[Dịch] Vô Hạn Khủng Bố
Chương 14 : Chương mười hai Chiến lợi phẩm dồi dào
Người đăng: cuonglong
.
Sau khi tu phục, sáu người đứng trên quảng trường nghĩ lại mà sợ, mấy chục phút cuối cùng, cái cảm giác từ sống đến chết, từ hy vọng đến thất vọng rồi lại hy vọng lặp đi lặp lại, đau tim gấp mấy lần so với Alien 1, cũng còn may, bọn họ đã sống sót trở về. Trịnh Xá chưa kịp ư hử gì thì Chiêm Lam đã nhào vào lòng hắn, khóc như mưa như gió, không thèm quan tâm đến La Lệ cũng vừa định nhảy vào, may mà TRương Kiệt phản ứng nhanh, ôm lấy cả hai người, cười khà khà, khiến cho khuôn mặt xanh lè của La Lệ bớt phần khủng bố.
- Ha ha ha...dù thế nào thì bọn mình cũng sống sót trở về rồi... - Trương Kiệt cười lớn nói.
Chiêm Lam đỏ mặt nói khẽ một câu cảm ơn rồi đứng sang một bên, nhường chỗ cho La Lệ. Cô bé như báo thù việc vừa rồi, nhảy xổ vào TRịnh Xá mà hôn như tuyên bố quyền sở hữu khiến cho Trịnh xá ngại ngùng, lấm lét nhìn quanh.
- Cậu được bao nhiêu điểm thưởng? Bọn tôi nhận được điểm thưởng không giống nhau.
Zero đột nhiên chen ngang nói. Trịnh Xá ngẩn ra rồi vội nhắm mắt liên lạc với chủ thần, kết quả khiến hắn giật mình, tổng cộng hắn được 4177 diểm, hắn giết một người mới, bị trừ 1000 điểm, thưởng thường lệ 1000 điểm vừa bù lại, hắn được hơn 4100 điểm, lại thêm 2 cái kịch tình cấp C khiến hắn ngạc nhiên vô cùng.
Zero nói với giọng đều đều:
- Tôi nghe thấy chủ thần thông báo" tiêu diệt một phần của Chú Oán, nhận được 2300 điểm và môt kịch tình cấp C"
TRương Kiệt nói:
- Tớ được 1800 điểm và 2 kịch tình cấp D.
- 1500 điểm, 2 D
- Tôi là...
Cuối cùng tổng kết lại, trừ Tề Đằng Nhất chỉ được 1 D, cả Chiêm Lam cũng được 2D, mọi người đều được thêm 1000 điểm, phải nói là thu hoạch dồi dào, tương đương với trair qua mấy bộ phim cộng lại.
- Nhưng mà...không phải là cú đòn quyết định do Zero bắn sao? Nếu không nhờ anh ấy, bọn mình toi hết rồi! - Trịnh Xá ngạc nhiên hỏi.
Chiêm Lam vuốt vuốt trán nói:
- Có lẽ là Chủ thần căn cứ vào mức độ góp sức của mỗi người mà chia điểm, ví như trong Alien, mọi người cùng tham gia giết Queen, nhưng điểm thưởng chỉ có anh nhận được, đó là do giết Queen là nhiệm vụ chính, còn nhiệm vụ chính lần này là sống sót, thu hoạch thêm được chủ thần chia theo mức độ đóng góp của từng người.
Mọi người đều đồng ý với giả thuyết này, quả thật nếu trong đợt tấn công thứ bảy không có sức chiến đấu của Trịnh Xá, chưa biết chừng mọi người đều ngoẻo ở đó. Trịnh Xá và Zero được nhiều nhất không có ai dị nghị gì.
Do có hai người mới nên tiếp đó Trương Kiệt giảng giải sơ qua các tính năng của chủ thần không gian, hẹn hôm sau tụ tập tại quảng trường bàn việc cường hóa và trao đổi, sau đó mọi người giải tán về phòng, chỉ có Tề Đằng Nhất ở lại tiến hành sự nghiệp chế tạo người yêu. Trên đường Trịnh Xá và La Lệ về phòng tương đồi lặng lẽ, chỉ có La Lệ nói giọng chua lè:
- Không cần nghĩ nữa, người đẹp ngực to đã về phòng rồi, có nhớ người ta cũng không quay lại đâu...hay là anh đến gọi cửa, chắc chắn chị ấy sẽ mở cửa cho anh vào phòng...
Trịnh Xá đần mặt ra rồi nhăn nhó nói:
- Chài, anh có nghĩ gì chuyện đó đâu, anh chỉ đang nghĩ là người chết liệu có còn ý chí không? Có còn giận những người còn sống không?
La Lệ rung rung đôi môi hồng nói:
- Có lẽ là có ma tốt, ngày xưa bà thường nói: " người hiền gặp lành, người ác gặp ác, không phải không trả, chỉ là chưa tới"... bà còn hay kể rất nhiều chuyện ma hiền báo ơn nữa...
- Báo..ơn à? - Trịnh Xá nhớ lại hình bóng hồn ma Sở Hiên lúc ấy, nếu không nhờ hồn ma Sở Hiên ngăn chặn oan hồn vây quanh, chỉ sợ hắn không chờ được đến lúc Zero nổ súng...đó là báo ơn sao?
- Vậy là...anh chết thật rồi sao? Dù với trí tuệ như thế...cũng chết thật sao?
Đêm đó không có gì khác ngoài hai người yêu nhau quấn quýt triền miên đến khi kiệt sức mới ngủ thiếp đi. Sáng sớm hôm sau, hai người nằm trên giường, ôm nhau khe khẽ nói nhưng câu chuyện vu vơ, La Lệ không ngừng hỏi những chuyện xảy ra trong phim đến từng chi tiết. Nghe đến những đoạn nguy hiểm, cô bé tròn xoe mắt há mồm, khi nghe đến những lúc Trịnh Xá thoát khỏi cái chết gang tấc, nàng khe khẽ khóc thành tiếng.
- Ài...lại chỉ có 10 ngày! Dê xồm, nhất định anh phải sống trở về gặp em đấy nhé.
Trịnh Xá thở dài, không biết nói sao, đột nhiên một ý nghĩ nảy ra, hắn nói:
- bé Lệ, hay là bọn mình ra biển chới đi, đến những bãi biển nổi tiếng nhất, lần này bọn mình đến Hawaii du lịch 10 ngày có được không?
La Lệ lập tức kêu ầm lên, không ngừng lăn lộn trên người hắn, cho đến lúc chú em nổi giận mới đỏ mặt ngừng lại, miệng không ngớt hỏi:
- Thật không? Thật không anh?...
Dường như cô bé sắp ngất đi vì sung sướng, TRịnh Xá cười nhẹ nói:
- Thật chứ, không chỉ bọn mình, tất cả mọi người đều đi, thư giãn một chút..
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện