[Dịch]Vô Địch Hắc Quyền- Sưu tầm
Chương 672 : Đại sự bất diệu
.
Các môn phái cùng đến một chỗ, ban đêm tĩnh lặng đã huyên náo như cái chợ.
"Ở phía trước, theo sát vào đừng cho Hính Ý ma chạy trốn, mọi người cùng tề tâm hiệp lực diệt trừ hắn!" Vừa nói chính là môn đồ của Ngũ Tổ môn, trong đám người hắn là kẻ kêu gào lớn nhất! Ngũ Tổ môn phái tuy nằm trong mười đại môn phái nhưng tài chính cực thiếu hụt, làm ức chế sự phát triển môn phái. Nếu có được kho tàng, như vậy Ngũ Tổ chắc chắn tiến lên một bậc thang.
Diệp Thiên Vân muốn đưa hai tay dâng vị trí cụ thể của kho tàng, tin tức như vậy cũng đủ làm phát cuồng.
Trong chốn võ lâm, ngoại trừ Võ Đang Thiếu Lâm có ưu thế, chứ còn các môn phái khác căn bản còn lâu mới với tới. Các khoảng cách này cuối cùng vẫn là thực lực kinh tế có tác dụng phát huy rất to lớn.
Vô luận môn phái nào, chỉ cần có cơ sở kinh tế. hơn nữa thận trọng kinh doanh đều có thể nhảy vọt.
Mọi người tuy trong nội tâm hiểu rõ động cơ Diệp Thiên Vân không đơn thuần là vậy, nhưng vẫn cắm cổ đi theo, cuối cùng vẫn quay về lợi ích của môn phái? Mỗi một môn phái đều là một thể, nếu từ góc độ lợi ích của bổn môn mà suy nghĩ , tiêu diệt Diệp Thiên Vân có gì gọi là tốt, ngược lại không như kho tàng còn thực tế hơn.
Bốn người Diệp Thiên Vân phóng như bay, đám võ giả sau lưng chả khác gì một đám ong vò vẽ, nhất định phải tới Song Phong trấn thì kế hoạch mới viên mãn.
Thánh Tích Tự cách Song Phong trấn chỉ một dặm đường, ba người Trần Mễ Lạp tuy tuổi tác tương đối lớn, nhưng khoảng cách này vẫn khá là dễ dàng. Ba người cách Diệp Thiên Vân 5 bước, theo sát bước chân của hắn.
"Phía trước là cửa vào Song Phong trấn, mọi người cẩn thận!" Trần Mễ Lạp rất tinh mắt, đã vào đêm nhưng hắn vẫn đủ sức thấy bóng người lờ mờ ở cửa, cho nên phải nhắc nhở!
"Không thể tùy ý ra tay!" Diệp Thiên Vân sớm đã quyết, vào lúc này, cảm giác của hắn vô cùng nhạy bén chỉ dựa vào cảm giác đã biết trước cửa có ít nhất có 10 người!
"Có người đang xông tới trạm kiểm soát!" Còn cách trăm mét nữa thôi. Ba gã canh gác Song Phong trấn phát hiện tung tích khả nghi, sự cảnh giác lan ra tất thảy! Hai ngày nay sớm đã được Hoàng gia cảnh báo. Nhìn vào số người canh gác đã tăng lên vài lần chính là vì phòng ngừa người ngoài vào.
" Đánh chuông!" đại hán đứng đầu vừa thấy 4 người Diệp Thiên Vân cười lạnh :" Muốn xông vào Song Phong trấn, thử xem thực lực thế nào..."
Trước cửa, một chiếc chuông treo trên ngọn cây lớn đang oằn đi vì bị người ta dùng sức đánh lên. Phát ra tiếng ong ong nặng nề làm người ta kinh hãi. Âm thanh nhanh chóng tản đi bốn phía. Cả núi Nga Mi đều nghe thấy.
Diệp Thiên Vân tốc độ đạt đến cực hạn, nhanh đến bao nhiêu chính hắn cũng không biết. Nhưng Trần Mễ Lạp và Ngô Lập Sâm đằng sau ra sức chạy nhưng lại chỉ có thể trơ mắt nhìn khoảng cách ngày càng lớn. Điều này làm ba người không khỏi rúng động. Có Kim Chung Tráo hộ thân hơn nữa tốc độ chạy cực lớn, quả thực là một cái xe tăng.
Chín tên võ giả Song Phong trấn đứng theo hình quạt, cẩn thận che chắn lối vào, vô hình chung tạo nên một bức tường người. Đại hán phía trước quát:" Song Phong trấn, không cho người ngoài tiến vào..."
Vừa nói đến đây, Diệp Thiên Vân điện quang thạch hỏa, đã tung quyền đến! Phát quyền về phía trước, che giấu lực quyền, phút ngắn ngủi đã đột kích. Nhanh và mãnh liệt, giống như hàng chục con ngựa hoang lao tới!
Hai quyền trái phải tung ra, quyền phong lăng lệ, làm người ta không dám tiến gần!
Hai gã tiến đến ngăn trở Diệp Thiên Vân, bị sức mạnh cực đại đánh bay!
Đại hán đứng đầu biết đối phương gai góc, liền quát to:" Là người luyện võ, dùng công phu của tổ tiên!" Mấy tên còn lại không có e dè Diệp Thiên Vân, sẵn sàng nghênh đón.
Diệp Thiên Vân một mình với 7 tên cũng không không do dự, hắn vận đủ khí lực, tung ra song quyền.
Trong vài giây này, Trần Mễ Lạp, Diệp Vô Nhai và cả Ngô Lập Sâm ba người đã chạy tới, bọn họ hết sức phối hợp, ý định mở một đường máu xông vào, cho nên mấy người nắm chặt tay, tức thì ra tay.
Mấy gã Song Phong trấn một khi giao thủ liền biết đối phương bất phàm, hơn nữa còn là cao thủ, đại hán đứng đầu vừa lui về sau vừa nói :" Ngăn chặn bọn họ, trong chốc lát cứu binh có thể chạy đến..."
Nhưng không đợi hắn nói xong, ở góc rẽ đã hiện ra thân hình của đại quân võ lâm, tốc độ chạy đã đạt đến mức làm cho người ta khiếp sợ.
Đại hán ngay lập tức bị chấn kinh, đột nhiên thức tỉnh, kiệt lực hô to đến khàn giọng :"Mẹ nó, hơn trăm người! Mau báo tin! Những kẻ nảy muốn san bằng Song Phong trấn!"
Hơn trăm võ giả tạo thành đòn công kích cực mạnh, trong đêm tối nổi lên trận gió lốc!
Cả bọn trấn thủ đều ngơ ngác run sợ, Diệp Thiên Vân không bỏ qua tia cơ hội này, tiến bước đánh bay một người, xé toạc ra một lối nhỏ mở thẳng vào Song Phong trấn. Ba người Trần Mễ Lạp đều đi theo hắn xông vào.
"Đi mau!" Đại hán cầm đầu phát giác sự tình không ổn, không dám ngăn trở có muốn cũng bất lực. Bất luận là Diệp Thiên Vân hay là đại quân võ lâm cũng không phải bọn họ mấy người có thể đối phó được, ngay lập tức chùi mép giày chuồn đi.
"Còn chờ cái gì!"
"Đi thế này sẽ phải chịu gia pháp!" người thanh niên cuối cùng hiển nhiên là người mới, nơm nớp lo sợ :" Nhất định phải canh giữ!"
"Mẹ ngươi, mệnh còn khó giữ còn thủ cái gì, chạy mau!" Đại hán nói một cách giữ tợn với người thanh niên, mặc kệ mấy người Diệp Thiên Vân tiến vào trấn, nắm lấy cổ tay người thanh niên bay vào trong trấn.
Đi!
Diệp Thiên Vân trong dự liệu là bọn họ sẽ ương ngạnh chống cự tới cùng vậy mà hóa hiểm thành an như vậy, hắn thở phào nhẹ nhõm. Trước có Song Phong trấn,sau có đại quân võ lâm, một khi hai bên hình thành thế giáp công, thật nguy hiểm.
Nhưng mà giờ đây..., hắn liếc một cái sau lưng, những kẻ võ giả kia đã giúp hắn một đại ân, xông vào Song Phong trấn lại không phí tí lực nào.
"Đây mới là những ngày tắm máu!" Trần Mễ Lạp đầy kích động như vừa được tiêm một liều thuốc phiện, vừa chạy vừa tận hưởng khoái cảm :" Thật sự là đứng giữa sinh tử!"
Ngô Lập Sâm và Diệp Vô Nhai cùng liếc nhau, khẽ gật đầu. Diệp Thiên Vân gan lớn có thể chống cả trời! Có thể từ khe nứt sinh mệnh giữa Song Phong trấn và võ lâm chui ra cái này thật không phải là chuyện dễ.
Song Phong trấn đang im ắng, giờ như đổ vào cả chảo dầu đang sôi, thoáng chốc...
"Có người đánh lén, có người đánh lén!" Dù cho đứng ở nơi nào, đều có thể nghe rõ mồn một tiếng hét. Âm thanh hỗn tạp, pha tạp vô cùng, xé toạc màn đêm yên tĩnh.
"Kho tàng ở nơi nào?" Trần Mễ Lạp vào Song Phong trấn, đầu óc hoàn toàn choáng váng nhận không ra phương hướng Đông Tây Nam Bắc nữa.
Diệp Thiên Vân đã từng đi qua địa điểm cất giữ kho tàng, nhưng chưa ngờ tới việc sẽ dẫn cả đại quân vào kho tàng. Giờ đây việc phải làm trước tiên chính là khiến mấy người này đi lòng vòng trong Song Phong trấn, tạo thành hỗn loạn, sau đó mới tiến vào bên trong.
"Đi theo ta, theo con đường này chạy thẳng phía trước!" Bốn người thành một nhóm nhỏ, nhanh như điện chớp!
"Chạy về phía trước, ở đấy!" tiếng ở phía sau, cả trăm võ giả đều chăm chú nhìn Diệp Thiên Vân! Đại quân võ lâm hơn phân nửa là vì kho tàng, trong mắt mỗi người đều hiện lên lục quang.
Diệp Thiên Vân tốc độ rất nhanh, trên đường đi đã không ngừng phát hiện hậu duệ Nga Mi của Song Phong trấn. Chầm chậm, tất cả các hộ trong Song Phong trấn xuất hiện, hình thành thế lực!
Võ giả trong chốn võ lâm cũng không e ngại thế lực này, nói cho cùng thì Song Phong trấn chỉ là một môn phái, mặt khác có hơn trăm người, người của các môn phái khác đều ở đây, nhiều người dũng khí!
Hai bên gặp nhau, lập tức sinh ra một loại biến hóa vi diệu.
"Lại là các người!" Hoàng gia gia chủ khó nén phẫn nộ, lần này trở về để phòng ngừa không ngờ quả nhiên đã ứng nghiệm! Người của Hoàng gia mấy lần hao tổn, khó nói rõ quan hệ với võ lâm,hắn liếc nhìn đám người Độ Minh!
Lần này còn bị ức hiếp đến tận cửa nhà, không thể nhẫn hơn được nữa, hoàng gia chủ lạnh lùng quát:" Bọn họ là người ngoài đến, muốn phá hủy căn cơ của Song Phong trấn, chúng ta Nga Mi nhất mạch không thể mặc cho bọn họ gây khó dễ!"
"Chậm đã!" Đúng thời khắc mấu chốt, Độ Minh đứng ra, hắn ca tụng Phật niệm nói :" Hôm nay võ lâm đồng loạt đi vào Song Phong trấn chính là muốn đuổi bắt Hình Ý ma, kính xin bằng hữu Nga Mi giơ cao đánh khẽ!"
"Đến Song Phong trấn bắt người?" Hoàng Thiện vừa nghe đã như bị chọc giận. Đây là Song Phong trấn, là Nga Mi của lão gia, những người này trong võ lâm vậy mà tới bắt người trong địa giới của mình, khiến cho hắn không thể không giận.
"Đại bá, bọn chúng ba lần bốn lượt muốn tới quấy rối, hôm nay lại muốn đường hoàng bắt người, chúng ta không thể đứng nhìn được nữa rồi!" Hoàng Thiện đầu bốc hỏa, muỗn xông lên liều mạng. Mấy ngày hôm nay hắn đã phải chịu đủ cả tấn châm chọc khiêu khích, cảm giác ngột ngạt bí bách, tức khắc chỉ muốn trút giận lên Độ Minh!
"Tất cả các vị thí chủ xin hãy chậm đã, xin hãy nghe bần tăng nói xong!" Độ Minh biết rõ thực lực của Song Phong trần không thua kém, nếu như xung đột xảy ra, liền trở thành địch nhân của nhau. Hắn cất cao giọng :" Hôm nay chúng ta tới quý địa, kì thực là có liên quan tới hậu duệ Nga Mi!"
Hoàng gia gia chủ phải ngăn Hoàng Thiện như một con trâu điên đang muốn xông lên, bình tĩnh nói :" Nếu như hôm nay không nói rõ lí do, người của Song Phong trấn tuyệt sẽ không bỏ qua cho ngươi!"
"Bần tăng hiểu!" Độ Minh khẽ gật đầu, nhìn thoáng qua Thanh Tùng đạo nhân cách đó không xa, nhận được sự đồng thuận mới chậm rãi nói :" Lần gặp này, có chút hiểu lầm, có liên quan tới Hình Ý ma Diệp Thiên Vân!"
"Hình Ý ma Diệp Thiên Vân?" Hoàng gia gia chủ nghe đến đó bán tín bán nghi, tiếp đó chợt nghĩ tới người từ ngoài vào, có phần không chính xác hỏi lại:" Ngươi nói là tới cản trở Diệp Thiên Vân?"
"Đúng vậy!" Độ Minh tiến lên trước, trầm giọng nói :"Lần trước cùng quý phương giao thủ, cũng bởi vì kẻ này, hắn dùng âm mưu quỷ kế, xếp đặt hãm hại hai phe chúng ta!"
"Là người từ ngoài đến!" Hoàng Thiện nghe đến đó sắc mặt thay đổi :" Lại là hắn!"
" Là hắn đưa chúng ta đến đây, muốn lặp lại chiêu cũ!" Độ Minh nhìn thấy thân sắc do dự của hai người, tự nhiên nắm bắt lấy cơ hội, lập tức đáp luôn:" Nếu như nói lần trước Thiếu Lâm mạo phạm các vị, thì tên đầu sỏ chính là hắn!"
Hoàng gia gia chủ nghe xong trong mắt như đánh ra một đạo thiểm điện, lạnh lùng nói:" Hắn bây giờ đang ở trong trấn?"
"Bần tăng không dám cuồng ngôn!" Độ Minh vẻ mặt thản nhiên nói :" Loại ma này tu vi cực cao, bần tăng hi vọng có thể liên hiệp với thực lực của Song Phong trấn, cùng diệt trừ hắn, đỡ họa cho mọi người !"
Hoàng gia gia chủ nghe đến đó, trầm ngâm một lát sau đó lấy trong túi ra một lệnh bài:" Mời mấy vị gia chủ tề tâm hiệp lực, cùng đối phó với Hình Ý ma Diệp Thiên Vân!"
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện