộ phim, anh cũng không biết làm sao mà qua nữa, mẹ nó, chỗ này đúng là không giành cho con người mà! Trịnh xá và Chiêm lam nhìn nhau cười khổ, lúc nãy khi Licker phá cửa, phản ứng của họ vô cùng tệ, không những toàn thân ướt đẫm mồ hôi, chân tay cũng run lẩy bẩy, nếu không có hành lang laser, Licker tiến vào thì đến bỏ chạy họ cũng không dám nữa. -Tiếp tục chờ thôi, cái hành lang này không tồi, chúng ta có lẽ có thể... Trương Kiệt chưa dứt lời, đèn đóm xung quanh đều tắt phụt, bốn người ngẩn ra rồi nhất tề chạy đến bên cửa, quả nhiên đèn trên hành lang đã tắt hết, phòng máy chủ đã mất điện. - Mẹ nó, tình tiết, sao cái đoạn này mình lại quên cơ chứ, mọi người không nhớ sao? Trương Kiệt giậm chân kêu ầm lên, đá vào cánh cửa sắt, Trịnh xá có gắng nhớ lại, bộ phim này hắn xem đã lâu, nhiều chi tiết đã quên, mãi mới nhớ ra, hắn và Chiêm lam cùng kêu lên: - Frank tắt Red Queen! Trịnh xá nhớ lại lúc này , hai nhân vật chính bị nhốt trong phòng thí nghiệm, một bên có Licker tấn công, để cứu họ, Frank đã tắt máy tính để cắt điện mở khóa, vì thế bốn người bỗng nhiên không còn gì bảo vệ ngoài cánh cửa chính, hành lang Laser đã bị vô hiệu hóa. Từ từ, bốn người đều bình tính lại, họ biết rằng tiếng động nào cũng có thể dẫn đến Licker, ngoài tiếng thở và tim đập, không còn nghe thấy gì nữa, tuy thế, tiếng thở và tim đập của mọi ngưỡi nghe rất rõ ràng trong không gian yên lặng đáng sợ. Không biết bao lâu, bên ngoài vang lên tiếng hổn hển, tiêng kim loại va chạm, không càn nói cũng biết bên ngoài có một con Licker đang đến. Hắn nhớ rằng điện mất không bao lâu thì Alice cùng mọi người lên đến mặt đất, mà đồng hồ đếm ngược sẽ kết thúc vào cùng lúc đó. Trịnh xá khẽ hỏi Chiêm Lam: - Còn bao lâu, đồng hồ còn bao lâu? - Không biết nữa, đại khái khoảng mấy phút thì phải.- Chiêm lam đáp khẽ Mấy phút là còn bao lâu? Trịnh xá không dám nói nữa vì tiếng hổn hển đã đến trước cánh cửa lớn, tiếng hổn hển liên tục truyền đến tai mọi người, sau đo là tiếng kim loại ken két, chắc là con Licker đang cào vào cửa sắt. ( Còn bao lâu, thật ra còn bao lâu, nhanh lên nào!) TRinh Xá xiết chặt khẩu súng còn vài viên đạn, dù hắn biết khẩu súng chẳng làm gì được Licker nhưng dù sao nó cũng là một điểm tựa tâm lý. Phanh một tiêng dữ dội, cánh cửa sắt hiện ra một vết cào lồi lên, mọi người tim như nhảy ra ngoài, tất cả chạy đến bực tường đối diện, nín thở nhìn cánh cửa. Phanh phanh liên tục, vết lồi càng ngày càng nhiều, cuối cùng móng vuốt sắc nhọn xé toạc cánh cửa như xé tờ giấy, khuôn mặt kinh tởm của Licker xuất hiện trước mặt mọi người. Aaaaa! Trương Kiệt và Trịnh Xá cùng rống lên, hai người xả súng điên cuồng bắn vào Licker, nhưng do khẩn trương và sợ hãi mất lết lý trí nên không một viên nào trúng đích. Licker vứt bỏ cảnh cửa, rống lên và nhảy về phía bốn người.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang