[Dịch]Vĩnh Cửu Ái Tình- Sưu tầm
Chương 1 : Chương 1
.
Truyền thuyết kể rằng, trời đất được cai quản bởi nhật đế, vị thần của mặt trời, nhân gian hay gọi là thiên đế. Thiên đế và thiên hậu vốn chỉ có thể sinh ra nam hài tử, đứa trẻ kế thừa hỏa linh thể của thái dương sẽ trở thành thiên đế kế nhiệm.
Tuy nhiên, năm nay, chuyện trái ngược với luân thường đã xảy ra. Thiên hậu vừa sinh ra một cặp song sinh, cả thiên giới chìm trong niềm hân hoan. Đặc biệt hơn cả, đứa trẻ mang hỏa linh thể lại là Phúc thần.
Mà nói đến Phúc thần lại phải kể đến một truyền thuyết khác. Rằng khi thái dương được sinh ra, sức mạnh vô biên. Nguồn sức mạnh đó được hội tụ trong một hỏa linh cầu, và được giao cho một sinh linh, chính là thiên đế đầu tiên. Tuy nhiên, đến đời thiên đế tiếp theo, vị đế vương này lại dùng nguồn sức mạnh ấy để tạo ra vô số việc ác, thậm chí là diệt phụ sát huynh đoạt vị. Thiên đế tiền nhiệm đã dùng tu vi còn sót lại của bản thân lúc hấp hối để tạo ra một trường linh kiếm phong ấn sức mạnh của hỏa linh cầu. Dần dần, trường linh kiếm này trải qua hàng vạn năm, hấp thu linh khí trời đất cùng hỏa linh cầu, trở thành một sinh mệnh có trí tuệ, có cảm xúc, trở thành một vị thần được thiên giới tôn kính. Cũng theo truyền thuyết, vị thần này có đôi cánh đỏ rực như lửa, trải qua mấy đời thiên đế mới xuất hiện một lần. Đặc biệt, một chiếc lông vũ trên đôi cánh của vị thần ấy có thể tạo ra một điều ước kì diệu, thậm chí là nghịch thiên. Bởi vậy, vị thần ấy được gọi với cái tên Phúc thần. Nhưng mọi thứ đều có cái giá của nó. Đôi cánh của Phúc thần gắn liền với sinh mạng của ngài. Mỗi một sợi lông vũ rụng xuống sẽ không thể nào mọc lại. Và khi sợi lông vũ cuối cùng biến mất, Phúc thần cũng sẽ biến mất.
Quay lại với câu chuyện. Cả thiên giới đắm chìm trong vui mừng khi vị thiên đế kế nhiệm còn là Phúc thần. Tuy nhiên, niềm vui ấy chưa được bao lâu, chúng tiên đã bàng hoàng khi nghe tin, song bào thai lẽ ra là một đôi nam hài tử, lại trở thành một cặp long phượng thai. Từ trước đến nay đế hậu chỉ có thể sinh nam hài, bởi hỏa linh thể nữ tử thuần âm không thể có, sao thiên đế có thể có thiên nữ? Nhưng rồi ngay lập tức chúng tiên cũng hiểu ra...
Thiên giới có tứ linh thể, hỏa, thủy, phong, thổ. Mỗi tiên nhân đều có một linh thể và một căn cơ trở lên. Người có căn hỏa cùng thổ sẽ tạo thành lôi linh thể. Người có căn thủy và phong sẽ thành băng linh thể. Còn long phượng thai của đế hậu, do âm dương hòa hợp, tứ linh thể cùng hội. Người kế vị thiên đế, Nhật Thiên quân đã là hỏa linh thể, cho nên vị thiên nữ "lạc giống" kia có những tam linh thể. Đến đây, các đại tiên nhân cũng không còn thấy thắc mắc, nhưng lại có chút ghen tỵ. Vì cái gì mà đứa trẻ đó lại có những tam linh thể! Phải nói những người song linh thể đã là "hàng hiếm" rồi, tam linh thể chính là lần đầu tiên xuất hiện a! Cũng chỉ còn kém Hắc Long, người có tứ linh thể một bậc thôi. Nhớ đến Hắc Long, chúng tiên nhân lại rùng mình. Có câu, có thể chọc thiên đế, nhưng ngàn vạn lần đừng bao giờ chọc đến Hắc Long! Chẳng lẽ người có đa linh thể lại là ma vương hiện hình? Chưa biết chừng vị tiểu công chúa này cũng...
********
Trong Ngọc Thiên cung, thiên hậu Bạch Mộc Miên đang đứng lặng bên chiếc nôi lớn bằng gỗ tử đàn. Trong nôi, giữa màu trắng muốt của chăn bông thượng hạng, khuôn mặt hai đứa trẻ sơ sinh lộ ra, trắng hồng mịn màng, mà đứa trẻ có mái tóc và đôi cánh nhỏ xíu đỏ rực như lửa đang nắm tay nữ oa nhi tóc trắng bên cạnh. Thiên đế Nhật Thiên Dực bước vào, yêu thương ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của lão bà, tựa đầu lên vai nàng, để cho hai mái đầu trắng muốt hòa quyện một chỗ, rồi lên tiếng trừu ái:
"Miên Miên, con thế nào?"
Bạch Mộc Miên cười dịu dàng, cất giọng khe khẽ, tay vẫn nhịp nhàng đưa nôi.
"Rất ngoan! Hai cục cưng vừa ngủ rồi."
Như chợt nhớ ra điều gì, nàng quay mặt lại đối diện với tướng công mình, nhẹ nhàng mỉm cười, hỏi:
"Phải rồi, chàng đã nghĩ rạ tên cho con chưa?"
"Đã nghĩ ra, hôm nay chính là đến nói với nàng. Nam hài sẽ đặt là Nhật Thiên Phượng Ca, còn nữ nhi sẽ là Nhật Thiên Phượng Phi, như thế nào?"
Bạch Mộc Miên gật đầu, quay lại nhìn hai đứa trẻ trong nôi, khẽ thủ thỉ:
"Phượng Ca, Phượng Phi, hai con có thích không?"
Hai đứa trẻ đang ngủ say sưa cùng nhau khẽ chóp chép cái miệng nhỏ xíu như đáp lại lời mẫu thân, khiến đôi đế hậu bật cười vui sướng.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện