[Dịch] Vô Hạn Khủng Bố

Chương 13 : Chương mười một Kiên trì tin tưởng! Lực lượng của đồng đội (2)

Người đăng: ngo_ngo

.
Trịnh Xá vọt tới chỗ lồng ngực của Quỷ Hồn to lớn, linh hồn trong đó là một phụ nữ trung niên, nhìn khuôn mặt vặn vẹo rất kinh khủng, cả người bị biến đổi thành trạng thái tả tơi. Vừa mới đụng vào hắn, nữ Quỷ Hồn kia đã há to miệng kêu thảm, trong nháy mắt đã bị năng lượng huyết tộc ăn mòn tan thành mây khói. Lúc này cả người Trịnh Xá hoàn toàn bị bao trong lồng ngực của Quỷ Hồn cự đại kia. Sau khi Quỷ Hồn đầu tiên bị ăn mòn tiêu tan, Quỷ Hồn xung quanh đều bắt đầu xông về phía Trịnh Xá. Huyết tộc năng lượng thật sự bá đạo cường hoành, chỉ hơi chạm nhẹ vào là đám Quỷ Hồn này lập tức bị hoàn toàn ăn mòn tiêu tan. Nhưng mà đồng dạng, Trịnh Xá cũng cảm thấy tốc độ tiêu hao năng lượng huyết tộc trong cơ thể thực sự là cực nhanh, bất quá mới chỉ được mấy giây thôi mà năng lượng huyết tộc đã tiêu hao hết hơn bốn phần. Mọi người nhìn vào, chỗ tiếp xúc giữa Trịnh Xá và Quỷ Hồn tản mát ra một cỗ quang mang màu xanh kì lạ. Hễ là Quỷ hồn bị ăn mòn tiêu thất đều sẽ phóng xuất ra loại quang mang này. Nhưng mà dần dần, loại quang mang này càng lúc càng ảm đạm, điều này biểu hiện rằng năng lượng huyết tộc của Trịnh Xá đang từ từ giảm xuống. Mà lúc này, chỗ lồng ngực của Quỷ Hồn to lớn đã bị ăn mòn thành một cái lỗ lớn hình người. - … Trịnh Xá! Vị trí lồng ngực Quỷ Hồn chính là ngươi sao? Trịnh Xá lúc này chính là đang tập trung toàn bộ tinh thần, đột nhiên từ trong máy liên lạc bên hông phát ra giọng nói của Triệu Anh Không, hắn bất chấp tất cả liều mạng gào lên: - Là ta … nếu như ta chết, các ngươi có thể chạy xa được bao nhiêu thì chạy đi, thời gian đã sắp hết rồi. Được rồi, đừng nói chuyện với ta nữa, ta đã bất chấp tất cả rồi!” - … Vì sao lại nhảy vào chỗ đó? Chẳng lẽ … ngươi đã phát hiện được nhược điểm của chú oán Quỷ Hồn? Thanh âm Triệu Anh Không vẫn không nhanh không chậm truyền tới. - Mẹ kiếp … Đúng vậy! Đã phát hiện được nhược điểm! Chủ thể chú oán rất có thể ở giữa lồng ngực! Đừng có nói chuyện với ta nữa a, ta không thể bị phân tán tập trung! Gân xanh trên trán Trịnh Xá nổi phồng lên, hắn gần như gầm lên mà nói. - Trịnh Xá … ta là Zero đây, ta không biết còn có thể ngắm chuẩn mục tiêu hay không, nhưng mà có thể thử một chút, thể lực của ta hiện tại còn có thể bắn ra một phát đạn nữa … Bây giờ quang mang xung quanh ngươi đã quá thịnh, chờ khi quang mang nhạt đi một chút, ngươi hãy ra lệnh cho ta ! Thanh âm của Zero đột nhiên vang lên trong bộ đàm. Trịnh Xá trầm mặc một chút, hắn không biết phải trả lời thế nào, bởi vì cỗ thanh quang chớp động này đại biểu cho hắn còn có năng lượng ăn mòn Quỷ Hồn. Một khi quang mang này biến mất hoặc là yếu đi, như vậy hắn lập tức sẽ bị vô số Quỷ Hồn bám lấy. Khi đó thực sự là ngay cả một chút lực phản kháng cũng không có. - Zero … cơ hội chỉ có một lần, chốc nữa ngay khi quang mang biến mất, ngươi hãy bắn vào vai trái của ta, nơi đó chính là chủ thể chú oán! - …Được! Trịnh Xá quyết định chủ ý, hắn cũng không tiết kiệm năng lượng huyết tộc còn lại nữa, bắt đầu liều mạng đem năng lượng huyết tộc tán phát về phía trước. Nhất thời, Quỷ Hồn chắn trước mặt hắn bắt đầu không ngừng bị ăn mòn tan rã, chỉ có mấy giây thôi hắn đã tiếp cận chủ thể chú oán càng lúc càng gần. - Sở … Sở Hiên! Đúng lúc Trịnh Xá đang định tiếp tục đẩy mạnh về phía trước, đột nhiên một linh hồn thể trước mắt làm hắn chấn động cả người. Quỷ Hồn này cùng đám Quỷ Hồn kia có chút bất đồng. Hắn cũng không có khuôn mặt vặn vẹo, thân thể trông cũng như nhân hình bình thường. Nếu như không phải là lớp da của hắn có màu nửa xanh nửa trắng thì hắn trông thật sự là giống hệt một người bình thường. Trong nháy mắt chần chừ này, Trịnh Xá cũng không có tiếp tục ăn mòn đến Sở Hiên, không hiểu tại sao, hắn đối với nam nhân này lại có một loại kính ý khó hiểu. Mà càng khiến hắn kì quái chính là, Quỷ Hồn Sở Hiên cũng không giống như các quỷ hồn khác tấn công về phía hắn. Ngược lại, Quỷ Hồn Sở Hiên lại vượt qua Trịnh Xá mà ngăn cản lại mấy con Quỷ Hồn khác đang xông tới sau lưng hắn. Trong lúc mơ hồ, Trịnh Xá tựa hồ có thể nhìn thấy khi Sở Hiên lướt qua đầu hắn khẽ gật một cái … - Ảo giác sao? Hay là …! Sở Hiên, ta báo thù cho ngươi! Cho tới lúc này, trước mặt hắn đã không còn bất cứ Quỷ Hồn nào khác, chỉ còn lại một mình chân thân Kayako. Trịnh Xá đem toàn bộ năng lượng huyết tộc tụ tập vào tay trái, tiếp theo hết sức tung ra một quyền. Ngay lúc năng lượng huyết tộc theo nắm đấm xâm nhập vào trong cơ thể Kayako, Quỷ Hồn này lần đầu tiên lộ ra vẻ mặt thống khổ. Nàng không ngừng phát ra thanh âm lục cục lục cục, thân thể không ngừng giãy dụa muốn thoát ra khỏi nắm tay của Trịnh Xá. Nhưng lúc này Trịnh Xá đã quyết tâm liều mạng, hắn không thèm để ý đám Quỷ Hồn xung quanh đụng vào cơ thể, chỉ liều mạng đem toàn bộ năng lượng huyết tộc từ nắm tay đẩy về phía Kayako. Cỗ năng lượng có tính ăn mòn mãnh liệt này không ngừng chảy vào trong cơ thể Kayako. Mà Quỷ Hồn bất tử Kayako rốt cuộc cũng bắt đầu nhỏ lại, từng chút từng chút càng lúc càng nhỏ … Ngay khi Quỷ Hồn đầu tiên bên ngoài chạm vào thân thể Trịnh Xá thì năng lượng huyết tộc của hắn rốt cuộc cũng bị ép ra đến tia cuối cùng. Sinh mạng lực của hắn không ngừng bị cuồn cuộn hút đi từ vị trí tiếp xúc. Mà Kayako trông đã chỉ còn nhỏ bằng không tới một phần năm như ban đầu, chỉ cần một chút lực lượng cuối cùng … là đã có thể tiêu diệt nó rồi! - Zero! Chính là lúc này…! Bùm! Một tiếng súng cực lớn vang lên, Trịnh Xá chỉ cảm thấy bắt đầu từ vai trái, một cỗ nhiệt lưu đột ngột nhập vào từ bả vai hướng xuống cánh tay. Một chớp mắt, phảng phất lâu như cả một thế kỉ vậy. Tiếp theo viên đạn linh loại súng ngắm ion xuyên qua bàn tay hắn trực tiếp đâm thẳng vào cơ thể Kayako, hoàn toàn đánh tan quỷ hồn chỉ bằng một phần năm bình thường này, sau đó bắn xuyên ra ngoài. Uy lực cực lớn đó khiến cánh tay trái của Trịnh Xá nát vụn, đồng thời cũng làm cho bộ vị lồng ngực của linh hồn thể to lớn … tan thành một cái động lớn trống hoác. Trong lúc mơ hồ, Trịnh Xá phảng phất nghe thấy một âm thanh thảm thiết, đây là thanh âm của một người phụ nữ phát ra, mà theo thanh âm này vang lên, xung quanh đồng thời cũng có vô số tiếng kêu thảm thiết của nam nhân nữ nhân. Đám linh hồn thể vẫn nâng đỡ Trịnh Xá dần dần bắt đầu tan biến, cho đến khi Trịnh Xá bắt đầu từ trên cao hơn mười thước rơi xuống đất, một đôi cánh tay cường tráng đã đỡ được hắn. - … Thành công rồi …Trịnh Xá, chúng ta … Hắc? Ta cũng được thưởng … Trịnh Xá chỉ cảm thấy phảng phất nghe thấy thanh âm của đồng bọn, trong chốc lát này … hắn chỉ cảm thấy nội tâm của bản thân đang đứng trên cùng cao độ với Sở Hiên … Có lẽ đồng bọn đôi khi sẽ trở thành gánh nặng, hoặc là thủ lĩnh tính toán lãnh khốc vứt bỏ người yếu để có thể làm cho đại bộ phận sống sót. Nhưng mà khi chúng ta tương hỗ dựa vào nhau mà sống, đem tính mạng của mình phó thác cho đồng bọn … Đây mới là một đội ngũ mà hắn hi vọng. Khi hắn hồi tỉnh lại, đã thấy đang được ngâm mình trong một cột sáng, toàn thân trên dưới đau đớn ngứa ngáy không chịu nổi. Nhưng mà theo đau đớn như vậy, tinh thần của hắn cũng dần dần trở nên sung mãn. Hắn dùng lực cúi đầu nhìn xuống phía dưới, một cô bé đang ở dưới yên lặng nhìn hắn, trong mắt cô bé này tràn đầy nước mắt trong suốt, nhưng mà trong ánh lệ lại mang theo ý cười ….
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang