Vô Địch Hắc Thương
Chương 43 : Nhân vật nguy hiểm.
.
Diệp Sảng sắc mặt có chút xanh:
- Vị đại ca này xưng hô là gì a? Mọi người có chuyện gì thì từ từ thương lượng, nàng là do ta tốn tiền gọi từ trung tâm massage “Ẩn Vũ lâm”, chúng ta còn chưa bắt đầu mà huynh đài lại làm trước, chuyện này có chút không được hay cho lắm a?
Tên vô sỉ này cư nhiên lại bê nguyên lời ông chủ mập vào, cái gì không nhớ kỹ, nhưng ba từ “Ẩn Vũ lâm” thì hắn thuộc làu, Tinh Tinh trong lòng nổi giận nha, tên vương bát đản này, dám mò đến những nơi như thế, nếu ngươi muốn nữ nhân thì cũng có thể tìm được một đám mỹ nữ cơ mà, tỷ như Tô Kỳ Nhĩ cực phẩm như vậy, ngươi thật là tên không có cấp bậc, thực sự là phẩm vị kém, thật là mất mặt ta. May là Diệp Sảng không biết suy nghĩ của Tinh Tinh, nếu biết có lẽ là phải hộc máu mất.
Kỳ thật bốn người Tinh Tinh cũng không biết, vài người trước mặt này không phải nhân vật bình thường, phải nói là rất có bản lĩnh và chỗ dựa, nếu không cũng không có khả năng ban ngày ban mặt như vậy mà muốn phạm tội, muốn phạm tội cũng phải có tiền vốn a, huống chi sau khi cưỡng gian còn phải trải qua trừng phạt sét đánh của hệ thống trung tâm, đương nhiên không phải là cưỡng gian thật, đều chỉ là số liệu tập hợp thành giống như thật mà thôi.
Diệp Sảng là người thuần khiết như nào a, bộ dạng hắn như vậy càng làm cho chiến sĩ kia hiểu lầm, lại là một tên playboy vào trò chơi chơi gái, hôm nay vừa lúc tiện nghi cho ta. Chiến sĩ kia không thể tưởng được sự tình xảy ra, Diệp Sảng đột nhiên xua tay nói:
- Đại ca chờ một chút, như vậy đi, ngươi để ta lên trước, ta làm xong rồi đến ngươi được không, nếu ngươi đồng ý ta sẽ tặng huynh đệ 10 điểm tín dụng, mà ta cũng nhanh lắm, chỉ cần 1 phút là xong rồi.
Tinh Tinh trong lòng càng thêm tức giận, chỉ có 1 phút mà còn không biết xấu hổ mà nói ra, aizzz, sao ta lại có thể quen tên vô dụng này chứ?
Chiến sĩ kia đầu tiên là giật mình, đầu năm nay ngu ngốc tuy rằng có, nhưng năm nay đặc biệt nhiều hơn, chẳng qua việc này rất có thể là cái bẫy, nào có việc đem nữ nhân của mình ra bán? Xem ra vẫn là xử lý hắn trước thì chắc hơn. Chiến sĩ kia hiện tại đúng là tinh trùng thượng não, ý dâm thắng lý trí, chủ yếu là bởi vì bề ngoài của Tinh Tinh cô nương thật sự có lực sát thương lớn, mặc dù trang bị váy da của cung thủ đã bao kín toàn thân nàng, nhưng nhìn đường cong, bộ ngực cao vút kia của nàng cũng khiến chiến sĩ yết hầu khô khốc, cùng cực phẩm giai nhân như nàng mây mưa một lần, có mất nhiều tiền hơn cũng đáng giá a, Thế giới thứ hai à, ngươi cũng thật là nhân ái a, thật là đáng yêu. Hắn còn đang tự sướng, không thể tưởng được sự tình đã xảy ra, Diệp Sảng giơ hai tay lên, tay trái nâng lên một nắm tiền kim loại, tay phải cầm Kim tiền tạp, chậm rãi hướng bên này đi tới:
- Ta là rất có thành ý a!
Hắn quả thật rất có thành ý, động tác này biểu lộ hai loại ý tứ, thứ nhất, mình hai tay cầm đồ giơ lên, muốn đột nhiên cầm vũ khí xuất thủ là không có khả năng, lúc này cũng đủ thời gian cho chiến sĩ phản ứng, thứ hai, mình quả thật muốn làm mỹ nữ trước, cho nên nguyện ý giao dịch. (Láng: Bó thịt :61: ) Chiến sĩ lạnh lùng theo dõi hắn, Diệp Sảng từng bước một thật chậm rãi đi tới trước mặt hắn, mở bảng giao dịch, đặt Kim tiền tạp lên, trên số giao dịch biểu hiện 10 điểm. Chiến sĩ có điểm nghi hoặc, dù là ai chứng kiến một khoản tiền lớn như vậy cũng khó tránh khỏi có chút ngây ngốc, tiểu tử này thật là khờ a, đưa tiền cho mình tiêu à…
- Cẩn thận!
Hoa Vô Tước đột nhiên hô một tiếng.
Không còn kịp rồi, tuy Hoa Vô Tước có nhãn lực, nhưng chiến sĩ không có, Diệp Sảng đem Kim tiền tạp đặt trên bảng giao dịch xong tay liền thuận thế buông xuống.
Động tác này chẳng những tự nhiên mà còn rất kín đáo, mấu chốt nhất chính là rất thật, thật sự là giống như thật. Trong nháy mắt buông tay xuống kia, vạt áo gió hiệu Hứa Văn Cường của Diệp Sảng đột nhiên hé ra, khẩu Benelli M3 Super 90 được giấu trong đó, Diệp Sảng rút súng rất nhanh, mà súng này lại là được giấu kín đáo, hơn nữa hắn nhanh nhẹn lại cao, động tác xuất thủ nhanh như máy này, ở đây trừ Hoa Vô Tước cùng Tinh Tinh ra, những người khác căn bản là đều không kịp phản ứng. Diệp Sảng một tay nhấc súng, sau đó hướng lên trên đập, báng súng lập tức nện thẳng vào cằm tên chiến sĩ kia. Chiến sĩ bị một đòn nghiêm trọng này, trên đầu nhảy lên một cái trị số thương tổn 0, đây là do thuộc tính lực lượng của Diệp Sảng rất thấp, mà tên chiến sĩ kia phòng ngự là rất cao. Lực lượng ảnh hưởng tới lực công kích của tất cả các loại vũ khí cận chiến, nhưng mà chiến sĩ này bị đập một phát cũng khiến hắn choáng váng, trước mắt đầy sao, nếu không phải trang bị của hắn tốt, tinh thần cao, hắn sẽ trực tiếp bị đập mà hôn mê, bởi vì kỹ năng trâu bò “Bình nguyên du kích thủ” này của Diệp Sảng có thể làm cho người ta bị hôn mê, điều kiện tiên quyết là nhất định phải có vũ khí trong tay. Chiến sĩ đang choáng váng trong 1 giây này, “Vụt vụt vụt vụt” liền 4 phát, Tinh Tinh xuất thủ vừa nhanh vừa chuẩn vừa độc, trực tiếp dùng kỹ năng “Tứ liên tật”.
Hồng thương trị số:
“-119!”
“-119!”
“-119!”
“-119!”
Bốn mũi tên cắm phập vào trán tên chiến sĩ kia, hơn nữa trong nháy mắt sắc mặt hắn liền biến thành màu xanh, mũi tên này có bôi độc. Chẳng qua độc này cũng không kịp phát huy ra tác dụng , bởi vì liền bốn mũi tên trực tiếp cho hắn đổi nghề bán muối luôn rồi.
- Ngươi…Thật…Độc…
Chiến sĩ kia biểu tình kinh ngạc ngã xuống, hắn không thể nào tin được lại có một nữ cung thủ một chiêu liền miểu sát hắn. (Láng: miểu sát: trực tiếp giết chết đối phương, khiến đối phương không thể làm ra hành động gì như đánh trả, uống thuốc, lẩn trốn…)
Tinh Tinh nói thầm, đồ tiểu rác rưởi, muốn chơi bản cô nương sao? Ngươi đi ăn *** đi, cô nương ta lại có thể để cho tên rác rưởi ngươi ăn sao, an tâm mà chết đi!
Diệp Sảng cũng theo đó lầm bầm:
- Ngươi thật độc, ngươi thật độc, ngươi thật độc độc độc độc, ngươi càng nói càng thái quá, ta muốn gặm cả xương ngươi…
Bởi vì hai người bọn hắn phối hợp xuất thủ rất nhanh, những người khác đều còn chưa kịp phản ứng, Diệp Sảng đã lấy ra cái cuốc cũ, hắn tin tưởng tuyệt đối vào cái chân lý kia: “Chỉ cần cuốc còn tốt, không có trang bị nào không lấy được!”
“Xoẹt” một tiếng, ba người khác đang muốn động thủ, Hoa Vô Tước quyết đoán hô lên:
- Dừng tay!
Chiến sĩ, tay súng cùng nguyên tố sư ba người kia kinh ngạc quay đầu:
- Đại ca, ngươi…
Hoa Vô Tước bảo dừng lại không phải không có lý, đối phương nữ cung thủ có thể dùng kỹ năng ‘Tứ liên tật’, tối thiểu là đã hơn 18 cấp, hơn nữa một tên còn tạo thành gần 120 thương tổn, phải biết rằng Hoa Vô Tâm phòng ngự cao tới 30 điểm do mặc cả bộ cường hóa phòng ngự mà còn bị nàng bắn chết, có thể thấy được đối phương là cung thủ đã tiến giai. Cô nàng cung thủ này ít nhất có thể 1 đánh 2, mà ba người kia còn chưa rõ nông cạn ra sao, phỏng chừng cũng không phải kẻ bình thường, bởi vì hôm nay đến đây bất cứ ai cũng không thể là người thường, nếu đánh nhau bên mình chính là lành ít dữ nhiều. Mà lúc này lão Đại đang ở xa xa gật đầu khen:
- Ừm…Không tồi!
Hắn thâm trầm gật đầu như vậy, đoàn người đối phương lại toàn bộ bị chấn trụ, thật là phong phạm của cao thủ a.
Hoa Vô Tước đột nhiên nói:
- Xin hỏi quý tính đại danh của huynh đài, huynh đệ ta vừa rồi không đúng trước, xin lưu lại tên.
- Ngươi không thể biết tên của hắn!
Một thanh âm lạ lùng đột nhiên vang lên, mọi người nghe thấy đều cả kinh, quay đầu nhìn lại, bên rừng cây lại có một người đi vào.
Người này ăn mặc rất đơn giản, một kiện quần áo bình thường màu đen, một cái quần vải, bên trên được khảm không ít mảnh giáp nhỏ, làm cho toàn thân hắn thật khó nắm bắt, trong lúc nhất thời mọi người đều không đoán ra hắn là đấu sĩ hay là khinh giáp chiến sĩ. Nếu chỉ nhìn một cách đơn thuần, ngươi sẽ cảm thấy tên này giống như một tên nông dân, nhưng mà trên đai lưng hắn lại cắm một thanh kiếm, bao kiếm bằng da cá sấu bọc lấy vỏ kiếm, trên vỏ kiếm khảm 3 viên minh châu, chuôi kiếm bằng đồng đen sáng chói, có thanh kiếm này trang trí vào, cả người hắn thoạt nhìn liền thay đôi, chẳng những khí thế bức nhân, hơn nữa toàn thân tràn ngập một thứ sát khí vô hình. Hắn đúng là loại nhân vật chỉ liếc mắt cũng khiến cho ngươi cảm thấy nguy hiểm.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện