[Dịch] Vô Hạn Khủng Bố

Chương 7 : Tiếp xúc lần đầu và gã cao to đen hôi (1)

Người đăng: cuonglong

  Đám Trịnh Xá chia tay O’Conneil ở bến cảng rồi hòa vào đám đông tiến vào Cairo, vừa đi vừa hội ý nhanh. - Như đã kế hoạch từ hôm qua, trừ người mới, 6 lính cựu chúng ta phân chia như sau: Trương Kiệt và Zero một tổ, Zero bắn tỉa, Trương Kiệt bảo vệ, Triệu Anh Không và Chiêm Lam một tổ, Triệu Anh Không phụ trách ám sát, Chiêm Lam cung cấp phụ trợ tốc độ và sức bền. Tôi và Tề Đằng Nhất một tổ, tôi phụ trách tấn công tầm xa, Tề Đằng Nhất phiên dịch những chú ngữ. Nếu mọi người không có ý kiến thì tiến hành như vậy, lien lạc thông qua máy chúng ta mua ở chỗ Chủ thần, vừa có thể lien lạc vừa có thể định vị. Tiêu Hoành Luật gấp gáp nói: - Đưa máy liên lạc cho tôi xem…có thể định vị đội viên, nếu rơi vào tay đối phương thì sao? Mọi người đã nghĩ đến chưa? Trịnh Xá cười nói: - Tất nhiên, vì thế tôi định đưa ra khẩu lệnh chỉ chúng ta biết, một khí người dùng máy lien lạc không biết khẩu lệnh lại gần thì lại là cơ hội mai phục..ưm..tất nhiên là không thể để những người không phải đội viên biết, ba người bọn họ sẽ tách ra do ba tổ luân phiên bảo vệ, nếu thấy có nguy cơ thì giết ngay, không để họ nguy hại đến toàn thể. Cao Hồng Lượng , Trương Hằng , Tần Chuế Ngọc ba người nghe đoạn giật bắn lên, Tiêu Hoành Luật gật đầu nói: - Để tôi ở cùng bọn họ, không cần máy lien lạc nữa, khi giao chiến phải có một tổ bảo vệ bọn tôi…nếu như rơi vào tình thế nguy hiểm thì 4 người chúng tôi làm mồi nhử, như đã nói từ đầu. Tần Chuế Ngọc lập tức bất mãn lớn tiếng: - Đùa …đùa cái gì thế? Bọn họ 6 người mạnh thế, có vũ khí lại có máy lien lạc, sao còn bắt chúng tôi đi làm mồi nhử, rõ rang là bắt chúng tôi đi chết. Ê, tôi nói thật mà, nhìn tôi cái gì? Tiêu Hoành Luật không thèm nhìn cô nàng cười lạnh nghịch tóc nói: - Chính vì không có thật lực nên người chết trước phải là chúng ta, đây không phải thế giới thực, nơi người không có thật lực phải được bảo vệ ,ở đây mọi thứ phải phục vụ mục tiêu sống sót, nếu chúng ta làm mồi nhử, chỉ cần lực lượng chính còn nguyên, khả năng sống sót của chúng ta là 20-30%, còn nếu lực lượng chiến đấu mất hết thì chúng ta chết là 100%, đội Ấn châu chắc chắn không bỏ qua đám điểm số biết đi này đâu. Tần Chuế Ngọc nghe đến ngây người ra rồi bỗng đỏ mặt kêu lên: - Nếu thế sao không chọn người có thể lực tốt làm mồi nhử? Nói thế nào tôi cũng không làm mồi nhử, nếu bị giết các người ráng mà chịu âm 2000 điểm nữa đi. Tiêu Hoành Luật nhẹ nhàng nhổ ra một sợi tóc đặt trên ngón tay thổi đi, cười lạnh nói: - Lady first… Tôi nghĩ hai người còn lại cũng nghĩ thế phải không? Nếu còn chưa phục thì chúng ta bỏ phiếu. Trịnh xá chăm chú quan sát, hắn kêu thầm một tiếng, chú nhóc này hành sự thật quá giống Sở Hiên, chỉ có them một chút nhân tình còn Sở Hiên thì lý trí đến không cần biết gì nữa, ai phản đối cũng bị quy vào phe thiểu số, còn bản thân được phân vào phe đa số, bất tri bất giác biến cách nhìn của mình thành chân lý, có lẽ đó là cách mà trí giả thích làm nhất chăng? Đột ngột , Trịnh Xá , Zero , Triệu Anh Không , Trương Kiệt đồng thời quay đầu nhìn ra ngoài xa, ở đó có một gã cơ bắp cuốn cuộn như đã tảng, cao to đen hôi và một gã mũi khoằm, râu ria xồm xoàm, ánh mắt nham hiểm đứng cùng nhau, một cảm giác kỳ quái khiến 4 người quay lại nhìn. - Không sai, là thành viên đội Ấn châu, sát ý thật mãnh liệt… ở đây chúng ta có khả năng bị bắn tỉa, không biết xung quanh có còn người của họ không? Zero, đưa mọi người đi, Chiêm Lam, buff cho anh và Triệu Anh Không, Tiêu Hoành Luật tìm cách rũ bỏ sự theo dõi của họ, Triệu Anh Không chặn gã râu ria, nếu cần thì giết đi, tôi lo gã cơ bắp. Trịnh xá tự ra lệnh cho mọi người, trải qua mấy bộ phim, lại them sự đào luyện của Sở Hiên, hắn tự nhiên đặt mình vào vị trí đội trưởng, tuy còn chưa hoàn toàn hợp cách nhưng đang từ từ trưởng thành, cho hắn them thời gian hắn sẽ trở thành một đội trưởng tốt. Gã cao to đen hôi cười ầm ĩ, nói với gã mũi khoằm: - Mohamed, bọn chúng phản ứng cũng nhanh đấy chứ, chỉ không biết thật lực ra sao? Cậu đã chọn đối thủ chưa? Tay Mohamed bỗng xuất hiện ánh sang hồng lóe lên, một khẩu tiểu lien màu hồng hiện ra, trên nòng sung còn cắm một con dao găm, đó là Triệu Anh Không từ xa phóng tới, gã cười nham hiểm nói: - Không cần chọn, bọn họ chọn thay chúng ta rồi…như thường lệ, ai giết địch trước là thắng, thua bỏ ra 1000 điểm đổi đồ cho người thắng, hình như tôi có lợi đó nha. - Ha ha ha, chưa chắc, cẩn thận kẻo bị thiến đó nha, ha ha ha Gã cao to đen hôi cười ầm ĩ, giơ nắm đấm táng một phát xuống đất, đã vụn bắn tung tóe, đá vụn bắn ra không thua đạn sung ngắn, giây lát mười mấy người dân bị bắn chết xung quanh. Trịnh xá cũng bị đã vụn chặn tầm mắt, khi hắn còn đang dùng dao đỡ đá thì một bong đen xuất hiện trên đầu, gã cơ bắp vác cả một tảng đá mấy mét khối từ trên cao mấy mét táp xuống.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang