[Dịch] Vĩnh Sinh
Chương 1 : Thân thể thập trọng.
.
Vương triều Đại Ly, Long Uyên tỉnh, đại thế gia số một tại đây là Phương gia, trong nội phủ "Vạn Tượng Viên", sáng sớm sương mù còn chưa tan, một đám đệ tử đã bắt đầu luyện tập võ công.
Gia chủ Phương gia chính là tổng đốc tỉnh Long Uyên, tổ tiên Phương gia trăm năm trước chính là người của Vũ Hóa Môn, một trong thập đại môn phái tiên đạo, sau đó theo thái tổ Đại Ly hoàng triều Vũ Hoàng Đế bình định thiên hạ.
Tỉnh Long Uyên là nơi hang rồng vực cọp vốn là cố đô tiền triều. Khi vương triều Đại Ly kiến quốc muốn đặt đế đô tại đây, nhưng vì thủy khí nơi này quá nặng, cuối cùng đành bỏ ý định đó.
Vương triều Đại Ly chính là lấy lửa làm căn cơ để thiên hạ thái bình, thuộc tính hỏa. Lại bị thủy áp chế, không thích hợp đóng đô tại Long Uyên, cho nên mới quyết định đóng đô tại phía nam, có tên là "Ly Kinh".
Thế nhưng triều đình vẫn đem cố đô tiền triều giao cho Phương gia nắm giữ, có thể thấy được triều đình tín nhiệm đối với Phương gia như thế nào.
Chính bởi vì như vậy, gia tộc Phương gia mới hiển hách như ngày nay, phủ đệ rộng nghìn mẫu. Đình viện bên trong san sát, hoa viên nhiều vô kể, người bình thường khi tiến vào nhất định sẽ bị lạc đường không tìm được lối ra.
Từ cái tên nội phủ Phương gia hoa viên có thể thấy được, "Vạn Tượng Viên" Đã bao hàm toàn diện ý nghĩa trong đó.
Phành phành phành phành…
Quyền phong gào thét, không khí chấn động.
Những đệ tử này động tác mạnh mẽ có lực như ác hổ vồ dê, như sư tử bắt trâu, như chim ưng cắp bạch thỏ, như hạc đứng trên ngọn tùng... Động tác toàn thân phối hợp với eo lưng nhanh nhẹn sắc bén.
Nhất là tứ chi cùng với cột sống kết hợp nhuần nhuyễn động tác thu vào bung ra tùy ý, giống như cây cung kéo căng, quyền cước như mũi tên, kéo lên là tự phóng, rõ ràng căn cơ bọn họ đã rất vững chắc.
Chỉ có điều lúc này một cặp mắt đang ở phía xa trong bóng tối, phía sau ngọn giả sơn len lén nhìn động tác của bọn họ.
Dĩ nhiên là muốn học trộm võ công.
Chủ nhân của ánh mắt là một thiếu niên mười lăm mười sáu tuổi, áo màu xám đội trên đầu một cái mũ quả dưa, đó chỉ là một gã sai vặt.
"Một tháng trước ta phát hiện một cống thoát nước có thể nối thẳng tới đám nước bùn dưới hòn giả sơn trong nội viện. Nếu không phải như vậy, ta cũng không có khả năng tiến vào nội viện để học trộm võ công. Nếu như bị phát hiện, chỉ có con đường chết... Thế nhưng nếu không làm vậy Hàn tổng sẽ bắt ta làm nô tài cả đời mất".
Phương Hàn cẩn thận quan sát những động tác của đám đệ tử Phương gia, bất luận động tác gì, hắn đều ghi tạc trong đầu.
Không sai, đúng là hắn đang học trộm võ công.
Phương Hàn là một gã tiểu nô tài trong phủ Phương gia.
Phụ thân hắn vốn cũng là gia đinh của Phương gia, cho nên khi hắn vừa sinh ra, đã định trước là nô bộc , thậm chí con cháu mấy đời đều phải dốc sức vì Phương gia.
Một thân phận gia đinh hèn mọn lại dám lén lút tiến nhập nội phủ học trộm võ đạo chân truyền của chủ nhân, loại hành vi này có thể nói là không sợ chết cả gan làm loạn.
"Tới đây đi!"
Trong ánh mắt Phương Hàn hiện lên một trung niên mặc tử sắc đại bào xuất hiện ở nơi xa xa luyện võ trường, thân thể hắn không khỏi đông cứng.
Trung niên tử bào này, thân cao chín thước, ngang tàng sừng sững, lưng đứng thẳng như kiếm như thương, giống như một tòa núi cao mang theo hơi thở áp bức, tuy rằng cách xa nhưng Phương Hàn có một loại cảm giác hô hấp muốn đình chỉ.
Đây là vị cao thủ nhất đẳng của Phương gia "Cự Linh Thủ" Phương Đồng! Uy danh hiển hách, danh chấn khắp hai vùng nam bắc, tới đây để truyền thụ võ nghệ cho đám đệ tử Phương gia.
"Làm quan! Có cửu phẩm mười tám cấp! Nhất phẩm thừa tướng, cho đến cửu phẩm tuần kiểm địa phương! Mà chúng ta tu luyện thân thể, cũng chia làm thập trọng! Nhất dưỡng sinh, nhị trọng luyện lực, tam trọng chiêu thức, tứ trọng cương nhu, ngũ trọng thần lực, lục trọng khí tức, thất trọng nội tráng, bát trọng thần dũng, cửu trọng thông linh! Thập trọng thần biến!"
Phương Đồng "Cự Linh Thủ" Vừa xuất hiện nhất thời toàn bộ đệ tử trong luyện võ trường đều đình chỉ động tác, đứng nghiêm chỉnh nghe hắn giáo huấn.
Phương Hàn cũng vểnh tai tỉ mỉ lắng nghe.
"Nếu như đem thân thể luyện đến đệ thập trọng cảnh giới thần biến, ngũ mã không thể phân thây! Năm đó, một vị tổ tiên của chúng ta bị quân địch bắt, bọn chúng dùng cực hình ngũ mã phân thi nhưng gia tổ dùng lực lượng toàn thân đem ngũ mã xé nát rồi chạy thoát. Đây là uy lực do thân thể luyện đến đệ thập trọng biến!"
Thanh âm "Cự Linh Thủ" Phương Đồng giáo huấn như chuông đồng mạnh mẽ truyền đạt , khiến màng nhĩ Phương Hàn tê dại như muốn nứt ra.
"Ngũ mã không thể phân thây! Vậy lực lượng của người này mạnh mẽ cỡ nào? Thân thể thật sự có thể luyện đến trình độ này sao?" Trong lòng Phương Hàn âm thầm khiếp sợ.
"Chỉ có điều! Các ngươi đừng tưởng rằng thân thể luyện đến cảnh giới thập trọng đã là cực hạn, đây mới là bước bắt đầu thôi. Tổ tiên Phương gia chúng ta đã từng ở Vũ Hóa Môn, được tiên nhân truyền thụ, bởi vậy cùng với gia tộc khác bất đồng, cảnh giới phía trên của việc rèn đúc thân thể còn có thần thông bí cảnh! Chỉ có bỏ đi sự ràng buộc của thân thể bước vào thần thông bí cảnh, các ngươi mới có thể chân chánh tiếu ngạo thiên hạ, xưng vương xưng hầu, làm làm rạng rỡ tổ tông Phương gia ta".
"Nhục thân cảnh, thần thông bí cảnh!"
Nghe những lời này, Phương Hàn có một cảm giác chưa bao giờ xuất hiện trôi qua đại não, mở rộng trước mặt mình, hắn mỗi sáng đều ở chỗ này nhìn lén võ công, cho tới bây giờ chưa từng nghe qua lời nói này, "Cự Linh Thủ" Phương Đồng đã nói thập đại cảnh giới, rõ ràng đã mở ra một nấc thang trong lòng hắn.
"Cái gì là thần thông bí cảnh ạ?"
Đúng lúc này một đệ tử Phương gia hỏi.
"Cái gọi là thần thông này, chính là phá vỡ giới hạn của thường nhân!"
"Cự Linh Thủ" Phương Đồng trong lúc nói chuyện ánh mắt cũng toát ra vẻ nghiêm trang: "Ví dụ như thân thể trải qua rèn đúc võ nghệ tới cực hạn, có thể xé xác hổ báo, nâng được nghìn cân trọng vật, thế nhưng các ngươi có thể nhấc thân thể của mình lên được không? Có thể sao?"
"Chính là tự đem thân mình nhấc lên. Điều này có thể không, rõ ràng là không thể nào, vì đó là trái với quy tắc thông thông thường".
Lại một đệ tử vội vàng nói.
"Đúng là không thể nào. Vô luận lực lượng có lớn cỡ nào, nhưng nếu tự đem mình nhấc lên, việc đó tuyệt không thể" Phương Hàn lẩm bẩm.
"Có thể làm chuyện mà tưởng như không thể, đó mới là thần thông! Hay thần thông là một loại lực lượng khác?" Trung niên lên tiếng cảnh tỉnh!
"Đập tan sự hiểu biết của thường nhân về thế giới này. Đây là thần thông! Cũng phải nói qua, đây là một bước ngoặt để bước vào thần thông bí cảnh! Trừ loại vừa nói, còn có các loại thần thông khác, phun ra nước lửa, bay trên không trung, điều khiển lôi điện, phi kiếm giết người… Đây đều là bản lĩnh của thần thông bí cảnh".
"Vậy thưa Đồng thúc, người tu luyện tới cảnh giới thần thông chưa?" Đám đệ tử Phương gia cùng đồng thanh hỏi.
"Thần thông bí cảnh, không phải chuyện đùa. Có thể bước vào thần thông bí cảnh chính là cao nhân, đều là những người kinh tài tuyệt diễm, hiện tại ta cũng chỉ tu luyện thân thể tới bát trọng thần dũng mà thôi, nếu trong các ngươi có người tu luyện tới thần thông bí cảnh, như vậy ta có thể khẳng định, vị trí gia chủ Phương gia sẽ là của người đó! Hơn nữa Đại Ly hoàng triều ta, đều có thể dùng tước vị cực cao để lôi kéo!"
"Từ ranh giới thân thể đến thần thông bí cảnh! So với lên trời còn khó hơn! Các ngươi nếu trong vòng ba năm có thể tu luyện tới cảnh giới thân thể đệ ngũ trọng thần lực, nâng được nghìn cân, chạy nhanh như ngựa, vậy cũng đã là việc vui của Phương gia ta rồi. Được rồi, những truyện này đều trong truyền thuyết gì đó, ngày hôm nay ta nói để các ngươi nâng cao sự hiểu biết thôi, khiến các ngươi có lòng tin và cố gắng khổ luyện! Đường đời còn dài, phú quý vô hạn!"
"Cự Linh Thủ" Phương Đồng quát: "Hiện tại bắt đầu tu luyện, Tùng Hạc Vạn Thọ quyền! Đây là tổ tiên Phương gia ta khi ở Vũ Hóa Môn đã được tiên nhân truyền thụ, chiêu thức này là luyện thể thượng tầng, các ngươi nếu muốn hiểu thấu ý cảnh và ý vị trong đó, ta cũng sẽ tỉ mỉ giảng giải! Nhớ kỹ, nhất định phải đem thân thể tu luyện tới cực hạn mới có thể bước vào thần thông bí cảnh, bởi vì tổ tiên Phương gia đã nói qua, thần thông chính là từ trung tâm đại não sinh ra lực lượng thần bí gọi là pháp lực, nói nôm na là thần thông quảng đại, pháp lực vô biên! Chỉ có thân thể cường đại đến cực hạn, trái tim mới có thể cấp cho đại não một lượng lớn huyết dịch và chất dinh dưỡng, pháp lực mới có thể sinh ra. Thân thể không cường đại bất luận thần thông gì, cũng đừng có nghĩ đến".
"Tùng Hạc Vạn Thọ quyền....."
Phương Hàn cố nén kích động đang dâng lên trong lòng, chăm chú nhìn lén....
Phương Hàn nghe trộm "Cự Linh Thủ" Phương Đồng nói không tới nửa canh giờ mà những kinh nghiệm võ công học trộm được một tháng qua đều thông suốt, bao gồm cả đạo lý rèn đúc thân thể.
Tu luyện thân thể, chia làm mười bước, thập trọng cảnh giới.
Nhất trọng cảnh giới, dưỡng sinh chính là thông qua việc ăn uống có quy luật, điều dưỡng giấc ngủ, để tinh thần và thể xác thêm dồi dào.
Nhị trọng cảnh giới, luyện lực, chính là thông qua tập chạy, cử tạ, nhảy cao, đánh bao cát, đá chân, nhảy cóc, nhào lộn, chạy trên cọc gỗ... vân vân… có trăm nghìn phương pháp để luyện, đem tứ chi , thắt lưng rèn đúc tới độ dẻo dai mà chắc gọn, tính linh hoạt vượt qua thường nhân.
Tam trọng cảnh giới, chiêu thức. Chính là thông qua tu luyện các loại chiêu thức, đem tứ chi kết hợp với lực lượng thắt lưng, xương cốt, khí tức điều hoà, thành một chỉnh thể.
Tứ trọng cảnh giới, cương nhu. Toàn thân cao thấp, lực lượng xương đùi, lưng vai, khuỷu tay cổ tay bàn tay liền thành một mạch, khí huyết điều hòa. Muốn mềm sẽ mềm, muốn cứng sẽ cứng, cương nhu thu phát tùy tâm. Tính mềm dẻo, tính phối hợp phát huy đến cực hạn. Khi vận khởi thì như gió lốc, bung ra như mũi tên, linh hoạt như báo như khỉ.
Ngũ trọng cảnh giới, thần lực. Khi toàn thân cương nhu đã nối liền, tiến thêm một bước tu luyện nữa, thể chất càng ngày càng mạnh, có thể nâng được nghìn cân, lực như tuấn mã, thu phát tùy tâm, các bộ vị trên người phản ứng như huấn luyện quân đội, như sấm rền gió cuốn. Gân cốt như lôi âm cuồn cuộn.
Nếu như tu luyện tới cảnh giới thần lực, trên cơ bản coi như là nhân vật nhất lưu.
Về phần khí tức, nội tráng, thần dũng, thông linh, thần biến, năm đại cảnh giới. "Cự Linh Thủ" Phương Đồng không đề cập đến, mà Phương Hàn cũng không gấp, một tháng này nghe trộm rồi nghiền ngẫm, trên cơ bản đã hiểu phương pháp rèn đúc thân thể, có thể tự mình tu luyện.
"Nắm giữ được bí quyết tu luyện. Ta cũng nên bí mật nỗ lực khổ luyện, một ngày nào đó sẽ nổi tiếng, thoát ly khỏi thân phận nô bộc!" Phương Hàn biết mình biết mình một tháng qua mạo hiểm học trộm, cuối cùng cũng nắm được một tia cơ hội để cải biến số phận chính mình.
"Không xong! Ta quên mất, sáng sớm hôm nay nhị tiểu thư muốn cưỡi ngựa ra ngoài săn bắn! Muốn ta chăm sóc con Thất Thiên Lý Tuyết" Đang lúc say mê nghe trộm, Phương Hàn đột nhiên giật mình kinh hãi nhớ tới một việc.
Nghĩ tới đây Phương Hàn không còn tâm tư để nghe trộm nữa, hắn lén lút rời khỏi ngọn giả sơn bò qua cống thoát nước ra khỏi nội phủ, may mắn là không có bị người nào phát hiện.
"Cự Linh Thủ" Phương Đồng cũng chưa tu luyện tới đệ cửu trọng thông linh, bằng không đối với bất kỳ ánh măt nào nhòm ngó xung quanh, hắn đều có thể cảm ứng, Phương Hàn căn bản không cách nào thoát được.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện