[Dịch] Vô Hạn Khủng Bố

Chương 9 : Liều mạng! (2)

Người đăng: anubis1603

.
Trịnh Xá bị đánh bay ra xa mấy thước nhưng mà hắn không có bị ngã xuống đất, ngược lại đạp chân một cái tiếp tục xông về Queen lần nữa, mặc cho máu tươi trên cánh tay phải tuôn chảy như suối cũng không dừng lại chút nào. Vừa rồi móng vuốt của Queen đã quặp lấy cánh tay phải của hắn mà giằng xé, hơn nửa cánh tay phải của hắn đều bị xé đứt, đau đớn dữ dội đột ngột ập tới. Nếu là người bình thường có lẽ đã sớm đau đến ngất xỉu rồi, có điều lúc này Trịnh Xá đang tạm thời trong trạng thái mở cơ nhân tỏa, cho nên khi cảm giác được đau đớn thì trong nháy mắt bẳn năng của hắn đã che lấp đi loại đau đớn này. Nhưng mà hắn biết thời gian của mình còn lại không nhiều. Máu! Đúng vậy, máu! Một người nếu mất quá một phần năm số máu trong cơ thể thì sẽ bị choáng, nếu quá một phần ba thì sẽ nguy hiểm đến tính mạng….. Trịnh Xá không biết hắn đã mất bao nhiêu máu, mấy lần trước trong lúc chiến đấu với mấy con Ailen thường, hắn đã bắt đầu không ngừng thụ thương mất máu, hơn nữa sau khi đứt ruột hắn lại càng mất nhiều máu. Cho đến lúc vừa rồi cánh tay phải bị đứt dù chỉ chảy một chút máu tươi thì lượng máu trong cơ thể hắn cũng đến giới hạn nguy hiểm. Có điều việc mất máu này cũng chỉ là một trong số những nguy hiểm mà hắn gặp phải, một nguy hiểm khác chính là nguy cơ băng hoại cơ nhân sau khi mở cơ nhân tỏa lần này. Sau mỗi lần mở cơ nhân tỏa là trận đau đớn dữ dội đến không báo trước, ngoại trừ đau đớn hắn còn phảng phất cảm thấy thân thể mình đang băng hoại, đây là một loại cảm giác tự minh ngọ của bản năng. Thân thể người bình thường cơ hồ không cách nào dễ dàng khai mở cơ nhân tỏa, bởi vì 'cơ nhân thể ' (thể gen) biến động kịch liệt đối với thân thể người thường mà nói chính là một loại thương tổn trí mạng. Mà lần này đối mặt với Queen, mức độ khai mở cơ nhân tỏa của hắn đã vượt xa hai lần trước. Hắn biết thời gian của mình không còn nhiều, trọng thương mất máu, cơ nhân băng hoại, bất cứ hạng mục nào cũng đủ để gạt bỏ hắn khỏi thế giới này. Nếu như hắn liều mạng mà không thành công, vậy cũng không cần tới Queen động thủ giết hắn, tự bản thân hắn cũng đã bước một nửa bước vào quỷ môn quan rồi. Nội trong ba phút phải giải quyết xong cuộc chiến, không phải ngươi chết thì là ta chết! Phương hướng Trịnh Xá đang xông tới chính là chỗ hắn đánh rơi súng lúc nãy, trên tay Chiêm Lam còn một cây thép xoắn khác nữa, so sánh ước chừng khoảng cách thì hiển nhiên khẩu súng nằm ở vị trí thích hợp hơn một chút. Hơn nữa trên lưng của Queen đã khuyết một mảng vỏ ngoài rất to, cho dù là súng trường cũng đủ để tạo thành thương tổn rất lớn cho nó. Điều đáng lưu ý duy nhất chính là lực công kích của Queen thực sự quá mức kinh khủng, lực lượng và tốc độ như vậy đã đạt tới mức độ động đến là thương, đánh tới là chết. Queen gầm rống một trận, uy lực của tạc đạn nói lớn cũng không lớn mà nhỏ cũng không nhỏ, phỏng chừng cũng là do nổ ở trong nội thể của Queen mới có kết quả như vậy, nếu mà chỉ nổ ở bên ngoài mà nói thì uy lực của tạc đạn cũng chưa đủ phá vỡ lớp vỏ ngoài cứng rắn của nó. Queen mắt thấy Trịnh Xá lại xông tới lần nữa, nhất thời trong miệng lại rít gào một trận dữ tợn, chỉ thấy nó vung cái đuôi quất về phía Trịnh Xá, tiếng xé gió ập tới, tốc độ như vậy căn bản không phải mắt người thường có thể nhìn được. Trịnh Xá lúc này vừa mới cầm lấy súng trường trên mặt đất, tiếng xé gió kia cơ hồ đã ập xuống đầu, hắn không hề nghĩ ngợi đứng bật dậy. Tránh khẳng định là tránh không kịp nữa rồi, chi bằng lợi dụng một chút đoạn còn thừa trên tay phải còn chưa bị cắt đứt, đây chính là thứ tốt dùng cứng đối cứng a! Một tiếng trầm muộn vang lên, Trịnh Xá chỉ cảm thấy bên ngực phải phảng phất như là bị xe tải đụng trúng. “Oa!” một tiếng, hắn há mồm phun ra một ngụm máu, lượng tin tức trong đầu lại một lần nữa gia tăng: xương sườn ngực phải đã vỡ nát, đầu xương đâm ngược vào lá phổi bên phải, xuất huyết bên trong và hô hấp dưỡng khí không đủ, nếu tiếp tục như vậy, nội trong vòng hai đến ba phút hắn khẳng định là sẽ chết! Trịnh Xá đã là không đếm xỉa gì nữa, trong nháy mắt bị cái đuôi Queen đánh trúng, hắn liều mạng dùng cánh tay phải kẹp lấy cái đuôi Queen, mặc dù kẹp không được chặt nhưng hắn cũng khỏi lo bị đánh bay ra ngoài lần nữa. Hắn mang theo cái đuôi của Queen văng đi một vòng lớn, trực tiếp rơi xuống một bên sườn của Quen, chính là bên lưng đã bị tạc đạn phá vỡ lúc trước. Trịnh Xá vừa rơi xuống đất lập tức cầm súng trường nhắm ngay vào lỗ hổng trên lưng Queen, “pằng ! pằng!” vài tiếng liên tiếp vang lên, từ trong chỗ thắt lưng đó không ngừng bắn ra máu màu vàng tung tóe. Chỗ máu này có lẽ đối với người khác là chất lỏng ăn mòn cực kì đáng sợ, nhưgn mà thể chất Trịnh Xá tựa hồ có thể khắc chế một chút loại axit này, cho nên khi rơi trên người hắn cũng chỉ khiến lớp da bị đen xạm đi thôi, tuyệt đối không có như Trương Kiệt lần trước bị ăn mòn hết cả hai cánh tay. Chính thức đáng sợ không phải là máu, mà là công kích đáng sợ của Queen tùy thời mà tới, Trịnh Xá nghiến răng nhảy lên thân người Queen, dù sao cũng đã quyết định liều mạng rồi, chi bằng tới gần cấp cho nó một sự ngạc nhiên. “Chết đi!” Trịnh Xá mạnh mẽ nhảy tới chỗ lỗ hổng trên lưng Queen, hai chân trực tiếp đứng trong đống huyết nhục của nó, hắn cũng đã đỏ ngầu hết hai mắt rồi, trực tiếp cầm súng trường cắm vào trong thân người Queen, sau đó điên cuồng khua khoáng chọc bới, tiếng súng nổ cũng liên tục truyền tới. Cũng không biết rốt cuộc thương tổn của Queen nghiêm trọng bao nhiêu, tóm lại tiếng gào thét của Queen đã dần dần bắt đầu yếu đi. Sau khi bắn ra hơn mười phát đạn, Trịnh Xá rốt cuộc bị Queen gạt từ trên lưng xuống, người còn chưa rơi xuống đất, móng vuốt của Queen đã hung hăng chụp lấy hắn. Móng vuốt sắc bén trực tiếp xuyên qua ngực trái của hắn, cũng không biết có động đến trái tim hay không, tóm lại chỉ thấy hắn lại “oa!” một tiếng liền phun ra một búng máu lớn. “Chiêm Lam…Chiêm Lam! Đưa cây thép buộc tạc đạn cho ta!” Trịnh Trá lúc này toàn thân vô lực, mấy động tác vừa rồi cơ hồ lấy hết tất cả tiềm năng còn sót lại của hắn, nội lực cơ hồ tiêu hao hết, năng lượng huyết tộc toàn bộ dùng để chống đỡ tính mạng, thần trí của hắn dần dần trở nên mông lung. Hiện tại hắn đang dựa hết vào một ý niệm ngoan cường không muốn chết mà chống đỡ, nhưng mà luồng ý niệm ngoan cường này rõ rãng cũng sắp tới điểm cuối rồi. Chiêm Lam có thể nói là người bị thương nhẹ nhất trong tất cả, vết thương trên vai nhìn như kinh khủng như vậy, so với mấy người ở đây quả thực chỉ là vết thương ngoài da. Nàng nghe thấy Trịnh Xá nói vậy liền lập tức bò lên, cũng không thèm để ý tới khuôn mặt dữ tợn của Queen mà chạy thẳng tới. Ngay lúc này từ bên cạnh Queen lại thấy vang lên tiếng súng, Linh Điểm phun huyết bò trên mặt đất, súng tự động trong tay liều mạng bóp cò bắn về phía cái lỗ hổng trên lưng Queen. Nhưng mà hắn cũng không có bắn được bao nhiêu phát đạn, nhất thời cả người lại bị cái đuôi của Queen đánh bay đi, nhìn bộ dạng nội tạng văng ra tứ tung từ bụng hắn, xem ra rất nhanh sẽ chết. Chiêm Lam không ngừng hướng phía Queen chạy tới, nhưng mà Queeen tựa hồ cảm giác được nàng cũng không có uy hiếp gì, nên chỉ thấy nó đem Trịnh Xá đang nắm trong trảo đập vào một cái container bên cạnh. “Rắc!” một tiếng rõ ràng vang lên, bản thân Trịnh Xá cũng có thể nghe được tiếng xương sống đứt gãy của chính mình, ngoại trừ đau đớn kịch liệt ập tới, hắn còn phát hiện nửa thân từ bụng trở xuống đã mất đi tri giác, cả thân hình gập về phía sau. [không được chết, ta không được chết! Aaaa….] “Aaaa….!” Trịnh Xá hét lớn một tiếng, hồi quang phản chiếu trước khi chết trong nháy mắt làm cho hắn lần nữa ngưng tụ được một cỗ nội lực nhỏ bên tay trái, hơn nữa năng lượng huyết tộc trong đầu cũng bị hắn mạnh mẽ ép tụ tập cùng đoàn nội lực kia, tiếp theo hắn chộp mạnh vào lớp vỏ trên móng vuốt của Queen, một tấc một tấc, năng lượng huyết tộc đăc biệt có công năng ăn mòn lần đầu tiên hiện ra, hắn không ngờ lại bóp thủng móng vuốt của Queen làm xuất hiện năm lỗ máu nhỏ trên đó. “Trịnh Xá! Tiếp lấy!” Tốc độ Chiêm Lam dù sao có hạn, nàng cũng nhìn thấy cả thân hình Trịnh Xá bị bẻ gập, lập tức nàng liều mạng xông tới, đồng thời ném cây thép buộc tạc đạn về phía hắn. Ngay tại lúc nàng vừa ném ra, cái đuôi của Queen đã hung hăng đâm vào ngực nàng, trực tiếp xuyên qua giữa lồng ngực nàng thành một lỗ máu lớn, vết thương thật lớn xuyên cả qua xương sống, cô gái này xem ra cũng sắp không sống nổi nữa rồi. Trịnh Xá tại lúc cây thép buộc tạc đạn kia bay tới gần, liền dùng miệng ngậm chặt vào móng vuốt của Queen, bộ phận duy nhất còn cử động được là tai trái vung lên tiếp lấy cây thép buộc tạc đạn. Nhưng vào lúc này một móng vuốt khác của Queen bất ngờ đánh mạnh tới, một tiếng chấn nát vang lên, nửa thân dưới của Trịnh Xá bị đập nát, dĩ nhiên bị chặt thành hai đoạn! ..............
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang