[Dịch] Vô Hạn Khủng Bố
Chương 1 : Người mới ( tiếp)
Người đăng: cuonglong
.
Trịnh Xá liếc mắt nhìn hai người, rút ra bao thuốc mời Sở Hiên nói:
- Không sợ à, súng thật đấy?
Sở Hiên lắc đầu:
- Tôi không hút thuốc, nicotine sẽ giết tế bào não. Sao, vẫn muốn tôi nói tiếp chứ?
Trịnh Xá cười cười, tự châm thuốc nói:
- Thế thì làm phiền anh.
- Sự khủng khiếp của Alien vượt quá khả năng của các thuyền viên, nhưng đến lúc này xuất hiện một bug của phim hay nói cách khác là sự mâu thuẫn của cốt truyện, các thuyền viên phát hiện trong số họ có một người máy do chính phủ phái đến giám sát họ, người máy có nhiệm vụ đem Alien về giao nộp cho chính phủ Trái đất, khi cần thiết có thể hy sinh tính mạng các thuyền viên trên tàu. Đấy chính là Bug, cứ theo lời người máy thì trước khi tàu buôn đạt đến di tích, chính phủ đã biết ở đó có Alien, tính toán dùng thuyền buôn bí mật đưa Alien về trái đất, hy sinh thuyền viên đổi lấy di hình. Nhưng điều đó rất vô lý, sao chính phủ không điều quân đội, khoa học gia lên tìm mà lại điều một người máy trà trộn lên tàu, người máy lại không phải chỉ huy tàu,dùng tàu buôn, những thuyền viên thường dân có khả năng chỉ đến nhìn di tích rồi quay về mà không mang theo Alien. Chính phủ không phải chỉ trông đơi vào khả năng tính để có được Alien đấy chứ? Tại sao họ không sử dụng quân đội có tinh kỷ luật để tiến hành nhiệm vụ này mà lại dùng một tàu buôn có khả năng mang về cũng có khả năng không mang về, không chính phủ nào ngu xuẩn như vậy cả, tuyệt không có khả năng!
Sở Hiên nói đến đó nâng kính rồi nói tiếp:
- Tôi đưa ra một ví dụ, một nước bị mất đầu đạn hạt nhân, họ sẽ điều quân đội đến giám sát rồi thu hồi hay điều một người lính trà trộn vào đoàn buôn đi ngang qua, may ra thì phát hiện và mang đầu đạn về?
Đám Trịnh xá nhìn nhau, họ đã hiểu tại sao Chủ thần lại đưa nhiều người mới đến như vậy, vì phim có Bug nên chủ thần có thể thay đổi cốt truyện, nâng cao độ khó, lợi thế tiên tri của họ đã mất, bây giờ tương lai hoàn toàn vị tri.
Sở Hiên vẫn quan sát bốn người, đều đều tiếp tục:
- Sau đó các thuyền viên tìm cách bỏ chạy bằng khoang cứu sinh, nhưng trên đương họ bị giết thêm hai người, trên tàu chỉ còn lại duy nhất nhân vật chính, cô ta chay được vào khoang cứu sinh nhưng Alien cũng vào theo. Cô ta bèn mặc đô vũ trụ vào, mở cửa khoang dùng áp lục vũ trụ hút Alien ra ngoài, trốn thoát thành công và là người duy nhất sống sót.
- Cốt truyện tôi đã nói xong, bây giờ quý vị có thể cho tôi biết một số việc được không? Ví dụ như đây là đâu? Nếu tôi đoán không sai thì đây chính là con tàu buôn trong phim.
Sở Hiên nhìn thấy Trịnh xá bốn người kinh ngạc nhìn nhau, nhếch mép nói:
- Tôi chỉ đoán như vậy và đưa ra hỏi thư, thấy quý vị tôi có thể khẳ định được rồi, tuy vậy vẫn có vài điều cần giải thích, nếu không tôi không thể hiểu nổi sao mình lại ở đây.
Trương Kiệt và Chiêm Lam vừa định nói, Trịnh Xá đay phẩy tay ngăn lại, hắn hỏi:
- Anh xem bộ phim này từ khi nào vậy?
Sở Hiên nâng nâng kính nói:
- KHoảng 7 năm trước, thời gian khá gần nên tôi còn nhớ rõ.
Trịnh Xá mấy người ngầm kinh ngạc, bảy năm mà vẫn còn nhớ như mới, quá bằng nói bọn họ không có khả năng ký ức.
Sở Hiên đột nhiên hướng về đám người mới hỏi:
- Có lẽ mọi người đều thấy trên màn hình máy tính câu hỏi: " Muốn hiểu ý nghĩa cuộc sống ư? Muốn thật sự ...sống..không?" phải không?
Mọi người đều ồn ã trả lời, đủ kiểu đủ dạng nhưng chung quy tất cả đều chon Yes.
- Lúc đó tôi đang viết chương trình máy tính, tự nhiên câu hỏi đó hiện ra trên màn hình, quan trọng là lúc đó máy tính của tôi không nối mạng và tôi cũng rất tin tưởng rằng không một virus máy tính nào vướt qua được firewall do tôi viết và sử dụng. Vì thế tôi bắt đầu phá giải mã gốc của đoạn chương trình này, nhưng mọi người đoán xem tôi phát hiện thấy cái gi?
Sở Hiên nâng nâng mắt kính bình tĩnh nói tiếp:
- Đoạn mã này không cấu tạo bằng số nhị phân 0 và 1 mà mã gốc cũng không phải là trình tự điện tử mà do một loạt phù hiệu văn tự cấu tạo nên. Những văn tự này bao gồm chữ giáp cốt, chữ tiết hình ( kiểu chữ loan khúc vùng Trung Đông) và chữ chỉ thảo ( kiểu chữ tượng hình Ai Cập) cấu tạo thành, đây là ba loại chữ viết cổ nhất thế giới, ngoài ra có rất nhiều phù hiệu nhưng do không có đối chiếu nên không thể phiên dịch được. Tôi rất hiếu kỳ, mọi người nên biết, khi máy tính vượt qua giới hạn nhị phân thì nó đã trở thành trí tuệ nhân tạo rồi , đừng nói đến việc đoan văn này lại dùng rất nhiều dạng văn tự như thế, vì thế tôi tuyển cho số lượng ký hiệu rất nhiều là Yes mà bỏ qua ký hiệu ít hơn No, kết quả thật đáng kinh ngạc, tôi xuất hiện ở đây. Đây là nơi nào không rõ nhưng chắc chắn rất xa Bắc Kinh mới đúng phải không?
Trịnh xá nhìn mọi người đang há mồm trợn mắt xung quanh, hắn cũng rất ngạc nhiên, lần này người mới quả là không thể chê được, chàng linh mới này là ai vậy nhỉ? Hắn nghi hoặc hỏi:
- Anh là ai, vì sao lại nghĩ rằng nơi này rất xa Bắc Kinh?
Sở Hiên lại nhếch mép nói:
- Bằng IQ cao đến 220 của tôi mà không suy luận được vấn đề này thì sống hơi bị thừa rồi. Tự giới thiệu nhé: Sở Hiên...đại tá Giải phóng quân nhân dân Trung Hoa, trước khi đến đây tôi đang ở căn cứ ngầm tại Bắc Kinh, là căn cứ mật đứng hàng thứ hai tại Trung Quốc, chỉ sau Long Hưng, tôi không tin là có ai có thể bắt cóc tôi ra khỏi đó, huống hồ máy định vị của tôi thông báo tôi vẫn còn ở trong căn cứ. Tôi suy nghĩ rất lâu chỉ có một kết luận, rõ ràng tôi đã rời khỏi căn cứ mà máy định vị vẫn nêu rằng tôi không di chuyển...
Sở Hiên giơ tay ra, theo hắn nói thì chiếc đồng hồ đã được cải tạo, có thể liên lạc với máy tính chủ của căn cứ cũng như cho biết rời khỏi căn cứ bao xa, là một cách để phòng ngừa một nhân viên nghiên cứu cấp quốc bảo khỏi bị gián điệp bắt cóc.
- ... Đó là trong nháy mắt, tôi đã rời khỏi không gian của mình, tại không gian khác, đồng hồ không thể thu tín hiệu phát ra từ căn cứ, vì thế nó cho rằng tôi không hề di chuyển đi đâu.Đó là lý do duy nhất tôi có thể suy luận. Hiên tại xem ra suy luận điên khùng đó có vẻ là sự thật.
Trịnh xá và TRương Kiệt ba người nhìn nhat, Trịnh xá nói:
- Chiêm lam, em giải thích cho mọi người đi, đây là nơi nào và vì sao chúng ta xuất hiện ở đây.
Đôi mắt Chiêm Lam lóe sáng, cười hì hì nói:
- Như thế cảm ơn mọi người nhiều, bao giờ về sẽ xuống bếp nấu mấy món cho mọi người, con gái yếu ớt khó kiếm điểm, 100 điểm này sau này sẽ dùng hết cho tế bào hoạt lực và sức mạnh cơ bắp.
Tiếp theo Chiêm Lam giải thích cho mọi người nghe mọi chuyện cơ bản như Chủ thần, luân hồi trong phim kinh dị, 1000 điểm thưởng cơ bản, đổi cường hóa và vũ khí, tác dụng của đồng hồ, bộ phim hiện tai là Alien và nhiệm vụ phải làm. Tất nhiên là không nói ra việc liên quan đến Chi tiết kịch tình vì đó là tài sản chung của 4 người. Những người mới nghe nói hoặc tỏ ra không tin, hoặc sợ hãi kinh hoàng, chỉ có Sở Hiên và hai người nữa là bình tĩnh lắng nghe, Trịnh xá kinh ngạc nhận ra một trong hai người đó là một người da trắng cao lớn. Trịnh xá tiến đến trước hai người chìa tay nói:
- Hai vị họ là...? Vị này có thể nghe hiểu tiếng Trung Quốc không?
Người gầy gầy nhưng toàn thân cực kỳ rắn chắc, có vẻ luyện tập thường xuyên, không bắt tay mà lùi lại nói:
- Có thể gọi tôi là Zero, còn những vấn đề khác xin phép không trả lời.
Người da trắng thì hào sảng bắt tay nói:
- Mikhail Laposcov, có thể gọi tôi là Mikhail, tất nhiên là nghe hiểu, có điều không quen nói, chà, tay anh bạn thật khỏe..
Trịnh xá lại nhìn những người khác, ngoài ba tay lưu manh đang quỳ ra còn 5 người khác, trong đó có hai trung niên bụng to, đầu tóc bóng loáng, vẫn còn ôm cặp tài liệu, nhìn họ đứng cùng nhau chắc là những người thành công trong sự nghiệp và quen biết nha. ba người còn lại hai nam một nữ, hai nam đều khoảng 20, một người khá linh lợi, nhìn khắp bốn phía, một người thì ra sức tán tỉnh cô gái nhân viên văn phòng, họ có vẻ như những nhân viên văn phòng cùng một công ty, qua thời hiểm hoảng hốt ban đầu khá bình tĩnh.
Trịnh xá lắc đầu nói lớn:
- Bây giờ xin quý vị nói ra nghề nghiệp trước đây, có sở trường gì không? Để chúng tôi còn phân chia nhiệm vụ.
Sở Hiên bỗng nói:
- Tuy quý vị nói như vậy, nhưng có gì đảm bảo rằng quý vị nói thật? Chẳng hạn như những vật quý vị đã mua hay tố chất thân thể.
Trương Kiệt cười lạnh:
- Anh bạn tưởng sống sót ở đây dễ lắm hả, cửu tử nhất sinh cũng không đủ để hình dung đâu, nếu có ai đó sống qua 20 bộ phim may ra chứng minh được, những người như thế một quyền đấm thủng tường sắt là bình thường.
Sở Hiên lắc đầu nói:
- Anh hiểu nhầm rồi, tôi không có ý đinh phúng thứ quý vị, chỉ là chúng ta sắp hợp tác, tôi chỉ muốn chúng ta không còn nghi ngờ gì nhau nữa.
Nói đoạn liếc nhìn Zero và Mikhail, đoạn tiếp:
- Chỉ cần quý vị đưa ra thuốc xịt cầm máu và bông băng cao hiệu cho chúng tôi xem là được rồi.
Trương Kiệt nhìn Lý Tiêu Nghị gật đầu, chàng thanh niên đưa bông băng và thuốc của mình cho Sở Hiên, anh chàng này bỗng nói:
- Ai có dao găm cho tôi mượn.
Bốn người Trịnh Xá nhìn nhau, họ không có vũ khí cận chiến, lúc ấy Mikhail rút ra một con dao săn còn nguyên bao bằng da cá mập đưa cho Sở Hiên, lúc này bốn người mới nhận ra cả hai người còn lại đều chăm chú nhìn Sở Hiên. Sở Hiên xắn tay áo, kiên quyết cắt một nhát như thể đó không phải tay mình, động mạch bị cắt đứt, máu tuôn ra như suối, Chiêm lam và cô gái văn phòng đều ré lên, nhưng người khác chép miệng hít hà. Sở Hiên lấy thuốc xịt xịt vào vết thương, thật thần kỳ, vết thương lập tức khép miệng, chỉ vài giây sau đã ngừng chảy máu, Sở Hiên nhanh chóng dùng bông băng quấn lại, tiếp đó đưa thuốc và dao cho Mikhail. Bốn người Trinh Xá lúc bấy giờ mới thấy Mikhail và Zero cũng làm y hệt như vậy. Sau khi xong hết, Mikhail mới nói:
- Tôi là thành viên của công ty lính đánh thuê quốc tế, là tay súng hỏa lực đính cấp, mấy người có thể gọi biệt hiệu của tôi là Bá vương, nói thật tôi hy vọng mấy người nói dối, chỗ này thật là vô cùng tệ.
Zero trả thuốc và bông băng cho Lý Tiêu Nghị, nhìn vay chỗ tay quấn băng lúc lâu mới nói:
- Tôi không có tên, cứ gọi tôi là Zero, sát thủ chuyên nghiệp, sở trường là bắn tỉa tầm xa, đang tiếc bộ phim này không cần đến sở trường này, và tôi cũng không có súng bắn tỉa trong tay.
Trịnh Xá gật đầu, Trương Kiệt cười hào sảng nói:
- Chúng tôi bốn người đều là những người sống sót từ những bộ phim trước, tôi là bốn phim, còn ba người họ là một.Xem ra chúng ta tính sai rồi, đáng ra nên đổi một ít súng đạn loại thường dùng tạm, huống hồ mấy thứ đó rất rẻ.
Chiêm Lam lại nói tiếp về việc sau khi về không gian chủ thần cường hóa và trao đổi, sau đó cười rất tươi, xem ra đã nhận được 100 điểm. Sở Hiên nâng nâng kính, chỉ Trịnh xá nói:
- Tại sao trong bốn người, anh ta lại mạnh nhất vậy?
Sự thật, Zero và Bá vương đều luôn chú ý Trịnh Xá, chỉ không lên tiếng thôi. Trịnh Xá cười nói:
- Thật sự nói ra cũng không sao, mỗi bộ phim Chủ thần đều thưởng cơ bản 1000 điểm, nhưng ngoài ra còn đua ra một số nhiệm vụ, hoàn thành nhiệm vụ sẽ có điểm thưởng thêm và Chi tiết kịch tình, lần trước tôi may mắn hoàn thành một nhiệm vụ, kiếm được thêm điểm nên sau khi cường hóa mơi hơi mạnh hơn họ một chút.
Sở Hiên dường như còn muốn hỏi, nhưng đúng lúc đó, cánh cửa từ từ mở ra, mọi người đều quay nhìn, nhưng bên ngoài không có gì.
- Phim đã bắt đầu rồi!
Trương Kiệt rút phắt súng ra, chĩa về phía cửa, nhưng mấy phút sau cũng không thấy gì xảy ra. Trịnh Xá mấy người thở phào, bỗng lúc ấy hai tay trung niên ôm cặp tài liệu nghênh ngang đi ra, hắn vội nói:
- Từ từ, đây là bộ phim đầu tiên của mấy người, so với chúng tôi còn rất yếu, muốn trinh sát thì để chúng tôi đi, hãy ở lại đây.
Zero bên cạnh cười lạnh một tiếng:
- Câu nghĩ là họ đi trinh sát à?
Trong lúc đó, mấy nhân viên văn phòng cũng kéo nhau ra, ba tay lưu manh thì vội vàng bỏ chạy, TRịnh Xá còn láng máng nghe mấy người nói nhỏ:
- Tùy tiện bố trí một cái trường quay mà cũng đòi lừa tiền à? Sát thủ chuyên nghiệp mà trông bần thế kia, nó là sát thủ thì ông là siêu nhân rồi.
Nữ nhân viên cũng nhỏ giọng tán thành, cuối cùng trong đám người mới chỉ còn lại bốn người là Sở Hiên, Zero, Bá vương và một thanh niên là người có vẻ linh lợi. Người thanh niên cẩn thận đi đến bên mấy người nói:
- Tôi có thể đi cùng các anh chị được không? Tuy có vẻ rất khó tin nhưng tôi vẫn hy vọng đi theo mọi người...đúng rồi, tên tôi là Lý Suất Tây, nghề nghiệp..a..vừa tốt nghiệp đại học, chưa có việc gì. Nhưng ở nhà tôi xem rất nhiều phim kinh dị, tiểu thuyết trên mạng và các thần thoại nước ngoài cũng biết đôi chút.
Trịnh Xá, Trương Kiệt nhìn nhau, hắn chìa tay nói:
- Hoan nghênh gia nhập, tuy không thể đảm bảo là chúng ta sẽ sống sót nhưng ít ra tôi sẽ không bỏ rơi đồng đội.
Trương Kiệt nhét súng vào người nói:
- Tiếp theo làm sao? chẳng lẽ chúng ta thủ ở đây?
- Tình báo...
Chiêm lam và Sở Hiên cùng nói, hai người nhìn nhau cười, Sở Hiên phẩy tay nói:
- Thôi cô nói đi, tôi thiên về phân tích, bố trí không tự tin lắm.
Chiêm lam vuốt vuốt trán nói:
- Người ta là nhà văn mà, bố cục là nghề của nàng, có gì sai mọi người chỉ dạy nhé.
- Bốn người chúng tôi, trước khi các bạn tỉnh dậy đã phân tích một lượt, bộ phim này đáng ra không phải là khó khăn, chỉ có 1 con Alien, so sánh với Resident Evil lần trước có vẻ còn dễ dàng hơn, nhưng tại sao cùng là phim khoa học viễn tưởng mà lần trước chỉ có bảy người, lần này lại là 15 người. Như vậy rút ra kết luận, chủ thần đã nâng cao nan độ.
Sở Hiên gật đầu nói:
- Resident Evil 1 à, đúng vậy độ khó của hai phim không khác biệt mấy, xét ra trong RE có Licker cũng không thua gì Alien, lại có số lượng lớn hơn nhiều, Alien còn dễ hơn nhiều. Nếu nói như vậy cốt truyện đã bị thay đổi, chúng ta nên làm sao?
- Tình báo..- Chiêm lam trả lời- Chúng ta phải tìm hiểu xem cốt truyện bị thay đổi ra sao, Alien mạnh đến mức độ nào, không nên chờ đến lúc đối mặt chiến đấu mới tìm hiểu. Chỉ xem qua phim không thể hiểu được uy lực của nó.
Trịnh Xá thấy Sở Hiên gật đầu, Bá vương, Zero cũng không có ý kiến bèn nói:
- Được rồi, vậy chúng ta đi xem xét quanh tàu, nếu gặp được nhân vật trong phim là tốt nhất, nếu gặp Alien, hãy thử đánh một trận, khẩu súng của Trương Kiệt là vô hạn đạn dược, khi cần thiết Zero bắn chi viện, với khả năng cận chiến của tôi và dùng nội lực, tệ lắm cũng bỏ chạy được.
Đúng lúc đó, từ đầu kia hành lang vang lên tiếng rú hét, nghe giọng chắc là hai tay trung niên và đôi nam nữ nhân viên, mọi người nhìn nhau một cái rồi lập tức chạy tới đó, ngoài bốn người đã cường hóa, Sở Hiên, Zero và Bá Vương để có thể lực tốt, chạy nhẹ nhàng, chỉ có Lý Suất Tây tụt lại càng ngày càng xa. Trịnh Xá thở dài một tiếng, quay lại kéo Lý Suất Tây chạy cùng mọi người. Dù như vậy, người thanh niên cũng mệt bở hơi tai.
Chỗ phát ra tiếng kêu là một căn phòng rộng chừng mười mấy mét vuông, đám người mới ngồi trên mặt đất kêu thét ầm ĩ, theo tay họ chỉ, bọn Trịnh xá nhìn thấy ba xác chết, một người phụ nữ tóc vàng, một người đàn ông da trắng, một người đàn ông da đen, khuôn mặt của họ đều nhăn nhúm, dường như trước khi chết vô cùng đau đớn. Thấy bọn TRịnh xá, bốn người mới đều kinh khủng chạy lại đầu kia của căn phòng, Trịnh Xá thở dài, không đuổi theo, ngòi lại xem xét mấy cái xác, hồi lâu , mặt mũi hắn tái mét hỏi:
- Trong... Alien I.. có ... mấy con.. Alien?
Sở Hiên khẳng định nói:
- Một con, tôi không bao giờ nhớ sai những chi tiết như vậy.
Trịnh xá đứng dậy, ba cái xác chết đều có một lỗ lớn trên ngực, biểu tượng cho việc Alien phá ngực bọn họ chui ra, trong đó một người cái lỗ đó toác ra đến bụng chứng tỏ ấu thể Alien từ đó chui ra to gấp mấy lần các con khác, ấu thể như vậy đủ biết con Alien này đáng sợ đến mức nào.
- Như vậy...chúng ta sẽ phải đối mặt với ba... thậm chí nhiều hơn Alien..
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện