[Dịch] Vĩnh Hằng Chí Tôn

Chương 10 : Chém giết

Người đăng: 

- Loạn Phong Tứ Thức! Phảng phất như có bốn thanh kiếm cùng tấn công Lý Phù Trần, đại hán đầu trọc phát ra một tuyệt chiêu. - Loạn Phong Kiếm pháp, mà người của Dương gia. Lý Phù Trần liếc mắt đã nhận ra Kiếm pháp mà đại hán đầu trọc dùng. Chân phải đạp trên cỏ thành một cái hố nhỏ, Lý Phù Trần trượt sát mặt đất, tránh né công kích của đại hán đầu trọc lần nữa. Cùng lúc đó, trong lúc trượt đi, Lý Phù Trần thuận thế chém một kiếm vào bắp chân của đại hán đầu trọc, máu tươi vẩy ra. Lúc này, Lý Phù Trần đem Toàn Phong Thối pháp cùng Kiếm pháp kết hợp lại với nhau. Dưới chân máu tươi chảy ồ ồ, đại hán đầu trọc vô cùng phẫn nộ, trước đây, đừng nói là Võ giả Luyện Khí cảnh ngũ trọng, cho dù Luyện Khí cảnh thất trọng cũng không đỡ nổi một kiếm của hắn, không nghĩ tới hôm nay lại bị thương dưới tay một tên tiểu quỷ chỉ có tu vi Luyện Khí cảnh ngũ trọng. - Loạn Phong Trảm! Đại hán đầu trọc nổi giận gầm lên một tiếng, chém ra bảy tám kiếm liên tiếp vào bụi cỏ chỗ Lý Phù Trần, mỗi kiếm chặt đứt một mảnh lớn cỏ xanh. Đột nhiên, cây cỏ tung toé, như một cơn lốc, làm mắt không cách nào mở ra được. "Không hổ là Võ giả Luyện Khí cảnh bát trọng." Lý Phù Trần không dám tới gần đầu đại hán đầu trọc, mà cố ý chạy trốn gần thi thể của đại hán gầy. - Chết đi cho ta! Đại hán đầu trọc đuổi tới, mưa kiếm một giọt nước cũng không lọt. - Đi! Đi tới gần thi thể của đại hán gầy, Lý Phù Trần dùng kiếm đánh bay thi thể nặng nề này, dưới tác động của kiếm lực, thi thể văng về phía đại hán đầu trọc. Bất chấp tình bạn, đại hán đầu trọc chém thẳng vào thi thể, nhưng vào lúc này, một đạo hàn quang trực tiếp phóng tới, đại hán đầu trọc chỉ kịp đón đỡ. "Đang" một tiếng! Hàn quang đó là một thanh kiếm, là kiếm của đại hán gầy. - Chết! Chẳng biết lúc nào, Lý Phù Trần đã xuất hiện bên phải của đại hán đầu trọc, Thanh Phong Tập Tập (chiêu kiếm), đại hán đầu trọc muốn nói nhưng không nói được nên lời, máu tươi trên cổ xì ra, nặng nề ngã xuống đất. Chưa kịp thở ra, Lý Phù Trần liền ngồi xuống, ẩn núp vào trong bụi cỏ, cách không xa hắn, một mũi tên ngọn cắm ở đó run lên không ngừng. Trên đại thụ trong rừng, cung tiễn thủ vẫn không thể tin vào hai mắt của mình. Hắn tưởng rằng Lý Phù Trần đã sớm chết, ai ngờ Lý Phù Trần không chết, lại còn giết chết Đầu Trọc cùng lão Lục. - Tiểu tử này sao lại lợi hại như vậy, Đầu Trọc là Võ giả Luyện Khí cảnh bát trọng, lẽ nào hắn là một thiên tài cùng cấp với Quan Tuyết sao? Một số thiên tài có khả năng vượt cấp mà chiến, ngũ giác nhanh nhạy đến sợ, nhất là khi ở Luyện Khí cảnh, vì Chân khí của Võ giả Luyện Khí cảnh không cách nào hiện ra ngoài, người có tu vi cao thì lực công kích cũng cao, nhưng phải giết chết đối phương mới được. Mà tuy rằng thiên tài có tu vi thấp, nhưng nếu để một chiêu trúng vào người, dù cho uy lực của một kiếm này không lớn, nhưng lấy cường độ thân thể của Võ giả, không thể đở được, dù sao Võ giả vẫn khác với Yêu thú. - Nếu Đầu Trọc cùng lão Lục đã chết, những tài liệu này đều là của ta. Cung tiễn thủ đeo một bao to sau lưng, nhảy từ trên cây xuống, rời xa nơi này. - Ngươi đi được sao? Trong bụi cây, Lý Phù Trần lướt ra. - Thật nhanh! Cung tiễn thủ vội vã ném cái bao trên lưng cùng cung tiễn xuống, lăn qua né tránh công kích của Lý Phù Trần. - Phản ứng rất nhanh a! Lý Phù Trần kinh ngạc, tu vi của cung tiễn thủ và đại hán gầy như nhau, đều là Luyện Khí cảnh thất trọng, thế nhưng phản ứng của thân thể linh hoạt hơn đại hán đầu trọc cùng đại hán gầy, nếu đổi thành đại hán gầy, tuyệt đối không cách nào tránh thoát một kiếm này. - Ngươi cho rằng "ăn chắc" ta sao? Vũ khí của cung tiễn thủ là hai thanh kiếm ngắn, một thanh trực diện, một thanh cầm ngược, tư thế chiến đấu rất hung hãn, có thể ứng phó với công kích từ bốn phương tám hướng, không có góc chết nào. - Thú vị, Thanh Phong Tập Tập! Thối pháp cùng Kiếm pháp của Lý Phù Trần vô cùng phiêu dật, rõ ràng chỉ chém ra một kiếm, nhưng cung tiễn thủ cảm giác là Lý Phù Trần lại chém ra sáu bảy kiếm, quỹ tích công kích không thấy rõ được. Cung tiễn thủ hoảng hốt, cẩn thận huy vũ (múa) hai kiếm, chật vật ngăn chặn Kiếm pháp của Lý Phù Trần, toé lửa như mưa. Nội tâm hắn điên cuồng hét lên, người khác không biết, nhưng hắn lại rõ ràng, Kiếm pháp của Lý Phù Trần đã đạt tới cảnh giới Đại Thành có thể tuỳ tâm sở dục, biến hoá thất thường - Thiếu Thương Kiếm pháp! Tu vi của hai người hơn kém nhau rất nhiều, nhưng dưới sự bạo phát của Hồng Ngọc Công tầng thứ năm, uy lực công kích của Lý Phù Trần có thể so với Võ giả Luyện Khí cảnh lục trọng, Lý Phù Trần phóng thích toàn lực, gắt gao ngăn chặn cung tiễn thủ. Đương! Cánh tay tê rần, đoản kiếm bên phải tuột khỏi tay của cung tiễn thủ, sau một lúc, đầu của hắn bị một kiếm của Lý Phù Trần chém xuống. - Lấy thực lực hiện tại của ta, có thể áp chết Võ giả Luyện Khí cảnh thất trọng, và đọ sức được với Luyện Khí cảnh bát trọng, dưới điều kiện là, đối phương là một Võ giả bình thường. Chém giết cung tiến thủ, Lý Phù Trần tính toán thực lực của mình. Cái gọi là Võ giả bình thường, chính là Võ giả không tu luyện công pháp lợi hại gì, nếu như đối phương tu luyện Ngân Xà Công, đem Ngân Xà Công tu luyện tới tầng thứ năm, tầng thứ sáu, thì không phải Võ giả bình thường. Ba người kia chỉ là hộ vệ của Dương gia, không có khả năng tu luyệnn Ngân Xà Công, tối đa chỉ tu luyện Thiết Xà Công, hơn nửa cảnh giới công pháp không cao. - Hai thanh Tinh Cương Kiếm ngắn, hẳn là có giá hơn mười kim tệ. Lý Phù Trần nhặt lên kiếm ngắn của cung tiễn thủ. Thường thường, Võ giả Luyện Khí cảnh đều dùng Tinh Cương Kiếm, bất quá Tinh Cương Kiếm cũng phân biệt tốt xấu, Tinh Cương Kiếm bình thường, mấy kim tệ là có thể mua được, Tinh Cương Kiếm tốt nhất, giá khoảng mười đến trăm kim tệ. Tinh Cương Kiếm trong tay Lý Phù Trần chính là cực phẩm, có giá một trăm năm mươi kim tệ, là lễ vật mà phụ thân Lý Thiên Hàn tặng hắn. Nếu không phải tu vi của Lý Phù Trần, dưới một kiếm, Tinh Cương Kiếm của ba người sẽ gãy, ngay cả đánh cũng không đánh được. Suy nghĩ một chút, Lý Phù Trần vứt đi kiếm ngắn này, binh khí của Dương gia, trên mặt có khắc ấn ký của Dương gia, bán ở Vân Vụ Thành, khó tránh sẽ bại lộ, vì mười kim tệ, không đáng. - Có những tài liệu Yêu thú này là đủ rồi. Thu hoạch của ba người rất phong phú, bên trong có hơn mười tấm da lông Yêu thú, trong đó có một tấm da lông Yêu thú, là từ Cao giai Yêu thú lột xuống. Da lông của Nhất cấp Cao giai Yêu thú trân quý hơn nhiều so với Nhất cấp Trung giai Yêu thú, có giá trị trên năm kim tệ. - Hả, đây là Yêu hạch? Vác bao trên lưng, Lý Phù Trần bắt đầu tìm kiếm trên thân thể của ba người. Từ trên người của cung tiễn thủ, hắn tìm ra một hộp ngọc màu tím, bên trong có hơn mười gốc dược thảo Hoàng cấp Đê giai, trên người đại hán gầy có ba gốc dược thảo Hoàng cấp Trung giai, mà trên người đại hán đầu trọc là một viên tinh thạch màu xanh, mặt trên có vết máu. Một gốc dược thảo Hoàng cấp Đê giai có giá từ một đến ba kim tệ, hơn mười gốc có giá khoảng trên hai mươi kim tệ, một gốc dược thảo Hoàng cấp Trung giai có giá từ mười đến ba mươi kim tệ, ba gốc là mấy chục kim tệ. Mà Yêu hạch thì rất đáng giá tiền. Không phải tất cả Yêu thú đều có Yêu hạch trong cơ thể, trong một trăm đầu Yêu thú, cũng chưa chắc có một Yêu thú có Yêu hạch. Mà Yêu thú có Yêu hạch, tỷ lệ tiến hoá khá lớn, ví dục như trong cơ thể của Nhất cấp Trung giai Yêu thú Huyết Ảnh Báo nếu có Yêu hạch, nói không chừng sẽ tiến hoá thành Nhất cấp Cao giai Yêu thú Huyết Cốt Báo, bất kể là phòng ngự hay lực công kích, tốc độ của Huyết Cốt Báo đều rất kinh khủng, có thể nói là sát thủ trong Nhất cấp Cao giai Yêu thú.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang