[Dịch] Vô Hạn Khủng Bố

Chương 6 : Cường hóa (phần 2)

Người đăng: cuonglong

Trịnh Xá nghe lời, lại liên tiếp vào Chủ thần, lần này hắn mở ra tuyển chọn sản phẩm ma pháp, truyền thuyết, quả nhiên là tùm lum, cái gì cũng có, từ cung tên, lá chắn, đại đao đến súng máy, lựu đạn, súng chống tăng, cao cấp hơn có kiếm quang của Jedi, pháo photon, hoành tráng hơn, Trịnh Xá còn nhìn thấy ARM như trong Gundam, tốn 20000 điểm và Chi tiết cấp A. Tốt nhất là xem cái gì thực tế một chút, hắn bắt đầu xem từ súng đạn, quả nhiên súng có lượng đạn hữu hạn rất rẻ, một khẩu rocket phòng không vác vai chỉ tốn có 50 điểm. NHưng khi chuyển sang vô hạn đạn thì tốn đến 2000 điểm, ưu điểm là có thể sử dụng liên tục mà không sợ hết đạn. Tiếp đến hắn lại xem các loại vũ khí ma pháp, nói chung là rất quen thuộc vì hắn từng chơi những loại game huyền huyễn như vậy, tất cả vũ khí trong game đều có. Loại quyển trục ma pháp nói chung là rẻ, chỉ đắt gấp đôi lựu đạn mà thôi, một quyển trục lôi pháp giá 30 điểm, một quyển Băng sương hoành liên chỉ có 50 điểm. Số còn lại chủ yếu là vũ khí cận chiến như một thanh kiếm phát sáng gọi là kiếm Tịnh hóa giá 1000 điểm, một thanh kiếm gỗ mộc đào trừ tà giá 1200 điểm. Kỳ thật Trịnh Xá đã suy nghĩ xem nên dùng vũ khí gì, càng mạnh thì sự ỷ lại vào súng đạn càng ít, khi mạnh rồi thì tốc độ của hắn còn nhanh hơn cả viên đạn, thân thể rắn chắc đến nỗi đạn bắn không thủng, ngón tay chọc một cái đến đá cũng thủng lỗ thì dùng dao găm còn lợi hại hơn là súng ống. Thêm vào đó Trịnh Xá luôn sợ những bộ phim thần quỷ ma quái, vì thế hắn chọn loại vũ khí cận chiến ma pháp, nhất là có thể giết được linh thể, quỷ quái. Trong lúc đang cẩn thận chọn lựa, một chiếc nhẫn khiến hắn chú ý, chiếc nhẫn này tên là " nạp", chỉ có mỗi một chữ " nạp" vì vậy khiến hắn chú ý. Theo giới thiệu thì chiếc nhẫn này được chế tạo bằng kỹ thuật tu chân, có thể chứa được 1,5 mét khối vật phẩm, dùng nội lực, tiên lực, chân nguyên, thần khế lực bốn loại năng lượng có thể khởi động, sau khi khởi động trên nắm tay sẽ hiện ra một tầng dày vài mm gay sát thương lớn đến linh thể, quỷ quái. Trịnh xá thót tim một cái, đây quả là vũ khí giành cho hắn, là vũ khí cận chiến, có thể khởi động bằng nội lực, gây sát thương cho linh thể, thêm vào đó là có thể chứa được 1,5 mét khối đồ, hắn có thể chứa lương thực, thuốc men và nước đề phòng tình huống trong phim. ( Được, chọn cái này, tuy nhiên hơi đắt chút) 1500 điểm cộng thêm một cấp D, còn lại duy nhất một cái D cũng không giữ được, tự nhiên Trịnh Xá thấy trống rỗng khó chịu. Khi hắn mở mắt ra, trên tay hắn có một chiếc nhẫn đồng rất cổ phác, ngoài hình rồng khắc mờ bên trên không có chút trang sức nào, hoàn toàn không hấp dẫn người khác. Ba người cùng xúm lại, Trương Kiệt nói: - Cậu đổi trong loại giải trí để tặng cô bé đó hả? Cái thứ này trong phòng cũng tạo ra được, cần gì phải đổi cho phí? Trịnh Xá cười hải hải không đáp, hắn đeo nhẫn vào ngón tay giữa, đột nhiên cảm thấy nội lực chạy theo kinh mạch từ đan điền lên ngón tay, chiếc nhẫn trở thành một phần máu thịt của hắn, chỉ cần chú ý một chút là nhìn thấy 1,5 mét khối không gian, Hơn nữa lần đầu tiên hắn sử dụng nội lực, không thấy chút khó khăn nào cả, như một phần cơ thể vậy. - Sờ vào coi! Trịnh xá chìa tay ra trước mặt ba người, ba người ngạc nhiên nhìn nhau, sau đó giơ tay sờ vào, đột nhiên như bị điện giật bắn ra, nhăn nhó nhìn Trịnh Xá. - Nhẫn kích điện à? - Chiêm Lam tò mò hỏi Trịnh xá cười hà hà, vuốt ve nhẫn nói: - Đây là linh khí chế tạo bằng kỹ thuật tu chân, tức là những người tu tiên tổ tiên chúng ta chế tạo, cái nhẫn này gọi là " nạp", có thể chứa 1,5 mét khối vật phẩm, đồng thời có thể gây sát thương cho linh thể. Sau này gặp phim quỷ quái chúng ta cũng không bị bó tay bó chân nữa. Ba người nhìn hắn vừa hâm mộ vừa ghen tị, Trịnh Xá hiểu rằng đây chỉ hoàn toàn là may mắn, ai thấy vậy cũng sẽ ghen tị, hâm mộ, vì vậy hắn tuyên bố 1000 điểm còn lại dùng để mua thuốc giải độc, lương thực, thuốc men và các loại phụ trợ khác, như thế bất kỳ ai trong 4 người bị thương đều có thể được chữa trị, mọi người lúc ấy mới đỡ hơn. TRương Kiệt cười nói: - Muốn trao đổi gì để sau cũng được, đi nào, về chỗ anh thưởng thức tay nghề của chị dâu, thuộc loại đầu bếp chuyên nghiệp đó nhé. Về phương diện ăn, Chủ thần không keo kiệt tí nào, muốn ăn gì cũng có. Chiều nay mọi người phải huấn luyện cùng anh rồi. - Huấn luyện? - Cả ba người ngạc nhiên. - Ừ, huấn luyện, thực ra điểm tố chất của mỗi người tùy vào việc huấn luyện mà không ngừng thay đổi, theo anh biết, đám lính đặc nhiệm thông quá huấn luyện đặc biệt đạt đến trình độ chỉ kém Trịnh Xá một chút, không có nội lực và năng lượng huyết tộc khỉ gió gì đó thôi, nhưng họ có kỹ thuật chiến đấu và sự nhẫn nại, nếu chiến đấu thật sự, chưa biết chừng người chết là Trịnh Xá ấy chứ. Trong thời gian giữa các bộ phim, anh vẫn liên tục huấn luyện, đề thăng phản xạ thần kinh và sức mạnh cơ bắp, ngoài ra mấy đứa phải học cách bắn súng nữa. Yên tâm đi, trong phòng anh có một khu huấn luyện và trường bắn lớn, để sống sót qua bộ phim sau, mọi người phải không ngừng nỗ lực nha. ( Không phải vì bộ phim sau mà vì sống còn, mình nhất định phải sống, đưa người con gái mình yêu về hiện thực) Trịnh Xá thầm tự nhủ. Khi Trịnh xá quay về phòng gọi La Lệ đi ăn cơm, hắn kinh ngạc thấy nàng mặc một bộ váy nữ giúp việc ngắn, đi tất dài màu trắng, áo liền váy mầu trắng, đội cả chiếc mũ người giúp việc trên mái tóc trông vô cùng mỹ lệ, hút hết hồn vía của hắn. La Lệ vừa hát khe khẽ vừa đi lại dọn dẹp, căn phòng được tạo ra qua trí nhớ của Trịnh Xá về mười năm trước nên khá bề bộ, người con gái trong bộ váy trắng vừa đi lại vừa thong thả dọn dẹp khơi dậy tình yêu mà hắn luôn chôn dấu trong lòng. Trịnh Xá không ghìm được bước đến ôm lấy nàng. A! La lệ giật mình, nhưng ngay lập tức an tâm vì cảm giác được khí tức quen thuộc, cô bé quay lại chống nạnh nói giọng đanh đá: - Hừm, hừm, đại sắc lang, muốn làm gì đây, đi lại không có tiếng tăm gì cả, muốn dọa người ta à? Trịnh Xá không sao nhịn được ngọn lửa trong lòng, hắn ngấu nghiến hôn nàng, chặn những lời cằn nhằn lại, La Lệ lúc đầu giãy giụa nhưng sau đấy lại mềm dần người ra, giây lát chỉ vang lên tiếng hổn hển. Khi Trịnh xá buông nàng ra, đôi mắt cô bé mơ màng, đôi môi đỏ thắm như bị hôn mà sưng lên, dễ thương đến nỗi khiến hăn muốn lập tức ăn thịt nàng. La lệ bị Trịnh xá ôm, tất nhiên là cảm thấy sự biến đổi của chú em, tuy bị hôn đến mềm nhũn nhưng tính khí đanh đá nổi lên, lập tức tóm lấy thằng bé tội nghiệp mà nói: - Đại sắc lang, phải biết mức độ nha, không biết giờ này là mấy giờ hả? Ý em là dù buổi tối cũng không được.. ái chà, nói chung ý tứ là thế, không được cười! Còn nữa, không được người ta đồng ý không được hôn, không được vuốt ve, không được làm những chuyện hạ cấp! Nghe chưa hả? Đại sắc lang! Trịnh Xá cố nhịn lắp bắp: - Thế... cái việc... mà ...em ...đang làm... thì...sa..o? La Lệ đần đần nhìn xuống tay, khi nhận ra mình nắn cái gì thì đột nhiên nhảy tót sang một bên, như một con thỏ non sợ hãi, dễ thương đến nỗi chút nữa Trịnh xá lại chồm tới. Hắn vội vàng đánh lạc hướng: - Lệ, quần áo ở đâu ra vậy? Trông...rất đẹp. Hắn định nói là rất gợi cảm, nhưng chợt nghĩ đến mục đích đánh lạc hướng nên đành đổi thành rất đẹp. La Lệ lập tức vui vẻ cười hi hi, cô bé hình như quên béng những gì mình vừa nói, hai tay nhón váy xoay một vòng nói: - Sao, sao, đẹp lắm phải không, người ta đã bảo mà, quần áo đẹp thế này chỉ bản tiểu thư thiết kế được thôi nha. TRịnh Xá nhìn đến nỗi nóng bừng bừng, vội vàng nói: - Đẹp, đẹp lắm, nhưng không phải trong truyện tranh Nhật cũng có vẽ à? La Lệ đỏ hồng má nói: - Đâu mà, người ta rõ ràng thay đổi hoa văn, còn nữa... còn nữa Cô bé thánh thót nói không ngừng về hình dáng và sự chọn lựa quần áo, sau lại nói về các thiết bị trang trí trong nhà, Trịnh xá không thấy phiền chút nào mà chỉ cảm thấy sự ấm áp của gia đình, cái ấm áp mà lâu lắm hắn không cảm thấy. La Lệ đang nói bỗng nhiêm nghiêm mặt chống nạnh nói: - Đúng rồi, lát nữa anh phải tử tế cho em biết mấy năm qua ra sao, làm như người ta không biết vây? Đêm qua đông tác của anh rất..nói chung là thế, lát nữa thành thực khai báo, đừng hòng gian dối, che dấu! Trịnh xá lập tức bẽn lẽn cười, trong ký ức của hắn La Lệ tuyệt đối là loại phụ nữ siêu cấp hay ghen, trong chuyện tình cảm rất nghiêm túc, nếu nàng biết những năm qua hắn đọa lạc ra sao thì có trời mà biết chuyện gì sẽ xảy ra. Vì thế hắn vội vàng đánh lạc hướng: - Hà hà,nhất định nói, nhất định nói, đúng rồi, lát nữa anh dẫn em đến gặp các bạn anh, sau này trong phim bọn anh sẽ sánh vai chiến đấu, hôm nay một người mời ăn cơm, em xem có nên thay quần áo không nhỉ? La Lệ hừm một tiếng nói: - Tất nhiên là loại quần áo này không mặc ra ngoài được, lát nữa anh phải thành thực khai rõ đã làm gì trong những năm qua, rõ chưa? Trịnh Xá đần mặt cười a a mấy tiếng, nhìn La Lệ đi vào phòng ngủ của hắn, ít ra cô bé cũng coi đó là phòng ngủ của mình , điều đó khiến tâm trạng của hắn vô cùng tốt, lát sau La Lệ trở ra, mặc một bộ đồ giản dị, trừng mắt dọa hắn, lại vì hắn chỉnh mấy nếp nhăn trên áo nói: - Đi nào, người ta còn chưa ra ngoài xem đây này. Ra khỏi cửa, cô bé kinh ngạc thán tức, hết chỉ Chủ thần hỏi linh tinh lại nhìn không gian tối đen sợ nhũn người, cho đến khi vào phòng Trương Kiệt vẫn nắm tay Trịnh Xá hỏi nọ hỏi kia không ngừng. Trịnh Xá thấy trong phòng mọi người đã đến đủ, Lý Tiêu Nghị ngồi cạnh một cô gái da trắng tóc vàng, khuôn mặt xinh đẹp tột đỉnh, thân thể bốc lửa, tuyệt đối là bảo vật cấp biệt đối với đàn ông. Bên cạnh TRương Kiệt là một người đẹp tóc đen dài kiểu cổ điển, mày nhỏ mắt to, mặc một chiếc áo sường sám nhã nhặn bộc lộ hết những nét đẹp, lúc ấy đang vì Trương Kiệt sửa lại nếp nhăn trên áo, động tác uyển chuyển khiến đàn ông mê chết không bồi mạng. Ngoài ra còn có Chiêm lam đang ngồi với vẻ bực bội, không ngừng hừm hừm hanh hanh nhìn hai người đàn ông với vẻ không thèm chấp. Thấy Trịnh Xá, Chiêm Lam không nhịn được lại hừm một cái. Trương Kiệt lúc ấy nói: - Chế tạo sinh mệnh có thế chế tạo đàn ông mà, sao Chiêm Lam không chế tạo một người đàn ông trong mộng đi? Chiêm Lam hừm một tiếng nói: - Người ta không có vô vị như thế, trong hiện thực không có được phải dựa vào trí tưởng tượng, thật là vô vị, em viết sách không bao giờ viết mấy thứ dâm dục đó. Chế tạo một người đàn ông thì thà đổi một cây gậy rung còn hơn. Lý Tiêu Nghị mặt mũi đỏ tía, TRương Kiệt lại cười phá lên nói: - Cô em khỏi cần cứng miệng thế, rõ ràng là trinh nữ, làm bộ làm tịch gì, anh đây tệ mấy cũng biết cả trăm cô gái, chỉ cần nhìn bên ngoài là biết liền. Chiêm lam đỏ mặt, cố giữ bình tĩnh nói: - Đó chính là sự khác biệt giữa đàn ông và đàn bà, đàn ông chỉ muốn có được người đàn bà họ muốn rồi mới phát sinh cảm tình, đàn bà thì muốn tìm một tình cảm chân thực, sau đó yêu sâu sắc người đàn ông, người ta không có vô vị như mấy người, vô duyên vô cớ cùng người khác giới phát sinh quan hệ. Tiếng nói vừa dứt, sau lưng Trịnh xá vang lên một giọng lảnh lót: - Chị nói rất đúng! Đàn ông thật đáng ghét, vừa háo sắc vừa đáng ghét, không hiểu tình yêu thật sự tí nào. La Lệ vui mừng đến bên canh Chiêm Lam nói chuyện, hai người quả là chỉ hận gặp nhau muộn, nói vài câu đã chị chị em em rất nhiệt náo. Trương Kiệt nhìn khuôn mặt nhăn nhó của Trịnh Xá cười hà hà nói: - Cậu đến muộn thế, bà chị đang càu nhàu thức ăn nguội hết đây, ha ha, đi nào, người đông mới vui. Trịnh Xá cũng không keo kiệt, hắn dùng một điểm thưởng đổi lấy 1000 điểm sinh hoạt, chọn trong mục giải trí, chỉ tuyển rượu và đồ uống cao cấp, đủ loại rượu nho, rượu trắng trăm năm, mua về như nước lã. TRương Kiệt nói không sai, những món giải trí ở đây rẻ đến không còn nói được gì nữa, một chai rượu nho 200 năm chỉ có 10 điểm sinh hoạt, dù Trịnh Xá không phải chuyên gia nếm rượu cũng thấy vị ngon của nó, khi hắn quay lại, trong nhẫn đã chứa đầy rượu ngon. Mọi người cũng không khách sáo, người đẹp cổ điển đúng là có tay nghề chuyên nghiệp, các món ngon khiến mọi người ăn muốn cắn vào lưỡi, nào óc khỉ, tay gấu, đồ rừng đồ biển đủ cả, tuy chỉ làm hơn mười món ăn nhưng không món nào bình thương không quý trọng khó kiếm. Mọi người ăn no nê, xem chút liếm cả đĩa, La Lệ lại thân thiết chị ơi chị à gọi người đẹp cổ điển, hy vọng học được cách nấu vài món. Trương Kiệt châm một điếu thuốc nói: - Chủ thần về phương diện này thật là tuyệt, riêng về chuyện ăn uống hưởng thụ, ngoài kia dù có là tỉ phú chưa chắc đã được như anh em mình, xem này, rượu trăm năm bọn ta uống như nước lã, thuốc anh hút cũng là loại tuyệt phẩm. Nếu không phải luân hồi trong phim kinh dị, nói thật thì, chỗ này ở dưỡng lão không tồi chút nào, khi nào cô đơn đưa chị dâu ra ngoài chơi một vòng rồi lại về đây. Ha Ha, sống thế này có làm thần tiên cũng không đổi. Trịnh Xá ba người gật đầu đồng ý, Trịnh Xá cười nói: - Chính vì thế mà chúng ta phải sống sót, sống qua những bộ phim kinh dị, dù trở về hiện thật hay ở lại đây cũng chủ động trong tay mình, không phải sao? Mọi người đều cảm thán trong lòng, Trương Kiệt cười lớn nói: - Vậy được, anh dẫn mọi người đến trường huấn luyện, chúng ta còn chín ngày để chuẩn bị, sẵn sàng đối mặt với bộ phim tiếp theo.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang