Vô Địch Hắc Thương
Chương 38 : Tô Kỳ Nhĩ
.
Nói đến không đứng đắn, Diệp Sảng thì thấm vào đâu. So với hắn thì nhiều người không đứng đắn đông như quân Nguyên, ví dụ như bạn Hồng Thất Thập Thất, bây giờ đang ở quảng trường của cảng phục vụ Mộng Tiên thành xàng xê.
- Huynh đệ, cuối cùng ngươi cũng đã đến, ta chờ ngươi suốt cả buổi sáng rồi!
Hồng Thất Thập Thất mặc một bộ đồ đen, cà vạt cũng đen tựa như đang mặc đồng phục, sau lưng nguyên một đám tiểu đệ cũng ăn mặc y chang như vậy.
Diệp Sảng kinh ngạc:
- Ôi chao, đồng hương à. Không phải tiêu chí phát triển của Cái Bang luôn là lấy của người nghèo đi ăn xin để chu cấp, dùng tình một đêm để kiếm cơm sao? Ngươi ăn mặc như vầy chẳng lẻ là muốn đầu nhập Hồng Hưng bang à?
Hồng Thất Thập Thất tựa như không biết Diệp Sảng đá đểu, lập tức quay đầu lại nói với đám đàn em:
- Các huynh đệ, đây là Ngân ca, mọi người ra mắt Ngân ca đi!
- Dâm ca!
- Âm cáp!
Một đám người chơi sôi nổi ồn ào, Diệp Sảng cũng thấy kích động, vung tay hô to:
- Các huynh đệ khỏe chứ!
- Cảm ơn Ngân ca!
Một tiếng hô chỉnh tề vang lên rung trời, khiến cho môt loạt người chơi qua đường khác trên quảng trường cũng chú ý xúm lại.
- Các huynh đệ vất vả quá!
Diệp Sảng lại hào hùng vạn trượng.
- Vì Cái Bang phục vụ!
Vẻ mặt và động tác của đám tiểu đệ rất chuyên nghiệp, so với đám nhân viên của công ty bảo hiểm nhân thọ Trung Quốc sáng nào cũng nhảy thể dục còn chuẩn hơn.
- Có gì tốt muốn chia sẻ hả?
Diệp Sảng vội vàng hỏi.
Hồng Thất Thập Thất tiến lên trước cười thần bí:
- Người anh em, lão Đại của chúng ta muốn gặp ngươi, hiện tại nàng đã đến rồi!
- Tô Kỳ Nhĩ?
Diệp Sảng hiếu kỳ nói.
Hồng Thất Thập Thất ra sức gật đầu:
- Đúng rồi, đang ở bên kia kìa!
Nhìn theo hướng tay của hắn, một chiếc xe Honda đang từ từ tiến vào quảng trường, trên xe bước xuống một người chơi nữ. Nhìn nữ game thủ này, Diệp Sảng hiểu được tại sao Cái Bang lại có thanh thế lớn đến vậy. Tô Kỳ Nhĩ này dáng người lẳng lơ, phi thường hấp dẫn, khiến cho vô số đệ tử Cái Bang phải khom lưng. Nàng có mái tóc dài mềm mại, đôi mắt trong veo như nước, khuôn mặt thanh tú động lòng người, nhưng trang phục có chút cổ quái. Một cái đai màu vàng bó sát đôi bầu ngực căng tròn, bên ngoài khoác một cái váy sa mỏng màu đen hiện lên thân hình uốn éo như rắn, đôi chân dài đàn hồi, đường cong cân xứng, hơn nữa nội y bên trong thấp thoáng ẩn hiện. Mỗi lần nàng hất đầu, để lộ cái cổ trắng ngần, mái tóc phất tung theo gió, bộ dáng này quả thật phong tình vạn chủng, khiến nhiều người phún máu.
- Đây là Hà huynh đệ sao?
Tô Kỳ Nhĩ hỏi rất thân thiện.
Diệp Sảng còn chưa kịp trả lời, hắn lại thấy chiếc Bentley của Tinh Tinh trờ tới, cửa mở ra ngoài Tinh Tinh bước xuống có thêm một nữ game thủ còn dã man hơn nữa. Lực sát thương của nữ nhân này càng mạnh hơn nữa, vì nàng mặc một bộ vest nữ màu xanh da trời kín đáo, không khoe ngực cũng chẳng lộ chân, mái tóc xoăn màu đỏ che khuất nữa khuôn mặt, nhưng chỉ cần nhìn nữa khuôn mặt còn lại cũng đủ biết đấy là một mỹ nhân tri thức đẹp lạnh lùng. Nếu như Tinh Tinh giống một tinh linh thì nữ nhân này chính là nữ thần, còn Tô Kỳ Nhĩ là một hồ ly tinh xinh đẹp. Ba mỹ nữ này đứng cùng một chỗ quả thật càng tôn thêm vẻ đẹp cho nhau. Một bầy đệ tử Cái Bang trong lòng mê mẩn, thầm nghĩ hôm nay ca thật là oai quá đi thôi, thật là nhiều mỹ nữ, sướng quá!
- A Ngân!
Tinh Tinh tiến đến, đưa tay giới thiệu:
- Đây là lão Đại của ta, Nhân Giả Tiên Tử!
Ta ngất, Diệp Sảng thầm giật mình, hắn biết Tô Kỳ Nhĩ và Nhân Giả Tiên Tử, bởi vì trên bảng xếp hạng đều có đại danh của hai nàng. Hiện ở khu Tịch Tĩnh này, Tô Kỳ Nhĩ xếp thứ 10, Nhân Giả Tiên Tử xếp thứ 8, cả hai đều trên 20 level.
Diệp Sảng chưa kịp mở miệng, Tô Kỳ Nhĩ đã tiến lên:
- Ây da, tiên tử tỷ tỷ, đã lâu không gặp, tiểu muội nhớ người muốn chết luôn đó!
Giọng nàng vừa nũng nịu lại vừa ngọt ngào khiến cho phần lớn các đệ tử ở đây tê buốt đến tận xương.
Nhân Giả Tiên Tử cười đáp:
- Tô đại tỷ, biệt lai vô dạng, lần trước luyện cấp ở Hải Loa câu chia tay xong, ta cũng rất nhớ tỷ đó nha.
Tô Kỳ Nhĩ cười quyến rũ:
- Tiên tử tỷ tỷ, tỷ lại ghẹo người ta rồi, khi luyện cấp ta nào có thân thủ tốt như tỷ tỷ được chứ?
Nhân Giả Tiên Tử cũng cười:
- Thân thủ tốt đến mấy cũng không bằng bang hội thế lực lớn đâu. Cái Bang của Tô Đại tỷ được xưng tụng là đệ nhất đại bang ở khu Tịch Tĩnh này, đệ tử ở khắp mọi nơi, hô một tiếng là cả quảng trường này đầy người, ta rất là hâm mộ đó nghe!
Tô Kỳ Nhĩ càng cười hồ mị:
- Thế lực lớn sao bằng thực lực mạnh, hôm qua nhóm người của tiên tử tỷ tỷ còn không đến mười người mà cũng giành được chìa khóa Ngân Nguyệt đó thôi…
….
Nhìn hai nữ nhân này rất thân mật hữu hão, kỳ thật đều là người tiếu lí tàng đao, vừa nghe mấy câu cũng hiểu không phải là người tốt.
- Ha ha, thì ra hai người là chị em tốt a!
Diệp Sảng cười nói:
- Người một nhà gặp nhau nói chuyện vui vẻ. Ta có việc đi trước, Tinh Tinh cô nương có gì cứ call ta nhé! Tạm biệt các anh em.
Hai nữ nhân lập tức ngừng đấu võ mồm, cùng kêu lớn:
- Hà huynh đệ chờ một chút!
Tô Kỳ Nhĩ ưỡn ẹo đi tới, đá lông nheo với Diệp Sảng
- Hà huynh đệ, có hứng thú tâm sự riêng một chút không? Nếu được, chúng ta đến phòng 1888 ở khách sạn quốc tế 5 sao gặp nhau, há---?
Từ “há” cuối cùng của nàng kéo dài thườn thượt khiến cho bạn đà chủ đứng bên cạnh toàn thân tê rần. Con mẹ nó chứ, đều là đồng hương a, sao lại phân biệt đối xử vậy chứ? Tại sao ta không được may mắn như thế hả? Giời ơi là giời, ông mắt nhắm mắt mở thế sao??
Tinh Tinh thầm chửi một câu hồ ly tinh, vội vàng đến cạnh Diệp Sảng, túm chặt tay hắn:
- A Ngân, đừng nghe lời ả ta, mau đi theo ta!
Diệp Sảng cũng ngẩn ngơ, bố khỉ thật, sao hôm nay mình lại thành xôi oản cho người ta giành giật vậy chứ? Nhân phẩm tăng lên hay chỉ số đẹp trai xưa nay ẩn giấu nay mới xuất hiện?
Đêm qua Tô Kỳ Nhĩ xem lại video trận chiến ở Tiên Nữ sơn do Hồng Thất Thập Thất mang về, nàng cũng không phải loại ngực to óc bằng trái nho nên biết là Diệp Sảng không phải người của Thần tiễn gia. Cho nên nàng õng ẹo tung ra chiêu cuối cùng:
- Hà huynh đệ, khi ta vừa nhìn thấy ngươi đã cảm thấy hai ta rất có duyên. Không hiểu vì sao ngươi lại đem cho ta một cảm giác đặc biệt thân thiết. Cảm giác này giống như thuở bé đứng trên cánh đồng đón nhận làn gió xuân, thật là ôn nhu thật là thoải mái…
Bạn Đà chủ lập tức bất tỉnh tại chổ, không ngờ Bang chủ lại xuất ra đại chiêu đến vậy.
Nhưng nếu tính độ dày của da mặt, độ vô sĩ của con người, bạn Sảng Sảng cũng không phải là người ăn chay mà lớn lên:
- Thật vậy à? Hay cô cũng là người thôn Tề Ninh Sơn Đông? Ôi chao, té là là đồng hương, nào lại, lại đây, bắt tay kết giao bằng hữu nào…
Tinh Tinh cô nương cũng ngất xỉu, không ngờ Diệp Sảng lại có thể chống đỡ được thế công hung mãnh của hồ ly tinh.
Nhìn lại quảng trường bây giờ, một mỹ nữ bang chủ, không ngờ giữa thanh thiên bạch nhật lại câu dẫn đồng chí Lý Hướng Dương của Bát Lộ quân, một đôi ngọc thủ đang chạm vào ngực người ta, thế này thì còn ra thể thống gì nữa. Vì thế hai nữ đặc vụ Quốc dân đảng Tứ nha đầu lập tức xông tới:
- Tên gì?
- Tô Kỳ Nhĩ.
Tứ nha đầu:
- Game thủ Tô Kỳ Nhĩ, hành vi của ngươi không được chấp nhận giữa công chúng, đã bị hệ thống trung tâm nhận định là cố ý xâm phạm thân thể của người khác, ngươi đã quấy rối tình dục vị nam game thủ này, không loại trừ khả năng có ý đồ cưỡng gian. Xét thấy cảm xúc người chơi này vẫn ổn định, cho nên chỉ cảnh cáo ngươi lần đầu…
Rầm một tiếng, khắp quảng trường vô số người ngã chổng vó.
Hệ thống trung tâm cũng đã quy định, tuy quy định này hơi nhỏ. Người chơi khi có tình cảm với nhau có rất nhiều tình huống, nếu muốn thân mật trong thành thì không được ở nơi công chúng. Còn nếu muốn ở chổ đông người thì phải là người yêu hoặc đã kết hôn, hơn nữa không được quá đáng, nếu không sẽ bị xem là tuyên truyền tình dục sẽ bị phạt nặng. Khi ra dã ngoại, thì chả ai thèm quản ngươi. Nhưng là cưỡng gian, giá trị tà ác sẽ tăng nhanh khủng khiếp, hình phạt là bị sét đánh, nếu chết sẽ rơi 5-20 level, tỷ lệ rơi đồ là 85%, hồng danh 5 ngày 5 đêm. Đương nhiên với những con số khủng khiếp như vậy, đố ai còn dám có ý định cưỡng gian…
Phong toa quá hóa hại người, Tô Kỳ Nhĩ lập tức thu liễm, nghiêm trang nói:
- Hà huynh đệ, ta muốn mua chìa khóa Ngân Nguyệt của ngươi, nguyên giá là 10 điểm tín dụng, giao tiền lập tức!
Diệp Sảng chưa bao giờ nghe đến một từ nhạy cảm đến vậy, lập tức hít một hơi thật sâu. Mẹ nó chứ, ngươi đâu có mơ đúng không?
Nhân Giả Tiên Tử cũng không nhẫn nại nổi, thời điểm quan trọng này không thể để Tô Kỳ Nhĩ phá rối được. Nàng cắn răng nói:
- Hà huynh đệ, ta trả 20 điểm tín dụng. Cũng thanh toán ngay!
Nói thật ra trong Thế Giới Thứ Hai bây giờ người có thể thanh toán lập tức 20 điểm tín dụng là rất ít, có thể nói là rất hiếm. Ngay cả game thủ nhân dân tệ, 20 điểm tín dụng là 2 vạn tiền, con số đó cũng ít có người trong game này có được. Nếu có chừng đó tiền, quy chiếu với giá cả giao dịch chợ đêm trên trang internet Đào Đào cũng tương đương với 300 NDT. Nhưng vì muốn thăng cấp công ty thì 300 NDT đối với người chơi mà nói có đáng giá là bao?
Diệp Sảng lại một lần nữa không kịp mở miệng, chỉ thấy Tô Kỳ Nhĩ mặt đỏ gay, nghiến răng nghiến lợi nói:
- Hà huynh đệ, nếu ngươi đồng ý bán cho ta, chẳng những tiền ta giao cho ngươi mà còn ta còn cho ngươi.. cho ngươi, hứ……
Mỗi lần Tô Kỳ Nhĩ hứ một tiếng, cái thần thái khêu gợi, cái biểu tình và nũng nịu vừa ngượng ngùng đó thì ngay cả cỡ diễn viên chuyên hát tuồng như Phản Thanh Phục Minh cũng còn đường lượn cho nước nó trong. Các đệ tử Cái Bang mắt như phún lửa, đi theo một bang chủ như vậy quả thật là phúc bảy mươi đời. Nếu có một ngày ta cũng có một trang bị tốt, ta sẽ cúc cung tận tụy với bang chủ, rồi sau đó…Chao ôi, sao mà mới nghĩ đã thấy sướng rồi
Nhân Giả Tiên Tử trợn tròn mặt, điều kiện cỡ đó chắc chắn nàng không ra được, mà nếu tăng giá lên nữa nàng cũng không có tiền.
- Tô Đại tỷ không cần quá đáng thế chứ!
Nhân Giả Tiên Tử cười nhạt nói.
Tô Kỳ Nhĩ ưỡn bộ ngực căng phồng của nàng:
- Đây là thực lực của ta, tiên tử tỷ tỷ không có bổn sự này thì cũng đừng tham gia vụ mua bán này, để tiểu muội giúp người cho.
Diệp Sảng đưa mắt liếc nhìn Nhân Giả Tiên Tử. Nhân Giả Tiên Tử quả thật là một mỹ nhân, bộ ngực đầy đặn như một sân bay, còn ngực của Tô Kỳ Nhĩ như hai trái bom nguyên tử. Cũng là nữ nhân nhưng chênh lệch này cũng thật là đả kích người khác.
Bình tĩnh! Ta phải thật bình tĩnh!
Diệp Sảng ho khan một tiếng :
- Ta nói Tô bang chủ thế này nhé, giá cả của nàng ta rất vừa lòng. Nhưng mà ý tốt của nàng ta xin tâm lĩnh, rất tiếc, mua bán không thành là do duyên số, nàng thấy có đúng không? Hơn nữa, ta với Hồng đà chủ là đồng hương, sau này sẽ có nhiều cơ hội mà.
Lời này vừa nói ra, Tinh Tinh thở phào, lương tâm của tên tiểu vương bát đản thối tha nhà ngươi vẫn chưa rụng hết răng. Dù gì thì ngươi cũng là ngươi của ta, lúc quan trọng sao ngươi dám quay đầu về phía địch sao?
Tô Kỳ Nhĩ có chút luống cuống:
- Hà huynh đệ không muốn thử một lần cho biết sao? Ta thật sự có lòng mà.
Câu trả lời của Diệp Sảng rất sâu sắc:
- Ai da, Tô bang chủ à, thật không dám dấu diếm. Tiểu đệ ta không phải là 1 viên kim cương mà chỉ là một que diêm. Nàng cứ thử nghĩ xem, một cây diêm ném vào động không đáy liệu có thể cháy bùng lên không? Sợ là chưa kịp ném đã bị nước dập tắt mất rồi (anh em đọc đoạn này suy ngẫm nhé hĩ hĩ )
Mặt của Tinh Tinh cũng đỏ bừng, nàng nhịn không nổi nữa cất tiếng cười phá lên. Hồng Thất Thập Thất và đám tiểu đệ cũng trợn tròn mắt, trên đời này mà cũng có người bé như que diêm sao. Đồng hương ơi là đồng hương, ngươi quả là nam nhân bại hoại nhất. Bang chủ, hàm lượng nguyên tố trong quặng của ngươi cũng quá kém à….
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện