[Dịch] Vĩnh Hằng Chí Tôn
Chương 5 : Rèn luyện thực chiến
.
Có lẽ là đem Thanh Phong Kiếm pháp tu luyện đến cảnh giới Đại Thành, hay vì đạt được cảm ngộ Kiếm đạo, Lý Phù Trần bắt đầu tu luyện Thiếu Thương Kiếm pháp cũng làm ít công to, chỉ chín ngày liền đạt đến Đại Thành.
Thiếu Thương Kiếm pháp Đại Thành quả nhiên là long trời lở đất, chém ra một kiếm, liền một cây hai người ôm, cũng chặt đứt, uy lực ít nhất gấp hai lần Thanh Phong Kiếm pháp.
Về phần Toàn Phong Thối pháp cùng Thanh Phong Kiếm pháp có hiệu quả như nhau, cái sau thì yêu cầu Kiếm pháp phù hợp gió thiên nhiên của trời đất, cái trước yêu cầu Thối pháp phù hợp gió thiên nhiên của trời đất. Cho nên, gần ba ngày, Toàn Phong Thối pháp cũng bị Lý Phù Trần tu luyện đến Đại Thành.
Cùng lúc đó, tu vi của Lý Phù Trần rốt cục bước vào Luyện Khí cảnh ngũ trọng, không thua gì Lý Vân Hà.
- Lúc này nên đi rèn luyện năng lực thực chiến.
Tu vi, công pháp cùng với Võ học là cơ sở của thực lực. Dưới tình huống cơ sở thực lực không sai biệt nhau, năng lực thực chiến của người nào mạnh hơn, thì thực lực tổng hợp liền mạnh hơn. Từ nhỏ đến lớn, Lý Phù Trần còn không trãi qua chiến đấu chân chính, hắn nghĩ cần phải có thực tiễn một chút.
Đeo Tinh Cương Kiếm, Lý Phù Trần dứt khoát rời khỏi Lý gia, đi về hướng Vân Vụ Sơn Mạch.
Vân Vụ Sơn Mạch là một dãy núi rất lớn, tên của nó cũng không quan hệ gì với Vân Vụ Thành, trái lại bởi vì Vân Vụ Thành tiếp giáp Vân Vụ Sơn Mạch, mới lấy tên là Vân Vụ Thành.
Vân Vụ Sơn Mạch nguy hiểm mười phần, bên trong có mây mù quấy nhiễu, Yêu thú ngang dọc, thậm chí còn có Yêu ma đáng sợ.
Nếu như ở vùng ngoại vi còn tốt, chỉ có Nhất cấp Yêu thú cùng Nhất cấp Yêu ma, thực lực tương đương với Võ giả Luyện Khí cảnh.
Vào sâu một chút, sẽ xuất hiện Nhị cấp Yêu thú cùng Nhị cấp Yêu ma, đây chính là tồn tại tương đương với Võ giả Quy Nguyên cảnh. Nhị cấp Yêu thú lợi hại, hoàn toàn có khả năng hành hạ Võ giả Quy Nguyên cảnh đến chết, về phần Nhị cấp Yêu ma, đó chính là tồn tại vô địch trong Nhị cấp, cho dù Võ giả Quy Nguyên cảnh cửu trọng gặp phải, đều cửu tử nhất sinh.
Lý Phù Trần tự nhiên sẽ không đi tìm chết, hắn dự định ở vùng sát biên giới của Vân Vụ Sơn Mạch rèn luyện năng lực thực chiến, Nhất cấp Yêu thú nơi đó sẽ không quá lợi hại.
Trên đường nhỏ hoang tàn vắng vẻ, Lý Phù Trần bước nhanh như bay.
Mượn thời gian đi đường, hắn rèn luyện Toàn Phong Thối pháp vào thực tế, nhất cử lưỡng tiện.
Một canh giờ trôi qua, Lý Phù Trần đi tới khu vực sát biên giới Vân Vụ Sơn Mạch.
- Không hổ là Vân Vụ Sơn Mạch, cổ khí tức mang hoang này, làm người ta kính sợ.
Hành tẩu ở khu vực nguy hiểm xa lạ, Lý Phù Trần cảm thấy chân lông toàn thân đều dựng đứng lên.
Vèo!
Khi đi qua một cây đại thụ, một cái bóng màu xanh nhỏ bé bỗng nhiên bắn về phía Lý Phù Trần.
Thời khắc mấu chốt, Lý Phù Trần lùi một bước, đánh trả, tay bắt được cái bóng xanh dài nhỏ này.
Đây là một con rắn nhỏ màu xanh, bị Lý Phù Trần nắm ở chỗ bảy tất, cả người co quắp.
- Nhất cấp Đê giai Yêu thú Lục Tuyến Xà, thực lực còn kém hơn Võ giả Luyện Khí cảnh nhất trọng, thế nhưng nọc độc có thể độc chết Võ giả Luyện Khí cảnh lục thất trọng.
- Vân Vụ Sơn Mạch so với tưởng tượng của ta còn muốn nguy hiểm hơn a.
Lý Phù Trần cho rằng, nếu như không có Linh hồn cường đại, không nhất định bắt được Lục Tuyến Xà, mà nếu không bắt được Lục Tuyến Xà, sẽ bị nọc độc của nó giết chết.
Tiếp tục hành tẩu, Lý Phù Trần cẩn thận hơn so với lúc đầu rất nhiều, ngũ giác dưới Chân khí hỗ trợ, được kích phát đến cực hạn, chỉ cần có một tia gió thổi cỏ lay, đều chạy không khỏi cảm ứng của hắn.
- A, là dược thảo!
Ánh mắt Lý Phù Trần nhìn lướt qua, trên gò núi không xa, có một đóa hoa nhỏ, đây là một loại dược thảo Hoàng cấp Đê giai tên là Quỳnh Lộ Hoa, có giá hai kim tệ.
Hai kim tệ cũng không phải số lượng nhỏ, một kim tệ có thể đổi được mười ngân tệ, có thể đổi được một nghìn đồng tệ. Chi tiêu của một gia đình bình thường ở Vân Vụ Thành khoảng mười kim tệ trong một năm. Tuy rằng Lý Phù Trần là con của Tộc trưởng, nhưng tiền hàng tháng cũng chỉ có mười kim tệ.
Ngắt lấy Quỳnh Lộ Hoa, Lý Phù Trần đem đặt vào trong một hộp ngọc lớn, loại hộp ngọc này giá trị mười kim tệ, có thể bảo tồn sức sống của dược thảo trong thời gian dài.
Thời gian dần trôi qua, Lý Phù Trần hành tẩu dọc theo khu vực sát biên giới Vân Vụ Sơn Mạch.
Đằng!
Bàn chân đạp mạnh trên mặt đất, Lý Phù Trần dán lên cây chạy như bay, trong nháy mắt lên một chạc cây của đại thụ, từ trên cao nhìn xuống mặt đất.
Mà trong nháy mắt khi Lý Phù Trần leo lên đại thụ, từ trong bụi cỏ phía dưới nhô ra một con Yêu thú dữ tợn.
Cả thân thể Yêu thú màu nâu vàng, cộng với cái đuôi thì dài khoảng hai thước năm, một đôi mắt dựng thẳng lộ ra quang mang lạnh lẽo, khiến người khác rét run.
Đây là Nhất cấp Trung giai Yêu thú Thiết Cốt Sài, thực lực tương đương với Võ giả Luyện Khí cảnh ngũ trọng, xương trên đầu rất cứng rắn, nếu như không thể đánh trúng mục tiêu yếu hại của nó, cho dù là Võ giả Luyện Khí cảnh lục, thất trọng cũng rất khó giết chết nó.
"Lại là Thiết Cốt Sài!"
Lý Phù Trần nhíu mày, Thiết Cốt Sài tương đối khó chơi, không cần phải nói, hắn sẽ không liều chết với Thiết Cốt Sài, không đáng giá.
Bất quá, rất rõ ràng, Thiết Cốt Sài cũng phát hiện Lý Phù Trần, ánh mắt hung tàn bắn ra, lá cây đều không thể ngăn trở.
Phát ra âm thanh giống như trẻ con khóc, Thiết Cốt Sài phóng ra như mũi tên, nhằm về phía đại thụ dưới Lý Phù Trần.
Ầm một tiếng!
Đại thụ lắc lư, lá bay khắp nơi, Lý Phù Trần trực tiếp bị rung rớt xuống.
"Không tốt."
Lý Phù Trần không nghĩ tới Thiết Cốt Sài lại hung hãn như vậy, không kịp đề phòng, cả người từ trên cây ngã xuống. Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, tay của Lý Phù Trần nắm được một cành cây, giống như đu dây, lắc lư qua lại.
Tiếng gió thổi vang lên, Thiết Cốt Sài nhảy lên không trung, đánh về Lý Phù Trần đang ở giữa không trung.
- Xuống dưới đi!
Một tay nắm cành cây, một tay rút ra Tinh Cương Kiếm, Lý Phù Trần chém một kiếm vào mặt của Thiết Cốt Sài.
Một âm thanh vang lên, một kiếm này ngoại trừ lưu lại một vết máu trên mặt Thiết Cốt Sài, nhưng vẫn chưa làm Thiết Cốt Sài thương nặng, cũng may Thiết Cốt Sài bị một kiếm này chém rơi xuống, không thể nhào tới Lý Phù Trần nữa.
Mượn lực lung lay của cành cây, Lý Phù Trần lần nữa trở lại chạc cây, lần này hắn đỡ lấy thân cây thật chặt chẽ, tránh cho bị đánh rơi xuống lần thứ hai.
Ầm!
Bịch bịch!
Thiết Cốt Sài liên tục đánh vào đại thụ, Lý Phù Trần đã nghe được tiếng gãy bên trong thân cây, chỉ sợ không cần tới vài lần nữa, thân cây sẽ triệt để gãy.
"Liều mạng, Kiếm pháp của ta cũng không phải ngồi không như vậy."
Lý Phù Trần cắn răng một cái, chủ động nhảy xuống đại thụ, đâm ra một kiếm giữ không trung về phía Thiết Cốt Sài.
Thiết Cốt Sài rất nhanh nhạy, vỗ móng vuốt, đẩy Tinh Cương Kiếm ra, lần thứ hai đánh về phía Lý Phù Trần.
"Chỉ là một đầu Thiết Cốt Sài mà thôi."
Lý Phù Trần tiến vào trạng thái [chiến đấu], nhất cử nhất động của Thiết Cốt Sài hiện ra rõ ràng trong mắt của hắn. Hắn hiểm hiểm né tránh công kích của Thiết Cốt Sài, đâm một kiếm trúng vị trí xương sườn của đối phương.
"Xuy" một tiếng, Tinh Cương Kiếm rút ra, máu tươi bắn ra.
Chỉ là Lý Phù Trần đánh giá thấp sự hung hãn của Thiết Cốt Sài. Thiết Cốt Sài bị thương nặng nhưng không sợ chết, thân thể giãy giụa muốn nhào tới Lý Phù Trần.
Phốc!
Một kiếm quét qua cái cổ của Thiết Cốt Sài, Thiết Cốt Sài giống như một quả cầu da xì hơi, liền mềm nhũn ra, không còn thở nữa.
Đánh chết Thiết Cốt Sài, Lý Phù Trần đứng tại chỗ không nhúc nhích, suy xét chỗ thiếu hụt của mình.
Thứ nhất, kiêng dè khi đối mặt với Thiết Cốt Sài, không nhận rõ thực lực của chính mình.
Thứ hai, năng lực thực chiến chưa đủ.
Chỗ thiếu hụt thứ nhất, Lý Phù Trần cho rằng không tính là chỗ thiếu hụt, dù sao đây là lần đầu tiên hắn gặp phải Yêu thú hung hãn như Thiết Cốt Sài, có lần kinh nghiệm này, sau đó cũng sẽ không bó tay bó chân nữa.
Chỗ thiếu hụt thứ hai tạm thời không cách nào giải quyết, nhất định phải trãi qua nhiều lần chiến đấu mới có thể chậm rãi rèn luyện năng lực thực chiến của mình.
Hô!
Dùng sức phun ra một ngụm trọc khí, hai mắt của Lý Phù Trần bắn ra tinh quang dữ dội, một cổ chiến ý mạnh mẽ toả ra.
Nếu như nói Kim Sắc Tiểu Phù cải biến vận mệnh của hắn, lần chiến đấu này làm hắn bỏ đi kiêu ngạo của mình, mặc kệ địch nhân là ai, chỉ cần hắn có can đảm chiến đấu, là có thể chiến thắng đối phương.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện