[Việt Nam] Vĩnh Hằng Trấn Thủ Nhân

Chương 263 : Chương 263

Người đăng: 

Ngày đăng: 18:14 16-02-2019

Hassan Tay Nguyền ngay khi tập kích thất bại, lập tức đứng lên. Cái mặt nạ hình đầu lâu đang híp mắt, đôi mắt cong cong giống như đang cười khiến cho Trần Ngọc Lâm khó chịu vô cùng. Heracles ngay lập tức giương cung lên, nhắm thẳng về phía Hassan Tay Nguyền. Gã ngay lập tức né tránh, mặc dù thân thể tương đối đồ sộ. Nhưng động tác của gã không giống né tránh cho lắm mà hơi giống với một con rối bị hất ngang đi một góc cong hơn. Một tiếng cười chói tai phát ra từ miệng gã, không giống tiếng người cười mà giống điệu cười một con linh cẩu, nhưng giọng the thé hơn. Kế đó, gã biến mất vào trong làn khói xung quanh. Trần Ngọc Lâm bịt chặt mũi, mùi xác chết và máu cùng mùi khét hòa quyện thành một cái mùi gì đó vô cùng kinh tởm. Rất may là vừa rồi Hassan Tay Nguyền không có sử dụng Bảo Khí của hắn, bằng không thực sự là phiền toái lớn. Zabaniya - Tâm Âm Vọng Ảo. Hầu hết Bảo khí của các Hassan đều được gọi là Zabaniya, trong đó Tâm Âm Vọng Ảo được mô tả như một Bảo Khí moi tim, thứ chỉ cần chạm nhẹ vào là có thể móc được trái tim của mục tiêu ra khỏi lồng ngực. Mặc dù trong trò chơi FGO, Hassan Tay Nguyền chỉ là một nhân vật 2 sao, tuy nhiên đây không phải là trò chơi. Chỉ số của hắn xác thực rất không đáng lo ngại, nhưng với Bảo Khí xuyên tim của hắn, dù là Heracles cũng chỉ có thể thông qua God Hand mà phục sinh. Trừ khi là các Berserker với kĩ năng "Tiếp Tục Chiến Đấu" nội tại, cho phép họ chiến đấu trong một quãng thời gian kể cả khi trái tim đã bị phá hủy. Trần Ngọc Lâm cũng có tìm ra được vài cái xác trông có vẻ như bị hút cạn máu của những con quái vật xúc tu ở phía ngoài, nơi ngọn lửa không thể chạm tới. Ma cà rồng, những sinh vật luôn thèm khát máu tươi hẳn do quá háu đói cho nên dù không thể ra ngoài giữa trời nắng, đã hút luôn máu của lũ quái vật này. Ghê tởm! "Đi nào, ta không muốn ở đây thêm một chút nào nữa." Trần Ngọc Lâm lắc đầu nói, kế đó hắn đi lên đường cống, đương nhiên là sau khi đảm bảo không có ai xung quanh rồi. Hiện tại đã là buổi chiều, mặt trời đã lặn xuống cho nên có bị mặt trời chiếu vào đối với Trần Ngọc Lâm lúc này cũng là không có vấn đề gì. Hắn chỉ việc thay một thân y phục mà thôi. Trần Ngọc Lâm chợt cảm giác đói bụng, thế là hắn đi mua đồ ăn. Còn Heracles, lúc này đã tiến vào trạng thái linh thể đi loanh quanh khắp thành phố. Một phần là để tuần tra, phần thứ hai, thực sự mà nói thì Heracles cũng có chút nhàm chán. Mặc dù để cho Anh Linh đi chơi một mình như vậy đối với Trần Ngọc Lâm cũng có thể tính là mạo hiểm, Anh Linh đối phương chỉ cần biến thành dạng Linh Thể và hạ gục hắn là xong. Tuy nhiên Hydra đã được cắt cử ở lại để bảo vệ lấy hắn cho nên Heracles cũng không lo lắng lắm. Kĩ năng Hoạt Động Độc Lập của Heracles quá cao, khiến cho hắn ta có thể tự do hoạt động mà không cảm thấy có gì sai cả. Hơn nữa kể cả gặp Anh Linh chỉ cần Trần Ngọc Lâm chuyên tâm chạy trốn thì cũng có thể thoát thân. Cùng lúc này, trong một căn biệt thự, nếu có Pháp sư ở đây ắt sẽ nhận ra đây là nhà Matou. Một ông lão nhìn qua có vẻ rất hiền hòa, nhưng nếu nhìn vào mắt ông ta sẽ thấy được đôi mắt ông ta kì thực lại vô cùng hiểm ác. Lúc này ông ta đang cúi mình trước một cái thi thể, cơ thể nhung nhúc giòi bọ của ông đang bu lấy thi thể người này, mùi máu tươi tỏa ra không khí. Sau một lúc lâu, ông ta mở mắt ra, tràn ngập một thứ ánh nhìn lạnh lẽo. Đây là loại ánh nhìn mà dù là kẻ thù hay người thân ông ta cũng sẽ không quan tâm, chỉ có giá trị sử dụng mới là thứ quan trọng nhất. Ông ta nhìn về phía một bóng đen vô cùng nổi bật ở góc tường, hỏi: "Sử dụng người khác để tăng cường tuổi thọ, hẳn ngươi phải khinh bỉ ta lắm nhỉ?" "Với tất cả sự kính trọng." Bóng đen ở góc tường cúi mình, để lộ ra cái mặt nạ đầu lâu trắng híp mắt như đang cười: "Sự tha thiết với cuộc sống của Ngài khiến cho ta thấy thật ngưỡng mộ." "Hừm." Ông lão già cười khằng khặc, nói: "Tên Prelati đã thành công gia nhập cuộc chiến Chén Thánh. Tên Kariya.. hắn ta thì chẳng trông cậy gì vào được nữa rồi. Nhưng ta sẽ dùng hắn đến khi giá trị của hắn hoàn toàn cạn kiệt thì thôi." Hassan Tay Nguyền cung kính cúi mình trước Master của hắn, kế đó, hắn vung tay ra, hất 2 cơ thể ra ngoài. Nói là hai cơ thể cũng không đúng, vì một trong số họ máu me đầy mình, kẻ còn lại lồng ngực đã bị mổ toang, tuy nhiên lại có vô số con côn trùng kì dị giống như không thuộc về thế giới này đang bò xung quanh lồng ngực, bằng cách nào đó chúng khiến cho người nhìn vào liên tưởng tới một trái tim đang đập. "Đây là..." Hassan Tay Nguyên nhấc đầu cô gái đang hấp hối lên, nói: "Master của Lancer Giả, kẻ đang nằm đằng kia. Gã này thật hay ho, ta đập nát tay chân, rồi cắt chúng đi, ta còn chặt cả đầu hắn, vậy mà hắn vẫn còn cử động được." "Một gã pháp sư hạng vô danh mà thôi." Ông già kia cười nhạt, phép hồi phục sơ đẳng, có thể thấy ở bất kì đâu. Chỉ cần bỏ thời gian và công sức ra mà thôi. Đương nhiên pháp sư này không thể là pháp sư vô danh được, nhưng đem so với kẻ đứng đầu một trong Ngự Tam Gia hay một Anh Linh, thì quả thực cô ta chỉ là một kẻ vô danh. Nhưng thứ ấn tượng nhất vẫn là Lancer kia. Anh ta lúc này đã bị mổ bung ngực, nhưng anh ta vẫn còn hiện hình trên thế giới. Tim là Linh Cơ của một Anh Linh, là móc neo của một Anh Linh với thế giới, nhưng lúc này đây, mỏ neo này đã bị thay thế bởi một đám côn trùng. Đối với bất kì một Anh Linh nào, đây quả là một sự xúc phạm kinh khủng. Tuy nhiên Assassin lại không nghĩ vậy, lòng trung thành tuyệt đối của hắn khiến cho dù cho hắn có nhìn thấy một Hassan khác bị phanh thây trước mặt hắn cũng tuyệt đối không cử động. "Hừm, vậy thì, hãy để cho một cái xác chết cử động." Lão già này đi về phía xác chết của Anh Linh, giơ tay lên, lập tức bàn tay của lão biến thành vô số con côn trùng, chui vào bên trong cổ họng của Anh Linh này. Tầm khoảng nửa tiếng sau, Lancer Giả cơ thể bỗng nhiên co giật, kế đó hắn đứng dậy, đôi mắt vô hồn nhìn chằm chặp phía trước như một xác sống. "Hắn có nói tên hắn là gì không?" Ông lão hỏi Hassan Tay Nguyền. Hassan gãi cằm, nói: "Hình như.. hắn có nói qua, tên hắn là Cu Chulainn." Cùng lúc này, sâu trong rừng, trong một tòa biệt thự. Rider Iskandar đang cưỡi trên cỗ ngưu xa của mình, không giống với việc Assassin phá hủy những kết giới với kĩ năng bậc thầy, ông ta đơn thuần là sử dụng Bảo Khí - Cỗ Ngưu Xa Thần Thánh này nghiền nát mọi kết giới của các pháp sư thành cát bụi. Đằng sau ông ta, Master của ông đang run rẩy nhìn về phía một người đàn ông trung niên, áo khoác ông ta đen như màn đêm, râu và tóc ông ta trắng xóa đang chờ bọn họ trước cổng lâu đài. Anh ta hỏi Rider: "Rider này. Ông nói lại xem tại sao ông lại mời gã kia thế?" "Ô kìa, hỏi lạ." Rider - Iskandar cười lớn: "Vương Công Romania, một vị vua nổi tiếng trong lịch sử, một đất nước nhỏ bé là cơn ác mộng của hai nước lớn. Đương nhiên hắn có thể được mời đến đêm dạ tiệc của các vị hoàng đế." Quả thực, tuy rằng Vlad Đệ Tam là một Berserker, nhưng lúc không trong trạng thái bị Cuồng Hóa kích động, ông quả thực rất ra dáng một vị quân vương. Và hơn nữa, hôm nay, đêm dạ tiệc của các vị hoàng đế, Rider không chỉ mời mỗi một Vlad Đệ Tam, mà còn cả hai "vị vua" nữa. Archer Thật, Gilgamesh, Vua Anh Hùng, và Ruler của Cuộc Chiến, Tần Thủy Hoàng Đế.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang